Lúc này, tại trạch viện nhà Lý Thuần Quân.
Nguyên bản đang ngủ say li bì thì Mộ Khuynh Tiên đột nhiên ngồi dậy, nhìn ra không gian xung quanh với ánh mắt lạnh lẽo khiếp người. Theo thói quen, nàng bấm đốt ngón tay một chút, dường như là đang tính toán cái gì đó.
"Không tính ra, quả nhiên"
Tính toán thất bại, nàng quyết định dùng biện pháp mạnh hơn, quyết tâm tính cho bằng được mới thôi.
"Vô Cực Toán Diễn"
<
Miệng khẽ thì thào một câu, tức thì cặp mắt đỏ rực của nàng liền biến sáng lên, như thể có vô số đạo tinh quang đang lóng lánh bên trong. Đây chính là pháp thuật thôi diễn bói toán do nàng tự sáng tạo, có thể suy diễn ra vô số thực tại khác nhau chỉ trong một khoảnh khắc.
Ngẩn ra đó một lúc, nàng mới nặng nề thở dài: "Tỉ lệ quá thấp, xem ra là không xen vào không được"
"Thập tam công công, mau ra đây có việc"
"Có nô tài" Thập tam công công xuất hiện, cung kính cúi người trước Mộ Khuynh Tiên: "Chủ thượng, người có nhiệm vụ gì cần giao?"
"Tìm cái cây đó, sau đó đánh nó một trận" Mộ Khuynh Tiên lộ vẻ lười biếng nói.
Thập tam công công nhíu mày, dường như nhận ra chuyện gì đó liền khẽ gật đầu: "Nô tài đã hiểu, xin chủ thượng cứ yên tâm"
Advertisement
"Mặt khác, kế hoạch của chủ thượng đã đến đâu rồi? Nô tài rất tò mò, vì dù sao chuyện này cũng không phải dễ làm, mà lại còn rất nguy hiểm" Thập tam công công lại lộ vẻ lo lắng hỏi thăm.
"Không có vấn đề, nhân cách hoàn mỹ đã bắt đầu thành hình, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của ta" Mộ Khuynh Tiên nói: "Cơ mà... Bên cạnh đó vẫn có một vài sản phẩm thất bại. Các nàng đều đang tồn tại trong cơ thể ta, mà ta cũng chả có ý định xoá sổ các nàng làm gì"
Thập tam công công: "...?"
Hắn có cảm giác chủ thượng đang âm mưu chuyện gì đó rất đáng sợ, ít nhất là còn đáng sợ hơn cái kế hoạch "Nhân cách hoàn mỹ" trước đó gấp mười lần!
Âm thầm đốt cho Lý Thuần Quân mười cái nến sáp cầu nguyện, thập tam công công liền lặng lẽ rời đi khỏi trạch viện. Nói thật, ngay cả hắn cũng bắt đầu có chút sợ hãi chủ thượng của mình rồi.
Thấy thập tam công công đã bắt đầu làm việc, Mộ Khuynh Tiên liền một mặt hài lòng ngáp một cái, sau đó trở về không gian tâm thức tiếp tục công việc của mình.
...
...
Trở lại với Lý Thuần Quân, sau khi dạy học trở về, hắn lại định lên phòng đọc sách, tiếp tục cập nhật thêm kiến thức. Nguyên do là hắn đang không có nhiều tri thức về việc khai khoáng, thành ra hắn phải bổ cứu cấp tốc mới được.
Thấy hắn trở về rồi lập tức quay lưng đi thẳng lên phòng, Thái Chiêu Dương liền bắt đầu giở chứng phụng phịu khó chịu.
Nàng có cảm giác gần đây Lý Thuần Quân không thích gần gũi với nàng, thậm chí là cố ý tránh mặt nàng. Mặc dù nàng đã rất cố gắng tiếp cận hắn nhằm hâm nóng tình cảm trở lại, nhưng việc đó lại cho nàng kết quả không được như mong đợi.
