Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 364: Cửa Hàng Bị Đập Phá




Dịch: Tiểu ngư.

Biên: Cẩu ca

Nhóm: Cá.

Nhìn thấy ba người này đến, trên mặt Sở Tiên hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn vào người đang ngồi trên xe lăn.

- Vậy mà lại chỉ có 40 điểm năng lượng, tố chất thân thể như thế này còn không bằng Thạch lão, xem ra là do bệnh tật, với lại trông bệnh tình cũng có vẻ nguy kịch. Sở tiên suy nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn về Thạch lão đang ngồi cạnh.

Thạch lão gật đâu với hắn:

- Chờ một chút, để thử một lần xem được không rồi nói sau…

Sở Tiên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu ý.

Ba người đi tới, một ông lão nhanh chân đi đến bên cạnh Thạch lão, mong chờ hỏi:

- Thạch lão, bác sĩ đâu?

- Không có bác sĩ. Thạch lão lắc đầu với hắn sau đó chỉ về phía Sở Tiên:

- Đây là Tiểu Tiên, cậu ấy có một dược vật thần kỳ cùng thủ pháp đấm bóp đặc biệt, bọn lão Tùng cũng đã thử qua, ông hỏi một chút là biết, nhưng cũng đừng ôm hy vọng quá lớn vì Tiểu tiên cũng không phải là bác sĩ.

Lão Chu chua xót gật đầu:

- Tôi biết rồi, để cho vị tiểu huynh đệ này thử một lần đi.

Lão Chu nhìn Sở Tiên, đi qua đưa tay về phía hắn, Sở Tiên vội vàng nắm chặt.

- Làm phiền tiểu huynh đệ! Lão Chu nhìn về phía người phụ nữ đang ngồi trên xe lăn:

- Con gái của tôi ba năm trước đây mắc bệnh ở động mạch vành, bình thường không thể vận động được, phiền cậu thử một chút, nếu như thành công Chu gia chúng tôi nhất định sẽ báo đáp.

- Chu lão, tôi cũng không biết được có hiệu quả hay không nhưng có thể thử một lần! Sở Tiên đáp.

Bệnh ở động mạch vành là một loại bệnh vô cùng khó trị, nếu mới ở thời kì đầu thì hoàn toàn có thể chữa trị, nhưng vẫn có nguy cơ tái phát, còn người phụ nữ trước mặt này tình hình có lẽ đã vô phương rồi…

Bệnh ở động mạch vành nhẹ thì khi hoạt động bình thường sẽ có chút đau đớn nhỏ, nhưng nặng thì sẽ tạo thành đau đớn vô cùng kinh khủng.

Người phụ nữ trước mắt hẳn là giai đoạn cuối, bất kì hoạt động nào đều có thể kích thích cho cơn đau tim tái phát.

Một khi hơi vận động thì có thể phát sinh nhồi máu cơ tim, vô cùng nguy hiểm tới tính mạng.

Loại bệnh này chỉ có thể nằm im một chỗ, nhưng nằm im trên giường quá lâu sẽ sinh ra đủ loại bệnh khác. Bình thường loại bệnh này vô cùng nguy hiểm, tỉ lệ tử vong cực cao.

- Thử một lần, thử một lần đi! Lão Chu dùng sức nắm tay hắn, trên mặt lộ ra vẻ chờ mong.

- Làm phiền tiểu huynh đệ! Ánh mắt người đang đẩy xe lăn nghiêm túc nhìn thẳng vào Sở Tiên.

- Ừ! Sở Tiên gật đầu, cười với người phụ nữ.

- Để cho dì nằm ở trên giường đi! Sở Tiên mỉm cười nói với lão Chu…

- Được, được! Lão Chu gật đầu, mấy người chậm rãi đi vào trong phòng.

Người đàn ông kia bế người phụ nữ ngồi xe lăn lên giường.

- Cởi quần áo ngoài của dì ra đi, để lại một lớp quần áo mỏng là được. Sở tiên nói.

- Được! Người đàn ông gật đầu, sau đó nhìn về phía Sở Tiên:

- Chúng tôi có cần phải tránh đi không?

- Không cần! Sở tiên lắc đầu:

- Chỉ cần chuẩn bị khăn lông ướt, tí nữa lau người cho dì thôi!

