Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 70: Cá Sấu Bộc Phát Uy Lực




- Đi, đương nhiên phải đi! Sở Tiên kiên quyết nói, bởi Aquarama chính là nơi truyền bá rất quan trọng của những người buôn bán cá cảnh.

Trong một trận thi đấu, trang trại nuôi cá Koi tại sequets ( Pháp) của RB đã từng mang tới một chú cá Koi để tham gia trận đấu cá kiểng tại Aquarama, cuối cùng con cá có tên Lâu Lan này giành được quán quân, bán nóng được ngay 20 triệu nhân dân tệ, trang trại sequets cũng theo đó mà được cả hội thi biết đến, rất nhiều người tranh nhau đặt mua.

- Ha ha, tốt lắm, lần này cuộc triển lãm cá kiểng aquarama lần thứ 18 sẽ diễn ra vào tháng sau, trùng ngày với hội chợ triển lãm các vật liệu máy móc thủy sinh,vào ngày thứ ba diễn ra hoạt động này, chúng ta sẽ cùng qua bên đó. Kim Sâm nói.

- Được rồi. Kim đại ca! Đến thời điểm chúng ta sẽ qua đó sớm hơn một ngày! Sở Tiên hưng phấn gật gật đầu.

- Ừ, quyết định vậy đi!

Sau khi hàn huyên thêm vài câu, Sở Tiên bèn cúp điện thoại rồi nhìn lịch trên điện thoại.

- Nay đã là 26 rồi, ngày mai phải quay về chuẩn bị một chút.

Buổi trưa lúc ăn cơm, Sở Tiên bèn đem chuyện nói lại với ba mẹ, hai người đều gật đầu, họ biết là con trai giờ đã có sự nghiệp của riêng mình, tuổi trẻ mà, nên tận dụng thử sức một chút, không thể ở bên cạnh hai người mãi được.

Buổi chiều thì Sở Tiên cùng với chị gái Sở Li và anh rể là Lưu Vân vừa mới quay lại hôm qua, ba người cùng nhau tới ngân hàng, Sở Tiên chuyển trực tiếp cho họ 1 triệu nhân dân tệ, mặc dù so với khả năng kiếm tiền của hắn hiện tại thì số tiền này không đáng gì, nhưng tặng cho chị gái mình thì là việc nên làm, để họ có chút vốn làm ăn.

Đến buổi tối, Sở Tiên không ra bờ sông mà ở nhà nói chuyện phiếm với ba mẹ và người thân, lúc sau thì hắn cầm bình rượu ra, cả nhà vui vẻ cùng nhau uống rượu.

Nhưng khi đêm xuống, có một chuyện đáng để tâm khiến hắn đột nhiên tỉnh giấc.

Khu nuôi cá FT về đêm ngoại trừ tiếng cá quẫy đạp và tiếng chó mèo ngắt quãng thì chẳng có âm thanh gì khác, vô cùng quạnh quẽo, hoang vu.

Ánh trăng sáng treo cao trên bầu trời đêm nay khiến cho đêm đen có một ít tia sáng, trên con đường ở khu nuôi cá, có mấy thanh niên cầm đèn pin cùng thiết côn có chút quang minh chính đại đi về phía một nhà nuôi cá.

- Tần ca, nghe nói tên tiểu tử tu sửa, trang trí nơi này tốn hết mấy trăm ngàn, nếu như việc chúng ta đập phá chỗ này bị phát hiện thì phải làm sao? Một tên có chút lo lắng nói.

- Yên tâm đi, sẽ không ai biết đâu, mà có biết cũng không ai dám nói ra.

Tần Chí Vĩ sắc mặt âm trầm nói, từ lúc cá bên nhà hắn bị trộm mất, cha hắn là Tần Đại Hải lúc nào cũng mặt lạnh như tiền, hở ra là chửi mắng hắn, khiến hắn ở nhà cũng không thoải mái nổi, hơn nữa hắn vẫn luôn cảm thấy việc cá nhà hắn bị người khác trộm mất nhất định có liên quan đến Sở Tiên, nghi kỵ trong lòng cộng thêm mối hận cũ, hắn quyết đính tối hôm nay sẽ báo thù!

- Đến rồi, chậc chậc, không biết tên này nuôi loại cá kiểng gì mà phải xây tường cao xung quang cả cái khu nuôi cá này vậy! Một gã thanh niên nhìn bức tường cao thốt lên.

