Mấy ngày sau.
Bị Mộ Khuynh Tiên vật ra giày vò tận mấy ngày liền, Lý Thuần Quân đến đây coi như triệt để cạn kiệt cả tinh lực lẫn dương khí, gần như không thể gượng dậy nổi, chỉ có thể nằm bất lực trên giường.
Cũng do mấy chục năm không gặp mặt nhau, suốt thời gian dài không được tình yêu tưới tắm nên ngay sau khi hai bên quyết định ân ái, Mộ Khuynh Tiên đã không khách khí xả ra toàn bộ cảm xúc của mình, khiến cả động tác lẫn cường độ đều trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Với cơn khát tình điên cuồng của nàng, Lý Thuần Quân trước kia chỉ chịu được hơn nửa đêm đã là giỏi lắm rồi... Nhưng lần này nhờ tu vi tiến bộ không nhỏ, hắn đã có thể gắng gượng trụ được tận mấy ngày.
Đó là trong trường hợp cố gắng hết sức. Mà lại, lần này nàng còn cuồng nhiệt hơn lần trước chuốc xuân dược hắn rất nhiều.
Đúng lúc này thì cửa phòng mở ra, và một Mộ Khuynh Tiên phiên bản bé con lon ton nhanh chân bước vào. Trên mặt nàng luôn luôn mang theo một nụ cười ngây thơ hồn nhiên, trông cứ như thể nàng sẽ chẳng bao giờ biết buồn vậy.
<
Nàng chính là A Nhị - Nhân cách đại diện cho "Hỷ" trong thất tình, địa vị chỉ đứng sau Đại Khuynh Tiên cùng Mộ Khuynh Tiên chủ thể.
Nhân cách này thật ra chính là phiên bản phỏng chế theo Tiểu Khuynh Tiên trước kia, đồng thời cũng là phiên bản Mộ Khuynh Tiên mà Lý Thuần Quân yêu thương nhất, cưng nhiều nhất.
Có thể dễ dàng thấy được tình yêu, cũng như sự chu đáo mà Mộ Khuynh Tiên dành cho Lý Thuần Quân khi nhân cách này chính là nhân cách đầu tiên nàng tạo ra.
"Lý Thuần Quân, ta tới thăm ngươi nè~" A Nhị trong suốt cười một tiếng thật thuần khiết, dường như nụ cười này có thể chữa trị tâm hồn.
"Đại Khuynh Tiên đâu rồi? Còn cả Mộ Khuynh Tiên nữa..." Lý Thuần Quân có chút đứt quãng hỏi.
"Đại tỷ đi chuẩn bị thức ăn cho ngươi rồi, còn Mộ Khuynh Tiên thì... Ân, đi theo học hỏi kinh nghiệm" A Nhị cười hì hì nói: "Còn ta nha, ta được hai vị tỷ tỷ giao nhiệm vụ đến chăm sóc cho ngươi"
"Vậy sao..."
"Nè nè Lý Thuần Quân, ngươi có muốn ta xoa bóp lưng cho không? Bị bản thể cuồng quật cho tơi tả như vậy, hẳn là lưng của ngươi sẽ rất đau đúng không?" A Nhị vừa nói vừa treo lên giường, một mặt tự tin ưỡn ngực: "Ngươi có thể hoàn toàn yên tâm về khả năng của ta, ta đã học được rất nhiều thứ từ đại tỷ nha!"
Advertisement
"Tạ ơn"
Nói xong, Lý Thuần Quân cố gắng chuyển mình nằm sấp xuống, cốt là để A Nhị có thể dễ dàng chăm sóc cho lưng của mình.
Aiza, cột sống đau quá... Họ Mộ kia đúng là không chút lưu thủ nhỉ?
A Nhị nhảy xổ tới ngồi lên lưng Lý Thuần Quân, song quyền nắm lại thật chặt rồi dùng sức đấm đấm lên da thịt của hắn. Mặc dù lực khí tính ra có hơi yếu một chút, nhưng về độ thoải mái thì lại có thừa.
