Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 167: Tranh Đoạt Bầy Cá (I)




- Ông chủ, thuyền của bên kia đến rồi! Lão Tầm đi tới bên cạnh Sở Tiên:

- Cậu phải né đi một lát!

- Không cần, ta còn muốn xem bọn hắn muốn làm gì? Sở Tiên lắc đầu nói, đứng ở trên boong thuyền nhìn về phía con tàu có tên Long Ngao đang tiến tới đây.

- Người trên thuyền đối diện nghe đây, nơi này là địa bàn của công ty Long Ngao bọn ta, bầy cá cũng thuộc về bọn ta, hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, nhanh chóng rời khỏi đây, bằng không đừng trách bọn ta không khách khí!

Trên thuyền Long Ngao, gã thuyền trưởng tầm tuổi trung niên khuôn mặt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm về phía chàng trai đang đứng trước mũi con thuyền chỉ cách thuyền hắn hai, ba mươi mét.

Mà trong lúc người đàn ông này nói, bên cạnh còn có sáu thủy thủ, cứ hai người ôm một ống nước to đùng.

Đây là súng bắn nước áp lực cao,lại mà được dùng để chữa cháy, có thể làm cho một người bắn ra xa bảy tám mét, uy lực rất mạnh, nếu bắn vào người thì tuyết đối khiến người ta đau đớn.

- Bầy cá là do chúng tôi phát hiện trước! Lão Tầm đứng ở trước thuyền, lớn tiếng đáp lại.

- Ba

- Nếu như các ngươi dám ra tay, thì cũng đừng trách chúng tôi không khách khí!- Lão Tầm lớn tiếng dọa lần nữa.

- Hai! Phía đối diện vẫn không chút thay đổi.

- Được, được lắm! Ánh mắt Lão Tầm lộ ra vẻ nguy hiểm, lập tức quay lại, nói với Sở Tiên: - Ông chủ, cậu cứ vào nhà trước đi, còn lại cứ giao cho chúng tôi!

- Ừm. Sở Tiên gật đầu, nhìn một chút con thuyền cách đó không xa, nhắc nhở: - Không được có ảnh hưởng không tốt.

- Yên tâm đi ông chủ, về pháp luật thì ta nắm rất rõ! Lão Tầm mỉm cười đáp.

Sở Tiên lại gật đầu, đi vào bên trong buồng lái, cách đó hai, ba mươi mét, súng bắn nước áp lực cao muốn đánh nát cái lớp thủy tinh trước khoang điều khiển cũng là không thể rồi, dù sao thì sức mạnh của súng bắn nước cũng không thể bằng rồng biển được nha!

- Một!

Bên phía đối diện, khi mà tiếng hô của vị thuyền trưởng kia vừa dứt thì trong tích tắc, ở bên cạnh hắn, những người ôm súng bắn nước áp lực cao bắn ra từng cột, từng cột nước, phun thẳng vào tàu đánh cá bên này.

Một màn như thế nhất thời đã làm dậy lên một làn sóng kinh ngạc trên du thuyền bên cạnh.

- Đây là thủ đoạn tranh đoạt bầy cá trên biển sao? Thật là quá gay cấn!

- Woa, woa, cột nước của chiếc thuyền kia lực cũng mạnh thật, cứ thế phun thẳng vào chiếc thuyền đánh cá bên kia.

Một vài thanh niên nam nữ còn khá trẻ nhất thời đều kinh ngạc hô lên, những người lớn đứng bên cạnh hiểu chuyện thì chỉ mỉm cười.

Những việc như này, họ cũng không mấy ngạc nhiên cho lắm.

- Hiện tại các ngươi hãy mau chóng rời khỏi chỗ này, nếu không đừng trách bọn ta không khách khí! Gã thuyền thuyền thấy phía đôi diện nháy mắt đã ướt sũng như chuột lột, liền dắc ý cười, đối với mấy cái thể loại thuyền cá mới vào nghề này, hắn giải quyết ngon ơ!

- Thủ đoạn tranh giành cá trên biển là đây sao? Đúng là được mở mang tầm mắt! Sở Tiên ngồi ở bên trong buồng lái nhìn đám người cá lão Tầm bị ướt sũng trong nháy mắt, cười cười.

Ngay từ đầu thì hắn có chút hiếu kì với thủ đoạn công kích của đồi phương, đến khi hắn thấy loại uy lực mười phần vẹn mười này của súng bắn nước, trong lòng cũng có chút hiểu rõ.

Lần trước lúc hắn ra khỏi chỗ cảnh sát biển, phía bên cảnh sát biển có đưa cho hắn một phần văn bản pháp luật về vấn đề quản lí.

Trên thuyền đánh cá cùng với các loại thuyền bè khác cấm xuất hiện vũ khí mang tính tấn công, cũng chính là cái loại vòi rồng trên biển này bị cấm mang theo trên thuyền, một khi bị phát hiện thì nhẹ nhất là bị phạt năm mươi vạn, cao nhất là bị tước giấy phép hoạt động kinh doanh biển.

Loại xử phạt này có thể nói là vô cùng nghiêm trọng, vòi rồng mà Sở Tiên lấy được từ tàu tai nạn đã bị thu mất, thế nhưng về sau bọn họ có đi qua chỗ thuyền tai nạn, lại vớt ra được sáu cái vòi rồng,bây giờ vẫn để ở phòng trong cùng của con tàu, phòng khi có bất trắc.