- Quan tâm tới tường làm gì? Cứ trực tiếp phá cửa đi! Tần Chí Vĩ mặt không biểu cảm bước qua, ra hiệu cho một tên đứng bên cạnh.

Tên thanh niên kia gật đầu, lấy cây búa ra, giáng mạnh xuống phía cánh cửa khóa chặt kia.

"Đùng! Đùng!" Âm thanh vang dội cả khu FT khiến tiếng chó sủa ở xa cũng vang vọng lại to hơn.

Tần chí vĩ nhíu nhíu mày: "Nhỏ tiếng chút đi!"

- Vâng vâng, Tần ca, nhưng mà cái cửa này khóa chặt quá! Tên thanh niên kia khổ sở nói,cũng dùng lực nhẹ hơn giáng xuống cánh cửa.

Mà vào lúc này, cá sấu ngủ ngày cày đêm đã nghe thấy âm thanh bên ngoài liền từ từ bò ra, trong đêm một đôi ánh mắt sáng ngời, sắc lạnh lóe lên, nó vặn mình vài cái rồi nhanh chóng bò ra phía cửa.

Sở Tiên bị đánh thức đang điều khiển cá sấu, nghe phía bên ngoài có tiếng nói chuyện, trên mặt lộ ra một tầng lạnh lẽo, lập tức từ chỗ thoát nước của hồ cá địa chui ra ngoài, nhanh chóng leo ra phía cửa.

Sở Tiên ở trong cái ngành mua bán này, chính là vì phòng ngừa loại tình huống này, hắn đặc biệt dùng loại cửa chống trộm vô cùng kiên cố, chất lượng thì miễn bàn.

Bọn họ muốn phá cửa vào ư, cần nhiều công sức đây.

- Quái, quái vật! Một gã bổng hét to

- Quái vật cái gì hả thằng kia! Trần Chí Vĩ tức giận nhìn về phía gã đó chỉ., mồm miệng bỗng há hốc.

Đột nhiên, Tần Chí Vĩ lùi về sau vài bước, hắn chỉ một con quái vật dài khoảng hơn 1 mét, bò trên đất, hai mắt sáng quắc bò nhanh về phía bọn họ.

- Ối mẹ ơi, con gì thế này!

Tần Chí Vĩ kinh hãi hô lên, hoảng loạn tìm cách chạy thoát, mấy tên đi theo hắn cũng quay đầu, khuôn mặt hốt hoảng tìm lối thoát thân.

"Để ta xem, sao mà sợ hãi vậy?" Sở Tiên im lặng nhìn bọn họ, nhưng mà tốc độ không giảm, một ánh mắt nhìn bọn hắn chằm chằm, tốc độ bò của bốn chân không chậm như bọn họ.

" Khè khè!" Nghe phía sau truyền đến tiếng động có chút kinh khủng, Tần Chí Vĩ hoảng sợ quay đầu nhìn lại, ngọn đèn trong tay đảo qua, khi nhìn thấy bộ dáng cá sấu, vẻ mặt càng kinh khủng hơn, cả người đều là kinh sợ bỏ chạy, chẳng may vấp phải hòn đá té ngã.

"A! Cứu ta!" Tần Chí Vĩ lập tức nhìn về con cá sấu đang bò về phía hắn, hoảng sợ hét lên, hốt hoảng đứng dậy.

"Hặc hặc!" Cá sấu lạnh lùng mở to miệng, tứ chi dùng sức phi mạnh về phía trước, cắn chặt vào bắp đùi hắn.

- Á! Cứu ta!

Tần Chí Vĩ lảo đảo ngã nhào xuống đất, hoảng sợ gào thét, tiếng gào thảm kêu cứu truyền khắp toàn bộ khu nuôi cá.

Còn mấy tên đi theo hắn quay đầu nhìn đầy do dự, sắc mặt trắng bệch như vừa gặp quỷ vẫn chưa hoàn hồn.

"Rắc rắc". Có tiếng xương gãy, Sở Tiên vô cùng hài lòng với lực cắn của cá sấu, mặc dù so với cá sấu thật còn kém một chút, nhưng mà để đối phó với tên kia vẫn là dễ như trở bàn tay.

Sở Tiên nhìn Tần Chí Vĩ đang lăn lộn gào thét, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ, lại nhìn toàn bộ các gia đình trong khu nuôi cá đều đã sáng đèn, hắn chính xác không cần đánh thêm gì nữa, cứ trực tiếp thắng đi.