Bộp bộp bộp~
"Phải rồi, nghĩ lại thì hình như ta còn chưa nắm rõ về thứ tự của mấy nhân cách còn lại cho lắm... Hay là nhân cơ hội này ngươi thông não cho ta chút đi, kẻo ta gọi nhầm thì họ lại cảm thấy bất mãn"
A Nhị suy nghĩ một chút rồi đáp lại: "Thất tình lần lượt bao gồm: Hỷ, nộ, ai, lạc, ái, ố, dục. Trong đó, ta chính là "Hỷ", cũng là nhân cách đứng đầu trong thất tình"
"Tính thêm cả bản thể cùng đại tỷ thì trong người Mộ Khuynh Tiên hiện đang có khoảng chín nhân cách. Còn về nhân cách thứ mười thì... Tốt nhất là ngươi đừng hỏi"
Lý Thuần Quân: "..."
Ngươi càng bao che, ta liền càng thêm bất an đấy biết không?
"Trong thất tình, ngươi nhất định phải ăn nói cẩn thận với Ái nhân cách, cũng chính là A Lục... Nàng ta chính là nhân cách đại diện cho tình yêu của tất cả chúng ta, chính vì vậy, về mặt tính cách thì nàng có hơi cực đoan đấy" A Nhị khuyên nhủ.
"Ăn nói cẩn thận?" Lý Thuần Quân tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc.
A Nhị chân thành nói: "Ngươi đần lắm, không biết cách nói chuyện với thiếu nữ đang yêu gì cả. Nhiều khi người ta đã cố gắng cho ngươi gợi ý, thế mà ngươi lại nhẫn tâm phớt lờ đi, ngược lại có đôi khi còn buông ra đủ loại lời lẽ cay nghiệt... Ngươi có biết bản thể đã từng bị ngươi tổn thương bao nhiêu lần rồi không?"
"Bản thể có thể nhẫn nhịn sự vô tâm ấy, nhưng A Lục thì chưa chắc đâu. Nàng là hạng người sẽ không bao giờ chấp nhận việc tình yêu của mình bị phản bội..."
Lý Thuần Quân thở dài: "Thật đúng nghĩa với chữ "ái" đấy nhỉ? Nhưng yên tâm đi, trước kia vì trốn tránh ngươi nên ta mới làm vậy, còn bây giờ thì ta chẳng còn lí do gì để làm vậy nữa"
A Nhị: "Được vậy thì tốt quá! Ngươi nhớ phải đối xử tốt với A Lục nha, vì nàng là kẻ si tình nhất trong số chúng ta đấy!"
Lý Thuần Quân: "..."
Câu này làm hắn không khỏi nhớ lại Mộ Khuynh Tiên của năm đó. Chắc hẳn là A Lục cũng điên cuồng như vậy đi?
"A Nhị, nghỉ đấm được rồi, lực khí của ngươi mỏng quá, không đã chút nào" Lý Thuần Quân đột nhiên nói: "Đổi phương thức xoa bóp đi, ngươi cứ việc đứng dậy giẫm đạp lên lưng ta là được"
A Nhị đỏ mặt lên: "Hể? Như vậy có được không? Hay là do ngươi có sở thích kì quái nào đó với ta?"
Lý Thuần Quân: "Đánh mông ngươi đấy! Con người ta như nào ngươi còn không hiểu sao?"
"Ân... Vậy ta lên đây"
A Nhị một mặt ngượng ngùng che quả đào nhỏ của mình lại, sau đó từ từ đứng dậy, dùng sức giẫm đạp lên tấm lưng khô gầy của Lý Thuần Quân.
"Thoải... Thoải mái không?"
Lý Thuần Quân giãn lông mày, một mặt thư sướng khó nói thành lời đáp lại: "Ừm, thoải mái lắm, sướng lắm... Ngươi đúng là nhất đấy, A Nh- Hựa!"
Chưa kịp nói dứt câu thì Lý Thuần Quân đã bị ai đó đạp lên đầu... Và thứ lực khí khủng khiếp này hoàn toàn không thuộc về A Nhị, tuyệt đối không phải nàng!
Sau một cái đạp đầy mãnh lực chính là một thanh âm lạnh lùng đang lớn tiếng chất vấn, thấp thoáng còn kèm theo cả sát khí: "Lý Thuần Quân, ngươi cũng to gan lắm, dám lấy nhị tỷ của ta ra làm trò tiêu khiển hay sao? Ngươi nhìn lại xem nhị tỷ của ta mới bao lớn nha!? Sao ngươi lại nhẫn tâm lợi dụng nàng như vậy chứ?!"
"A Tam... Ngươi hiểu lầm rồi, ta với hắn không có làm chuyện như vậy... Ân, ta chỉ đang xoa bóp cho hắn mà thôi..." A Nhị vội lên tiếng giải thích.