Tuy nhiên trong hoàn cảnh này, dù có lấy vòi rồng ra để dọa đối phương chạy mất thì thuyền của mình cũng gặp xui xẻo, thế nên vòi rồng, cũng giống như súng ngắn, không thể đem ra dùng.

- Từ tổng, đây là cách để tranh bầy cá à, thật là lợi hại!

Trên thuyền, Từ tổng đứng nhìn, cười nói:

- Ha ha, đây là ta tìm người để chế luyện một loại súng bắn nước áp lực cao, có thể hấp thụ nước biển để bắn ra, chỉ cần mở cống, hầu nhưcó thể phóng ra vô cùng tận luôn, rất vui đó, hơn nữa loại súng này cũng không vi phạm pháp luật.

Trên thực tế, tất cả các thuyền đánh cá loại lớn đều có loại vũ khí súng bắn nước áp lực cao này, chỉ là uy lực không giống nhau thôi, giá cả lắp đặt loại súng này cũng không rẻ, nếu không phải là có việc gì thì họ cũng không lãng phí một số tiền lớn như vậy.

Đám người cá lão Tầm đứng trên thuyền liên tục bị tấn công đến mức không đứng nổi.

- Được rồi, phản công! Lão Tầm nhìn về phía đám Nhất Kiếm, hét lớn, lập tức đám Nhất kiếm nhanh chóng nhảy xuống biển!

- Ô? Đám người kia sao lại nhảy hết xuống biển thế, đúng là lũ phế vật! Chúng đang chạy trối chết đấy à? Gã thuyền trưởng đứng tuổi cười lớn, khinh bỉ nói:

- Phun vào phía bên trong thuyền của chúng cho ta!

Thấy người trên thuyền nhảy xuống biển, gã thuyền trưởng trực tiếp ra lệnh phun thẳng vào trong thuyền cũng như gian phòng ngủ.

Cột nước phun mạnh vào bên trong thuyền.

Dù sao thì bên trong thuyền cũng trang bị tính năng thoát nước nên không lo thuyền bị chìm.

Tuy nhiên khi Sở Tiên nhìn thấy gian phòng mình đang đứng bị ướt sũng thì ánh mắt lập tức trở nên sắc lạnh.

- Dừng! Phun nước được khoảng chừng một phút đồng hồ, gã thuyền trưởng khoát khoát tay, cột nước tạm thời dừng lại, hắn lại một lần nữa hô lên:

- Thuyền của bọn ngươi mau chóng quay đầu đi, nếu không ta sẽ dùng nước biển rửa tàu cho các ngươi lần nữa đấy, cho các ngươi thời gian một phút, sau một phút nếu các ngươi không có đọng tĩnh thì chuẩn bị đón nhận món quà của bọn ta đi!

Gã thuyền trưỡng vẫn đang hét lớn, thế nhưng phía thuyền bên kia vẫn không có chút động đậy gì, nhưng hắn cũng không thèm để ý, bởi trong cái vùng biển này thì súng nước là loại vũ khí mạnh nhất, huống chi cái loại mà bọn hắn trang bị ở đây, công lực đảm bảo vượt xa những loại thông thường.

Nhưng có điều mà hắn không biết, đó chính là ở phía dưới biển, năm người cá đã bơi đến chỗ thuyền của hắn, xác định vị trí xong, Nhất Kiếm đứng lên vai Nhị Kiếm, nhanh chóng trèo lên thuyền.

- Mẹ, mẹ, mẹ xem kìa, có mấy chú trọc đầu chui ra từ dưới biển kìa? Phía trên du thuyền, có một cô bé đang cầm ống nhòm, kinh ngạc mà quay sang nói với mẹ.

- Sao mà có thể trèo lên từ dưới biển chứ? Người phụ nữ trẻ cú chút không tin, xoa xoa đầu cô bé, du thuyền cách chỗ tàu cá tận hai, ba trăm mét, thứ họ thấy chỉ là một cột nước thôi, còn người thì không thể nhìn rõ được.

- Đúng là chui lên từ dưới biển mà, mẹ không tin thì xem thử xem ạ. Cô bé đưa ống nhòm cho mẹ của mình.

Người mẹ mỉm cười, nhận lấy: - Được được, để mẹ nhìn xem!

- Đây, đây là… Nhưng mà rất nhanh sau đó, ngươì mẹ đứng ngây ra đó, vì trong tầm mắt của bà mẹ là bốn, năm người lực lưỡng mặc áo da, đầu trọc lốc đang nhanh chóng trèo lên thuyền cá Long Ngao.

Hiển nhiên, lời nói có chút không chân thật của cô bé khiến mấy người xung quanh cũng hiếu kì mà dùng ống nhòm nhìn sang phía thuyền đánh cá.

- Á đù, đúng là có người đang trèo lên phía sau thuyền kia! Một thanh niên kinh ngạc hô lên.

Trên thuyền Long Ngao, sau khi Nhất Kiếm mượn vai Nhị Kiếm trèo được lên thuyền xong thì nhanh chóng đưa tay ra, kéo Nhị Kiếm lên.

Tiếng sóng biển xung quanh đã hoàn toàn xóa hết đi tiếng động phát ra khi mà bọn họ leo lên thuyền.

Sau khi lên thuyền, đám người Nhất Kiếm khẽ đông đậy tay, một thanh kiếm dài lập tức xuất hiện trong tay bọn họ, lại nhìn về phía đám người còn chưa nhận ra có kẻ lên thuyền, cười cười quan sát bọn hắn, rồi lạnh lùng bước tới.