Sau một cuộc vui nhỏ, lại mất một lúc để mọi người khôi phục tâm trạng, La Quốc Hùng nghiêm túc, một tay chỉ vào con Ảnh Lang lớn nhất, nói
“ Trận chiến này sẽ có mặt của một con quái thú bậc 3 nên mọi người không được lơ là. Mục tiêu của chúng ta là bầy Ảnh Lang trước mặt, gồm một con Ảnh Lang đầu đàn bậc 3 và bốn con Ảnh Lang bậc 2”
“ Khi trận chiến bắt đầu, ta sẽ phụ trách kiềm hãm con Ảnh Lang đầu đàn, bốn người các ngươi tranh thủ xử lý bốn con còn lại. Triệu Dũng, ngươi cũng là Võ Giả cao cấp nên một mình phụ trách hai con Ảnh Lang, Trọng Tuấn 1 con, còn một con còn lại sẽ do Cẩm Tú và Đăng Dương hợp tác săn giết. Đã năm rõ hết chưa?”
“ Rõ!”
“ Vậy thì hành động, theo hiệu lện của ta. 1… 2… 3”
Tiếng ba vừa phát ra, bốn người liền như liệp báo phóng ra khỏi bụi cỏ, từng người nhắm về mục tiêu của mình là lao đến. Trong khi đó Cẩm Tú tiếp thục leo lên một cây đại thụ, lắp tên vào cung, ánh mắt dõi theo Đăng Dương, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay hỗ trợ.
Khoản cách 20 m, chỉ vài giây là băng đến, Đăng Dương rút Bạch Tuyết Kiếm nhắm một con Ảnh Lang bậc hai bổ đến.
Tuy nhiên Ảnh Lang khác với Tam Giác Mộc Ngưu, nó không chỉ là quái thú bậc 2 mà còn sở hữu chữ ‘Ảnh’ ở trong tên, chứng tỏ tốc độ của nó không phải dạng thường. Ngay tại lúc Bạch Tuyết Kiếm bổ xuống, Ảnh Lang đã phóng người qua một bên né tránh vô cùng dễ dàng, sau đó nó liền bộc phát hung tính, chốm người đến đánh trả, cái miệng đầy răng nhọn há rộng cắn đến.
Ảnh Lang nhanh nhưng Đăng Dương cũng không kém, sau khi lên cấp 5 và tiếp tục cộng 1 điểm vào chỉ số Tốc Độ, sự linh hoạt của hắn là khỏi phải bàn cãi. Chỉ thấy Đăng Dương làm động tác ngửa người ra sau chín mươi độ, hoàn mĩ tránh thoát cú cắn của Ảnh Lang, đồng thời rút thiết kiếm bên hông ra chém mạnh vào bụng nó.
Phẹt! Ảnh Lang rơi xuống đất sau lưng Đăng Dương, vùng bụng đã bị cắt một đường chảy máu đầm đìa nhưng so với hình thể to lớn của nó thì không đáng vào đâu. Con quái thú gầm lên một tiếng giận dữ, lần nữa lao đến, thế nhưng lúc này nó di chuyển theo đường zíc zắc, khi bên trái lúc bên phải, tạo la vô số tàng ảnh song song giống như là đang có hai con Ảnh Lang đồng loạt tấn công, cực khó phân biệt thật giả.
Nếu là bình thường, Đăng Dương nhất định là bị chiêu thức này làm cho bó tay bó chân nhưng lúc này thì khác, đối chiến với con Ảnh Lang không chỉ có mình hắn.
“ Cẩm tỷ, toàn lực bắn con bên phải” Đăng Dương bất chợt hét lớn, cơ thể lại hướng về con bên trái mà lao đến
Bạch Tuyết Kiếm nắm chặt nơi tay, Đăng Dương mạnh mẽ chém ra một kiếm toàn lực Thiên Lôi Nhất Kích. Cùng lúc này, một mũi tên xám bạc mang theo hào quang màu hường rời cung bắn đến.
Phụt! Ầm!
Mũi tên được Cẩm Tú bắn ra dễ dàng xuyên qua cơ thể con Ảnh Lang bên phải cắm xuống đất mà không tạo ra bất kỳ một vết máu nào, trong khi đó đường kiếm của Đăng Dương đã đập nát con Ảnh Lang bên trái ra thành thịt vụn, toàn thân xương cố vỡ nát bay vèo ra xa, đập mạnh vào một thân cây cổ thụ rồi rơi xuống đất.
