Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 55: Tiên Cảnh Cá Kiểng




Chớp mắt trời đã nhá nhem tối, Tiếu Hiểu tìm cho Sở Tiên được hơn mười người nổi tiếng trên mạng xã hội.

Tiếp tục thông qua mười mấy người này, Sở Tiên liên hệ được thêm hơn mười người khác nữa, lúc này tạm thời gọi là đội "Lăng Xê" của Sở Tiên tổng cộng gần 30 người, đa phần là streamer nên có lượng Fan rất lớn trên mạng xã hội.

Sở Tiên trả cho mỗi người bọn họ một vạn tệ với yêu cầu rất đơn giản, chỉ cần hỗ trợ đăng lại và cập nhật thông tin về bài báo tố cáo hắc điếm trên trang chủ của toàn soạn báo Hải Thanh.

Công việc đơn giản như vậy liền có thể kiếm được một vạn tệ, hơn ba mươi người này liền vui vẻ đáp ứng.

Rất nhanh, trên trang cá nhân của 30 người đồng loạt xuất hiện bài báo được chia sẽ từ trang chủ của toàn soạn báo Hải Thanh, phía trên kèm theo dòng trạng thái "Lại thêm một sự kiện chặt chém khách hàng? Vạch trần hành vi của tên gian thương bán đạo đức đổi tiền tài!"

Một một người trong đội lăng xe đều sở hữu lượng Fan hâm mộ khủng, ít liền hơn mười vạn, nhiều thì lên đến cả trăm vạn.

Hơn 30 đại minh tinh gộp chung một chỗ liền trên tám chín trăm vạn lượt theo dõi.

Mà loại sự tình vạch trần gian thương, gian lận thương mại như thế này, rất dễ chiếm được sự chú ý của dân mạng.

Trong nháy mắt tin này trở liền thành tâm điểm chú ý trên các trang mạng xã hội, đọc báo online,...Đông đảo bạn đọc nhao nhao truy cập để xem, rất nhiều bình luận phẫn nộ được để lại.

Chỉ trong vài tiếng đồng hồ đã có gần một ức lượt bình luận, trong đó cũng có một số ít lượt bình luận tán dương tinh thần trách nhiệm của đội phóng viên.

Nhưng đa phần vẫn là bình luận phẫn nộ, chữi bới, trêu chọc... Thậm chí, một ít đọc giả còn sáng tác cả truyện ngắn để đá xéo. ( bó tay @@!)

"Một chiếc xe Audi mất thắng, chủ xe vội vàng quan sát xung quanh, bên trái là một cửa hàng bán ngọt rất lớn, bên phải là chiếc xe của một công nhân khuân vác. Chủ xe thấy vậy, lập tức đánh xe sang chỗ người công nhân, sau đó hắn xuống xe để tỏ ý xin lỗi và bồi thường, trong nội mừng thầm vì chính mình phản ứng nhanh.

Lúc này tiếng nói của người công nhân vang lên: "Ngươi lái như thế nào mà đụng vào xe của ta làm hỏng hết hàng rồi?"

Chủ xe hào sảng nói: "Đại ca, bao nhiêu tiền, ta bồi thường!"

Người đó nhàn nhạt nói: "Đây là cá vàng ở phố Cổ Ốc!"

Chủ xe kinh hãi, ngã xuống đất tắt thở, hưởng thọ 38 tuổi."

“Hôm trước đi phố Cổ Ốc, phát hiện bên đường có một cửa tiệm bán cá vàng, bên ngoài có để tấm biển quảng cáo" cực phẩm cá vàng, một CÁI 20 tệ".

Ta vui mừng lập tức vào mua một con, kết quả tính tiền một cái vảy cá giá 20 tệ, trên thân có cá vàng có 99 cái vảy, tổng cộng 2000 tệ...Con mẹ nó hắc! Nội tâm lão tử rỉ máu a!"

“Hôm nay cùng bằng hữu đi tham quan phố Cổ Ốc, ta là một nam nhân tâm lý, rất yêu thích cái đẹp, bổng ta phát hiện có rất nhiều cá vàng xinh đẹp bên trong một cửa tiệm, ta liền trực tiếp đi vào mua một bể năm con.

Đến lúc tính tiền, lão bản hét: "Trong bể nước có năm con, tổng cộng hết một vạn tệ!"

