Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 117: – Bị Cô Lập




.

“Cổng không gian này hạn chế tu vi Luyện Khí kỳ, cho nên nhóm tu sĩ Trúc Cơ chúng tôi sẽ không thể đi vào cùng, mọi người phải tự lực cánh sinh..”

“Tất nhiên qua điều tra, bên trong tất cả đều là loại không gian miêu thú, sức tấn công không mạnh như lang thú, nhưng tốc độ của chúng vô cùng nhanh, lại sinh hoạt theo nhóm, một nhóm có thể 3 đến 5 và lớn nhất là 7 con..”

“Đặc biệt, vùng trung tâm của khối không gian này, có một con Miêu Thú vừa mới sinh ra ‘tinh thể không gian’, cũng chính là vừa Trúc Cơ tầng 1, mọi người phải cẩn thận..”

“Nhưng nếu, mọi người đồng lòng ra tay thì cũng sẽ diệt sát được nó..” – Tới đây người thanh niên dừng một chút, nhìn qua Minh một cách ý vị, nói.

“Tất nhiên, nếu ai tự tin có thể một mình giết nó, thì cũng có thể thử nha.”

Xong, người thanh niên mới quay qua, dặn dò tất cả mọi người.

“Mọi người chỉ còn thời gian 4 tiếng để ‘dọn dẹp’ bên trong, thu thập hết các mảnh vỡ, nếu sau 4 tiếng mà không đi ra, cũng không thu hết toàn bộ mảnh vỡ và kết tinh không gian bên trong, đồng nghĩa nhiệm vụ này của mọi người thất bại, sẽ không được nhận thưởng..”

Nhóm tham gia nghe đến đây, mặt ai cũng khẩn trương hơn nhiều, đồng loạt lấy điện thoại hay đồng hồ ra, chỉnh lại thời gian đếm được 4 tiếng.

Minh cũng dặn dò Cấu Trúc báo hiệu thời gian.

Đúng lúc này, người thanh niên quay qua thỉnh cầu vị Kim Đan, vẫn như cũ, ông rút lại năng lượng từ kết giới, kết giới lần này nhỏ hơn ở vết nứt trước, nên rất nhanh thu lại, mờ dần rồi biến mất.

Những con miêu thú cũng từ trong cổng nhảy ra.


Người thanh niên cơ bắp ra hiệu cho nhóm Luyện Khí tu sĩ tiến lên.

Bọn họ không chần chừ, đều lấy ra vũ khí của mình vận linh lực bao phủ, có kiếm, có đao, lại rìu, thương.. đủ loại, Minh còn thấy có người sử dụng lá phù, truyền linh lực khi ném ra về phía một con miêu thú thì bộc phát ra một quầng lửa to lớn nuốt trọn con miêu thú, rồi từ từ đốt hết năng lượng của nó.

Rất nhanh, bọn người cũng thu lấy những mảnh vỡ sau khi diệt sát không gian thú, rồi phóng người, nhảy vào cổng không gian.

Minh cũng không hề chậm trễ, dậm chân, đạp bộ pháp, lao theo vào.

Ở bên ngoài 5 vị tu sĩ Trúc Cơ trầm ngâm, nhìn về hướng cổng không gian, chính xác hơn là nhìn Minh, dường như ai cũng có suy nghĩ riêng của mình..

..

Vùng không gian tối đen được thắp sáng bởi ánh sáng bên trên lồng sáng năng lượng bao trùm toàn bộ bầu trời, cùng khu rừng cây đen đúa với những đường vân ánh sáng chạy dọc thân cây, lập lòe, vô cùng ma mị..

Khi Minh đáp xuống đất, đã thấy những nhóm tu sĩ vừa vào liền chia đội, có lẽ họ đã truyền âm thống nhất từ bên ngoài.

Những đội người này đang vây quanh mấy nhóm miêu thú tầm cỡ hơn 10 con, rất nhanh phía sau lại có thêm người nhảy vào trong cổng không gian, cũng gia nhập vào đội hình quây lại những con không gian thú giống mèo rừng kia, tả xung hữu đột.

Ánh sáng linh lực phát ra liên tiếp, cùng những tiếng nổ, tiếng la hét vang trời.

Minh thoáng chốc bỗng nhiên trở thành người lẻ loi giữa đông người.


Cậu nhìn bọn họ một lượt, chính xác hơn là nhìn những con miêu thú, xem xét chúng, quả thật hình thể bọn nó nhỏ hơn lang thú nhiều, sức mạnh lại không bằng, nhưng quá nhanh, 30 tu sĩ vây quanh mà rất khó làm tổn thương chúng nếu đánh hời hợt.

Nên mọi người ai cũng căng thẳng, ra sát chiêu, chặn lại toàn bộ không gian để nó thu hẹp vị trí chuyển động, mới thành công diệt sát, nhưng ai cũng mang trên người đầy vết thương..

Minh rất nhanh phân tích xong, chúng không có thanh thần thức và sinh mệnh, thanh năng lượng của chúng cũng không cao như lang thú, nhưng rõ ràng tốc độ nhanh lại đi thành bầy, đúng là khó lòng một người có thể diệt sát được bọn chúng.

