Ta Có Thật Sự Là Đấng Cứu Thế

Chương 206




Ngay sau khi tự đặt ra mục tiêu mà mình phải làm sắp tới, Lý Thuần Quân đã lập tức nhờ hệ thống kiểm tra xem khu vực xung quanh đây có cơ duyên nào hay không. Về cơ bản thì hệ thống vốn không khác gì một chiếc máy dò tìm cơ duyên hàng xịn nên Lý Thuần Quân rất yên tâm khi giao cho nàng công việc này.

Kết quả báo cáo mà hệ thống trả về không lâu sau đó là không có... Đồng nghĩa với khu vực nghìn dặm xung quanh đây hoàn toàn không xuất hiện bất kì cơ duyên nào.

Cảm thấy nơi này quá hẻo lánh, Lý Thuần Quân liền quyết định rời đi, vừa du ngoạn vừa chờ đợi tin tức từ phía hệ thống.

...

<

...

Thời gian cứ thế trôi đi, thấm thoát đã hơn nửa tháng đi qua kể từ ngày Lý Thuần Quân bị biến thành nữ nhân.

Trong những ngày này, ngoài việc thoả thích chu du khắp thế giới ra thì hắn cũng luôn chú ý đến kết quả dò tìm của hệ thống, cũng như những lời đồn đang xuất hiện xung quanh mình.

Suốt thời gian đó, Lam Hồ Điệp đã không tìm đến gặp hắn đúng như ước hẹn trong bức thư. Cũng nhờ vậy nên nửa tháng này Lý Thuần Quân mới có thể hành động tùy theo ý mình, từ đó tâm tình không đến nỗi quá mức tồi tệ.

Advertisement

Từ sau cái ngày định mệnh đó, hắn đã không muốn thấy mặt Lam Hồ Điệp thêm bất kì lần nào nữa.

Đối với Lý Thuần Quân mà nói, có Hằng tỷ tỷ bên cạnh bầu bạn là quá đủ rồi. Hắn không cảm thấy cô đơn hay khó chịu khi có nàng bên cạnh, ngược lại còn luôn được nàng chỉ dạy rất nhiều điều hữu ích... Hoặc nói đơn giản hơn thì Hằng tỷ tỷ đang vừa là thầy, cũng vừa là bạn của hắn.

"Hôm nay cũng không nghe ngóng được gì hay ho cả... Vận khí của ta gần đây tệ đến thế sao?" Lý Thuần Quân thở dài.

Vô công rỗi việc trong tận nửa tháng, Lý Thuần Quân thật không biết nên đưa ra nhận xét gì với vận khí của mình nữa... Ừ thì bình yên là tốt, nhưng ít nhất là lúc này hắn đang cần sóng gió nha!

Có vẻ như thần quả chỉ có tác dụng tẩy tư chất của hắn chứ hoàn toàn không có tác dụng tẩy vận khí của hắn... Bằng không thì tại sao nửa tháng này hắn lại có thể yên bình đến như vậy? Ngay cả một chút sự kiện nổi bật cũng không có?

"Bình yên là lí tưởng của muội rồi còn gì? Sao trên đời này lại có người tham lam như muội chứ?" Hằng tỷ tỷ mỉm cười chọc ghẹo một câu.

"Tỷ đừng gọi ta là "muội" nữa... Làm ơn" Lý Thuần Quân ôm bụng, cảm giác giống như tâm can lại huyễn đau: "Xưng là "ngươi" đi cho nhanh... Thoạt nghe hơi xa lạ một chút, nhưng ít ra còn tốt hơn cái từ kia"

"Muội vẫn không thay đổi chút nào nhỉ?"

Lý Thuần Quân: "..."

Hất bàn đấy, tỷ tin không?

Đúng lúc đang thầm đậu đen rau muống thì Lý Thuần Quân chợt nhíu mày, trên mặt lộ ra đôi chút thống khổ mà ôm lấy bụng dưới: "Ách~"

"Lại đau bụng rồi sao? Mau vào nhà đi, tỷ tỷ sẽ giúp ngươi giải quyết. Đều là nữ nhân với nhau cả mà, không cần thấy ngại nữa đâu" Hằng tỷ tỷ có chút vội vàng nói nói.