Lúc này, một vị đại ca trong nhóm của ta tức giận nói: "Như thế nào lại mắc như vậy? Rõ ràng ở bên ngoài chỉ ghi một con có mười tệ!"

Lão bản chỉ tay vào một con cá vàng nói: "Trong bụng nó còn mấy trăm con!"

Từng câu chuyện vui đá xéo của nhiều đọc giả tay nhanh hơn não nhao nhao xuất bản.

Nhờ có đông đảo những người nổi tiếng đăng lại bài báo trên trang cá nhân của mình, khiến cho tin tức này lấy tốc độ ánh sáng truyền khắp các trang mạng xã hồi, từ nông thôn cho đến thành thị, từ đầu ngõ cho đến cuối xóm, nói chung là ai cũng biết.

Lúc này cũng đã xế chiều, bên trong văn phòng của toà soạn báo Hải Thanh, chủ biên Triệu Trạch Thành mặt mũi tràn đầy ngơ ngác nhìn một cái tin tức tràn lan khắp trên mạng xã hội...

Nhân viên trong toà soạn được phân bố rất rõ ràng, mỗi một bộ phần đều có người đặc biệt phụ trách, còn chủ biên Triệu Trạch Thành chủ yếu phụ trách khâu xét duyệt các bản thảo, thỉnh thoảng phát biểu một ít sự kiện tương đối lớn ở thành phố.

Khi thấy được phần tin tức này, Triệu Trạch Thành liền nhớ đến bản thảo mà mình đã xét duyệt ngày hôm qua.

Đó là của nhóm Lý Phong biên soạn, nội dung trong đó chủ yếu là vạch trần một cái hắc điếm bán cá vàng ở phố Cổ Ốc, lúc hắn đọc được dòng chữ "Một con cá vàng 2000 tệ" liền không chút do dự đem bản thảo này thông qua.

Sáng hôm nay, khi thấy cái tin này được đăng trên trang chủ của toàn soạn, hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều.

Nhưng hiện tại, lại xuất một hiện niềm vui ngoài ý muốn, chính là phần tin tức này được chia sẽ hơn một vạn lần.

Lượng người theo dõi trên trang chủ của toà soạn cũng tăng từ một vạn đến hơn năm vạn, một ngày liền tăng vọt mấy vạn lượt Follow.

Triệu Trạch Thành hiếu kỳ kéo xuống bên dưới xem mục bình luận, chợt bừng tỉnh tự nói:

" Nguyên lai là bị một ít đại minh tinh phát hiện sau đó tiến hành đăng lại, cho nên mới phát tán hoả bạo như thế! Không tệ không tệ!

Chuyện này tuyên truyền ra ngoài không chỉ đối với thành phố Hải Thanh không có một chút ảnh hưởng, ngược lại sẽ chứng minh, toà soạn báo làm việc chất lượng.

Hơn nữa, lần này danh tiếng của phố Cổ Ốc trong lúc vô tình được tuyên truyền ra ngoài, tốt, thật sự là quá tốt!”

Triệu Trạch Thành nhìn nhìn những bình luận phía dưới, hưng phấn vỗ tay bốp bốp, lập tức đứng dậy mặt mũi tươi cười đi thẳng tới phòng làm việc của phóng viên.

Hắn đi tơia trước cửa quan sát cả phòng làm việc một hồi, sau đó ánh mắt chuyển hướng sang nhìn Lý Phong, vỗ vỗ tay nói:

"Này, tất cả nghĩ tay một lát! Ta báo cho mọi người một cái tin tốt.”

Cả phòng tò mò ngước nhìn về phía hắn, Triệu Trạch Thành cười to nói:

"Trước tiên, ta xin tuyên dương ba người Lý Phong, Đổ Biển, Trần Sáng.

Lý do tuyên dương chính là bài báo tố cáo cửa hàng bán cá vàng được nhóm Lý Phong đăng tải vào sáng ngày hôm nay trên trang chủ chính thức của toà soạn chúng ta đã được đọc giả trên cả nước chú ý tới.

Đông đảo bạn đọc tán dương tinh thần làm việc của toà soạn của chúng ta, hơn nữa đối với yêu cầu về việc tuyên truyền hình ảnh phố Cổ Ốc của chính phủ nổi lên tác dụng cực lớn.

Mấy người các ngươi ngày mai tiếp tục thu thập thêm thông tin, tháng này liền chờ tiền thưởng a!"

