541: Du Ngoạn Cùng Con Gái 6
" Ngươi đi qua nhiều không gian đã từng nghe qua khái niệm vị diện chưa ?? " Hắn không trả lời mà đưa ra câu hỏi khác cho nàng.
" Có biết chút chút...!Trước ta có nghe được từ One có nói về cụm từ đó.
Đại khái vĩ diện khác hoàn toàn về cả chiều không gian cũng như cách thức nó vận hành để tồn tại được.
Vị diện càng cao thì tốc độ phát triển cũng càng nhanh...!" Nữ tinh linh ngẫm nghĩ vài giây rồi đáp.
" Giỏi lắm...!Khái niệm vĩ diện cũng gần đúng như ngươi nói, được chia ra làm nhiều tầng khác nhau, cùng với đó cũng có các cách phân chia sức mạnh và những quy tắc khác nhau.
Giả dụ một điều thử nhé, tu vi của ta ở vị diện của ngươi được gọi là Thần Vương đúng chứ ?? " Hắn nhìn vẻ mặt vẫn đang mịt mờ của cô nàng, khẽ nhéo má nàng cười hỏi.
" Nha...! Đúng thế.
Thần Vương chỉ cách gọi chung cho tu vi đã vượt quá ngưỡng nhân loại bình thường có thể đạt được và trở thành thể hùng mạnh bậc nhất cả thế giới này.
Nói như vậy thì ngài thuộc vị diện cao hơn xong du hành tới vị diện chúng ta dạo chơi đúng không ?? Thêm vào đó thuận tiện thu thêm mỹ nữ nữa...!" Nữ tinh linh ánh mắt đọc thấu luôn suy nghĩ của người đang ôm nàng.
Không yêu cầu tài nguyên, không thích thống trị toàn bộ thế giới mà thuần tuý chỉ muốn mỹ nhân của vị diện đó, xem ra chủ nhân nàng có sở thích khá khác những nam tử bình thường khác.
" Cái này thì ngươi lại đoán sai rồi...!Ta tới đây là do cảm thấy được những cô gái ưu tú ở những vị diện khác hấp dẫn tới, du ngoạn chỉ là phụ thôi...!" Hắn quay người sao cho mặt đối mặt hai người, nói dối không chút biến sắc để dỗ dành tiểu tinh linh đang hờn dỗi.
" Ta không tin...!Nam nhân các ngươi đều giống nhau cả, cứ nói tới chuyện sẽ cùng những cô gái họ đã ân ái kết hôn thì đều chối bỏ hết cả ...!Ai biết ngộ nhỡ chủ nhân ngươi cũng vậy thì sao ?? Khi đó ta đã có huyết mạch của ngươi xong bơ vơ cùng con nơi xó chợ hả ?? " Nữ tinh linh rơm rớm nước mắt, khuôn mặt xinh đẹp phối hợp biểu cảm bi thương không khỏi làm hắn xót xa không thôi.
" Ta nào có nói sẽ bỏ lại các ngươi ở vị diện này ?? "
" Ta không biết...!Ta không biết...!Ngộ nhỡ điều đó xảy ra thì sao ?? Ngô...!Ngô...!" Ngay khi cô nàng vừa dứt lời thì miệng nàng đã bị chặn lại, bật ra khỏi miệng chỉ còn những âm thanh ú ớ không rõ âm tiết, kéo theo đó là những âm thanh làm người khác mặt đỏ bừng nếu nghe phải truyền ra không dứt, giờ thì nữ tinh linh chẳng còn sức nghĩ những chuyện linh tinh nữa, giữ sức để chống lại thần vương của nàng thì hơn.
Không may thay, phòng hai người đang đại chiến vài trăm hiệp lại khá gần căn phòng đang giam giữ phạm nhân "đặc biệt " với những dụng cụ như roi da, nến, ghế biểu hiện tình cảm,...!Toàn bộ vận dụng đều mới tinh chứ không có vẻ gì cũ kĩ cả.
Trong căn phòng, một cô bé chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi trong bộ váy màu hồng phấn đang ngồi sát vào một bên vách phòng, không ngừng run rẩy sau khi chứng kiến những món đồ căn phòng chứa chấp cùng những âm thanh phát ra từ chỗ gần đó không xa...
