Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 310: Siêu Thị Cao Cấp




Team: Cá

Dịch: Yếnkandy

Biên: CẩuCa

Nguồn:

- Tiểu Tiên, bác gái nói tết là đính hôn á! Buổi tối, tiểu Dĩnh tựa đầu vào vai hắn nói một câu.

- Ừm, Sở Tiên cười khổ sở:

- Suy nghĩ của em thì sao?

- Em á! Tiểu Dĩnh nhìn hắn đáp:

- Em đương nhiên không có ý kiến gì rồi.

- Vậy đính hôn nha, dù sao cũng chưa phải kết hôn. Sở Tiên cười cười.

Tiểu Dĩnh bĩu môi:

- Anh không muốn kết hôn với em à?

- Đâu có, theo ý em mà, bây giờ chúng ta ngày nào cũng ở bên nhau, em muốn khi nào kết hôn cũng được. Sở Tiên cười nhìn cô.

- Hừ, không có thành ý, anh không phải nên cầu hôn em thật lãng mạn sao?

- Dù sao cũng là vợ chồng rồi. Sở Tiên cười:

- Được được, trước khi kết hôn nhất định cầu hôn em thật lãng mạn.

- Vậy mới được. Tiểu Dĩnh cười.

Sáng sớm hôm sau, cả nhà ăn sáng xong, ba mẹ Sở Tiên yêu cầu đi mua sắm đồ tết, trước khi thông gia đến phải chuẩn bị trước mọi thứ.

Sở Tiên đương nhiên không có vấn đề gì, bây giờ trong nhà ngoài cá ra, các loại gà vịt dê bò đều chưa có, ngay cả rau dưa cũng không, theo ý kiến của ba mẹ thì không cần đi ăn khách sạn, nấu cơm ở nhà, như vậy mới có không khí.

Ba mẹ đều nói vậy, Sở Tiên đương nhiên không thể nói gì, nhưng hắn định bảo Ngạc Thất đến nấu cơm, tay nghề của Ngạc Thất bây giờ không kém đầu bếp của khách sạn 5 sao chút nào, đồng thời các món ăn Trung Quốc và Phương Tây hắn đều biết nấu.

Để mẹ làm chút việc nhà còn được, nhưng nếu để mẹ nấu bào ngư, croaker, cá ngừ ca-li vây xanh, rõ ràng không làm được rồi.

- Đi thôi, chúng ta đi siêu thị này, Carrefour, trong trung tâm thành phố của chúng ta có siêu thị to như vậy, bên trong rất nhiều đồ, vô cùng đầy đủ.

Rời khỏi tiểu khu không lâu, Sở mẫu nhìn thấy ký hiệu quen thuộc, chỉ về hướng Carrefour.

- Không, chúng ta đi Wanda Plaza, đến đó mua đồ tết. Sở Tiên lắc lắc đầu, rồi chỉ phía bên trái.

- Đi cửa hàng làm gì, lẽ nào cửa hàng còn có cả cải trắng à? Sở mẫu cười.

- Có ạ. Đi thôi ba mẹ, mọi người đi cùng con là được rồi.

- Được được! Sở mẫu cười gật đầu.

- Bác trai bác gái, lát nữa con mua cho hai bác mấy bộ quần áo mới. Tiểu Dĩnh đi đến bên Sở mẫu, nói với hai bác.

Sở Tiên nhìn ba mẹ mình, quần áo mặc dù không giống như loại ngày xưa mấy chục một bộ, nhưng cũng đều là quần áo bình thường, áo lông vũ tương đối tốt vẫn là chị gái Sở Li mua cho họ, 700, 800 một bộ, đối với họ đã là lãng phí tiền.

- Được được. Con dâu nói muốn mua cho họ quần áo, hai người dĩ nhiên vui mừng gật đầu:

- Mua đồ tết trước, chiều chúng ta đi dạo xem.

- Vâng, nghe theo mẹ. Sở Tiên cười đáp.

- Ơ, ở đây còn có một siêu thị? Sở Tiên cùng người nhà đi vào trong cửa hàng, Sở Tiên nhìn tên siêu thị, ngạc nhiên.

- Trong đây còn có siêu thị thật, siêu thị này nhìn rất cao cấp nha! Bố mẹ Sở Tiên kinh ngạc nhìn siêu thị được trang trí sang trọng.