"Nhị tỷ, ngươi quá ngây thơ rồi! Đàn ông trên đời đều là những sinh vật biến thái, ngươi nhất định phải cẩn thận nha!" A Tam cực kỳ tức giận nói, hoàn toàn không nghe lời giải thích đến từ phía A Nhị.
Lý Thuần Quân: "..."
Không cho một cơ hội giải thích nào luôn?
Mà... Hắn khá chắc là với thứ cá tính nóng nảy này, dù có hắn giải thích đến mấy nàng cũng không thèm nghe đâu...
"Lý Thuần Quân, nếu ngươi đã thích bị giẫm đạp như vậy... Ta liền giẫm cho đến khi ngươi cảm thấy thoả mãn thì thôi!"
Lý Thuần Quân: "?"
Nói xong, A Tam liền hồ hởi nhảy lên thay thế vị trí của A Nhị, một bộ ra sức giẫm đạp lên lưng Lý Thuần Quân, doạ hắn một trận lạnh buốt cả óc.
Không xong, phải phòng ngự!
Trong đầu thoáng nghĩ như vậy, Lý Thuần Quân liền căng hết cơ lưng lên với ý định làm giảm lực đạo lại một tí... Bất quá chỉ không lâu sau đó, hắn đã dần nhận ra mọi chuyện đang có gì đó hơi sai sai...
Không đau?
Nghi hoặc nhìn lên, hắn chỉ thấy A Tam lúc này đang đỏ ửng cả mặt, đôi chân dài bắt chước vừa vặn theo cỗ lực khí mà A Nhị đã làm trước đó... A~ thật sự là thoải mái thấu trời!
"Đừng... đừng có hiểu nhầm! Ta chỉ không ghét nam nhân biến thái, chứ bản thân ta thì không có biến thái đâu nha!" A Tam thấy Lý Thuần Quân nhìn mình liền lắp bắp giải thích.
Lý Thuần Quân nhướng mày: "!?"
Hả? Sao tự nhiên lại trở nên đáng yêu quá vậy? Rõ ràng vừa mới nãy nàng ta còn hung thần ác sát lắm mà?
A Nhị ở một bên thấy cảnh này liền cười toe toét: "Tsundere kìa~"
"Tỷ, ta không có!" A Tam gắng sức giải thích với gương mặt trông hệt như một quả gấc chín.
Lý Thuần Quân: "Tsundere?"
"Nôm na là dạng người trong ngoài không đồng nhất đấy, cứ hiểu như vậy là được~" A Nhị vừa nói vừa nhìn A Tam với một biểu cảm hết sức tinh quái.
"Tỷ..."
Nhìn thấy bộ mặt bất lực đáng thương của A Tam, A Nhị liền cất tiếng cười êm tai hệt như tiếng chuông bạc: "Ha ha ha~"
Sau đó, nàng lại nói: "A Tam mau lên trên một chút, để tỷ tỷ ta lo liệu phần dưới cho"
A Tam: "...Được..."
Hây dô! Hây dô!
...
...
Sau đó một lúc, nhóm hai người Mộ Khuynh Tiên cùng Đại Khuynh Tiên mới cùng nhau trở về. Vì cả dung mạo lẫn khí chất đều quá mức giống nhau nên trong lúc nhất thời Lý Thuần Quân cũng không phân biệt được các nàng cụ thể là ai.
Chỉ khi cố gắng để ý thêm một tí thì Lý Thuần Quân mới nhận ra nữ nhân có ánh mắt dịu dàng đến cực điểm kia chính là Đại Khuynh Tiên. Còn nữ nhân có khí chất lạnh lẽo hơn đôi chút mới là Mộ Khuynh Tiên thực sự.
"Các ngươi hoà thuận với nhau quá nhỉ?" Mộ Khuynh Tiên mắt thấy cảnh này liền không nhịn được mỉm cười đầy hài lòng.
Đại Khuynh Tiên cũng bước vào dọn ra một bàn ăn thịnh soạn, sau đó cười nói: "Mau đến đây ăn cơm đi. Ăn xong sẽ khoẻ lại rất nhanh đấy nhé"
"Ta không nghĩ là mình dậy được..."