Nhóm người Lý Phong sững sờ, lập tức trên mặt lộ ra thần sắc hưng phấn liếc nhìn nhau cười như điên.

“Tiểu tử, để xem lần này, ngươi sẽ chết như thế nào?"

Lý Phong nhớ đến khuôn mặt lớn lối của Sở Tiên, chân mày nhếch lên, trên mặt lộ ra ánh mắt đắc ý.

Lúc này đây, đang nằm tại trung tâm của vòng xoáy thị phi, cửa tiệm bán cá vàng tại phố Cổ Ốc, lão bản tươi cười đắc ý kéo xem một cái tin tức được phát tán rộng rãi trên mạng xã hội...

Hắn tin tưởng phần tin tức này, ngày mai nhất định sẽ leo lên top được tìm kiếm nhiều nhất, đến lúc đó sẽ có cả ngàn vạn người biết đến cửa tiệm của hắn.

Trước kia, Sở Tiên chỉ quảng cáo cá vàng trên trang cá nhân của mình, nhưng hiện tại, hắn cảm thấy mình cần phải tạo một cái trang riêng để thực hiện kế hoạch tiếp theo.

Đặt tên cho trang của mình là "TIÊN CẢNH CÁ KIỂNG"

Sở Tiên chọn từ điện thoại một ít ảnh chụp cùng video cho mỗi giống cá, sau đó up lên, bên dưới là phần giới thiệu chi tiết về từng giống cá, kèm theo bảng giá là 3000 tệ một con.

Chuẩn bị đâu vào đây, Sở Tiên hài lòng đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng tươi sáng từ bên ngoài rọi vào, Sở Tiên tỉnh dậy vươn vai vài cái, nhìn đồng hồ cũng đã hơn tám giờ, rửa mặt ăn xong điểm tâm sau đó lái xe đi đến cửa tiệm.

Đến nơi thì đã hơn chín giờ, nhưng lúc này hắn liền thấy được một đám người đang vây quanh ở trước cửa, chỉ trỏ bàn tán.

Thấy được loại tình huống này, Sở Tiên cũng là hơi sững sờ.

Theo hắn suy tính, chuyện này nhất định sẽ khiến cho vô số người chú ý, thế nhưng tốc độ truyền bá cũng quá nhanh đi?

“Mọi người tránh ra cho, tại sao lại tập trung trước cửa tiệm của ta?" Sở Tiên đi qua lớn tiếng nói.

“Lão bản sao? Đây là lão bản sao?” Đám người xung quanh nhỏ giọng tự hỏi lẫn nhau.

“Này, vị huynh đệ kia, ngươi chính là lão bản của tiệm này? Có phải cá vàng của ngươi bán 2000 tệ một con?” Một người thanh niên tò mò nhìn hắn lớn tiếng hỏi.

“Sai rồi!” Sở Tiên lắc đầu, lập tức vừa cười vừa nói:

" Là 3000 tệ một con cá vàng!”

Sau đó hắn nhanh tay mở ra cửa tiệm, lập tức xoay người nhìn đám đông cười nói:

"Hoan nghênh quang lâm tiểu điếm của ta, để cho các ngươi kiến thức một chút cái gọi là hắn điếm trên internet kia, hắc hắc!”

Đám đông nghe vậy liền sửng sốt, thầm nghĩ tên lão bản này thật lớn lối nha!

Cả đám nhìn hắn mở rộng cửa tiệm, một bộ dáng hoan nghênh quang lâm, cũng là nhao nhao tò mò đi vào quan sát.

Mà lúc này, ở phía bên kia đường, trong một góc đối diện cửa tiệm của Sở tiên có một quán ăn sáng, trong đó có nhóm người Lý Phong đang ngồi, trên tay mỗi người đều cầm một cái máy chụp ảnh lén lút ấn nút.

Khi trời vừa sáng, bọn họ liền tức tốc chạy tới nơi đây thì thấy đã có một vài người tụ tập ở chỗ này chỉ trỏ, cả đám cũng là hơi sững sờ, tò mò đi qua hỏi thăm, sau đó liền phục kích ở bên này để thu thập thông tin.

Nhưng nguyên nhân chủ yếu khiến bọn họ chịu bỏ ra tâm huyết lớn như vậy để thu thập thông tin, chính là bài báo của nhóm đã lọt vào top một trong danh sách tìm kiếm.