Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 132: – Thông Tin Về Chuyến Dọn Dẹp Sắp Tới




.

Sáng đầu ngày, tiếng chim hót, cùng khí trời mát lạnh, với những màn nắng nhạt xuyên vào cửa sổ phòng, đánh thức Minh.

Cậu lọ mọ ngồi dậy, nhìn quanh căn phòng, đơn giản nhưng ấm cúng, thừ người một chút, mới nhận ra là đêm qua uống say đến lăn ra ngủ lúc nào không hay, có lẽ Eros đã dìu cậu vào đây ngủ.

Đứng dậy vươn vai, vào toilet thấy có để sẵn bàn chải mới, không chỉ thế, mà anh ta còn ‘tế nhị’ chuẩn bị cho cậu một bộ quần áo mới để thay.

Minh ngửi ngửi trên người còn vương lại mùi rượu thoang thoảng, nên cũng nhanh đi tắm, rồi thay bộ quần áo mới, đồ cũ thì kiếm một cái túi bỏ vào, mà không bỏ vào túi không gian, để tránh bị Eros nghi ngờ.

Đứng trước gương, nhìn bộ dáng mình, vì lẽ do người thanh niên cao hơn cậu cả cái đầu, lại dáng người cũng ‘cường tráng’ hơn cậu, nên áo thun trắng của anh ta mà Minh đang mặc có hơi dài cùng rộng so với cậu một chút, nhưng cũng không ảnh hưởng gì mấy, quần cũng là dạng skinny jeans ôm cả vào chân, may mà cậu đã ốm lại và cũng cao hơn, chứ nếu không thì khó mà ‘tròng’ vào.

Cột lại mái tóc dài đã bù xù sau giấc ngủ, Minh bước ra cửa, nhìn thấy đối diện có một phòng, đoán chừng là phòng của Eros, cậu cũng không làm phiền, mà đi dọc hành lang, dẫn về cánh cửa.

Mở ra thì thấy phòng bếp, chủ yếu đều là đồ gỗ tinh xảo, cùng với rất nhiều lọ thủy tinh đựng nguyên liệu, vừa vào phòng đã thấy Eros ngồi ở bàn, đã thay ra bộ vest gile mọi khi, mà mặc quần jeans cùng áo thun bình thường.

Nắng từ ngoài cửa sổ tràn vào, cùng phủ lên người anh ta một thứ ánh sáng màu vàng nhạt, làm mớ tóc hơi xoăn xoăn trở nên óng ánh dị thường, phối cùng với gương mặt như tượng thần Hy Lạp kia, cũng làm trong thoáng chốc Minh thấy anh ta có chút ‘thần thánh’ tương tự.

Lúc này, người thanh niên đang ăn sáng, thoáng thấy cậu, anh ta đã lên tiếng.

“Thấy cậu ngủ ngon quá, anh cũng không gọi dậy, vừa kịp đồ còn nóng, mau vào ăn sáng này.”



Minh mỉm cười chào anh, rồi cũng ngồi lại phía đối diện anh ta, có sẵn đĩa và dao nĩa, cậu nhìn một lượt cái anh ta gọi là ‘đồ ăn sáng’, gồm thịt bò với trứng và phô mai ăn cùng bánh mì ổ dài, Eros cũng đứng lên rót cho cậu một ly cà phê nóng, bên một góc bàn cũng có để sẵn đường và sữa, tùy ý khẩu vị mà tự thêm vào.

Thấy phong thái tự nhiên khi ăn của anh ta, Minh cũng không câu nệ, mà gắp đồ ăn, ăn cùng.

Ăn vào mới biết, tay nghề nấu ăn của Eros cũng như pha chế, vô cùng tốt, cũng hợp khẩu vị của Minh, nên cậu ăn khá nhiều.

Ăn xong, cậu rất hiểu chuyện mà thu dọn rồi rửa dĩa, cũng không quên nói với người thanh niên.

“Anh này, hôm qua hình như em uống nhiều lắm, không biết hết bao nhiêu, để em trả ạ.”

Liền nghe giọng trầm ấm ở đằng sau vang lên, cùng tiếng cười.

“Cậu nhớ người thanh niên hôm qua không, anh ta trả cho cậu một ‘đồng vàng’, với số tiền đó cậu có thể uống ở chỗ anh khá là lâu đấy, yên tâm đi.”

Anh ta nhắc đến đồng tiền vàng, cũng làm cậu tò mò, như thể đó là đặc điểm hội viên riêng của quán rượu này vậy, nhưng thấy người thanh niên không nói đến nữa, cậu cũng không hỏi.

Dọn rửa xong xuôi, quay ra đã thấy Eros thay bộ đồ ‘đồng phục’ pha chế mọi khi, cậu đoán là đã đến lúc anh mở quán, Minh cũng cáo từ ra về, cùng cảm ơn anh về bộ quần áo, bữa ăn sáng và việc cho cậu ngủ nhờ đêm qua.


Eros chỉ khẽ cười, bảo không có gì, rằng cậu có thể ghé bất kỳ lúc nào, nơi này luôn hoan nghênh cậu.

Minh với tâm trạng thoải mái, ra lại cửa, xuống con dốc, đi bộ dần về hướng chợ trung tâm thành phố, để về lại khu biệt thự, căn cứ của Hội Đồng.

