Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 114: – Kết Toán Điểm Cống Hiến




.

Minh rất nhanh nhận ra ý tứ từ ánh mắt của những tu sĩ xung quanh mình, trong lòng cậu có chút thở dài, lại cảm thán về sự ‘non nớt’ của mình.

Rõ ràng là cậu chưa đủ kỹ càng, tính toán cùng nghĩ đến trường hợp này.

Lúc nãy cậu chỉ mải mê chăm chú kiếm thêm điểm tích lũy cho Cấu Trúc dung nhập, cũng lại nóng lòng muốn quan sát những vị Trúc Cơ giả, mà không hề cân nhắc đến việc một tên Luyện Khí tầng 7, có thể ‘dễ dàng’ đi xuyên qua hắc lâm, lại không chút tổn thương nào như cậu, chưa kể là một lát nữa kiểm tra điểm cống hiến, chắc chắn sẽ làm cho mọi người thêm nghi ngờ.

Suy tính trong lòng một lát, thế là liền quyết định.

Bỗng chốc khí tức năng lượng linh lực ba động từ người Minh mãnh liệt phát ra, đè ép những tu sĩ Luyện Khí xung quanh.

Cậu từ tu vi Luyện Khí tầng 7, rất nhanh trong tíc tắc biến thành tầng 8, rồi không dừng lại, lại phá đến Luyện Khí tầng 9, mãi đến Luyện Khí tầng 9 viên mãn, có thể xem như nửa bước Trúc Cơ mới dừng lại.

Trở thành người có tu vi cao nhất trong tất cả những người Luyện Khí kỳ ở đây.

Đột ngột, tiếng rì rầm dừng lại, những người đi cùng cậu, ban đầu còn dò xét, dòm ngó cậu các kiểu, cũng dời ánh mắt đến chỗ khác, cước bộ cũng bước chậm lại, từ từ để Minh bước lên dẫn đầu đoàn người tu sĩ cấp thấp.

Minh giữ gương mặt không cảm xúc, cứ thế đi, cậu cũng cảm nhận được những người kia thái độ bắt đầu trở nên có chút sợ hãi, lại cũng có một vài ánh mắt nịnh bợ nhìn đến cậu, dường như suy tính gì đó.

Minh chỉ lắc đầu trong lòng.

Năm người phía trước cũng nhận ra diễn biến phát sinh này, nhưng cả 4 vị đi đầu không ai nói gì, như thể đó là điều hiển nhiên.

Chỉ có tên thanh niên đi phía sau 4 người kia, quay lại nhìn Minh, liếc ngang liếc dọc cậu, giống như muốn nói “Ta biết mà, tất cả là do ngươi diễn, ngươi diễn hay lắm, giả heo ăn thịt hổ, diễn tiếp đi, ta chống mắt lên xem”..

Minh cũng chẳng biết làm sao, chỉ mỉm cười ‘chân thành’ nhìn cậu ta, người thanh niên bĩu môi, trước khi quay lên, không thèm để ý đến cậu.

Cả chặng đường di chuyển ra vết nứt, thậm chí khi đã ra tới ngoài, có chút trầm lặng, không gian tràn ngập khí tức ‘khác thường’.

Vừa ra đến ngoài, sau khi vấn an vị tu sĩ Kim Đan vẫn đang lơ lửng đứng trước vết nứt, không nói gì.

Mọi người cũng rất biết điều nhanh chóng nộp lại túi không gian, trước khi giao nộp cũng lấy ra đồ cá nhân mà mình để vào trước đó.



Người đàn ông cơ bắp đứng ra thu lại, cũng là người kiểm tra số lượng mảnh vỡ để tính điểm cống hiến cho từng người.

Trong thoáng chốc kiểm kê, giọng anh ta đều đều vang lên.

“Số 1, 20 điểm”

“Số 2, 30 điểm”

“Số 3, 10 điểm”

..

Mỗi một chiếc túi không gian, khi nhận lãnh đều có một số trên đó, ghi chú cho từng người, mà không dùng tên riêng.

Nhưng có thể nhìn qua nét mặt của từng người mà đoán biết, số vừa kêu lên, là thuộc về ai.

“Số 70, 67 điểm”

Số điểm cao nhất từ nãy đến giờ được đọc lên, phải biết mọi người đều lập thành nhóm để diệt sát không gian thú, cho nên khi tiêu diệt bao nhiêu, thì cuối cùng chia đều, lại có tới tận cả trăm tu sĩ cấp thấp tham gia, liền số điểm tính ra cũng không phải nhiều.

Cũng có người cố ý mua điểm từ người khác, nhưng số điểm cũng không xê xích nhau quá nhiều, vì ai cũng biết đây là cơ hội khó tìm, không dễ dàng để người khác chiếm lợi.

Bản thân những tu sĩ ở đây đều hiểu, điểm cống hiến giá trị như thế nào.

Cho nên điểm cao nhất nãy giờ cũng chỉ hơn 50 một chút, mà lại cũng không quá hơn vài người.

Vậy mà lúc này đây có người tới tận 67 điểm, cao hơn rất nhiều so với mặt bằng chung, mọi người nhìn quanh không thấy ai nhận, cũng nhanh hiểu ra, rồi tất cả đều nhìn về hướng Minh.

Họ ẩn ẩn đánh giá lại về thực lực của Minh, nhưng cũng cảm thấy xác đáng, vì tu vi Minh cao nhất, rất gần Trúc Cơ rồi, thì việc đạt được số điểm như vậy cũng là hợp lý.

