Thời gian ở kết giới nhanh như thổi đã trôi qua bốn năm, cô bé cũng lớn dần theo đó, phải nói cô nàng độ nghịch ngợm và quấy phá không khác gì phụ thân nàng trước kia đã từng phá trường phá xóm thì cô nàng phá được mọi thứ luôn, bất kể có dùng bao nhiêu biện pháp thì đều sẽ không tránh khỏi bàn tay cô nàng chạm tới. Do sinh ra ở trong Vong Linh Kết Giới cũng làm cho Thiên Mệnh thức tỉnh được dị biệt đó là có thể tiếp xúc với linh hồn mà không cần tới xuất hồn trạng thái hay phải hồn tu mới có thể chạm được vào những vật vô vất chất kia.
Thêm vào đó, cả phụ thân và mẫu thân nàng tu vi đều đã vượt qua những nhân loại tu tiên bình thường, vì lẽ đó vừa mới sinh ra tu vi nàng đã đạt đến Luyện Hư Kỳ, nhục thân cũng được Lôi Kiếp tôi luyện đến Bát Trọng Đoán Thể Kiếp, nghịch thiên đến nỗi cả mẫu thân nàng cũng không khỏi ghen tỵ với chính con gái mình, phải biết cả chủ thần cách và nhị thần cách đều phải mất rất nhiều năm mới lên được Thần Cấp vậy mà cô bé mới sinh ra đã có thể có được ưu ái đó nên hai người quyết định lấy tên cô nàng Thiên Mệnh luôn.
" Ngươi đừng có bao che con bé như thế... Chính vì ngươi chiều nó nó mới không có sợ ta đó... " Azzenka tức tối nhìn đôi phụ tử đang ôm nhau nói.
" Azzenka dù gì thì con bé cũng mới chỉ có chưa đầy năm tuổi thôi mà... Nó không có hiểu biết và quậy phá cũng rất bình thường thôi. Chả lẽ khi trước ngươi chưa từng quậy phá bao giờ sao?? " Hắn suốt ngày đi phân trần cho cặp đôi oan gia này, khác với Eric, Azzenka tính tình vừa lạnh lùng vừa khó gần, không ưa Thiên Mệnh là mấy...
" Không! Ta sinh ra vốn đã có trí lực của người trưởng thành đến cả chục năm... Nhiều điều nhân loại các ngươi thật khó hiểu... " Azzenka đáp xong không kiên nhẫn bỏ đi, Thiên Mệnh đôi mắt thoáng chốc khôi phúc vẻ tinh nghịch, ôm cổ hắn.
" Phụ thân... Khi nào ta mới được gặp các tỷ tỷ của ta nha, ta muốn chơi cùng các nàng cơ... " Tiểu loli Thiên Mệnh vốn đã sớm chán với khung cảnh trong thứ được gọi là Kết Giới của phụ thân nàng, cô bé muốn được thỏa thích dạo chơi ở ngoại giới...
" Sắp rồi... Thiên Mệnh nhà ta sẽ được gặp các tỷ tỷ của ngươi. Thời gian dài như thế ta cũng nên trở về rồi... " Thiên Hồ xoa đầu cô bé cười nói, thực sự kế hoạch của hắn đã đến bước cuối rồi, chỉ thiếu một thứ nữa cần được hoàn thành thì mọi chuyện ở Helios cũng sẽ kết thúc.
" Nhiệm vụ phụ vị tướng Azzenka:
Giúp vị tướng trở thành Sơ Cấp Thần ( Mức độ hoàn thành 100 %)
Giúp vị tướng hoàn thành tâm nguyện còn đang dang dở ( Mức độ hoàn thành 70%)
Giúp vị tướng thấu hiểu cặn kẽ về nhiều mặt, đồng thời khiến cho vị tướng có mức độ hảo cảm lớn hơn 90 ( Mức độ hoàn thành 70 %) Ở cùng với nàng thời gian khá lâu, độ hào cảm cùng Azzenka mới chỉ vỏn vẹn được có 70, nói chung đạt tới mức độ cần thiết như Hệ Thống nói có vẻ như hơi khó khăn thì phải, kể cả hai người có phu thê chi thực thì một phần trong nàng cũng chưa thực sự dành trọn tình cảm cho hắn, thế nên chắc chắn kế hoạch phải có thêm vài phần biến động.
" Ngươi nói từ đó cả trăm lần rồi mà chúng ta vẫn sống ở đây. Ta muốn biết thời gian cụ thể chứ không phải lời nói vu vơ của ngươi... " Thiên Mệnh tất nhiên cũng được thừa hưởng một số ít ký ức do Azzenka vốn đản sinh đã lưu giữ rất nhiều ký ức từ những vị thần cổ xưa khắc vào trong huyết mạch nên cô bé cũng biết được phần nào đó lời nói phụ thân nàng có bao nhiêu trọng lượng, chắc chưa tới nửa ki lô gam quá...
" Khi ánh bình minh ló rạng, vạn vật cùng nhau thức giấc... Thì lúc đó tiểu công chúa của ta sẽ được nhìn thấy các a di cùng tỷ tỷ ngươi có được không nào?? " Câu trả lời lần này có vẻ như còn trừu tượng hơn cái từ sắp rồi muôn thuở phụ thân nàng hay lặp đi lặp lại làm cô bé ánh mắt sắc bén lườm quỵt hắn một cái rồi chớp mắt cái đã phi hành đi đâu mất làm Thiên Hồ bật cười, mọi chuyện cũng nên có hồi kết của nó thôi, hắn đã ở Helios quá lâu, cũng thay đổi không ít chuyện đáng lẽ phải đi theo quỹ đạo của nó, rất nhiều chuyện tang thương chắc chắn sẽ xảy ra đã được thay bằng hiện thực khác tươi đẹp hơn.