Đi một hồi lâu, với tiết trời tháng đầu năm dương lịch, dịu nhẹ, cộng với không khí mát lạnh của thành phố Thông Reo, làm mọi buồn phiền của cậu cũng bay biến đi mất, nhất là sau hôm qua uống rượu, cùng tâm sự đủ mọi chuyện với Eros, nhiều đến nổi cậu không nhớ đã nói những gì, mà thậm chí có lẽ lâu rồi, cậu chưa có dịp trải lòng mình với bất kỳ ai, nên lúc này, Minh thấy thanh thản lạ thường.

Vượt qua lớp màn kết giới linh lực bao phủ toàn bộ khuôn viên rất nhiều biệt thự, lúc đi qua chốt chặn, người tu sĩ áo đen nhận ra cậu, cũng cúi người chào, Minh cũng lịch sự chào lại, mới băng qua khu vườn, đi về hướng ngôi nhà cổ mà Hội Đồng chọn cho cậu.

Lúc này còn sớm, cũng không thấy nhóm tu sĩ Luyện Khí hay những vị Trúc Cơ, mà chỉ có những người bảo vệ áo đen, đi lại tới lui, cũng chào khi thấy cậu..

Vừa vào đến nhà, nhờ Cấu Trúc xem xét, cả căn nhà không có gì lạ, cũng không có ai dụng thần thức theo dõi cậu, Minh mới an tâm, chẳng hiểu sao lại có chút nhớ cảm giác vô lo, thoải mái ở chỗ quán rượu của Eros, lúc này ở tại căn cứ này, cậu cứ phải dè chừng cùng cẩn thận xung quanh, khiến bản thân không lúc nào thấy dễ chịu cả.

Minh đi lên phòng ngủ, thay ra bộ quần áo khác, rồi cũng đem đồ đã dính mùi rượu hôm qua, cùng với bộ mới thay, đi giặt, định bụng sẽ trả lại cho Eros.

Vừa xong thì nghe Cấu Trúc thông báo, có tin nhắn vào trong tài khoản của cậu ở trang web giao dịch của Hội Đồng, Minh đoán hẳn là thông tin về địa điểm ‘dọn dẹp’ mới, đã gửi đến, nên liền nhờ Cấu Trúc mở ra xem.

Trong thần thức hiện lên trang web giao dịch, rồi rất nhanh truy cập vào tin nhắn mới gửi đến.

Một video hiện ra, bên trong chiếu hình ảnh phát ra từ Ký Thạch, thấy rõ ràng quay đến một dạng cổng không gian, lớn hơn cổng không gian lần trước rất nhiều, lại cảm giác ổn định hơn hẳn.



Hình ảnh chuyển tiếp, thấy những nhóm có 40 người đang đi vào trong cổng không gian, bên trong là một khoảng rừng vô cùng lớn, cây cối lúc nào cũng màu xanh, có bầu trời, có mây, có mặt trời bình thường, rõ ràng đây không phải là dạng ‘hắc lâm’ như lúc trước.

Thoáng thời gian trôi qua, thấy đám người chiến đấu với những con quái vật, có chút trông giống như động vật bình thường, chỉ có điều là thân thể lớn hơn nhiều, và khác thường là chúng có thể phát xuất ra năng lượng thuộc tính.

Trong video, Minh thấy một con chim to, cả người bao bọc lấy lửa, đang bay đến tấn công, trên đường bay của nó, ngọn lửa bén nhọn cắt đứt và đốt trụi tất cả. Tiếp theo lại thấy một con vượn lớn, khắp người có một lớp năng lượng như bề mặt đá bao phủ, khác con chim kia, chỉ bao quanh năng lượng lửa cả người, con vượn này lại có thể phóng xuất năng lượng như lớp đá kia, bay ra tấn công, lúc thì tạo thành bức tường chắn, lúc thì hóa ra những cột đá đâm lên từ đất, chiến đấu vô cùng ác liệt..

Minh cẩn thận, xem từng chút một.

Đột ngột trong video có giọng nói vang lên, mà Minh nhận ra là của người đàn ông cơ bắp.

“Đây là hình ảnh của chuyến ‘dọn dẹp’ năm ngoái, mọi năm vào Giao Thừa đều sẽ xuất hiện cổng không gian lớn này, dịch chuyển mọi người đến một khu rừng không biết tên, rộng vô cùng, chưa đội ‘dọn dẹp’ nào đi được hết..”

“Cổng không gian này cũng có quy luật tương tự là sẽ biến mất sau một khoảng thời gian, có điều cổng không gian mỗi lần Giao Thừa tồn tại rất lâu, đến 5 ngày, mới biến mất, sang năm lại xuất hiện, chứ không như những cổng không gian nhỏ.”

“Bên trong cổng không gian lớn này, cũng chỉ hạn chế cho phép từ tu vi Trúc Cơ trở xuống đi vào, bên trong có môi trường hệt như Phàm Giới, chỉ là Linh Khí pha loãng vô cùng, thành 5 loại ngũ hành khí, tương ứng Kim, Mộc, Thủy, Hỏa và Thổ; cũng đồng thời sinh ra những con quái vật có máu thịt, hấp thụ ngũ hành khí này, tu luyện ra được thuộc tính lực.”

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