Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 136: – Vào Cổng Không Gian, Từ Xa Quan Sát Chiến Đấu.




.

Đúng lúc này vị Kim Đan ở vết nứt lần trước lên tiếng.

“Cổng Không Gian đã ổn định, có thể dịch chuyển, sau khi nhận lấy ‘đá trở về’ thì đội đầu tiên tiến vào, xong đến đội tiếp theo, như danh sách đã đăng ký.”

Dứt lời, người đàn ông vung tay lên, từ trong túi mình bay ra 20 viên đá, ‘tự nhiên’ mà chia đều đến 20 người tham gia ‘dọn dẹp’.

Minh cầm ‘viên đá trở về’ trong tay, hình dạng khối, khá giống với video tư liệu mà cậu đã xem, làm cậu cũng đoán đây là nội hạch của quái thú ở bên trong loại cổng không gian mang ngũ hành thuộc tính này, chỉ là bên trong nó mang theo linh lực đặc thù của vị tu sĩ Kim Đan vừa mới lên tiếng kia.

Đang suy tư thì người thanh niên cơ bắp bước lên trước, gần tới cổng không gian, cũng ra hiệu cho Minh và ông lão, tiến lên cùng.

Khuôn mặt anh ta mang một vẻ trầm ngâm, không ‘dễ chịu’ như mọi lần, cũng tạo ra một áp lực không nhỏ ra xung quanh, khiến mọi người tham gia, kể cả nhóm Trúc Cơ dẫn đội, không ai dám nói thêm bất kỳ điều gì..

Cả ba khi đã đứng cùng nhau, cũng chắp tay hành lễ, thì vị Kim Đan dụng linh lực đặc trưng của mình, nâng cả ba người lên, thả vào trong cổng không gian cùng một lúc.

Cảm giác xuyên qua ‘màn nước khô’ quen thuộc lại trờ tới Minh, một chút choáng váng nơi đầu óc, đến khi cậu đặt chân lên được mặt đất, lấy lại thăng bằng, nhìn xung quanh, thì đã không còn cổng không gian nào sau lưng nữa cả, mà hai người Trúc Cơ dẫn đội cũng không thấy đâu.

Trước mặt chỉ còn bóng tối mờ ảo của đêm đen, tĩnh mịch.

Cậu nhớ lại tư liệu đã xem, thì do tính chất cổng không gian dạng lớn này, di chuyển liên tục, cho nên vừa tiến nào thì nó đã dịch sang địa điểm mới, thậm chí nếu cùng lúc tiến vào cũng sẽ bị dịch chuyển tách ra nhau, có điều là khoảng cách sẽ không quá xa nhau.

Đây cũng là lý do tại sao cổng không gian lần này không cần phong ấn, mà cũng để công bằng, từng nhóm một vào, chứ không đi cùng lúc.



Mọi sự dịch chuyển đều ngẫu nhiên, nên cũng phải xem vào vận khí từng người nữa.

Có người xui xẻo vừa dịch chuyển đã rớt vào ổ quái vật, có trường hợp thì cổng không gian mở ra ngay vực sâu, vừa vào đã không toàn thây, cũng có khi vừa qua cổng thì đã gặp ngay đối thủ tham gia đội khác, cũng nảy sinh một tràng ác chiến..

Lúc này, có vẻ như Minh may mắn, cậu rơi xuống trong rừng, mở quét hình thần thức xung quanh cũng không có quái vật, không gian im ắng đến kỳ lạ.

Cậu xem thời gian vẫn để Cấu Trúc hiển thị, đã 12 giờ đêm, cũng là lúc Giao Thừa.

Minh thử sử dụng điện thoại, cùng hệ thống internet thì được Cấu Trúc thông báo là do ở trong một không gian khác nên không thể sử dụng, cũng may là cậu đã chuẩn bị tin nhắn thoại từ trước, chắc giờ này cũng đã gửi lời chúc mừng tới cho ba và mẹ.

Minh hít một hơi thật sâu, lấy lại tinh thần, quan sát một vòng xung quanh, hệ sinh thái không quá khác với Phàm Giới nếu nhìn bên ngoài, nhưng qua âm dương nhãn rõ ràng thấy được từ cây cối, tảng đá, mặt đất, tới động thực vật nhỏ.. đều nhiễm phải một loại năng lượng thuộc tính mờ nhạt.

Mà qua cảm nhận thần thức cậu ‘thấy’ rõ trong không gian đất trời nơi đây, có một loại năng lượng giông giống linh khí và nguyên năng, chỉ có điều là có chút mờ nhạt, lại chỉ mang theo 5 màu sắc năng lượng, đại diện cho thuộc tính ngũ hành là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa và Thổ, cũng có chút phần tương tự bốn nguyên tố Đất, Nước, Khí và Lửa.

Cậu vì không có biết nơi này, nên chức năng bản đồ chỉ vùng nào cậu đi qua, quét hình thần thức, mới cập nhật vào, còn xa hơn thì tối đen mờ mịt.

Minh cẩn thận di chuyển trong màn đêm, cũng dùng đồ hình Che Giấu, nay đã trở thành ‘Cổ Văn’ Che Giấu, bao bọc cơ thể, xóa dấu vết năng lượng của bản thân.