- Đây cũng là một loại siêu thị cao cấp, bình thường chỉ có thành phố cấp 2 và thành phố cấp 1 mới có, hàng hóa bên trong đều là hàng nhập khẩu hay là thức phẩm sạch. Sở Tiên quay sang giải thích với họ.

- Ồ, thế rau dưa thịt bên trong không rẻ đâu? Sở mẫu tò mò hỏi.

- Vâng, đắt hơn siêu thị bình thường nhiều. Sở Tiên gật đầu.

- Đi thôi bác gái, chúng ta đi vào trong xem. Tiểu Dĩnh kéo tay Sở mẫu đi vào trong.

Sở mẫu cười gật đầu, cả nhà đi vào bên trong.

- Ở đây trang trí thật lộng lẫy, từng loại rau được bày trong lẵng, có lẽ lúc tết, người đến không phải ít, Sở mẫu nhìn người xung quanh, lại nhìn rau trên giá, ngạc nhiên nói.

- Mẹ, mẹ xem quả táo này, hơn 100 đồng một cân, 200 300 đồng mới mua được một quả. Sở Tiên cười chỉ vào trái táo nói với mẹ.

- Hàng ở đây đắt quá, ăn xong có thể lên trời không? Sở phụ nhìn xung quanh, nói một câu khiến cho mọi người đều buồn cười.

- Ba không hiểu, loại này là không ô nhiễm không thuốc trừ sâu. Sở Li cười nói với ba.

Những người ở quanh nhìn Sở Phụ, nhìn trang phụ họ mặc cảm thấy buồn cười lắc lắc đầu.

Hôm nay quần áo tiểu Dĩnh và Sở Tiên mặc đều từ da cá Chình điện chế tạo thành, không có thương hiệu nào cả, đương nhiên người khác sẽ tưởng là quần áo bình thường, về ba mẹ Sở Tiên thì càng không phải nói.

Người khác nhìn vào sẽ cho rằng đây là một gia đình bình thường.

- Thịt dê, thịt bò, gà, vịt, lợn, còn có loại rau củ thịt khác mọi người xem mua bao nhiêu? Sở Tiên nhìn ba mẹ.

- Ừm, đắt như vậy chắc mùi vị không tồi. Sở mẫu gật đầu, hàng trong siêu thị mặc dù hơi đắt, nhưng bây giờ con cái có tiền, hoàn toàn mua được.

- Ra hàng rau xem xem. Sở mẫu nói.

- Húng tây Israel? Đây là cái gì, ăn thế nào? Đến hàng rau, Sở phụ nhìn từng loại cười nói.

- Ớ, con cũng không biết. Sở Tiên lắc đầu.

- Mua ít cải trắng, miến, tỏi, các loại rau là được. Sở phụ nói.

" xí!" Sở phụ vừa nói xong, 3 người thiếu phụ bên cạnh không nhìn được cười lên, 3 người xì xào bàn tán.

Sở Tiên nhìn 3 người ăn mặc rực rỡ, nói với ba mẹ:

- Đến bên này, bên này có.

- Được được, loại rau này thật sự không rẻ, đều là 70, 80 đồng một cân, 300, 400 đồng một túi nhỏ. Sở mẫu nhìn rau trong giỏ lật lên xem.

- Bác gái, rau ở đây tất cả đều là rau sạch không ô nhiễm, không có bất kỳ loại thuốc trừ sâu nào. Cô nhân viên trẻ đứng bên giới thiệu.

Sở mẫu gật đầu nói:

- Rau đúng là ngon thật, đều không cần phải chọn, nhưng túi đựng có hơi ít.

- Bác gái ở đây có thể mua lẻ, tất nhiên có thể trực tiếp đóng gói! Cô nhân viên nhẹ nhàng nói.

- Haha, để chúng tôi tự lấy đi. Sở mẫu cười cười rồi lấy ít rau cần, cải trắng, tỏi..

- Chỗ rau này cũng nhiều rồi, qua hai ngày nữa mới phải mua tiếp, chúng ta đi mua thịt, thịt có thể mua nhiều hơn chút. Sở mẫu nhìn rau trong giỏ gật đầu.

- Vâng, chúng ta đi ra hàng thịt đi. Sở Tiên gật đầu.