Minh tính toán cẩn trọng trong đầu, mới xoay người, lao vào hắc lâm, trong lúc bọn người kia đang thu nhặt chiến lợi phẩm.

Bọn họ thấy cậu một mình vào rừng, đều nhếch mép cười khẽ, như thể tất cả đã cùng nhau liệu tính trước để trường hợp này xảy ra.

Ánh mắt mỗi người đều lóe lên những ẩn ý sâu xa.

Minh xuyên qua lớp cây cối đen gần như hòa cùng màn đêm nếu như không phải có những đường ánh sáng mờ ảo trên thân cây chiếu sáng, nhưng ánh sáng cũng không đủ để thấy rõ mọi thứ.

Dựa vào thần thức gấp mấy lần nhóm Luyện Khí kia, cậu rõ ràng thái độ từng người, cũng lờ mờ đoán được suy nghĩ bọn họ, nhưng bản thân cậu cũng không quan tâm, vốn dĩ, từ đầu, cậu đã không có ý định lập nhóm cùng bọn họ, cậu bản thân có quá nhiều bí ẩn không muốn để người khác biết, cũng như trong đầu có suy nghĩ muốn thử nghiệm, nhân dịp không có những tu sĩ Trúc Cơ ở đây, nên cũng muốn kiểm tra xem thế nào.

Minh vừa di chuyển vừa quét hình thần thức ra xung quanh, rất nhanh với mức hơn 300 mét thần thức của cậu, Minh nhận ra có 5 đốm sáng đang lao tới phía cậu.

Qua xem thông tin năng lượng của bọn chúng, rõ ràng chỉ có 1 con cỡ Luyện Khí tầng 7, 3 con tầng 6, và con cuối cũng chỉ có tầng 5.

Minh nở nụ cười nơi khóe môi, đối tượng thực nghiệm đã đến.


Minh đẩy nhanh cước bộ, lao về phía những đốm sáng, cậu dự định thử nghiệm tốc độ của chúng.

Trong khoảnh khắc thời gian, tán lá đen rung chuyển dữ dội, những sinh vật như mèo rừng lao ra, với bộ răng nhanh và móng vuốt bén nhọn, càng kỳ dị hơn nữa là từng con đều có những mảnh vỡ trông như kính ánh sáng ở trên thân thể mình.

Hai bên, người cùng quái vật xông vào nhau, Minh sử dụng Âm Dương Thất Tinh Bộ di chuyển xoay vòng, né tránh được cú trảo của con đầu đàn, rất nhanh bên cánh trái sườn có một cơn gió lướt qua, Minh nhận ra lại một cú trảo đang tới gần, cũng vận bộ pháp đạp 14 bước né tránh.

Liền ngay hướng vừa né có 2 con khác đang đón đầu, cùng lúc đánh ra đường trảo sắc bén, khiến Minh chưa kịp dừng lại, bắt buộc phải chuyển nhanh bộ pháp đi chếch 14 bước đồ hình song trùng thất tinh, 7 bước lớn nối 7 bước nhỏ.

Vừa dịch chuyển liền ăn ngay cú trảo của con miêu thú cuối cùng, khiến cả phần trước ngực bị cào rách nhiều đường, da thịt cũng để lại những vết máu dài, cùng phần áo thun bị phá hỏng.

Lúc này Minh đã đứng ở vị trí trung tâm, bị 5 con miêu thú bao bọc 5 phía, đang di chuyển vòng vòng quanh cậu, một cách cẩn trọng, lại nhe nanh gầm gừ, như là có thể xông vào tấn công Minh bất kỳ lúc nào.

Trong đầu Minh thì đang dồn sự tập trung cho cú né lúc nãy, vô tình khi né 2 con tấn công cùng lúc, cậu đã di chuyển ra một bước khác không còn là vòng tròn đồng tâm nữa, mà lấy từ trung tâm, vẽ ra một quảng bán kính khác, tạo một đường tròn di chuyển, lồng vào vòng tròn ban đầu.

Linh Cảm lóe lên, cậu nhận ra mình hoàn toàn có thể dựa vào một vòng tròn ban đầu, từ điểm trung tâm nó mà vẽ ra rất nhiều đường thẳng làm bán kính, để tạo ra rất nhiều đường tròn khác, lại không bị giới hạn vào một điểm trung tâm, làm cậu thoải mái di chuyển, tới lui song trùng thất tinh.

Minh nhanh chóng, ngỡ ngàng phát hiện, đây chính là dịch vị đảo nghịch bước trong Âm Dương Thất Tinh Bộ, hoàn toàn không cần di chuyển thuận chiều hay nghịch chiều cùng một trung tâm điểm vẽ ra những vòng tròn đồng tâm, mà có thể từ điểm tâm tròn ban đầu vẽ ra vô số vòng tròn giao nhau với nó.

Chỉ trong tích tắc thời gian của suy nghĩ, đám mèo rừng lại lao vào tấn công cùng lúc, Minh liền vận dụng khám phá mới của mình.

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