Người đàn ông gật đầu.

Sở Tiên lấy ra một phần tâm hạch, sau đó hòa tan vào nước cho người phụ nữ kia uống hết.

Sau đó hắn bắt đầu sử dụng năng lượng từ trường trị liệu, chậm rãi đặt tay trên cơ thể người phụ nữ kia, nhẹ nhàng xoa bóp.

Thủ pháp của Sở tiên vô cùng nhanh nhưng người khác nhìn vào vẫn cảm thấy hài hòa và chuyên nghiệp vô cùng.

- Đợi một lát nữa dì sẽ ra nhiều mồ hôi, mọi người không cần lo lắng! Sở Tiên luôn nhìn chăm chú vào thông số năng lượng cua người phụ nữ.

Bệnh ở động mạch vành có khả năng sẽ phát nhiệt, toát ra rất nhiều mồ hôi nên hắn muốn thông báo cho bọn họ một chút.

- Ừ! Lão Chu và người đàn ông kia im lặng không dám thở mạnh, chăm chú nhìn vào người phụ nữ đang nằm trên giường.

- Tôi cảm giác cả người dễ chịu vô cùng! Người phụ nữ sắc mặt dần dần hồng hào khẽ mỉm cười, khác hoàn toàn vẻ tái nhợt lúc nãy.

- Có hiệu quả nhưng tôi cũng không biết có thể trừ tận gốc hay không? Sở tiên nhìn năng lượng người phụ nữ đã tăng từ bốn mươi đến bốn mươi ba.

- Có hiệu quả rồi, thật sự có hiệu quả rồi! Lão Chu nghe thấy có chút kích động.

- Tiểu Tiên, chúng ta cứ xem thử một chút xem sao! Thạch lão nhìn thủ pháp của Sở Tiên, cười nói.

Sở Tiên gật đầu:

- Không sao rồi, mười mấy phút nữa cho dù không khôi phục được quá nhiều nhưng hoạt động bình thường đã không có vấn đề gì nữa rồi.

Nghe được lời Sở Tiên, lão Chu càng hưng phấn.

Năm phút sau, trên người phụ nữ đổ từng tầng mồ hôi.

- Lau mồ hôi đi! Sở Tiên nói với người đàn ông.

- Được! Người đàn ông gật đầu, Sở tiên cùng hai ông lão tránh ra ngoài.

- Cảm ơn, cảm ơn! Lão Chu nắm tay Sở Tiên.

Sở Tiên lắc đầu: - Không có gì, tiện tay mà thôi!

- Về sau có chuyện gì cần chúng tôi giúp cứ việc nói! Lão Chu cảm động đáp.

- Đúng đó, mấy lão già chúng tôi vẫn còn có chút tác dụng, có việc gì cần thì cứ nói cho chúng tôi!

- Chờ chữa khỏi hẳn bệnh của dì rồi nói sau. Sở Tiên nghe được lời hai ông lão hứa hẹn trong lòng cũng hơi xúc động, đây chính là người đứng trên đỉnh kim tự tháp ở Trung Quốc nha, có mấy người này làm chỗ dựa, ít nhất ở Trung Quốc không ai dám động vào hắn.

- Được! lão Chu hưng phấn gật đầu

Hai phút sau, người đàn ông đã lau khô đi ra, mấy người Sở Tiên lại vào phòng.

- Thật tốt, sắc mặt tiểu Dung đỡ hơn nhiều rồi! Thạch lão mỉm cười nói..

- Vâng, đỡ hơn rất nhiều rồi, thật sự là thần kì!

Sở Tiên mỉm cười, đi đến bên cạnh người phụ nữ nhưng khi hắn cảm nhận được năng lượng thì sắc mặt hơi sững sờ, khẽ cau mày.

- Sao vậy? Người đàn ông và lão Chu nhìn thấy Sở Tiên cau mày liền hơi lo lắng.

- Có lẽ không trừ được tận gốc. Sắc mặt Sở Tiên vô cùng kém, hắn không nghĩ tới năng lượng của người phụ nữ này lại giảm xuống một điểm, cũng không biết có thể chuyển biến xấu hay không?

- Cái này... Lão Chu sắc mặt hơi khó xử.

- Không sao, tôi cảm giác thân thể tốt hơn nhiều rồi. Người phụ nữ nằm trên giường hơi nhíu mày, sau đó tươi cười nói ra.