Công việc ngoài kia thật sự bận bịu đến mức khiến hắn không muốn day dưa với nàng dù chỉ một khắc sao?
Cứ nghĩ đến đây, cả hai tỷ muội nọ lại cảm thấy không vui.
Các nàng phải làm gì đó mới được.
...
...
"Thiên Đạo đại tỷ, ta cần sách dạy kỹ thuật khai khoáng"
Tuy hệ thống không trả lời, nhưng sau đó một quyển bìa da đã lăng không xuất hiện trên bàn làm việc của Lý Thuần Quân. Việc này làm hắn không khỏi nghi hoặc một chút, nhưng chung quy thì hắn vẫn không mở miệng hỏi.
Hắn cứ có cảm giác gần đây hệ thống đang trở nên lạnh nhạt đi rất nhiều... Nhưng thôi vậy, không liên quan đến hắn.
Tiếp tục ngồi vào bàn đọc sách được không bao lâu thì Thái Chiêu Dương đã xuất hiện. Nàng mang theo một ít bánh ngọt vào phòng, kèm theo một nụ cười ngọt ngào: "Cả ngày vất vả rồi, vì sao ngươi lại không nghỉ ngơi một chút?"
Lý Thuần Quân: "?"
Gặp quỷ, Thái Thần Nguyệt!
Càng quan trọng hơn là cái tiếu dung này đang có ý nghĩa gì?!
"Ừm, cứ để đó đi, lát nữa ta sẽ ăn" Lý Thuần Quân lộ vẻ cực kì bình tĩnh nói.
"Phì"
Thái Thần Nguyệt ngoan ngoãn đem bánh ngọt để lên bàn làm việc, sau đó vươn tay tới dùng sức bóp vai cho Lý Thuần Quân: "Nghe nói làm vậy sẽ giúp cho người ta xua tan cảm giác mệt mỏi nha. Ta không làm được gì nhiều cho ngươi cả, nên ta thật hi vọng ngươi sẽ không từ chối ta"
Lý Thuần Quân nhướng mày.
Việc này... Đúng là rất thoải mái, cứ như kiểu toàn bộ kinh mạch trên bả vai hắn đều được đả thông, cực kì sảng khoái! Hiệu quả ngay tức thì!
Hắn có thể cảm nhận được máu thịt của mình đều đang phát ra tiếng mừng rỡ khi lưu thông trên tuyến đường vừa được Thái Thần Nguyệt xoa bóp.
"Ngươi học cái này ở đâu?" Lý Thuần Quân hiếu kỳ hỏi.
"Phan Y Y đã dạy ta" Thái Thần Nguyệt cười nói: "Nàng dù sao cũng là nha hoàn, từng học qua rất nhiều phương thức phục vụ cho chủ nhân. Và tất nhiên, cách xoa bóp này cũng nằm trong số đó"
"Vậy sao... Đúng là không tệ"
Nghe hắn lên tiếng khen ngợi, ánh mắt âm u của Thái Thần Nguyệt như đang sáng lên. Đã rất lâu rồi nàng không được đối phương khen, thành ra nàng hiện tại đang rất cao hứng cùng vui vẻ.
"Lý Thuần Quân, mẫu người mà ngươi thích là như thế nào?" Thái Thần Nguyệt lại to gan hỏi.
"Chắc chắn không phải các ngươi rồi, tuyệt đối luôn" Lý Thuần Quân cười ha ha.
Thái Thần Nguyệt: "..."
"Ta có thể thay đổi, dần dần trở thành dạng phụ nữ mà ngươi ưa thích. Thế nên, xin hãy tin tưởng ta một lần"
"Sau những gì ta đã chứng kiến?"
Thái Thần Nguyệt: "..."
"Đau đau... Ta chỉ đùa, chỉ đang đùa thôi!"
Cô nàng này cũng không dễ chọc nha...