Lý Thuần Quân lắc đầu thở dài: "Ta không thấy ngại, chẳng qua là cơ thể của nữ nhân phiền phức thật, đau bụng kinh liên tục và liên tục, thật sự vô cùng khó chịu... Nhưng cũng nhờ vậy nên ta mới hiểu thêm được một chút về sự hi sinh vĩ đại của phái nữ... Ôi chao, đau thấu~"

"Đó là còn chưa tính đến chuyện sinh con đấy... Mà ta khá chắc là ngươi chả dám làm chuyện ấy đâu. Nỗi đau khi hoài thai cùng sinh con mới là vĩ đại nhất trần đời" Hằng tỷ tỷ cười nói: "Cố gắng chịu đựng đi, đợi đến cảnh giới Khai Thiên Cảnh là ngươi liền có thể tự do khống chế cơ thể của mình, đồng nghĩa với cơn đau bụng sinh lí này được giải quyết dễ dàng rồi"

"Tỷ đừng nói như kiểu là ta sẽ làm nữ nhân cả đời có được không? Ta chỉ làm có mấy tháng là cùng, mà chỉ trong mấy tháng thôi thì ta làm sao chạm được đến cánh cửa xa vời đó cơ chứ? Ách~"

"Muội muội này, ngươi không cảm thấy trở thành nữ nhân rất thú vị sao? Ngươi có thể làm rất nhiều chuyện mà một người đàn ông không thể làm được đấy"

"Tha cho ta đi..."

"Được rồi, không nói đến vấn đề này nữa" Hằng tỷ tỷ có chút tiếc nuối thở dài.

Tiếp đó, nàng lại nghiêm giọng yêu cầu: "Mau cởi đồ ra đi, để tỷ tỷ hướng dẫn ngươi làm một số chuyện quan trọng... Ân, tỷ cũng chỉ vừa nhớ ra thứ này thôi, đừng trách tỷ tỷ không làm giúp ngươi từ trước"

"Thứ gì?"

"Băng... Khụ, nói tóm lại là nó giúp cho ngươi không bị quỳ thủy làm phiền nữa, cứ mặc định hiểu như vậy đi" Hằng tỷ tỷ đột nhiên tỏ ra lảng tránh vấn đề trả lời.

Nếu Lý Thuần Quân mà biết được đây là đồ dùng thiết yếu của một phụ nữ ở thế giới hiện đại thì... Hắn sẽ phát điên mất.

Nàng không muốn bị Lý Thuần Quân nổi giận đánh đòn, vậy nên tốt nhất vẫn là giấu nhẹm cái mớ thông tin bổ sung không cần thiết ấy đi. Nàng chỉ muốn giúp hắn mà thôi, không hơn không kém!

Một khắc sau.

Dưới sự hướng dẫn tận tình của Hằng tỷ tỷ, Lý Thuần Quân đã tiếp thu kiến thức mới thành công. Tuy là cơn đau bụng âm ỉ vẫn còn ở đó, nhưng ít ra thì từ bây giờ hắn đã không phải phiền lòng vì vấn đề quỳ thủy cực kì nhạy cảm kia nữa.

Nghĩ lại thì... Vẫn rất muốn chết, nói thật.

Đối với một nam nhân ngay thẳng như Lý Thuần Quân thì chuỗi ngày này thật không khác gì địa ngục trần gian... Hoặc nói đúng hơn là còn kinh khủng hơn cả mười tám tầng địa ngục!

Lam Hồ Điệp! Tất cả chuyện này đều là Lam Hồ Điệp sai!

Mà lại... Một phần nguyên nhân cũng là do hắn quá đần nữa... Tại sao hắn lại đần đến mức đi tin lời một yêu nữ nức tiếng như Lam Hồ Điệp cơ chứ?

Cơ mà... Giờ có hối hận cũng muộn rồi.

Là một người đàn ông, hắn phải chịu trách nhiệm với toàn bộ sai lầm mình đã gây ra... Bất kể là nó có tàn khốc đến mấy, hắn vẫn phải cắn răng chịu đựng hậu quả.

"Mau rời khỏi toà thành này thôi... Tuy đã có một vài vấn đề nhỏ phát sinh nhưng tiến trình vẫn không thể trì trệ được! Ta phải mạnh lên để lấy lại uy nghiêm trước đám thiên kiêu chết giẫm kia chứ!"

"Ồ? Trông có tinh thần hơn rồi đấy, tỷ tỷ ủng hộ ngươi hai tay hai chân nha"

"Ha ha, đi thôi"

...

...

Lại mất thêm một đoạn thời gian tìm kiếm, rốt cục thì Lý Thuần Quân cũng đã đủ may mắn để tìm ra cơ duyên của mình. Nghe nói cơ duyên lần này chính là một cổ di tích sắp sửa trồi lên khỏi lòng đất, và có vẻ như đây cũng là lần đầu tiên nó xuất hiện ra trước mắt nhân thế.

Tuy không rõ di tích này sẽ mang đến cho hắn bao nhiêu nguy hiểm, nhưng với tình hình trước mắt mà nói thì... Hắn thật sự không thể không đi.

Khoảng thời gian này hắn vẫn luôn chăm chỉ tu luyện kết hợp với phục dụng đan dược. Tuy nhiên, việc dùng đan dược vào tu luyện thường xuất hiện khá nhiều mặt hạn chế, tỉ như sự đề kháng đến từ cơ thể... Cũng như độc tố ẩn chứa bên trong mỗi viên đan dược.