- Chờ trị liệu xong rồi nói. Sở Tiên lại bắt đầu dùng từ trường trị liệu một lần nữa.

Năng lượng trong cơ thể người phụ nữ càng ngày càng cao, cuối cùng đạt đến sáu mươi lăm.

Sáu mươi lăm, cũng bằng năng lượng của một người năm, sáu mươi tuổi bình thường.

Năng lượng của Tâm Hạch đã hoàn toàn hấp thu xong nhưng Sở Tiên vẫn không ngừng việc trị liệu bằng từ trường.

- Vô dụng, không có tâm hạch thì không thể cải thiện được, trừ khi lại dùng một lượng lớn tâm hạch nữa, nhưng cho dù khôi phục được có lẽ thời gian sau cũng chuyển biến xấu thì sao? Sở Tiên tự hỏi trong lòng.

- Dì thử đứng lên hoạt động một chút đi! Hai mươi phút sau, Sở Tiên nói với người phụ nữ nằm trên giường.

- Để tôi giúp! Người đàn ông vội vàng chạy đến.

- Không cần, để dì tự đi thử một chút! Sở Tiên ngăn cản người đàn ông.

- Ừ… Người phụ nữ gật đầu, mặt hơi kích động, dùng lực chống đỡ thân thể, chậm rãi đi xuống.

- Tốt quá rồi! Lão Chu và người đàn ông mừng rỡ.

- Tôi cảm giác trên người ngập tràn năng lượng, ngực cũng không đau chút nào. Người phụ nữ nhìn thân thể của mình.

- Hiện giờ thân thể của dì đã tương đương với tố chất thân thể của người năm, sáu mươi tuổi bình thường, chỉ cần không hoạt động mạnh quá thì không có vấn đề gì, nhưng tôi cũng không biết có thể duy trì được bao lâu. Sở Tiên nói.

- Cái này… không thể trừ tận gốc sao? Lão Chu thân thể run nhẹ, nhìn Sở tiên hy vọng.

- Nếu trị liệu thêm mấy lần có thể trị hết không? Thạch lão đi đến bên cạnh hỏi Sở Tiên:

- Chỉ cần có thể chữa trị tốt, muốn lão Chu bỏ ra thứ gì cũng được.

- Thạch lão! Sở Tiên do dự một chút:

- Tố chất thân thể của dì đã đạt tới mức bình thường, nhưng không thể trừ tận gốc, có lẽ sau này sẽ chuyển biến xấu nhưng tôi cũng không biết là bao lâu, nhưng có tôi ở đây thì có thể trị liệu.

- Có cách nào ngăn chặn bệnh tình xấu đi sao? Ánh mắt người đàn ông lóe sáng.

- Có lẽ có… Sở Tiên nghĩ một lát, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho người lấy chút nước trên đảo nhân ngư.

- Thật sự có! Lão Chu, người đàn ông và người phụ nữ đều vui mừng nhìn hắn.

- Chờ một chút đến buổi trưa xem sao. Sở Tiên cũng không dám khẳng định, luôn nhìn năng lượng biến hóa trên cơ thể người phụ nữ.

Mấy người đều lo lắng nhìn Sở Tiên.

- Không cần lo lắng, sẽ có biện pháp thôi. Sở Tiên cười nói với bọn họ.

- Thật sự có biện pháp sao? Lão Chu nhịn không được hỏi lại lần nữa.

- Cha, hiện giờ con đã thỏa mãn lắm rồi. Người phụ nữ khẽ kéo cánh tay lão Chu, mỉm cười nói.

- Ừ, ừ! Lão Chu gật đầu với người phụ nữ, ba người ngồi đó trò chuyện cùng nhau.

Sở Tiên cùng mấy người Thạch lão ở một bên cũng trò chuyện.

Bọn họ hỏi tình huống của Sở tiên, chuyện nghề nghiệp đủ loại…

Sở Tiên không trả lời nhiều, Thạch lão ở bên cạnh đều thay hắn trả lời toàn bộ.

Điều này cũng khiến những ông lão ở đây kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới người thanh niên này lại có thế lực tầm cỡ quốc tế như thế, nhưng dù sao cũng không có gì to tát nếu so với họ.

