358: Gặp Gỡ Bất Ngờ
Cổ vũ thì cổ vũ chứ Sasori cùng Deidara hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Hân và Natasha , nhất là khi họ là phiên bản nâng cấp đặc biệt của hai người, hơn toàn diện về mọi mặt do các nàng tạo ra.
Vì thế chỉ sau không đầy vỏn vẹn năm phút, hai thành viên Akatsuki cứ thế nằm xuống trong tuyệt vọng, các nàng thắng lợi mang theo Ngũ Vĩ trở về, Zero lại lần nữa được Akatsuki nhớ đến.
Cuộc thi Trung Nhẫn được hoãn lại vài năm giờ mới được tổ chức lại...!Người người vẫn có chút mơ màng không hiểu rõ nguyên do vì sao cuộc thi lại tổ chức muộn đến vậy nhưng Tsunade cũng chả thèm giải thích lời nào, Làng nào tham dự thì tham gia, không thì có thể không tham dự cũng được...!Tất nhiên nếu vậy cũng không có chứng nhận rằng ngươi là ninja Trung Nhẫn để nhận nhiệm vụ ủy thác, hoàn toàn là Nhẫn giả cấp đầu tiên ...
Ở một nơi khác, học viện ninja giờ đây các giáo viên cũng đang tích cực ôn luyện cho học trò của mình để giúp bọn trẻ hoàn thành cuộc thi một cách tốt nhất...
" Sakura, ngươi xem lão sư đang ngủ kia thì chúng ta có cơ hội đoạt được đồ trên người hắn không ?? " Cô bé có mái tóc màu vàng óng chỉ vào một thiếu niên có mái tóc bạch kim đang lười biếng ngồi trên cây, phía bên hông có treo một chiếc chuông màu vàng...
" Ngươi tính toán xem hắn sẽ để chúng ta có cơ hội lấy sao ?? Đã vậy còn leo lên tận đó để ngủ...!Lừa gạt đó...!Ngươi nhìn Hinata nàng còn đang tập trung quan sát bẫy lão sư dựng lên kia...!" Sakura trải lại mái tóc dài màu hồng phấn của mình, có phần hơi nghi ngờ chỉ số thông minh của đồng bạn mình...!Đã nói thực chiến tốt sao bày mưu tính kế lại thấp đến đáng thương...!Hữu võ vô mưu a...
" Người ta chỉ muốn hoàn thành nhanh để về nhà với phụ thân a...!Chỉ là lão sư mới này quá mức hố người, ba lần bảy lượt toàn bị hắn lừa..." Cô bé tóc vàng đầy oan ức nói.
" Naruko, ca ca hắn mới về từ lúc nào mà ta không biết....!" Hinata nghe được Thiên Hồ mới trở về cũng hào hứng chạy đến chỗ hai người, suýt không cẩn thận ngã ra đất vì vướng phải hòn đá, may mà Naruko đỡ được nàng.
" Hắn mới về được mấy ngày à...!Càng lúc càng đẹp trai hơn thì phải...!Các ngươi muốn xem ảnh hắn không ?? " Naruko cầm một tấm màu trắng trong tay lắc lắc...
" Ai ya...!Naruko thông minh, xinh gái...!Có thể cho người mông muội ta đây được xem trước không ?? Ngươi ngày nào cũng được ngắm hắn rồi a...!" Sakura thái độ lật mặt nhanh hơn cả lật bàn tay , không tiếc lời khen ngợi Naruko cho mình xem.
" Không cho...!Để Hinata nhìn trước đã rồi đến ngươi...!Vả lại chúng ta cần nhanh hoàn thành bài kiểm tra hôm nay trước đã..." Naruko đưa ảnh cho Hinata làm cô nàng cảm động , rơm rớm nước mắt nhận lấy nó, trân quý đến nỗi nhìn không chớp mắt gần nửa tiếng mới luyến tiếc trả lại cho Naruko rồi tập trung cùng nghĩ cách đánh bại người gian xảo kia.
" Ba đứa hoàn thành trước khi hoàng hôn sẽ nhận được thưởng nha...!Còn qua giờ đó thì mỗi đứa cứ thế chịu phạt cho ta ...!" Người trên cây nói vọng xuống chỗ ba người đang thì thầm to nhỏ.
" Lão sư, thưởng gì ạ ?? " Naruko ánh mắt long lanh như sao trời hỏi, bàn về phần thưởng thì nàng như mới được tiếp thêm nguồn sinh lực mới ...
