Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 582: Ngục Huyễn Tưởng (2)




Đã được đặc cách bắt giam ở cuối Ngục Huyễn Tưởng, hơn hết lại bị chồng chất chú ấn và huyết ấn thế này, nhân vật bị giam bên trong khỏi cần phải nghĩ cũng biết phải là người có sức mạnh bất phàm...

Cánh cửa phủ đầy bụi, đã được hắn nhẹ nhàng phá giải hết phong ấn dần được mở ra, kèm theo đó rất nhiều lũ bọ hắc ám cũng theo đó lũ lượt chạy về phía Vực Không Đáy như để trốn tránh nhân vật đằng sau cánh cửa. Bất ngờ, một tia sáng trắng đầy thuần khiết tỏa ra mãnh liệt lúc cánh cửa bật mở, lần này đã có thêm cơ sở để chắc chắn cho việc người hắn cần tìm đang ở bên trong rồi.

Quả nhiên lúc Thiên Hồ đi vào trong căn phòng, khắp nơi lại được phủ thêm nhiều chú ấn, đa phần đều là những chú ấn nếu muốn hóa giải toàn bộ mà không bị phản phệ phải cấp độ Thần Cấp trở lên, dưới Thần Cấp thì nguy cơ ảnh hưởng tới mạng sống rất cao, bởi lẽ người viết ra chú ấn, chú huyết và những chú ấn phực tạp bậc cao giăng đầy phòng là cùng một người, thêm vào đó người này đã đạt đến cấp độ Cận Thần, chỉ còn cách Thần Cấp đúng một ranh giới rất rất nhỏ.

Tạm gác lại chuyện người đã bày binh bố trận, hao tổn rất nhiều sức lực nhằm ngăn cản người từ bên ngoài có ý định bước vào được khu vực nội căn phòng, có thể trông thấy rõ ràng một cô gái mặc trên người một bộ quần áo màu vàng óng, trên gương mặt nhỏ nhắn cũng trắng lạ thường, dáng người khá nhỏ nhắn đang say ngủ ở giữa một rừng chú ẩn xung quanh. Cái làm người ta phải chú ý nhất có lẽ là những vết đỏ kì lạ nằm trên gương mặt cô nàng và trên cánh tay trắng nõn, chúng như những tiểu đầu xà chú ngụ trên đó chờ đợi cơ hội thôn phệ cô nàng.

Cùng thời điểm hắn phá giải được chú ẩn, ở Cổng Hỗn Mang, nơi có những tướng lĩnh đứng đầu Vực Hỗn Mang trú ngụ, một cô gái có mái làn da hơi tái nhợt đang luyện công chợt phun ra một ngụm máu tươi, những phệ trùng quanh nàng cũng vì chủ nhân mà bạo động theo, toàn bộ đều được cô nàng thu lại trong cơ thể.

" Có kẻ... Có kẻ... Phá giải được chú ẩn của ta?? Không thể nào... Phệ Trùng... Dẫn đường đi, ta muốn biết kẻ nào đủ sức làm ra được chuyện như vậy..." Cô gái vừa đứng lên trong chớp mắt đã hóa thành một đầu phệ trùng khổng lồ, phía trước nàng có cả đám trùng nhỏ bay về phía Ngục Huyễn Tưởng. Những Ma tộc đang sinh sống nhìn thấy Nữ Vương của bọn họ xuất hiện trong hình dạng kia, ai nấy đều sợ không dám ngóc đầu lên.

Chúng còn nhớ rõ những ngày đầu khi chúa tể chưa được hồi sinh, đa phần những ma tộc chú ngụ ở Vực Hỗn Mang đều là những sinh vật bị các tộc khác ruồng bỏ ở Rừng Nguyên Sinh thì được Nữ Vương cứu giúp và cải tạo huyết mạch, kèm theo đó là sự phẫn nộ bùng nổ đã giết không ít những tộc nhân của Rừng Nguyên Sinh sau lần Nữ Vương Tinh Linh bắn chết người yêu nàng, dẫn đến chuyện bọn yếu ớt Rừng Nguyên Sinh không dám ho he gì với Vực Hỗn Mang vì sợ Nữ Vương họ báo thù thêm lần nữa.

