Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 116: – Tu Sĩ Kim Đan Chữa Trị Vết Nứt




.

Thoáng chốc đồ hình kết trận, những đường nét nối liền với nhau, vận chuyển năng lượng, cả đồ trận sáng lên, phát ra ba động mạnh mẽ.

Nguồn xung lực này khiến những người tu sĩ Luyện Khí bị cắt đứt khỏi quá trình tu luyện, sững sờ nhìn sang, ánh sáng từ đồ hình sáng cả một khoảng trời, đang bao quanh toàn bộ vết nứt.

Minh cũng nhìn, nhưng là nhìn qua thần thức, vì đồ hình này dưới âm dương nhãn cậu đã ghi nhớ hình dạng hoàn toàn.

Tất cả mọi người ở đây cũng vậy, qua âm dương nhãn có thể thấy được năng lượng từ mảnh vỡ kết tinh không gian được rút ra để tạo thành một đồ hình bao phủ lên toàn bộ vết nứt, mà không thấy được linh lực mạnh kỳ lạ từ trong người của vị Kim Đan.

Còn Minh, qua quét hình thần thức, rõ ràng ngay khi đồ trận vừa hình thành, nó kích hoạt không gian đất trời, khiến ngay trung tâm nó đột nhiên xuất hiện một đồ hình, hoàn toàn khác với đồ hình lớn bên ngoài.

Mà giống loại đồ hình ký hiệu hình thành qua kỹ năng từ Cấu Trúc, đồ hình này phức tạp hơn rất nhiều những đồ hình trước đó Minh thấy, nó không phải từ 1 hay 2 đường năng lượng bắt đầu, mà tới tận 3 đường, giống như thể là có 3 đồ hình lồng vào trong cùng 1 đồ hình vậy.

Minh say mê, nhìn, cũng không quên ghi nhớ lại hình dạng và lộ tuyến hình thành của nó.

Đây là một trải nghiệm cực kỳ khó có được đối với cậu, Minh ẩn ẩn mơ hồ, càng tiếp xúc nhiều thuật pháp tu luyện bậc cao, cậu càng như phát hiện ra sự liên kết, cùng bí mật ẩn tàng kinh khủng của nó..

Đồ hình trận pháp tạo thành từ nguồn năng lượng bóc tách ra từ mảnh vỡ và kết tinh không gian này, ngay khi áp lên vết nứt, nó lập tức hòa tan vào mặt phẳng vết nứt, rồi từ từng khối ánh sáng không gian, nó dần dần ‘trám’ lên bề mặt vết nứt.

Năng lượng bên ngoài của từng khối sáng như chất kết dính, làm cho từng mảnh vỡ ở hạch tâm của nó liên kết lại với nhau.

Như thể một tấm gương vỡ, bị người ghép từng mảnh vỡ một lại với nhau.

Nhanh chóng đồ hình tan ra hoàn toàn, cũng là lúc những mảnh vỡ khép lại cùng nhau bị năng lượng bên ngoài ‘chữa trị’.

Tất cả mọi người tập trung chú ý nhìn vào khoảng trời, quan sát một hiện tượng siêu việt, vết nứt đang dần được chữa trị, bề mặt của nó, từng mảnh vỡ trong suốt đang ghép lại với nhau một cách hoàn hảo.



Vị Kim Đan vẫn đang chuyển động hai tay mình, liên tục.

Từ xa quan sát trông như một vị Tiên đang ‘ghép’ lại bầu trời vậy.

Những mảnh vỡ lớn khi được ghép lại với nhau, dần dần phản chiếu bầu trời đêm đầy sao, vùng không gian tối đen mù mịt của hắc lâm bên trong vết nứt, từ từ biến mất dần, bị những mảnh nền trời che lấp.

Minh nhìn vết nứt đang được ‘lấp’ lại trong sự say mê, cậu không nghĩ cảnh tượng sẽ ‘hoành tráng’ tới độ này, cũng thầm đoán khả năng của trận pháp có lẽ mang thiên hướng về sự ‘chữa trị’.

“Tiền bối uy vũ, trận pháp thông thiên”

Giọng người thanh niên cơ bắp vang lên, cũng cùng lúc bái một bái thật sâu.

“Tiền bối uy vũ, trận pháp thông thiên” - Những người còn lại cũng không chậm, đều làm theo.

Lúc này cả vùng không gian đã ‘liền lạc’ như chưa từng có gì xảy ra, trời đêm an tĩnh, khu rừng trong núi, chỉ có tiếng gió đêm thổi, hoang vu..

Vị Kim Đan vẫn ‘lơ lửng’ trên bầu trời, ông gật nhẹ đầu nhìn xuống, như thể đáp lời.

Người thanh niên, cũng ngay lập tức đem những túi không gian với vị trí tương ứng, đưa lại cho những người tham gia còn lại.

Từng người một lên nhận lấy.

Thoáng chốc đội hình cả trăm người, chỉ còn lại 31, trong đó gồm cả Minh.


Đến lượt Minh lên nhận, người thanh niên thâm thúy nhìn cậu, cũng mỉm cười gật đầu.