" Đưa các ngươi đi ăn Ramen và đồ nướng...! Bớt nói nhảm đi, không hoàn thành thì không được ăn gì nữa hết...!" Nói xong lại tiếp tục ngủ khiến cả ba hoài nghi về những lời giới thiệu nghe được của Hokage về thành tựu lão sư lười biếng ham ngủ đã đạt được hồi còn bằng tuổi các nàng.
Cái gì mà tám tuổi đạt Trung Nhẫn, mười tuổi bán Thượng Nhẫn hay đạt được những điều chỉ xuất hiện ở những ninja bậc cao,...!Hay người lười thường đa phần tính cách sẽ giống vậy...! Chắc thế rồi...!Cả ba thầm nghĩ.
Bởi vậy các nàng phải tiếp tục bài kiểm tra, bàn tính một hồi, Sakura là người ra tay trước, chỉ thấy liên tục đấm mạnh vào thân cây làm nó rung lắc dữ dội, cảm tưởng như trận động đất bảy phẩy mấy độ richter tác động vào đó...!Chỉ là người đáng lẽ phải rơi xuống đất lại an ổn ngủ trên đó như không có điều gì xảy ra, thậm chí còn hơi ngáp ngủ cầm lấy quyển sách màu hổng nhỏ để lên mặt cho đỡ bị mặt trời chiếu phải.
" Biến thái...!Ăn nguyên cả Quái Lực Quyền mà không hề biến sắc...!Đến ngươi đó...!" Sakura bất lực nhìn người đang bất cần đời trên cây, bước về vỗ vai Naruko...
" Được...!Đa trọng ảnh phân thân chi thuật...!Vĩ Hoá...!Rasenshuriken...." Hơn một nghìn Naruko trong trạng thái Vĩ Thú Hoá chuyển sang màu charka vàng, mỗi người trên tay đều đang cầm theo một quả cầu có phong charka vào Rasengan - một trong những nhẫn thuật được cha nàng Minato phát minh ra và được nàng cải tiến thêm uy lực...
" Ực...!Ngươi chơi hơi lớn rồi đó...!Có nhất thiết phải dùng nhẫn thuật cấp S không ?? " Sakura nuốt nước bọt nhìn Naruko thi triển đa trọng ảnh phân thân thêm vào Rasenshuriken, nếu không ai biết các nàng đang làm bài kiểm tra chắc nghĩ nàng đang đi chiến trướng mất.
" Có...!Ta phải làm mọi cách để được đi ăn mì Ramen...!" Naruko và các Naruko đồng loạt gật đầu, ý chí hận không thể ném Rasenshuriken vào lão sư các nàng rồi cướp chiếc chuông.
" Xong ngươi sẽ phải đi xin lỗi từng nhà và đền bù thiệt hại cho họ...!" Chơi với Naruko đã lâu, Hinata còn không biết chỉ số IQ gần như bằng âm của bạn mình, nói rõ hơn Sakura về hậu quả của hơn nghìn Rasenshuriken sẽ xảy ra thế nào.
" Thiệt hả...!Vậy thì dùng cách khác...!Thế này đi...!" Nàng thì thầm với Sakura và Hinata làm mặt hai người hơi đỏ bừng nhưng vẫn đồng ý với cách duy nhất để đánh bại người gần như không thể ngăn cản này.
Quả thật, một lúc sau ba người đã phối hợp ăn ý để lấy được chiếc chuông trên người lão sư mới của các nàng thật, cũng không khác so với nguyên tác là bao khi Naruko cố tình muốn tiết lộ cốt truyện trong quyển truyện mười tám cộng lão sư các nàng đang đọc và Hinata nhân cơ hội đoạt được chiếc chuông..
" Đám trẻ tinh quái...!Chúc mừng các ngươi đã hoàn thành tốt bài kiểm tra bằng sự đoàn kết của mình...!Nên nhớ chỉ một người sẽ rất khó để hoàn thành được những nhiệm vụ khó nhằn thế này...!"
" Kakashi lão sư...! Trước đây đội của ngươi gồm những ai vậy ạ...!Chúng ta rất tò mò đoàn đội nào lại có cơ hội được chung đội với thiên tài như lão sư..." Sakura ngay tắp lự chặn lại bài giáo dục công dân của lão sư hay nói đạo lí này, đồng thời cả Hinata và Naruko cũng hóng chuyện theo.
" Ân ...! Phải là ta may mắn mới phải...!Tiếc là hai người bọn họ đều mất trong một nhiệm vụ khó khăn nhất mà chúng ta phải đối mặt.
