*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: An Minh Tuệ.
_____________________
Nghe nói trước khi virus tận thế bộc phát, Tần Việt đã có tầm mười cửa hàng sửa chữa xe hơi, về sau, lại liên tiếp làm thêm một số lĩnh vực khác, bán xe làm bất động sản, sự nghiệp lại càng thêm hành công, cho nên ở dưới tay của hắn cũng có một bang huynh đệ, đương nhiên hắn cũng không ít xe việt dã đã sửa chữa lại, đặc biệt thích hợp để lặn lội đi đường xa.
Bây giờ ở chỗ của hắn, chỉ riêng xe việt dã đã có khoảng bảy tám chiếc, một bên ở trên đồng cỏ còn dựng thêm mấy cái lều vải lớn, trừ những người đàn ông có thân thể khoẻ mạnh ra, còn có một số người già cùng phụ nữ, trẻ con, giờ phút này bọn họ chính là ngồi ở đằng kia để nghỉ ngơi.
Diêu Tiểu Duyệt đã sớm nghe nói qua Tần Việt rất hào phóng, đối với đàn em cũng cực kì khẳng khái, ngay cả đối với người nhà của đàn em cũng cực kì quan tâm chiếu cố, phúc lợi ở sau tận thế cũng đặc biệt tốt, đến mức mà không ít người nghĩ muốn gia nhập vào đội ngũ của Tần Việt.
Đương nhiên, mặc dù Tần Việt lợi hại, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của AnMinhTue, nhưng cũng đồng dạng, sự đề phòng đối với mọi việc của hắn cũng cực nặng, việc muốn thu hoạch được tín nhiệm của hắn càng là khó trong khó.
Diêu Tiểu Duyệt nhớ rất kỹ, ở đời trước cô ta có cùng Tần Việt bắt chuyện qua, cô ta gọi một tiếng Anh Việt, hắn cũng là miễn cưỡng đáp lại một cái gật đầu, mà cái gật đầu đó cũng là do cô ta là bạn tốt của Giang Niệm nên mới có được, cho nên cô ta càng hiểu, nếu muốn đạt được sự tán thành của Tần Việt, không dùng chút thủ đoạn là không làm được. Cũng may hiện tại chỉ là mới bắt đầu của tận thế, Tần Việt vẫn chỉ là một cái người không có danh tiếng gì, cô ta tiếp cận hắn cũng sẽ không bị cho rằng là có mục đích, hắn sẽ chỉ có thể coi cô ta là một cô gái bơ vơ không có nơi nương tựa cần tìm kiếm sự che chở mà thôi.
Đương nhiên, tính cách của Tần Việt cũng rất quái, chỉ sợ cô ta vẫn phải ra tay từ người ở bên cạnh hắn.
Diêu Tiểu Duyệt đem tóc đuôi ngựa quấn thành một cái búi tóc cao, cổ áo cũng cởi ra vài nút áo, lộ ra vết thương bị dây đỏ siết ra ở trên cổ cô ta, sau đó một tay khoanh lấy cánh tay kia, đi về hướng Tần Việt.
“Chào anh, xin hỏi các anh là đi đến Đế Đô sao? Nếu như có thể, có thể cho em đi nhờ một đoạn đường được không?”
Tần Việt nghiêng đầu, trông thấy một cô gái đang đứng ở gần hắn, giống như là bị người khác bắt nạt qua, rốt cục Ngô Giang đứng ở một bên cũng phát hiện ra Diêu Tiểu Duyệt, anh ta kinh ngạc một cái chớp mắt, Diêu Tiểu Duyệt lúc này cũng mới hai mươi tuổi, khuôn mặt của cô ta nhìn rất đẹp, khí chất thanh lãnh, sắc mặt tái nhợt nhưng bộ dáng lại cực kỳ quật cường, khiến cho người khác bị hấp dẫn, huống chi hiện tại cô ta còn đang bị thương, tự nhiên càng làm cho người ta cảm thấy thương tiếc.