Nghĩ thông, họ lại càng có ‘tâm tư’ với cậu hơn..



Minh nghe đến số thứ tự của mình, cũng không biểu đạt gì, khuôn mặt vẫn giữ y nguyên như vậy.

“Số 71, 49 điểm”

Minh biết đây là số của Nhật, vì hai người nhận cùng nhau, trước sau cách một số.

Nhật lúc này đang đứng cạnh Minh, cậu ta nghe đến số điểm này, lại có chút không vui, vì chính bản thân cậu ta hợp tác với mấy người Luyện Khí hậu kỳ, cuối cùng đạt điểm cũng quá xa so với bản thân Minh chỉ một mình tiến vào hắc lâm.

Minh nhìn cậu ta ủ rủ, cũng có thể đoán ra phần nào, nhưng chính bản thân cậu cũng không biết nên nói gì lúc này.

Không hiểu sao, Minh lại tự nhiên mỉm cười, đưa tay lên vỗ vỗ nhẹ trên đầu cậu ta.

Minh hiện qua luyện thể người đã cao hơn 1m75 nhưng vẫn không so được với chiều cao của Nhật, chỉ đứng tới nửa đầu cậu ta, nên động tác ‘vỗ đầu’ này của cậu có chút hơi với.

Nhật đang suy tư, bỗng cảm giác có gì chạm lên đầu mình, quay qua nhìn đã thấy hành động của Minh, cũng rất nhanh mỉm cười, thái độ nhanh trở lại tươi tỉnh, có lẽ cậu ta đã nghĩ thông suốt điều gì..

Người đàn ông cơ bắp tiếp tục gọi số thứ tự, nhưng phía sau cũng không có đột phá gì, đa số đều rất thấp thậm chí đều không được một nửa con số của Minh.

Rất nhanh kiểm kê kết thúc, anh ta lại nói tiếp.

“Những người có điểm cống hiến trên 40 tiến lên”

Nghe hiệu lệnh từ người thanh niên, không ai dám chậm trễ, cũng nhanh bước lên phía trước, rõ ràng chỉ có 32 người.

Giọng người thanh niên lại vang.

“Những ai dưới 40 điểm, xin cảm ơn đã giúp đỡ một tay trong công việc ‘dọn dẹp’ này, như đã nói từ trước, mỗi người đều sẽ nhận 1 tỷ trong tài khoản, cùng với số điểm cống hiến mà mọi người đã tự tay kiếm được..”

Dừng lại một chút, anh ta lại tiếp.

“Chỉ là vị trí vết nứt tiếp theo, mọi người sẽ không thể tham gia, sẽ có nhân viên đến đưa mọi người trở về..”



“Còn 32 người còn lại, xin chúc mừng đã vượt qua vết nứt đầu tiên, cũng có quyền quyết định, có tham gia tiếp vào công việc ‘dọn dẹp’ này hay không?”

“Không như vết nứt ở đây, gần như độ nguy hiểm bằng 0, chỉ cần không có người tự tiện tách đội, lại thêm phần tự mãn đánh giá quá cao bản thân mình, một thân một mình tiến vào rừng sâu..

“Dĩ nhiên nếu khả năng đầy đủ, là chuyện không phải bàn rồi..”

“Vết nứt tiếp theo cấp độ nguy hiểm sẽ tăng lên hơn nhiều, mọi người cần suy xét cẩn thận, có tham gia hay không?”

“Tất nhiên ‘phần thưởng’ nhận được sẽ càng nhiều..”

“Không chỉ gấp đôi số tiền thưởng, mà số điểm cống hiến khi diệt sát không gian thú của mỗi người sau khi tham gia ‘dọn dẹp’ vết nứt mới, cũng sẽ tăng gấp đôi..”

Tiếng hít hà vang lên liên tục, dường như mọi người nghe đến gấp đôi điểm cống hiến, không ai nhịn được sự hấp dẫn của nó.

Cũng cùng lúc là sự tiếc nuối cùng vô vọng của gần 70 người còn lại, đang lục tục kéo nhau theo cùng những người áo đen hướng dẫn xuống núi..

Lúc này Minh có chút băn khoăn quay qua nhìn Nhật, vì rõ ràng trong 32 người còn lại, tất cả đều có tu vi Luyện Khí tầng 8 trở lên, chỉ có Nhật tầng 7, thậm chí là chỉ mới vừa vào tầng 7.

Cậu không biết nên nói với Nhật thế nào, không phải cậu không tin tưởng khả năng của Nhật, chính cậu ta chỉ 2 tuần là có thể lên tận 2 cấp Luyện Khí, từ trung kỳ sang đến hậu kỳ, phải biết thiên phú tu luyện của Nhật là không tầm thường.

Chỉ là lúc này tu vi vậy cũng không đủ, mà không những thế, Minh nghe ra ẩn chứa trong lời của người thanh niên Trúc Cơ kia, rõ ràng địa điểm tiếp theo đây, nguy hiểm hơn vết nứt vừa nãy nhiều.

Minh là không muốn thấy Nhật gặp nguy hiểm, nhưng cũng là không muốn dập tắt ngọn lửa nhiệt huyết tuổi trẻ của cậu ta.

Thất vọng là một từ nặng nề, nhưng thất vọng về chính bản thân mình, còn nặng nề hơn biết nhường nào?

Bản thân Minh chưa phải là không từng trải qua..

truyện siêu hay :