Mà khi đó ta còn quá nhỏ yếu không đủ sức để giúp bọn họ...." Kakashi nghĩ đến chuyện Rin và Obito thì trầm thấp hẳn...
" Uy ...!Ngươi có phải Kakashi không ?? " Trong khi Kakashi đang nghi hoặc không biết ai đang gọi mình, quay lại thì thấy gương mặt cô gái xinh đẹp với mái tóc nâu ngắn y như trong hồi ức kia đang mỉm cười hỏi hắn...
" Rin ?? Ngươi là Rin sao ?? Nhưng chả phải ngươi đã...." Kakashi không nói hết câu nhưng trong lòng lại lặng thầm bỏ thêm một từ tử vong....
" Ta đã bị gì a ?? Ngươi nhớ lầm chuyện gì vậy ?? " Cô nàng nở nụ cười với Kakashi, nụ cười không mang theo chút tạp niệm nào...!Giống nụ cười khi bị Kakashi dùng Chidori kết thúc sinh mạng nàng...
" Không có gì hết....!Hẳn do ta nhớ lầm thật...!Ah...!Giới thiệu với các ngươi đây là Rin, đồng đội cũ của ta...." Nếu nàng đã lựa chọn không nhắc lại chuyện đó thì Kakashi cũng không nhắc lại làm gì, liền nói với ba cô bé đang nghi hoặc nhìn Rin.
" Rin tỷ tỷ tốt....!Ta là Sakura...."
" Ta là Hinata ạ...."
" Còn ta là Naruko..."
Ba cô bé lần lượt ngắn gọn giới thiệu về mình rồi được Kakashi rủ theo Rin cùng đi đến quán mì Ramen huyền thoại....
" Rin chủ mẫu , các vị, mời vào bên trong. Chủ nhân đã đợi sẵn các ngươi rồi ạ... " Vừa mới đi đến bên ngoài quán, Kakashi cùng mọi người đã được một cô gái trẻ hấp dẫn với mái tóc đen dài ngang lưng, đôi mắt xanh và làn da nâu đậm đà. Cô sở hữu một thân hình chuẩn mà nhiều phụ nữ trong truyện phải ghen tị, đặc biệt là bộ ngực bự của mình.
" Chủ nhân ngươi ?? " Kakashi nghi hoặc nhìn cô gái trước mắt mình, nàng cũng chưa từng gặp qua cô gái giống nàng trong Làng cả... Chả lẽ chủ nhân nàng là người thuộc trong ngũ đại cường quốc.
" Vâng... Ta gọi Alex Benedetto, thư kí riêng của hắn. Đến khi gặp hắn ngươi sẽ hiểu..." Alex nhẹ nhàng đáp lại Kakashi, dẫn theo mọi người vào quán.
Đúng là ở trong quán không có khách nào nữa ngoài cô con gái chủ quán đang nói chuyện cùng một người đàn ông tuấn mĩ vượt ngoài nàng tưởng tượng, đặc biệt nhất là ánh mắt hắn khi nói chuyện luôn khiến người đối diện bị trầm mê vào vẻ đẹp hút hồn đó...
" Hi hi... Chuyện đó không cần cha ta quyết định đâu... Không thì lát nữa ta đi cùng ngươi luôn cũng được... " Ayame ngọt ngào cười đáp ứng chuyện sẽ làm đầu bếp riêng cho hắn, mặc kệ ánh mắt muốn từ chối của phụ thân mình... Haizz, con gái lớn không dùng được a ..
" Ông chủ cho năm bát mỳ Ramen nha... " Naruko đành lên tiếng cắt đứt phụ thân bại hoại của mình đang cưa gái, ngươi ít nhất cũng phải chú ý chút chứ, người ta còn đang mong đợi đáp án của ngươi đó.
" Có ngay ... " Ông chủ cũng thầm giơ ngón cái với cô bé khách quen của quán... Ai thời muốn nhìn con gái mình bị nam nhân khác tán trước mắt mình đâu..
....
" Hatake Kakashi, không biết tính danh của ngươi là gì ?? " Kakashi đợi mọi người ăn xong mới bắt đầu hỏi ngươi đàn ông kì lạ ngồi cạnh mình... Ít nhất nàng nghĩ nàng không phải no do Ramen mà do nhìn Rin và hắn anh anh em em suốt lúc ăn làm nàng giờ mới có cơ hội nói chuyện khi mọi người đã về hết, ngay cả Ayame cũng theo Naruko trở về.