biết, em không phải người ở đây, em tên là Diêu Tiểu Duyệt, là một sinh viên, năm nay em vừa lên năm hai, thời điểm virus bộc phát, em vừa vặn đang cùng bạn học của em ở bên ngoài đi dạo phố, sau đó chúng em cùng nhau trốn ở một chỗ mấy ngày, sau đó hẹn với những người khác là cùng nhau đi Đế Đô, nhưng là... Không ngờ ở trên đường đi lại phát sinh một chút chuyện không tốt, em lại không có cách nào mua được vé xe cũng không có quan hệ để đi máy bay, cho nên chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp để trở về.”
Nói xong, Diêu Tiểu Duyệt từ trong túi lấy ra thẻ sinh viên của cô ta để đưa cho Tần Việt cùng Ngô Giang, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của AnMinhTue, Tần Việt không có nhận, Ngô Giang nhận lấy, xem xét Diêu Tiểu Duyệt thật đúng là sinh viên, lại thấy tình huống bây giờ của Diêu Tiểu Duyệt, chỉ sợ là đã có chuyện gì xảy ra, một cô gái mà ở trong tình huống hỗn loạn như vậy mà đi một mình thì xác thực rất không an toàn.
Huống chi hiện nay tình huống hỗn loạn, đường sắt đã được thông cũng không có mấy cái, nhà ga cùng sân bay đều bị chính phủ chiếm dụng, vé máy bay cùng vé xe lửa đã đình chỉ bán ở vài ngày trước, trừ phi là có quan hệ thật lớn, hoặc chính là người có địa vị cao có tư cách mới có thể có được một tấm vé xe, ưu tiên rút lui trước, mà người bình thường thì trước mắt chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.
Mặc dù nói sau khi hỗn loạn vài ngày cũng có được một chút khống chế, cũng bắt đầu có quân nhân ra giữ gìn trị an, còn nói đã tạm thời dựng lên chỗ an toàn cho mọi người vân vân,, nhưng mà những người thông minh đều biết, đây chỉ là tạm thời, bây giờ việc tìm được nơi ẩn núp tốt mới là biện pháp tốt nhất. Đợi đến sau khi virus bộc phát đến tình trạng không thể vãn hồi, thời điểm mà con người đều không cách nào có thể khống chế, lúc đấy có muốn đi hay tìm một chỗ tốt cũng đã chậm.
Ngô Giang nói: “Anh Việt, anh xem nếu không chúng ta mang theo cô gái này đi một đoạn đường?”
Diêu Tiểu Duyệt thấy có hi vọng, lập tức nói bổ sung: “Các anh yên tâm, em có học qua một chút thuật phòng thân, trong ba lô của em cũng còn có một số đồ ăn, em chỉ là muốn có người cùng đi với nhau mà thôi, em không cần các anh đặc biệt chăm sóc cho em, em càng sẽ không kéo chân sau của các anh!”
Tần Việt hít một ngụm khói, nói: “Vết thương của cô là do có chuyện gì xảy ra, người đi cùng cô đã phát sinh chuyện ngoài ý muốn có quan hệ gì với cô không?”
Vết thương trên người Diêu Tiểu Duyệt chính là do người làm ra, cái này giấu không được. Đối mặt với vấn đề của Tần Việt, Diêu Tiểu Duyệt đỏ cả vành mắt cúi đầu xuống, bộ dáng nhìn rất là khổ sở: “Tổn thương trên người của em, chính là do người bạn kia của em tạo thành... Có lẽ là do quá sợ, cô ấy hoài nghi em muốn làm hại cô ấy, cũng không tín nhiệm em, còn cầm đi ngọc bội của em... Em cũng không có cách nào, mặc dù em biết chút công phu quyền cước, nhưng người bạn kia của em kích phát được dị năng hệ lực lượng, cô ấy quá mạnh, em không có cách nào. Về sau em thực sự nhịn không được, tìm một cơ hội rời đi.”