Thầm thở dài một hơi, Lý Thuần Quân rốt cục mới chịu trả lời câu hỏi của nàng: "Ta không có sở thích hay mong muốn gì đặc biệt cả... Do đó, hình mẫu bạn đời mà ta muốn cũng rất bình thường, không có gì nổi bật nốt"
"Là hình tượng đại tỷ nhà bên sao?" Thái Thần Nguyệt nhoẻn miệng cười. Dường như là nàng lại vừa giở trò nhìn thấu suy nghĩ của Lý Thuần Quân.
"Nôm na là vậy, không sai" Lý Thuần Quân thừa nhận.
"Tốt nha, mặc dù biết là rất khó, nhưng ta sẽ cố gắng thay đổi" Thái Thần Nguyệt không lộ vẻ ngần ngại, ngược lại còn tràn đầy chí khí nói: "Ngươi biết đấy, lí do khiến một người con gái thay đổi thường là cái gì ấy mà..."
"Ừm, ta biết. Bên cạnh ta cũng có một người... Và nàng chính là minh chứng rõ ràng nhất"
Không sai, nàng chính là Mộ Khuynh Tiên.
"Ngươi thật sự không muốn lập một hậu cung hay sao? Một hậu cung với toàn những mỹ nhân tuyệt sắc như ta chính là mộng ước của vô số nam nhân trên thế gian đấy nhé" Thái Thần Nguyệt lại nói.
"Nghe có vẻ không tệ, nhưng bỏ đi, ta vẫn còn yêu quý mạng sống của mình lắm" Lý Thuần Quân khoát tay: "So với ngươi, nàng ta còn đáng sợ hơn rất nhiều. Một khi nàng biết ta ở bên ngoài có dang díu với nữ nhân khác, nàng ta nhất định sẽ không lưu tình đâu"
"Là vậy nha... Nam nhân chung thủy sao, ta thích nhất" Thái Thần Nguyệt cười hì hì: "Ý ta là, ta thích nhất chính là đập chậu cướp hoa ấy nha!"
"Ta không phải hoa" Lý Thuần Quân khẽ thở dài, ra hiệu cho nàng dừng lại: "Như vậy đủ rồi, ngươi có thể ra ngoài"
"Không, ta có thể xoa bóp tay chân cho ngươi nữa, cam đoan sẽ rất thoải mái" Thái Thần Nguyệt phản bác: "Cũng đừng nhắc đến bối phận, ta bây giờ không phải công chúa, mà chỉ là một cô gái đang cố gắng theo đuổi ngươi mà thôi"
Lý Thuần Quân: "..."
Hắn có cảm giác nếu không phải vì thân thể quá nhỏ bé mà nói, nàng nhất định sẽ cho hắn hưởng thụ trọn gói "phục vụ đêm khuya" luôn chứ chẳng đùa.
Nữ nhân bây giờ thật đáng sợ.
Nghĩ đến đây, Lý Thuần Quân liền khẽ lắc đầu, quyết định tập trung tinh thần vào việc đọc sách. Còn về việc nàng muốn làm gì thì... Mặc kệ nàng!
...
...
Sáng hôm sau, Lý Thuần Quân dần tỉnh dậy từ trên bàn làm việc. Mặc dù hôm qua hắn đã không xuống bếp phụ giúp Phan Y Y làm đồ ngọt, bất quá hắn cũng không cảm thấy lo lắng cho lắm, vì hắn rất tin tưởng vào khả năng của nàng.
Khẽ ngoái đầu nhìn sang, Lý Thuần Quân liền thấy Thái Chiêu Dương đang nằm trên giường ngủ ngon ngọt. Rất rõ ràng là đêm qua nàng đã không trở về phòng của mình mà đã ngủ lại đây.
Chuẩn bị hành trang rồi xuống nhà, Lý Thuần Quân cũng nhìn thấy Phan Y Y đang nằm ngủ gật. Mặc dù nàng đã thật sự hoàn thành công việc mà không cần ai giúp đỡ, thế nhưng xem ra nó vẫn có hơi quá sức đối với nàng.