Vì được điều chế từ nhiều loại dược liệu hỗn tạp nên bất cứ loại đan dược nào cũng sẽ khó tránh khỏi việc tồn đọng một vài loại độc tố, ngay cả Thần Đan cũng vậy. Thậm chí có thể nói rằng lượng độc tố được giữ lại bên trong chính là thước đo cho phẩm chất của một viên đan dược! Chất độc càng ít, phẩm chất càng cao!

Lại nói đến chất độc. Mặc dù người tu luyện hoàn toàn có thể đào thải chúng ra khỏi cơ thể theo thời gian, nhưng nếu trong trường hợp người đó lạm dụng đan dược đến mức tốc độ đào thải không bắt kịp tốc độ nạp vào thì... Người đó không sai biệt lắm sẽ gặp phải một đại tai kiếp.

Do bản thân là một luyện đan sư nên Lý Thuần Quân biết rất rõ những bất tiện trong việc sử dụng đan dược. Kể cả khi những loại đan dược trong tay hắn đều sở hữu phẩm chất cao đến phá trần, chứa đựng rất ít chất độc... Hắn vẫn hoàn toàn không có ý định lạm dụng chúng.

Nghe ngóng tin tức đã đủ, Lý Thuần Quân liền bắt tay vào công việc chuẩn bị xâm nhập cổ di tích.

Hắn biết một khi bản thân đã xâm nhập vào di tích thì sẽ phải đối mặt với rất nhiều mối nguy hiểm, không chỉ đến từ trong di tích mà còn đến từ chính những người tham gia giống như hắn.

Đừng quên hắn hiện tại đang là nữ nhân, mà lại còn rất xinh đẹp nữa chứ... Cho nên một khi đã đi một mình, hắn sẽ khó tránh khỏi chuyện bị nam nhân nào đó dòm ngó.

Nghĩ tới đây, Lý Thuần Quân bất chợt cảm thấy thật buồn nôn.

Tuy thể chất đã biến đổi nhưng tâm hồn của hắn vẫn là một người đàn ông mà... Thế nên khi nghĩ tới việc mình bị một tên đực rựa nào đó dòm ngó với ánh mắt dâm tà... Ân, mẹ nó, hắn không rút kiếm ra thiến chết tên đó mới lạ đấy!

Thấy Lý Thuần Quân tỏ vẻ buồn bực, Hằng tỷ tỷ liền biết là tên này lại đang nghĩ tới mấy chuyện không đâu rồi. Hơn nữa, thân là một người phụ nữ nhạy cảm, nàng cũng mơ hồ đoán ra được hắn đang ngầm lo lắng chuyện gì...

Thế là nàng liền lên tiếng nhắc nhở: "Muội đang trong kỳ kinh nguyệt đấy, đừng để nam nhân khác động vào, kẻo..."

"Aaaaaa... Biết rồi! Tỷ tỷ, không nói đến vấn đề này, chúng ta vẫn còn là bạn!"

Hằng tỷ tỷ: "..."

Nàng quên mất, đối với một nam nhân thẳng tính như Lý Thuần Quân thì việc nhắc nhở về mấy chuyện này cơ bản không khác gì một loại sỉ nhục thậm tệ đến tôn nghiêm của bản thân họ.

Dẫu sao thì nam nhân đều là những sinh vật đầy kiêu hãnh mà... Sao họ có thể chấp nhận loại chuyện như vậy được?

Nhìn thấy Lý Thuần Quân đang bực tức ra mặt, Hằng tỷ tỷ không hiểu sao lại cảm thấy rất áy náy về những lời vừa rồi. Nàng rất muốn làm gì đó tốt cho hắn, thế nhưng nàng lại sợ mình sẽ vô tình chọc đến lòng tự trọng của hắn thêm một lần nữa...

Tại phía đối diện, thật ra Lý Thuần Quân cũng không thấy giận Hằng tỷ tỷ là mấy. Hắn biết rõ nàng khuyên hắn như vậy là có lòng tốt, mà bản thân hắn cũng không nhỏ nhen đến mức đi giận nàng chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt như thế này.

Hắn chỉ đơn thuần cảm thấy bực bội vì trạng thái hiện tại của chính mình mà thôi.

Quyết định rồi! Sau khi tiếp nhập di tích, hắn nhất định phải tìm cách phát tiết mới được! Bằng không thì hắn sớm muộn gì cũng phải phát điên với đống tâm tình nghẹn khuất này mất!

"Thằng nào nhìn ta, ta chém chết thằng đó... Cứ như vậy mà làm đi" Lý Thuần Quân vừa nghĩ vừa lẩm bẩm.

Hằng tỷ tỷ: "..."

Lý Thuần Quân gần đây hoả khí thật lớn nha? Giống nữ nhân hơn rồi đấy... Một chúa sơn lâm thực thụ!