" Thiên Hồ... Ngươi tính cách khá giống phụ thân ngươi, nhất là vẻ mặt như ai đầy đoạ ngươi lúc ta cùng nữ nhân của ta thân mật... "
" Nói vậy... Vụ khế ước kia cũng là do ngươi đề xuất cho hắn ?? " Kakashi không thèm để tâm vài câu chuyện vụn vặt, hỏi thẳng về vấn đề nàng muốn biết đáp án.
" Hả ?? Đầu gỗ như Nanh Trắng hắn tự nghĩ ra cái đó a... Xong hắn còn bắt ép ta điểm chỉ vào đó... " Nghe được đáp án, Kakashi càng thêm phẫn hận phụ thân đã mất từ lâu của mình, tại sao ngươi có thể mang con gái mình bán sớm đến vậy được...
" Thời điểm ta ra chiến trường vào nhiều năm trước , giao chiến cùng các làng khác, Nanh Trắng là một trong ít người ta khá tôn trọng khi giúp được Làng Lá chúng ta rất nhiều nhiệm vụ... Chỉ tiếc rằng, hắn quá ngốc khi chọn cách thức kia để giải thoát bản thân mình...."
" Chuyện đó... Ngài biết rõ chân tướng của vụ việc đúng không ?? Có thể kể chi tiết cho ta a..." Nàng cũng đã từng điều tra ẩn ý về cái chết của phụ thân mình nhưng chỉ tiếc thông tin về vụ án đó được bảo mật thông tin quá kĩ càng, thông tin tra được hoàn toàn là con số không tròn trĩnh.
" Rất nghĩ khí đó... Không hổ là con của Nanh Trắng... Hổ Phụ Sinh Hổ Tử không sai... Tốt, nếu ngươi đã muốn nghe thì cũng nên chuẩn bị sẵn sàng tâm lí để nghe đã... " Cả hai người đã bất giác đi đến chỗ pho tượng khắc hình tứ đại Hokage của Làng, những làn gió thổi qua không khiến người ta lạnh bên ngoài mà cái lạnh ở đây đã xâm nhập sâu vào tâm can Kakashi.
" Được, Thiên Hồ thúc thúc ngươi nói đi... " Biết được người này đã là người từ thời trước, từng đồng hành cùng phụ thân mình, nàng cũng thay đổi cách xưng hô, đồng thời hít lấy một hơi thật sâu để đón nhận sự thật.
Thì ra trong quá khứ vào một lần thực hiện một nhiệm vụ cực kì quan trọng của Konoha, ông đã từ bỏ nhiệm vụ để giải nguy cho những đồng đội của mình đang gặp nguy hiểm. Vì vụ việc đó, ông bị dân làng xem thường và tẩy chay. Thất vọng ông đã rơi vào tình trạng trầm cảm và cuối cùng ông đã tự sát và để lại Kakashi cô độc một mình.
" Xin lỗi vì ta không thể ngăn được hắn không thì đã không xảy ra chuyện đáng tiếc đó ... " Thiên Hồ khuôn mặt buồn buồn, cố gắng nhập vai hết sức có thể, thực ra hắn cứu Nanh Trắng lần đó hoàn toàn do sợ cốt truyện bị thay đổi do không có Kakashi cho nên mới ra tay. Hơn nữa ai ngờ được do hắn lấy vợ muộn nữa thế nên Kakashi không phải là nam mà là nữ... Kakashi là nữ nha mấy vị, chuyện quan trọng nhắc ba lần, không có ông lại bảo là đam mỹ thì chết...
" Không sao... Ta không trách ngươi... Hức... Ngươi cứu được hắn lần kia ta đã cảm kích lắm rồi... Hức .... " Kakashi cuối cùng vẫn không nhịn được bật khóc lúc biết được sự trùng hợp đến kinh ngạc giữa mình và phụ thân ở lần làm nhiệm vụ đó... Có lẽ nếu không phải do sự chậm trễ của mình thì nàng không phải ôm nhiều ân hận trong nhiều năm như vậy.
Đột nhiên, nàng hơi kéo đầu hắn xuống bên dưới, bất chợt hôn lên môi Thiên Hồ, nàng cũng nên đáp ứng nốt những điều khoản được ghi trong khế ước kia, cũng là một ý tưởng không tồi để quên đi câu chuyện buồn ban nãy. Quả thật, đêm đó nàng không còn sức để nghĩ đến những truyện đau thương về phụ thân mình, còn đang bận cùng Rin chống lại tên quái vật này, cho đến mãi đêm khuya, nếu không nhờ các hậu đại Hokage chắc mấy tuần sau nàng cũng không rời giường được mất.