Nghe thấy tiếng động trên sàn nhà, Phan Y Y liền bất chợt tỉnh dậy, manh manh dụi dụi mắt nhìn Lý Thuần Quân: "Lão gia, ngươi lại ra ngoài sao?"
"Đúng vậy, ngươi có mệt quá không?"
Phan Y Y lắc đầu: "Không mệt, Y Y đã sớm quen thuộc với cường độ công việc này rồi. Tuy đôi khi Y Y có ngủ gục một chút, nhưng lão gia cũng đừng lo lắng"
"Đúng rồi, còn một chuyện nữa..." Phan Y Y sực nhớ ra một chuyện, lập tức đứng dậy chạy vào trong bếp tìm kiếm cái gì đó.
Loay hoay mất một lúc, nàng mới đem ra cho Lý Thuần Quân một chiếc hộp gỗ, tươi cười nói: "Đây là phần cơm của người, thưa lão gia. Bên trong có rất nhiều chanh và muối, chúng nhất định sẽ giúp lão gia đỡ cảm thấy mệt mỏi đi rất nhiều"
A~ thật quá chu đáo!
Lý Thuần Quân không khách khí nhận lấy hộp cơm, đồng thời còn cưng chiều sờ đầu nàng một cái: "Nha đầu ngốc, tương lai nếu ngươi có lấy chồng, lão gia ta nhất định sẽ làm chủ cho ngươi"
"Cả đời này của Y Y sẽ phục vụ cho ngươi, thưa lão gia"
"Rồi rồi, ngươi muốn thế nào liền thế nấy đi. Bất quá vẫn phải cảm ơn ngươi vì món quà này, ta đi trước đây" Lý Thuần Quân tiêu sái phất phất tay rời đi.
Phan Y Y cúi người, coi như là đang đưa tiễn Lý Thuần Quân ra ngoài làm việc.
Ở bên ngoài, khi thấy cảnh tượng quen thuộc là một bầy địa long đang vây quanh nhà, Lý Thuần Quân nhất thời không biết mình nên nói gì cho phải. Theo cảm nhận của hắn, hình như số lượng đã tăng thêm so với hôm qua rồi.
Mặc dù đây không phải chuyện xấu, thế nhưng bên cạnh đó nó cũng cho hắn rất nhiều bất tiện. Việc phải rón rén ra khỏi đây mà không đánh thức những chiến binh nhạy cảm này thật sự là một phen kì công đấy.
Không lâu sau đó, Lý Thuần Quân đã đến trước khu mỏ. Việc hắn xuất hiện ở đây đã làm không ít người phải bất ngờ, vì theo như lịch trình được báo trước thì hôm nay lẽ ra hắn phải ở trong doanh trại hoặc chỗ của các thợ rèn mới đúng.
"Kế hoạch thay đổi một chút, ta sẽ dạy các ngươi cách khai thác quặng trước, sau đó mới có cơ sở để cải tạo vũ khí" Lý Thuần Quân hướng các Nhân Sa giải thích.
"Cũng đúng" Các thợ mỏ Nhân Sa khẽ gật đầu. Kì thực, chính bản thân bọn hắn cũng cảm thấy người này nói rất có lí.
"Được rồi, thời gian không nhiều, chúng ta lập tức vào việc" Lý Thuần Quân lấy giáo án ra, bắt đầu thao thao bất tuyệt: "Ngoài việc phải chế tạo công cụ bằng sắt, các ngươi phải khai thác thêm rất nhiều loại quặng khác nữa. Chúng thường nằm rất sâu trong lòng đất nên rất khó bắt gặp, nhưng chỉ cần bỏ ra công sức, các ngươi nhất định sẽ thu được trái ngọt"
"..."
Nhất thời trang bức nhất thời thoải mái, Một mực trang bức một mực thoải mái!