Nhưng có vẻ như kẻ xấu xố nào đó lại đi chọc giận đại sát tinh này rồi, cầu mong Nữ Vương không phá hủy nửa cái Vực Hỗn Mang đã là may mắn lắm rồi...

Riêng kẻ làm nên kinh động, chúa tể gây nên drama Thiên Hồ mảy may không biết đang có mỹ nữ săn tìm, tới gần thiếu nữ đang say ngủ dưới kết giới, nhẹ đặt bàn tay vào giữa trán nàng, đồng thời hai luồng khí tức một hồng một hắc truyền theo tay hắn vào mi tâm cô nàng.

" Uỳnh... Uỳnh... " Vừa mới ấm chưa được bao lâu thì rung động tiếp đã diễn ra ở Vực Không Đáy khi mọi thứ đều đang xáo trộn dữ dội, tiếp theo đó những làn khí màu bạc đã lan rộng về phía căn phòng hắn đang ở đó, không cần để hắn kịp phản ứng thì một bóng đen đã chớp lấy thời cơ đánh lén hắn trước.

Bất quá tu vi Sáng Thế Thần cũng không phải để trưng, nhất là kẻ đánh lén hắn tu vi mới đạt tới Thần Cấp Trung Cấp, mấy đòn đánh lén, đánh trực tiếp hay các loại hiệu ứng bất lợi không hề gây tổn hại tới được vạt áo hắn chứ đừng nói tới được lông tơ trên người hắn.

" Giả thần giả quỷ... Có cần ta giúp ngươi biến mất vĩnh viễn khỏi thiên địa không?? Còn không mau hiện hình... " Hắn khẽ tỏa ra khí tức đã làm không gian ổn định lại thêm lần nữa, kẻ vừa mới tới hắn đã sớm biết sự hiện diện từ lúc chưa đi vào Ngục Huyễn Tưởng rồi, mọi thao tác kẻ kia gây ra nhắm gây quấy nhiễu hắn trong Ngục hắn đều biết rõ, chỉ có điều muốn đích thân kẻ đó lộ diện để hỏi thăm vài điều thôi.

" Dạ... Dạ... Thần Tôn đại nhân... Tiểu nhân không biết ngài đại giá quang lâm nên có nhiều điều không phải... Mong ngài tha thứ cho kẻ tiểu nhân hèn mọn này... " Kẻ đánh lén hắn bấy giờ mới hiểu tảng đá mình đụng phải không phải nhân vật dễ bắt nạt, thành thật hiện thân trước mắt Thiên Hồ.

Chỉ gặp đó là một nam tử tuấn mĩ có ánh mắt đen vô cùng sắc lạnh mặc trên người một bộ lễ phục trông khá cổ điển, phong cách từ rất lâu về trước thì đúng hơn, trên đầu kẻ này trùng hợp cũng có một cắp sừng giống sừng dê khá dài, phía bên hông có dắt vài món vũ khí đang quỳ thấp người, mong đợi phán quyết từ hắn.

" Tên... " Thiên Hồ giọng lạnh băng hỏi.

" Dạ... Thần gọi Lokheim, cai quản Vực Không Đáy và Ngục Huyễn Tưởng ạ... Không biết hôm nay ngài ghé thăm chỗ chúng ta là muốn làm gì chăng, có cần sự trợ giúp của ta không nên mới đường đột mạo phạm ngài... " Nam tử vội vàng giải thích, hắn đã thấy sát khí ẩn ẩn trong đôi mắt vị đại nhân kia, giờ mà còn tỏ ra cứng rắn thì chắc chắn một điều cái mạng nhỏ của hắn không tồn tại nổi thêm giây nào nữa quá.