Mấy người bọn họ cũng không nghĩ gì nhiều, dù sao đều là nhân vật lớn hô mưa gọi gió, đối với Sở Tiên thấy hắn tuổi trẻ mà đi được đến bước này nên có chút thán phục mà thôi.

Thành tựu của con cháu bọn họ tuy cùng lứa với Sở Tiên nhưng lại kém rất nhiều.

Một giờ sau, Hổ Nhất đem một đống thùng pha tâm hạch từ đảo nhân ngư tới.

Sở Tiên rót cho mỗi người một ly khiến bọn họ hơi cảm thán.

- Nếu như dì lại chuyển biến xấu thì mỗi ngày uống một chút nước này có thể áp chế lại. Sở Tiên nói với bọn họ.

- Tiểu Tiên, cậu có rất nhiều loại nước thuốc này sao? Thạch lão hỏi hắn.

- Không phải nhiều lắm, nhưng mỗi ngày chỉ có thể uống một chén thôi, nếu như Thạch lão muốn thì tôi cũng có thể chuẩn bị một chút.

Tâm hạch này hắn cũng có khá nhiều, sau này khi thu phục được cá lam từ thì sẽ gia tăng rất nhiều tâm hạch.

- Haha, tốt, tốt! Thạch lão cao hưng híp mắt nói.

Mấy ông lão xung quanh có chút hâm mộ nhìn theo, nhưng dù sao cũng không có mặt mũi mở miệng xin xỏ.

Hắn đưa cho Thạch lão loại nước này cũng không phải muốn lấy chỗ tốt gì từ lão, mà chính là vì Thạch lão đã giúp hắn quen biết mấy người này, còn xưng mình là con cháu, nhưng dù sao cũng không tệ.

Lúc trước Thạch lão không biết trong tay hắn còn có loại bảo vật vày.

Mọi người ngồi trong phòng đến lúc sáu giờ, Sở Tiên phát hiện năng lượng của người phụ nữ đã giảm xuống một điểm.

- Dì uống chút nước đi, uống chậm thôi. Sở Tien nói.

- Chuyển biến xấu sao? Người đàn ông hỏi.

SỞ Tiên gật đầu:

- Uống chậm thôi, tôi xem một chút cần bao nhiêu nước thuốc mới có thể khôi phục lại.

- Tiểu tiên, cậu có thể cảm giác được thân thể Tiểu Dung chuyển biến xấu sao? Thạch lão hiếu kì.

- Có thể cảm giác được. Sở Tiên gật đầu xác nhận.

Thạch lão hơi kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều.

Từng ngụm nước bị người phụ nữ uống vào.

- Ngừng! Trên mặt Sở Tiên lộ ra nụ cười: - Khoảng tám mươi ml nước, năm tiếng uống một lần.

- Có hiệu quả sao?

- Đúng, sau đó mấy tháng lại trị liệu một lân là có thể khôi phục trạng thái, sau này chỉ cần uống loại nước thuốc này là được.

- Tốt, tốt!

Lão Chu không nhịn được rơi vài giọt nước mắt, người đàn ông thì ôm chặt người phụ nữ.

Sở Tiên mỉm cười cùng mọi người đi ra ngoài.

Rất nhanh lão Chu đi ra, khom người trước mặt Sỏ Tiên:

- Cảm ơn cậu, Tiểu Tiên, cảm ơn cậu cứu mạng con gái tôi!

- Không có gì. Sở Tiên khẽ lắc đầu.

- Nhỡ kĩ ân tình này là được, tiểu Tiên cái gì cũng không thiếu. Thạch lão cười nói.

- Được, yên tâm đi, có gì cần tôi giúp Tiểu Tiên cứ nói là được! Lão Chu gật đầu.

- Được! Cám ơn Chu lão! Sở tiên đáp.

Ban đêm, Sở tiên cùng bọn họ uống chút rượu mừng, mọi người đều cao hứng nên uống rất nhiều.

Mà ở trung tâm thành phố, có một đám người điên cuồng chạy đến đập phá cửa hàng bể thủy sinh không chút kiêng nể gì. Ở thành phố Thượng Kinh rất ít người có gan làm ra loại chuyện này.

Nhưng người đã có gan làm, ai chẳng có bối cảnh cường đại sau lưng?