Mắt Tần Việt lại nhìn vết thương trên người Diêu Tiểu Duyệt, vết thương kia còn không có kết vảy, ngược lại vẫn còn vết máu ngưng kết trên đó, trên cổ tay cũng có dấu tay bị người dùng lực nắm qua.
Ngô Giang nghe xong cảm khái nói: “Người bạn kia của em cũng quá xấu rồi, em cũng thật sự là không may, nhưng mà bây giờ mọi thứ đều rối loạn, người xấu xa cũng không cần che giấu, mấy ngày nay anh nhìn thấy không ít người vì mạng sống mà đem bạn bè bên cạnh mình đẩy vào miệng cọp, chắc em cũng không dễ dàng gì. Anh Việt, anh xem chúng ta mang thêm một người nữa cũng không phải không được, nếu không liền mang theo cô gái này đi?”
Diêu Tiểu Duyệt lập tức phụ họa: “Em cam đoan sẽ không gây thêm phiền phức cho các anh! Có khi trong thời khắc tất yếu không chừng em còn có thể giúp một tay nữa? Nhà em là người bản địa ở Đế Đô, em chỉ là muốn trở về nhanh một chút để cùng đoàn tụ với bọn họ! ”
Cô ta biểu hiện đến cực kì thành khẩn, đúng thật là để cho người ta nhìn không ra một chút sai lầm nào.
Ở tận thế sinh hoạt lâu như vậy, cô ta cũng đã sớm học được ngụy trang cho bản thân mình, nếu như không phải phát sinh cái biến cố là Giang Niệm, chỉ sợ lúc cô ta nói láo cũng không có ai có thể vạch trần được.
Tần Việt nói: “Cô nói bạn của cô kích phát ra dị năng hệ lực lượng? ”
Diêu Tiểu Duyệt sững sờ, trong lòng mơ hồ có chút ghen ghét, cô ta đều nói như vậy mà Tần Việt chỉ quan tâm đến việc Giang Niệm kích phát ra dị năng? Hắn không phải nên giống Ngô Giang cảm thấy cô ta đáng thương hay sao?
“Vâng, sức lực của cô ấy đột nhiên trở nên rất lớn.” Diêu Tiểu Duyệt mò lên cách tay nói, “ Vết thương ở cổ tay của em cũng chính là bị cô ấy bóp ra.”
Hiện tại có rất nhiều tin đồn khác nhau, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của AnMinhTue, trừ sự ầm ĩ của virus bộc phát tạo thành thảm kịch ra, càng nhiều hơn vẫn là nói khi virus bộc phát khiến một số người bệnh biến thành không có lý trí, có khát vọng cực lớn đối với mùi máu thịt được gọi là Zombie, thì còn có lời đồn là có người đã có thể kích phát sự tiềm ẩn ở sâu bên trong con người đó chính là dị năng, ví dụ như có thể thao túng được các nguyên tố tự nhiên như đất nước lửa thực vật cùng với lôi điện!
Tin tức này đã sớm được truyền ra, lúc trước khi còn chưa bị cắt hoàn toàn mạng Internet, thì có người đã đăng video mà trong đó bọn họ có thể thao túng đất nước lửa thực vật lôi điện, đương nhiên cũng có người nói tốc độ của mình đột nhiên trở nên rất nhanh, hoặc là lỗ tai trở nên nhạy cảm hơn, có thể nghe được những thanh âm ở rất xa, hoặc là khứu giác cùng con mắt...
Nhân loại đã tiến hóa.
Bây giờ hoàn cảnh hỗn loạn lại nguy hiểm, nhưng nhân loại cũng có cơ hội thu hoạch được lực lượng to lớn hơn để bảo vệ chính mình.
Tần Việt nhìn vết thương trên tay của Diêu Tiểu Duyệt, nói: “Vậy cô biết người bạn kia của cô là làm như thế như để kích phát dị năng không?”