Cả người cô nàng hiện giờ đã bị giam cầm bởi một chiếc vòng sáng màu đỏ đậm, phạm vi nàng có thể di chuyển được cũng chỉ vỏn vẹn một khoảng cách mà tất cả việc này đều do tỷ tỷ nàng làm ra.
" Bi3n thái...!Hai kẻ kia không biết xấu hổ là như thế nào sao ?? " Tiểu lo li không khỏi chửi thành tiếng, tuy tuổi của nàng chưa tới tuổi trưởng thành đủ để lấy chồng nhưng những chuyện như này nàng đều đã được giáo qua trong sách vở.
Bất quá thực tế nàng chưa được trải nghiệm qua, trong sách rõ ràng ghi nam nhân trải qua chuyện đó ba mươi phút là cùng, còn nam nhân quái vật kia đã cả vài tiếng đồng hồ tựa hồ dừng lại đôi phút lại tiếp tục, quá đỗi nghịch thiên đi.
" Tiểu công chúa, ngài đang tự hỏi bản thân mình a ?? " Giọng nói trêu tức từ phòng giam khác như đáp lại lời nàng.
" Tiện tì câm miệng...!Ngươi chưa đủ tư cách để phán xét ta...!" Tiểu lo li hét lên phản bác.
" Sao nhỉ ?? Ta đã nói với ngươi từ trước đó rồi...!Mưu kế của ngươi trước sau gì cũng bị tỷ tỷ ngươi phát hiện, cùng lúc đó tai hoạ sẽ giáng đến đầu ngươi...!Tất cả đều trúng phóc hết đi.
Nam nhân ngoài kia cũng chính xác là ẩn số duy nhất cho toàn bộ mọi chuyện...!" Giọng nói từ phòng giam khác cười vang như chuông bạc nói.
" Chính hắn phá hỏng kế hoạch của ta, không phải ngốc tỷ tỷ ta.
Mà nàng ta cũng không có ngốc như ta nghĩ, có thể kể cả khi nam nhân kia không xuất hiện, nàng ta vẫn có thể có phương pháp bắt buộc ta phải đồng quy vô tận cùng.
" Tiểu lo li giọng điệu hoàn toàn khác cách nàng cầu xin như lúc mới gặp Thiên Hồ.
" Biết trước mà vẫn làm...!Đầu óc ngươi có lẽ bị hỏng hẳn rồi...!" Giọng nói kì lạ kia vẫn không thôi châm biếm cô nàng.
" Ha ha...!Đúng thế...!Đầu óc ta hỏng vẫn dễ dàng tóm gọn được nhà ngươi vào đây trong nhiều năm để phục vụ cho ta mà không ai hay biết...!Ngươi nói thử xem nó có hỏng không ?? Thần diệu cơ pháp sư....!" Tiểu lo li cuồng tiếu cười đồng thời bên phòng giam kia giọng nói cũng im bặt, không có âm thanh nào đáp lại cô nàng nữa.
Lúc Thiên Hồ và nữ tinh linh cùng nhau ra ngoài thì đã thấy Thiên Tuyết cùng Sovia đang khá vui vẻ trò chuyện cùng nhau, ít nhất hai người không đánh nhau như hắn tưởng tượng là may mắn lắm rồi.
" Ah... Phụ thân... " Thiên Tuyết nhìn thấy người yêu của nàng liền không kìm được nhào tới ôm hắn làm cho nữ tinh linh và Sovia không khỏi hơi nghi ngờ quan hệ hai người không đơn giản chỉ như đôi phụ tử thông thường.
" Ngươi không phải còn đang trông chừng Thiên Thu làm loạn sao ?? Trở về sớm như vậy ... " Thiên Hồ ôm nàng vào trong ngực nhẹ nhàng hỏi.
" Nhớ ngươi... " Câu trả lời từ Thiên Tuyết càng củng cố thêm nghi ngờ từ hai cô nàng, bất quá hành động tiếp theo thì điều các nàng chắc chắn luôn điều các nàng đang dự đoán là chính xác.
Hai người mặc kệ luôn có hai đôi mắt đang nhìn, cứ như vậy môi chạm môi trao gửi yêu thương...
" Khụ... Khụ... " Mãi tới khi nghe được tiếng kho khan của nữ tinh linh chứng kiến gần nhất mới làm cho hai người mới lưu luyến rời môi ra.