Thái độ khác biệt này làm tất cả những vị tu sĩ tham gia, có chút ganh ghét.

Minh nào có để tâm, chỉ nhận lấy túi rồi mau mau trở về lại vị trí, cũng trưng bộ mặt ‘ngu ngơ’ ‘không hiểu chuyện gì cả’ lên.

Sau khi hoàn tất phân phát, người thanh niên nói.

“Trời cũng đã gần sáng, chúng ta phải nhanh chóng lên đường cho kịp thời gian.”

Nói rồi, quay qua hướng vị tu sĩ đang ở trên trời, lại bái một bái, cầu thỉnh.

“Xin kính nhờ tiền bối, đưa mọi người đến vị trí tiếp theo.”

Người đàn ông trung niên gật đầu, vạt áo cổ phục dài bay lất phất trong gió, ông nhẹ nhàng vung tay, một nguồn linh lực to lớn đột ngột trờ tới, bao trùm lấy tất cả mọi người bên dưới, rồi dường như trở nên nhẹ hẫng như không, khiến mọi người trôi nổi trên không trung.

Người đàn ông bấm pháp quyết, linh lực lại tuôn trào, kéo ông cùng với tất cả mọi người bay vút lên bầu trời đêm, như một mũi tên ánh sáng xuyên phá bầu trời.

Lực xung chấn tạo ra sóng chấn động lên toàn bộ mặt đất bên dưới, khiến mọi thứ xung quanh đều ngã nghiêng, đảo lộn.

Đây là lần đầu tiên Minh bay, cậu khi xưa đọc tiểu thuyết trên mạng, cũng tưởng tượng bay lượn trên trời, nghĩ rằng những làn gió lướt qua da thịt, cảm giác man mát ra sao, tư thế bay sẽ trông ngầu như thế nào..

Nhưng không, trái với suy nghĩ của cậu, khi hiện thực trong lần bay đầu tiên, bản thân cậu cùng tất cả mọi người đều bị màn linh lực bao bọc kéo theo người đàn ông ở phía trước.

Không có gió thổi mạnh hay chim chóc, hay vật thể lạ gì lọt vào lớp màn linh lực này được.



Lại tốc độ của vị tu sĩ Kim Đan quá nhanh, cậu không thể nào xem thấy được cảnh vật bên dưới, mọi thứ cứ như đường ánh sáng kéo dài, lẫn lộn vào nhau, nhìn như đang xuyên qua đường ống ánh sáng trong mấy trò chơi trượt nước vậy.

Chỉ dường như thấy bên ngoài lớp linh lực, đang bốc cháy dữ dội, mà bên trong không cảm nhận được chút gì khác thường.

Tích tắc giây lát, đã lại thấy mình đáp xuống, màn linh lực vỡ tan thành mảnh năng lượng thu rút lại vào người vị tu sĩ Kim Đan.

Hiện mọi người đang ở một ngọn núi khác, nơi phía xa cách mọi người một khoảng, ở trung tâm, đang có nhiều tu sĩ áo đen đứng canh một ‘cánh cổng’, gọi cánh cổng thì chính xác hơn, vì xung quanh nó không bị vỡ tan ra thành những mảnh vỡ như lúc nãy, mà hình thành một cung tròn mở rộng ra, cũng phát xuất năng lượng ba động, nhưng yếu ớt hơn vết nứt lúc nãy nhiều.

Bên ngoài cánh cổng kỳ lạ này, cũng đã được bao phủ một lớp kết giới sẵn tự lúc nào, bên trong đang có vài con quái trông như mèo rừng, tất nhiên khắp người chúng cũng có những ‘mảnh vỡ không gian’, rõ ràng đây là một loại không gian thú hoàn toàn khác với ở vết nứt lúc trước.

Nhóm tu sĩ Luyện Khí kỳ tham gia, cũng không ai nói gì, chỉ im lặng chờ đợi chỉ thị.

Minh thì lúc này, cậu còn đang choáng ngợp với tốc độ của vị Kim Đan khi nãy, cậu mới vừa nhờ Cấu Trúc đo, thì hiện tại cậu đã xê dịch hơn 150km so với ngọn núi ban nãy, nhưng khoảng cách từ đó đến đây, vị Kim Đan vận chuyển mọi người chỉ mất hơn 2 phút.

Làm cậu rung động không thôi, vận tốc này đã gần gấp 3 lần tốc độ âm thanh, nhưng Minh đoán chừng đây chưa phải là tốc độ đối đa của ông..

Đúng lúc này giọng người thanh niên, lại vang lên, giải thích.

“Có lẽ mọi người đã nhận ra sự khác biệt của cánh cổng không gian này so với vết nứt lúc nãy..”

“Dạng kết cấu không gian này, gọi là cổng không gian, nó không như vết nứt không gian, sẽ không tồn tại lâu, theo kiểm tra, nó chỉ còn tồn tại khoảng hơn 6 tiếng nữa trước khi biến mất, rồi sau đó sẽ xuất hiện trở lại ở một nơi khác..”

Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