Diêu Tiểu Duyệt trầm ngâm một lát, chân thành nói: “Mặc dù năm ngày này chúng em ở cùng một chỗ, nhưng do em quá khẩn trương, em cần phải nghiêm túc nghĩ lại xem cô ấy có làm việc gì kỳ lạ hay đặc biệt gì không, sau khi em suy nghĩ rõ ràng sẽ nói cho các anh biết được không? Em sợ em nói sai, sẽ khiến cho các anh gặp phải nguy hiểm.”
Ngô Giang nhìn Diêu Tiểu Duyệt một chút.
Tần Việt cười một tiếng, đối với Ngô Giang nói: “Cậu mang Diêu Tiểu Duyệt đi nghỉ ngơi đi, anh chờ một lúc còn có việc phải sắp xếp.”
Diêu Tiểu Duyệt vui vẻ nói: “Cảm ơn anh Việt.”
Ngô Giang để Diêu Tiểu Duyệt ở cùng một chỗ với mấy cô bạn gái của các anh em khác, có chuyện gì có thể đi tìm anh ta, ngay tại lúc này rất loạn, bảo cô ta đừng đi loạn, nghỉ ngơi thật tốt vân vân... Sau khi sắp xếp xong xuôi hết mọi việc, anh ta mới trở về tìm Tần Việt.
“Anh Việt, có chuyện gì sao?”
“Sắp xếp cho Diêu Tiểu Duyệt xong hết rồi?”
“Vâng, cô ấy nói là mệt mỏi, đang ở trong xe nghỉ ngơi.”
Tần Việt gật đầu ừ một tiếng.
Hắn đã sớm nghe nói về việc dị năng, nhưng đáng tiếc đến nay hắn cũng không có chút cảm giác nào cả, trong đội ngũ của hắn cũng không có ai kích phát ra dị năng, hiện tại dị năng giả chính là một sự tồn tại cực kỳ ít ỏi, nếu như hắn không thể kích phát ra dị năng, hoặc là ở trong đội ngũ về sau sẽ có những người khác kích phát ra dị năng, như vậy vị trí hiện tại của hắn chỉ sợ khó giữ được, chỉ có thể nghe lệnh của người khác, đem mạng của mình giao ở trong tay người khác mà thôi.
Mà hiện tại biện pháp kích phát ra dị năng giống như cực kỳ bí ẩn, có ít người nói là đột nhiên không hiểu thấu liền kích phát, cũng có người đối với chuyện này giữ kín như bưng, sẽ không tùy tiện đối với người ngoài nói, mà người sở hữu dị năng bắt đầu thu binh mua ngựa mở rộng thực lực, hiển nhiên là muốn thừa dịp loạn thế làm ra một phen thành tựu, chỉ có là người một nhà, thì bọn họ mới có thể chia sẻ kinh nghiệm của mình.
Giống như ở trạm nghỉ kia có mấy gian phòng ốc, cũng là bị một người đàn ông có được dị năng hệ phong cùng anh em của mình chiếm cứ, chỉ có thể có năng lực thì mới có tư cách đi vào đó, đương nhiên coi như có năng lực đi nữa, thì cũng nhất định phải là có thân thể khoẻ mạnh, là nhân tài có tiềm lực, già yếu tàn tật bọn họ nhìn đều không muốn nhìn một chút.
Thế giới và đạo đức bây giờ đã thay đổi rồi, Tần Việt nghĩ muốn bảo vệ người nhà của hắn, thủ hạ của hắn cùng với anh em mà mình tín nhiệm, tự nhiên càng muốn kích phát ra dị năng.
Nhưng ngay cả phương pháp làm sao để kích phát ra dị năng hắn cũng đều không có biết chút gì.
Về phần Diêu Tiểu Duyệt.