Những loài động vật nhỏ nơi này, cậu chỉ quan sát được thanh sinh mệnh của chúng, mà không có năng lượng cùng thần thức, chỉ là không biết vì lý do gì mà sinh mệnh của chúng cao hơn động vật ở Phàm Giới nhiều.


Ví như cậu trong thần thức quan sát thấy một con thỏ đi kiếm ăn, nhảy ngang qua, trong người nó nhiễm phải năng lượng thuộc tính, mà sinh mệnh cũng thành 20/20, trong khi ở Phàm Giới, con thỏ chỉ sống hơn 10 năm một chút mà thôi.

Không thấy trong người nó có nội hạch, cũng suy đoán, có lẽ do đó mà không có thanh năng lượng.

Các loài khác cũng vậy, làm Minh có chút tò mò, cũng tiến hành một số thử nghiệm cùng chuẩn bị của mình..

Một lúc sau, Minh mới dụng thần thức tìm kiếm chỗ có nhiều động vật nhỏ, cẩn thận di chuyển, theo dấu bọn chúng, đi xuyên qua rừng cây nhờ nhoạng bóng tối, cũng đã đeo lên ống đựng kiếm gỗ sau lưng mà không dụng phi kiếm, vì cậu đoán chừng có thể người thanh niên cơ bắp và ông lão đang quan quát cậu ở đâu đó, mặc dù thần thức quét không thấy gì, nhưng cậu vững tin linh cảm mình.

Trong chuyến xuyên rừng Minh cũng gặp vài động vật tính tấn công cậu, nhưng chỉ cần tác động thần thức vào, thì bọn chúng liền sợ hãi bỏ chạy, nên cậu cũng không cần ra tay.

Đi mãi, mất một lúc cậu cũng tìm được điều mình cần, nghe từ xa đã có tiếng thác đổ, cậu đoán chừng rằng, đã đến gần nơi có nước, mà cũng suy luận rằng, ở gần nguồn nước kiểu gì cũng sẽ tìm được quái vật.

Đúng như cậu đoán, trong phạm vi hơn 400 mét thần thức, rõ ràng quét được 1 nhóm quái vật đang tụ họp lại ở dòng sông, chảy từ ngọn thác trên cao xuống mà hình thành.

Chúng ngoại hình như sói nhưng lớn hơn nhiều, có 5 con, 4 con tu vi cỡ Luyện Khí, đặc biệt con đầu đàn, ngoại hình hung dữ nhất, mà cũng lớn nhất, cả người toát ra rõ rệt linh lực thuộc tính Kim, đã tu vi Trúc Cơ tầng 1.

Qua quét hình thần thức, thấy rõ ở bụng nó có một khối mang năng lượng Kim thuộc tính nồng đậm, đoán chừng chính là nội hạch.

Đang yên lành, bỗng một tiếng gầm thét vang lên.

“Gaàoooooo”



Từ mé bên kia của dòng sông, có một con báo lớn thình lình xuất hiện trong tầm quét thần thức của Minh, nó rất nhanh đang tiến lại chỗ đám sói.

Minh vừa quan sát vừa mon men lại gần khu vực dòng sông, tìm điểm thuận lợi, để xem tình hình.

Đám sói dường như cũng bị tiếng gầm kinh động, bọn nó cảm nhận được nguy hiểm, cũng nhanh tẻ ra đứng sau lưng con đầu đàn, cả người lông dựng ngược, nhe nanh, vươn móng, rõ ràng đã vào tình trạng chiến đấu.

Chỉ trong thoáng chốc, thân ảnh màu đen của con báo xuất hiện, tu vi của nó Trúc Cơ tầng 1, nhưng cao hơn con sói đầu đàn một khoảng, bù lại bên đám sói lại lợi thế đông hơn.

Rất nhanh cả hai bên lao vào nhau, đám sói một cú dậm nhảy, liền bay qua bên kia dòng sông, cũng bao vây lại con báo. Con báo lúc này, điềm tĩnh, di chuyển chầm chậm, đôi mắt chỉ tập trung vào con đầu đàn, mà không để tâm đám sói còn lại.

Thoáng chốc, 4 con sói Luyện Khí kỳ vận lên linh lực thuộc tính Kim từ nội hạch lan truyền toàn thân, giương trảo ra phóng tới con báo, lúc này con sói đầu đàn lui lại, gầm lên một tiếng kinh thiên, xung quanh người nó tụ tập linh lực Kim thuộc tính tạo thành những mũi tên năng lượng phóng về phía con báo đen.

Lực xung chấn đánh xuống đất tạo ra bụi mù tung bay, mờ mịt cả một khu vực u ám tối.

“Gầmmmmm” – Tiếng gầm khủng khiết của con báo oanh động cả không gian.

Cùng theo tiếng gầm rền vang, một tầng linh lực Hỏa hệ được phóng xuất, sáng lên rực rỡ ánh đỏ, ngay tiếp đó 4 con sói bay ra từ đám bụi, nằm xụi lơ, không còn chút sinh khí nào.

truyện siêu hay :