"A... Cũng phải, hôm đó chúng ta có hơi quá tay một tí... Hì hì, thật xin lỗi" Đại Khuynh Tiên thè lưỡi cười duyên, thoạt trông cực kì đáng yêu: "Thế thì bản thể, còn lại đều giao cho ngươi hết á"
"Bao trên người ta"
Dứt lời, Mộ Khuynh Tiên liền quay sang chuẩn bị một chút thức ăn vào bát, sau đó lại tiến tới gần Lý Thuần Quân để có thể đút ăn cho hắn: "Yên tâm đi, tuy không muốn thừa nhận nhưng về lĩnh vực trù nghệ, ta còn kém Đại Khuynh Tiên một đoạn rất xa đấy. Thế nên ngươi có thể yên tâm về một bàn thức ăn này"
Đại Khuynh Tiên cũng lên tiếng: "Còn hai người các ngươi mau cùng ta trở về đi"
A Nhị, A Tam: "Vâng~"
Dứt lời, cả ba nhân cách đều đồng loạt quay trở về không gian tâm thức của Mộ Khuynh Tiên, kẻo làm phiền đến không gian riêng tư của hai người họ.
Lý thuyết thì là vậy, nhưng trên thực tế thì các nàng đều có thể nhìn thấy, cảm nhận thấy tất cả mọi thứ khi ở trong không gian tâm thức của Mộ Khuynh Tiên.
Vì dù sao thì... Tất cả họ đều là cùng một người mà.
"Không hổ là nhân cách hoàn mỹ, thật sự rất nhạy bén" Lý Thuần Quân cười nói.
"Ừm..." Mộ Khuynh Tiên cũng mỉm cười: "Vì nàng hoàn mỹ nên nàng chính là hình mẫu của một người mẹ hiền vợ tốt, vả lại... Nàng còn là thầy của ta, vậy nên ngươi có thể yên tâm về ta trong tương lai"
"Ngươi... Đúng là rất cố gắng đấy nhỉ?"
Đúng thế, nàng đã rất cố gắng. Thậm chí nàng còn cố gắng nhiều đến mức làm Lý Thuần Quân cảm thấy tự ti mặc cảm.
"Đừng mãi nói ta, bản thân ngươi cũng rất cố gắng mà" Mộ Khuynh Tiên ôn nhu cười khẽ: "Ta thấy được sự chân thành trong đôi mắt ngươi... Thế nên ta nghĩ việc giữ vững bản thân hẳn là cũng rất vất vả"
Ý nàng đang nói tới chính là vụ việc giữa hắn cùng Lam Hồ Điệp, và cũng có thể tính thêm cả Chiêu Dương công chúa nữa.
"Rất vất vả nha" Lý Thuần Quân thở dài: "Nữ nhân các ngươi thật kì lạ, rõ ràng dung mạo của ta không đến nỗi quá đẹp, tính cách cũng muôn phần tầm thường... Thế thì tại sao các ngươi lại đeo bám ta dai dẳng đến như vậy?"
Mà còn là những nữ nhân có vấn đề về thần kinh mới đau ấy chứ!
"Hừm~ Xem ra ngươi vẫn khá mờ mịt về điểm cuốn hút của mình rồi... Nhưng cũng chẳng sao cả, mau ăn cơm đi kẻo nguội" Mộ Khuynh Tiên một bộ không thèm quan tâm nói.
"Thật ra là ta biết đấy, chỉ là ta không quá tin tưởng vào nó mà thôi"
Nói xong, Lý Thuần Quân liền há miệng ăn lấy phần cơm mà nàng vừa bón cho.
"Biết được thì tốt, sau này nhớ đừng làm vậy với nữ nhân khác"
Lý Thuần Quân nhún vai: "Tính ra ta cũng đã cố gắng khắc chế lắm rồi đấy... Nhưng nó là bản năng mà, đâu phải lúc nào cũng nhận sự khống chế của ta đâu?"
"Ta không trách ngươi, bởi vì chính bản thân ta cũng vì đó mà yêu ngươi, chỉ là... Đừng yêu thêm bất kì ai khác là được. Mọi chuyện sau đó đều dễ nói" Mộ Khuynh Tiên cười hắc hắc: "Thậm chí nếu như ngươi cảm thấy thích Lam Hồ Điệp, ta vẫn có thể tự mình phỏng chế ra một nhân cách khác giống hệt nàng cho ngươi chơi đùa thoả thích"
Lý Thuần Quân: "Vạn lần xin đừng làm thế, nữ nhân đó đầu óc rất có vấn đề, ta không chịu đựng được nàng ta đâu"
Mộ Khuynh Tiên: "Ha ha ha~"
Xem ra tên này vẫn không biết rằng mình đã sớm bị đối phương lén lút làm thịt.