Thiên Hồ thoải mái nằm tại Thiên Tuyết trên đùi, hắn tay trái ôm Sovia, tay phải ôm lấy nữ tinh linh tận hưởng nhân sinh ở thế giới này .
" Bại hoại ... " Sovia hận hận dùng sức bóp eo Thiên Hồ eo một lần, lại bi ai phát hiện, loại công kích này căn bản không tác dụng gì, tên bại hoại này nên làm gì còn làm mà...
Mà Thiên Tuyết thì tương đối thản nhiên nhìn tràng cảnh nhị nữ đang chất vấn phụ thân nàng, dù sao chuyện đó cũng đã xảy ra rất nhiều lần lúc nàng ở nhà, thấy mãi cũng đã thành quen.
" Đây là tập tục của vị diện các ngươi ha, chủ nhân ?? " Vẫn là nhanh trí đã tiếp thu qua giáo dưỡng của hắn nữ tinh linh lên tiếng trước.
" Đúng thế... Ở vị diện chúng ta có thể tự lựa chọn đạo lữ cho bản thân, chỉ cần ngươi thích thì những luân thường đạo lí chẳng là gì cả... Ta đã có phụ thân quá mức ưu tú thì chả việc gì phải tìm người khác nữa... " Thấy nhị nữ đang tò mò, Thiên Tuyết cũng giải thích thay cho phụ thân nàng.
" Ồ ... Chuyện như tỷ kể đúng là rất khác chỗ chúng ta. Đa phần phận nữ nhi chúng ta sẽ hiếm khi được gả cho người mình yêu thích mà được xem như công cụ để bán đi thì đúng hơn. Bán càng được giá cao thì mới xem như hoàn thành chữ hiếu của bản thân... May mắn ta gặp được chủ nhân, nếu không mọi chuyện xảy ra chắc chắn sẽ... " Còn câu cuối Sovia không có nói, bởi nàng dám chắc chuyện nàng làm ra sẽ không đơn thuần giản lược như chuyện nàng đang nói.
" Không phải ngươi đang có rồi đó sao ?! Phụ thân ta hắn tuy có thể có nhiều nữ nhân nhưng tất cả đều rất hạnh phúc, thi thoảng phụ thân ta có bị đuổi ra khỏi nhà vài lần thôi. À, chuyện muội muội của muội có thể kể nốt cho ta được không ?? " Thiên Tuyết có phần thương cảm với phận cá chậu chim lồng của Sovia, vì vậy mượn cớ chuyển chủ đề sang câu chuyện khác.
" Hừ... Nàng ta không như vẻ bề ngoài đáng yêu ngài đã từng thấy đâu... Chủ nhân. Ẩn sâu dưới lớp ngụy trang đó mới là sự nguy hiểm tới đáng sợ, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích nàng muốn. " Sovia tỏ ra chán ghét khi nhắc tới muội muội mình.
" Ế ... Ta thấy được trái tim nàng ta được phủ kín bởi một làn hắc vụ dày đặc... Không những vậy... Nàng ta... Tu vi còn cao hơn cả hai chúng ta cộng lại... " Nữ tinh linh cau mày nói ra những gì nàng đã thấy khi nhị nữ tráng sĩ mang tiểu lo li vào chính điện thông qua đôi mắt đặc biệt tinh linh tộc sở hữu.
" Bình thường thôi. Bởi thứ nàng tu luyện không phải phương pháp chính quy như ngươi và ta biết... Nó còn được gọi chung với cái tên Tà Thuật, có được nhờ việc sử dụng sức mạnh hắc ám khi kế khế ước với quỷ... "
" Kí khế ước với quỷ ?? Thế giới này cũng có quỷ tồn tại được?? " Thiên Tuyết không tin vào tai mình, hỏi lại.
" Có nha... Chính ta tận mắt nhìn thấy nàng ta hấp thu nhiều tướng sĩ đang hấp hối bằng tà thuật.. "
" Trời ơi... Nguy hiểm thật đó... "
Chúng nữ khi nhắc về quỷ biểu cảm sợ hãi lại toát ra nhiều hơn làm Thiên Hồ đang nằm nghe các nàng kể chuyện lại càng hứng thú hơn với tiểu lo li kia.
Đợi khi màn đêm đã buông xuống, hắn mới lặng lẽ tới thử nhà giam, muốn xem thử sức mạnh quỷ ở thế giới cấp thấp sẽ có tiềm năng tới bậc nào.