- Thịt bò còn phân cấp nữa, chỗ này phải 7, 8 trăm. So với rau thì giá còn đắt hơn nhiều.

Thịt bò a5, dê cao cấp, giăm bông Iberia Tây Ban Nha...

Mẹ Sở Tiên hỏi hắn cái nào ngon hơn, đối với loại này hắn cũng không biết chỉ có thể nói đắt thì tốt hơn, tết thì mua loại ngon một chút đi, dù sao cũng không thiếu tiền.

Sở mẫu nghĩ cũng phải, thế là để từng túi thịt bò dê các loại vào giỏ.

- Được rồi, thịt tương đối nhiều rồi, về thôi. Sở mẫu nhìn giỏ trong tay Sở Tiên đã đầy, hài lòng nói.

- Mua thêm ít hải sản đi. Sở Tiên đi đến phía khu hải sản.

- Cũng được, mua ít tôm hùm. Sở phụ gật đầu.

- Ở đây có ít hải sản, chúng ra qua đó xem xem. So với các loại thịt bình thường, hải sản quý rất nhiều, có nhiều loại số lượng hạn chế, ở trong cửa hàng có thể chỉ có 1 2 cân.

Họ đến khu này, phát hiện không chỉ có hải sản, còn có rất nhiều loại hàng khác.

Rosemary từ Tuscany Ý, tôm ngọc trai vùng tây bắc đảo Borneo, bánh kem đặc biệt 3.6 của Hokkaido, sườn bò hạng 5 Wagyu Australia, húng tây Israel, hành khô Pháp, rượu ice Maple Leaf Canada, giăm bông Iberia Tây Ban Nha, phô mai xanh Stilton và nhiều thực phẩm nhập khẩu khác.

- Những thứ này mới là đắt, một thứ đều lên đến hàng trăm đồng. Sở Mẫu nhìn giá cả ngạc nhiên.

- Mua ít tôm ngọc trai đi, mùi vị không tồi, bánh kem cũng mua một ít. Sở Tiên cười nói.

- Ừm, được. Họ mua vài loại hải sản.

- Đủ rồi. Sỡ mẫu nhìn đồ trong giỏ.

Sở Tiên gật đầu:

- Vâng, vậy mọi người đi xem xem, con đi thanh toán

- Được, con đi thanh toán trước đi, ba con còn muốn đi xem rượu, không mua gì nữa. Sở mẫu gật đầu.

- Vâng. Sở Tiên gật đầu, tiểu Dĩnh cũng đi cùng hắn.

Khách hàng ngày tết rất đông, chỗ mấy nhân viên thu ngân đều có người, tiểu Dĩnh và Sở Tiên tìm hàng ngắn nhất đi tới.

- Anh ơi, tổng cộng 15322 tệ! Thu ngân cười nói.

- Ừm. Sở Tiên gật đầu.

- Cà thẻ đi.

- Vâng.

- Đồ để ở đây trước, tôi đi gọi vài người. Sở Tiên nói với cô thu ngân.

- Dạ được, đồ để ở đây anh yên tâm đi. Cô thu ngân nhiệt tình trả lời.

- Được! Sở Tiên gật đầu, để hàng ở một bên rồi đi vào trong.

Nhưng mà, Sở Tiên và tiểu Dĩnh vừa đi vào trong, liền nghe thấy một trận cãi vã, nghe thấy tiếng quen quen, hắn liền chạy tới.

Trong một khu ở siêu thị, Sở Tiên nhìn thấy trước mặt ba mẹ có 3 cô thiếu phụ, trong đó có một người đang chỉ tay vào mặt mẹ hắn, khuôn mặt lộ vẻ chán ghét.

Sở Tiên nhìn tình huống này, mặt lạnh lùng đi tới, liếc nhìn 3 thiếu phụ kia:

- Mẹ, có chuyện gì vậy?

- Chuyện gì? còn xem có chuyện gì? Sở mẫu vẫn chưa nói, một thiếu phụ bên cạnh tức giận chỉ vào giày của mình:

- Cậu tự xem xem có chuyện gì?

Sở Tiên nhìn theo, thấy trên giầy cô ta đầy trứng cá muối.

- Mẹ. Sở Tiên nhìn cô ta, rồi quay nhìn ba mẹ.