< < Ngài vừa thành công vượt cấp giết chết một con quái thú bậc 2 - Ảnh Lang, nhận được 300 điểm sinh mạng, nhận được 10 điểm tích lũy > >
Giết xong một con Ảnh Lang bậc 2, Đăng Dương không vội thu hoạch chiến lợi phẩm, mà mang theo Bạch Tuyết Kiếm xông vào trận chiến của Trọng Tuấn
“ Tuấn ca, ta giúp huynh giải quyết con súc sinh này”
Thấy Đăng Dương xuất hiện, Trọng Tuấn có đôi chút bất ngờ nhưng rồi liền cười vui vẻ “ được, con súc sinh này tốc độ quá nhanh, cực kỳ khó chơi, hiện tại có thêm ngươi thì càng tốt, chúng ta hai mặt giáp công không cho nó chạy”
Dứt lời, thương ảnh trong tay Trọng Tuấn lại dày thêm một phần, không bảo lưu nữa mà toàn lực bung ra khóa cứng phương vị di chuyển phía trước của Ảnh Lang, trong khi đó, Đăng Dương tiếp cận ở phía sau, không sử dụng Bạch Tuyết Kiếm mà dùng thiết kiếm, dùng tốc độ cực nhanh của mình phong tỏa đường lui của con quái thú.
Bị kẹp ở giữa, con Ảnh Lang liền trở nên nóng nảy bèn tìm vị trí yếu nhất trong vòng vây mà xông ra, và tất nhiên nó sẽ chọn Đăng Dương.
Thế nhưng ngay khi con Ảnh Lang quay đầu thì cũng là lúc nó ký án tử cho chính mình.
Nó là quái thú bậc 2 còn Trọng Tuấn là Võ Giả trung cấp, thực lực của cả hai xem như ngang nhau. Mà một khi đã đối chiến với kẻ thù cùng cấp, việc quay lưng lại với đối phương chính là tự xác.
Chỉ thấy ngay khi con Ảnh Lang quay người, toàn lực nhảy bổ vào Đăng Dương hòng mở đường thoát khỏi vòng vây, trường thương của Trọng Tuấn lập tức từ trạng thái thương ảnh ngập trời biến thành một thanh kình thương cứng rắn như đá, kim hệ đấu khí màu vàng nhạt tỏa ra cuốn quanh trường thương như một con giao long dũng mãnh, mang theo tầng tầng sức mạnh đâm thẳng vào cơ thể to lớn của Ảnh Lang với một tốc độ không thể ngờ đến.
Nếu như bình thường, mặt đối mặt, Ảnh Lang tuyệt đối sẽ không sợ một chiêu uy lực này, mũi thương phóng ra tốc độ đúng là có nhanh, thậm chí còn nhanh hơn nó, thế nhưng đường đi của mũi thương lại quá dễ đoán, chỉ mà một đường thẳng, nó muốn né là vô cùng dễ dàng.
Tuy nhiện hiện tại lại không giống vậy, con Ảnh Lang đang quay lưng về phía Trọng Tuấn cho nên một thương này, dù nó nhận ra khí tức nguy hiểm ập đến nhưng không cách nào tránh thoát.
Phập! Dưới tiếng hú thê lương của con quái thú, Trọng Tuấn đã đâm xuyên trường thương qua cơ thể to lớn của Ảnh Lang, thương ảnh đi vào từ lưng và chui ra khỏi lồng ngực, tạo thành một cái lỗ máu to đùng.
Chậm hơn một chút, với sự giúp đỡ của Cẩm Tú, Triệu Dũng cũng đã thành công hạ sát hai con Ảnh Lang còn lại.
Chỉ còn lại một con Ảnh Lang bậc 3 duy nhất đang đối chiến với La Quốc Hùng. Và trận chiến lúc này sẽ là 5 đấu 1
La Quốc Hùng đối đầu trực diện con Ảnh Lang thủ lĩnh, có chút chật vật chống đỡ. Triệu Dũng ép qua mạng trái, Trọng Tuấn ép mạng phải, Đăng Dương chặn hậu đằng sau và tất nhiên Cẩm Tú phục kích trên cao.