Lời nói của cô gái này có trăm ngàn chỗ hở, nói là bị bạn bè bắt nạt, nhưng từ vết thương liền có thể nhìn ra hẳn là cô ta mới cùng người bạn kia tách ra, mà cô ta bị bắt nạt lại còn có thể mang một cái ba lô đồ ăn rời đi, liệu có người xấu có thể tốt như vậy sao? Vậy đã nói rõ trong lời nói của cô ta có độ nói dối rất cao.
Về sau Diêu Tiểu Duyệt lại mượn chuyện kích phát dị năng này để làm trao đổi, truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad của @AnMinhTue, dùng cái này để hắn giữ lại cô ta, trận hợp tác này là không thể tránh được.
...
Giang Niệm cầm lại ngọc bội, giơ trái giơ phải cầm lên chơi, cô nhìn kỹ một chút, phát hiện ngọc bội kia trừ chất ngọc tốt một chút, thì thật sự là không nhìn ra được địa phương gì đặc biệt cả. Mặc dù nhìn không ra cái gì đặc thù, nhưng Diêu Tiểu Duyệt tuyệt đối đã nhỏ máu để nhận chủ, nếu như hiện tại cô lại nhỏ máu lên, vậy không gian trong ngọc bội còn có thể để cho cô sử dụng sao?
Giang Niệm nhìn 10 điểm hào quang nữ chính tròn trịa của cô đang lung lay sắp đổ kia một chút, thật đúng là cô có chút không dám mạo hiểm như vậy.
“Chị Giang.”
“Hửm?”
Thẩm Nhiên đưa tới một trang giấy, “Có phải chị cảm thấy miếng ngọc bội này bị người kia làm bẩn hay không, để em lau lau cho chị nhé!”
Giang Niệm vỗ vỗ đầu Thẩm Nhiên, thật là một cậu bé đáng iu nha.
Cô cầm tờ giấy, chính mình xoa xoa, đem sợi dây đỏ gỡ xuống ném đi, ngọc bội nhét vào trong túi quần áo, hay là chờ tìm được cơ hội tốt một chút rồi thử lại lần nữa đi.
Trừ ngọc bội, ngược lại là có không ít bạn học tới hỏi kinh nghiệm kích phát dị năng của Giang Niệm.
Trong lúc lần thứ nhất mà virus bộc phát, cũng không có nhiều người có thể kích phát ra dị năng, phần lớn người vẫn là ở khoảng thời gian nửa tháng sau lần thứ hai virus bộc phát mới có thể chân chính kích phát ra tiềm lực ở trong thân thể họ.
Lớp trưởng nói: “Giang Niệm, cậu có thể nói với mọi người được không, đến cùng là cậu làm thế nào mà có thể kích phát ra dị năng? Thật sự chỉ là nghĩ đi nghĩ lại liền kích phát sao?”
“Đúng vậy nha Giang Niệm, cậu nhanh dạy dạy cho bọn tớ đi, chúng tớ cũng muốn sở hữu dị năng, như vậy liền có thể tự bảo vệ mình!”
“Đến lúc ấy chúng ta liền không cần bị đuổi theo mà không thể làm gì, tớ có thể về đến nhà sớm một chút rồi!”
Dị năng của Giang Niệm là cô gian lận mà có, mà thế hệ về sau cũng không có kết luận chính xác gì về việc kích phát ra dị năng cả, cho nên dị năng giả cũng được xưng là con cưng của trời, là sự may mắn.
Nhưng là có một cái phương pháp tu luyện mà cô biết đến, chẳng lẽ hiện tại muốn cô bắt đầu con đường thu đồ đệ làm một nữ sư phụ rồi???
Cùng lúc đó, Diêu Tiểu Duyệt mượn cớ nghỉ ngơi, nhưng thật ra lại là trong xe ngồi thiền, hi vọng có thể mau chóng kích phát ra dị năng hệ thủy của cô ta.
_____________________
Tác giả có lời muốn nói: Ba mươi vị trí đầu, ngẫu nhiên ba mươi, a a kít.