Tối hôm đó, khi Eric chiếm quyền kiểm soát đã nhận ra được sự bất thường của hắn lúc hai người vừa mới thoát khỏi giai đoạn tạo ra thêm muội muội cho Thiên Mệnh, tò mò hỏi: " Lão sư, ngươi có điều gì muốn nói cùng ta không?? "
" Azzenka có nghe được những chuyện ta cùng ngươi nói không?? " Hắn không đáp ngược lại hỏi nàng một câu.
" Không thể nếu không được sự chấp thuận của ta, chuyện ngươi nói sắp liên quan tới nàng nhỉ? " Eric nói.
" Ừm... Chắc ngươi cũng đã nghe Kokkuri đề cập qua tới chuyện ta không phải người của thế giới hiện tại... Ta vốn tới từ tương lai, nơi thực chất ngươi vẫn đơn thuần là cậu bé bình thường mang theo cái tên Eric tồn tai... Thời gian ta còn lại ở thế giới này vốn đã không còn nhiều nữa... Nhưng có lẽ điều ta luyến tiếc nhất là... " Hắn còn chưa nói hết câu thì đã bị Eric dùng ánh mắt như nhìn tên cặn bã chặn họng...
" Thế nên ngươi muốn bỏ Thiên Mệnh cùng ta ở lại đây, còn ngươi vứt bỏ mẫu tử ta để trở về với lão bà ngươi?? Lão sư, ta không ngờ ngươi lại là người như vậy... " Nói rồi, cô nàng vùng vẫy định bỏ đi thì bị hắn giữ lại, hôn lên môi nàng đợi cho nàng bình tĩnh mới tiếp lời.
" Không phải thế... Ngươi quên ngươi còn có Azzenka còn tồn tại trong cơ thể ngươi sao?? Ta vẫn sẽ mang Thiên Mệnh theo, còn trong thời gian đợi chờ cho dòng thời gian này chảy tới dòng thời gian chính gốc nơi ta sống, ngươi có thể rơi vào trạng thái tu luyện, đợi thời gian thích hợp ta sẽ đón ngươi. " Hắn ôm lấy Eric cả người đang run rấy vì sợ hãi hắn sẽ bỏ nàng rời đi, bản chất ban đầu dự tính của nàng chỉ muốn lợi dụng hắn và hai người chỉ trong quan hệ hợp tác như bình thường thế nhưng giờ khi cả hai cùng có với nhau Thiên Mệnh thì lại phát sinh thứ tình cảm tựa như không bao giờ có thể tồn tại được, ngay cả nàng cũng không biết được nguyên do mình thích hắn nữa là.
" Không... Ta không muốn... Ngươi đừng trở về có được không?? Gia đình ta sống mãi mãi như giờ cũng được... Cầu xin ngươi... " Eric nước mắt giờ đã giàn dụa rơi lã chã trên người hắn, thật tâm nàng đã chẳng còn suy nghĩ tới việc lợi dụng hắn như đã bàn tính từ trước với thần cách gốc, hoàn toàn chỉ có gia đình thực sự trong mắt nàng.
" Ngoan... Ngươi cố gắng nhiều như thế để lấy lòng ta chả lẽ đến lúc thu hoạch lại mềm lòng muốn từ bỏ. Phải mạnh mẽ lên chứ, không Thiên Mệnh cũng yếu đuối như ngươi thì sao?? " Hắn cười dùng tay lau đi nước mắt đang ngấn lệ trên mắt nàng, vừa trêu chọc nàng cũng không quên nhắc nhở mục đích đã sớm bị hắn nhìn thấu từ lâu.
" Ta không cần... Không cần thứ gì hết, chỉ cần ngươi không rời ta đi là được... " Eric vẫn không thôi kích động khi nghe được quyết định của hắn, cho dù hắn có biết được toàn bộ dự kế của nàng, dù cho hắn có ghét bỏ nàng nhưng nàng duy cần hắn bên cạnh là đủ, những thứ khác nào có thể mua được tình yêu nàng dành cho hắn đây.
" Haizz, Eric, lời sư tôn nói ngươi cũng không dám tuân theo!? Chỉ tựa như giấc ngủ thôi, rất nhanh ta sẽ tới đón ngươi trở về... " Bất chấp cho tâm trạng giằng xé và nội tâm đầy mâu thuẫn của Eric, cuối cùng hắn đành phải bắt buộc dùng cách nói dối nàng, tạm cho nàng tin tưởng lần tu luyện sắp tới để ý thức nàng chìm vào thức hải, tạm nhường quyền kiểm soát cho Azzenka.
Ngày mới ở Helios lại bắt đầu, những tia nằng nhảy nhót, tinh nghịch nhảy vào ánh mắt mỹ nhân đang say ngủ trên giường làm cho nàng bắt buộc phải tỉnh dậy thì đã thấy khung cảnh vốn như mọi ngày đã được thay đổi thành một nơi hoàn toàn khác với những kiến trúc mang đậm dấu nét của nơi đã đánh dấu sự thất bại của nàng ở công cuộc thống trị toàn vùng sa mạc...