Mà thôi kệ đi, nàng vốn không nằm trong vận mệnh của hắn nên cũng không quản được. Có lẽ sự kiện hôm đó chính là bước ngoặc cho sau này, mà nàng... Ân, nàng vẫn có thể nhẫn nhịn.
Tuy là ham muốn độc chiếm của nàng cao ngất ngưỡng nhưng suy cho cùng thì nàng vẫn không phải hạng người không có lí trí... Hoặc ít nhất thì đó là trong trường hợp nàng không bị chọc đến phát điên.
Vì sợ mất hắn nên nàng đã tự mình luyện tập rất rất nhiều. Nhờ đó mà hiện giờ nàng đã có thể phần nào khống chế được dã vọng của mình, không còn tùy tiện điên tiết như lúc trước nữa.
Dường như bản thân Lý Thuần Quân cũng biết điều ấy nên gần đây hắn rất chủ động tiếp nhận tình cảm của nàng, không còn kiếm cớ từ chối nàng như trước đây nữa...
Nàng dần nhận ra sự cố gắng không ngừng nghỉ trong bao năm qua của mình đã được đền đáp xứng đáng rồi.
Công lược thành công!
"À, mấy năm trước Tiểu Tử có nói với ta một chuyện khiến ta rất lưu tâm, thậm chí đến giờ vẫn không biết làm sao mới phải" Mộ Khuynh Tiên đột nhiên lên tiếng.
"Chuyện gì?" Lý Thuần Quân nuốt thức ăn rồi bản năng hỏi lại.
"Nàng nói muốn có đệ đệ"
Lý Thuần Quân: "..."
"Nhưng mà... Vấn đề là hiện giờ thực lực giữa chúng ta đang chênh lệch quá lớn, thành ra muốn sinh một đứa con cũng rất khó khăn" Mộ Khuynh Tiên nói tiếp: "Kỳ thật, trường hợp của Hoa Bất Ngữ cùng họ Vọng kia là một chuyện rất hi hữu đấy... Thật không biết là nàng đã dùng cách gì để thụ thai nhỉ?"
Lý Thuần Quân: "..."
Thấy Lý Thuần Quân đang đơ người, Mộ Khuynh Tiên liền dùng sức vỗ vai hắn một cái, một bộ tươi cười rạng rỡ: "Yên tâm đi, ta chỉ đang đùa thôi... Ân, đợi ngươi mạnh lên thêm nữa đi rồi hãy làm thật, nha?"
Lý Thuần Quân câm lặng x3.
Thực tế thì cho dù có sinh được Mộ Khuynh Tiên vẫn sẽ không sinh... Vì nàng không muốn vận mệnh của Lý Thuần Quân phát sinh bất kì thay đổi nào nữa.
Dính nhân duyên với nàng... Lý Thuần Quân sẽ chết rất nhanh, cực kì nhanh!
Vì thế nên mỗi buổi sáng, nàng luôn đều đặn cắn răng chắt đứt sợi dây tơ hồng nối với hắn... Tất cả chỉ vì muốn bảo vệ hắn an toàn khỏi tai mắt của những kẻ đang ngự trị bên trên kia.
Nàng không nói cho hắn sự thật này, bởi vì nàng sợ mình sẽ đả kích tới hắn.
Mà lại, về đệ đệ của Lý Tử Đằng ấy à... Có lẽ trong tương lai không xa sẽ có ai đó khác làm việc này thay nàng rồi. Mặc dù rất không cam lòng, nhưng nàng cũng không thể làm gì khác.
"Mau ăn cơm đi, nhìn ngươi ẻo lả như vậy làm ta lại chóng thèm" Mộ Khuynh Tiên yểu điệu cười nói: "Mặt khác, sau khi bình phục, ta muốn ngươi theo ta đi một nơi"
"Được thôi" Lý Thuần Quân theo bản năng gật đầu đồng ý.
Hắn không có lí do gì để từ chối nàng cả. Ngược lại, hắn còn muốn xem thử sau bao nhiêu năm đã qua, nàng lại sắp sửa cho hắn thêm bất ngờ gì nữa đây.