" Chúc mừng ngươi đã vượt qua thử thách đầu tiên từ con trâu mộng yếu xìu kia....." Thiên Hồ khi vừa bước qua cửa chưa kịp định hình khung cảnh xung quanh đã nghe được âm thanh chào đón không mấy thân thiện của chủ nhân nơi đây.
" Cũng đúng....Con trâu kia còn chưa cho ta tốn được chút sức lực nào đây....Không biết cô nương có thể giúp ta có được cảm giác chiến đấu thực thụ được hay không !! " Nhìn đi nhìn lại thì đó là một cô gái mang bên mình một chiếc bình sứ chứa đầy nước, dung mạo mi thanh mục tú, liễu mĩ như yên...
" Nhiều lời....Trận đấu bắt đầu...." Mĩ nữ không để Thiên Hồ thất vọng khi ngay sau đó, những vòi nước được nàng tạo ra quấn chặt vào nhau tạo nên nhiều lốc vòi rồng ý định thổi bay hắn.
" Thủy nguyên tố a.....Cũng lâu chưa dùng đến thổ nguyên tố rồi thì phải..
Thổ Linh, Sa Bích Đại Trận..." Đánh với mĩ nữ thì tất nhiên hắn phải nương tay hơn nhiều rồi nhưng không vì thế mà quên đi mục đích của chính mình, vẫn dốc gần hết công lực chiến đấu.
" Uỳnh...uỳnh...." Những tường thành bằng đất tưởng như không thể mọc được ở khung cảnh toàn nước như này thế mà bỗng đột ngột được xây dựng lên...Chúng dễ dàng chặn lại những lốc vòi rồng đang hung hăng càn quấy chìa ra như bàn tay bao phủ đi vùng bị nước chiếm đóng.
" Thủy Thức...Thủy Trảm...." Thiếu nữ quát nhẹ một tiếng, tức thì một chiến binh trong bộ dạng kiếm sĩ bằng nước hiện lên che trước nàng, nó hình dạng nhái lại vài đặc điểm của susanno hắn từng triệu hồi.
Tuy vậy, đó cũng chưa đủ để hắn dùng tới đồng thuật mà trái lại dùng luôn thổ hồn bồi đắp một chiến binh có hình thái hệt nàng.
" Ngươi chơi xấu, ăn cắp ý tưởng của người khác không biết xấu hổ sao ?? " Thiếu nữ giậm đuôi cá mình xuống, ăn vạ tên xấu xa dám bắt chước nàng nhưng vẫn huy chỉ huy thủy kiếm sĩ tấn công Thiên Hồ, ánh mắt nó sáng lên tiếp đó những giọt nước còn vương ở sàn nhà ban nãy còn đọng lại thành một bức tường băng ngăn lại thổ kiếm sĩ nhường chỗ cho thủy kiếm sĩ đánh Thiên Hồ.
Đừng nghĩ nước không có lực sát thương nào mà trái lại nếu có áp lực nước đủ lớn nó hoàn toàn có thể cắt đôi địa cầu của chúng ta hiện tại mà không tốn quá nhiều tài nguyên khác, nên nhớ địa cầu chiếm ba phần tư trái đất và chúng ta mới chỉ khám phá được năm phần trăm trong đại dương mênh mông kia...Lan man quá nên quay lại trận đấu chính, hắn cũng không dùng đến thổ đấu sĩ nữa, thuần túy tạo ra để trêu chọc nàng thôi.
Thiên Hồ lướt ngang qua những cơn sóng thần do bức tường băng đã bị thiếu nữ cho tan rã, né đi những đòn tấn công nhanh như thiểm điện của thủy kiếm sĩ.
Đặc biệt hơn, một dòng năng lượng màu đỏ đang bao phủ đôi chân hắn, giúp dễ dàng di chuyển hơn ở địa hình trơn trượt như nước này.
" Mỹ nữ, giờ ta và ngươi đánh cược không ??? " Thiên Hồ thoải mái vừa lẩn khỏi làn nước vừa nói chuyện cùng nàng.
" Đánh cược điều gì ?? " Thiếu nữ nghi hoặc.
" Rằng ngươi tính từ lúc này không thể chạm vào ta, chỉ cần ngươi khống thủy chạm vào ta thì sẽ chiến thắng , thế nào ?? "
" Tốt...Nhớ những gì ngươi đã nói..Thủy Trận, Kỉ Băng Hà...." Dựa vào lợi thế địa hình, thiếu nữ chỉ vỏn vẹn vài giây đã biến một vùng đại dương đại đa số là nước thành bắc cực hắt hiu toàn băng và băng, những nhát chém từ nước cũng tự động đóng băng lại càng thêm nguy hiểm hơn, thêm cả những chiếc gai nhọn nhỏ xíu mà thiếu nữ vô tung tung ra ý định đánh bại hắn.
" Rốt cuộc đã chịu tung ra sát chiêu...Vậy tới phiên ta đi...Hắc Diệt Chi Thuật : Địa Ngục U Ám..." Câu nói vừa ngắt, lại một kết giới khác tăm tối bao trùm toàn thể kỉ băng hà thiếu nữ tạo dựng, nó chứa đầy sự u ám và chết chóc khiến nàng không nhịn được người hơi run lên vì khí tức đáng sợ nó toả ra.
Thực chất chiêu thức này đã được hắn sử dụng một lần rồi nhưng ở mức độ mới dừng lại ở mức bình thường khi dùng sức mạnh nền của Vực Hỗn Mang thôi, giờ có thêm sức mạnh của Vô Thiên thì nó hoàn toàn không phải một cấp bậc cùng chiêu thức trên.
Thiên Hồ đứng giữa kết giới, khuôn mặt giờ đã biến đổi giống Vô Thiên và Tử Ngưng lúc dùng chiêu thức đặc biệt của mình.
Hai chiếc tai hồ ly nhỏ đung đưa trên đỉnh đầu, một nửa chiếc mặt nạ che lấy nửa mặt tuấn mĩ đồng thời màu đen cũng phủ lên màu chiếc mặt nạ, tà dị vô cùng.
" Tên này....Có chút hương vị tà tà như tiểu nha đầu Vô Thiên kia..
Khá thú vị, đáng để ta sử dụng đến cấm kĩ...Thủy Thuyết, Cùng Kỳ Băng.." Cô nàng ngước nhìn Thiên Hồ, lẩm bẩm vài câu, sau đó đập tan chiếc bình cầm trên tay....Chiếc đuôi cá sấu lúc bị nhiễm nước từ chiếc bình đã trở thành đôi chân như người bình thường , dần dần những giọt nước dư thừa rơi khỏi chiếc bình đã vỡ bọc nàng trong một quả cầu bong bóng nước.
Phía bên ngoài, băng kiếm sĩ, phiên bản nâng cấp của thủy kiếm sĩ thì đã bị một đám khô lâu đập tan tành ra bã từ lâu, còn Thiên Hồ vẫn hơi ngẩn người vì hình thái biến đổi của mình hiện tại.
Nói thế nào nhỉ, nó cứ kiểu như có như không trong người hắn, cả ba loại sức mạnh Hủy Diệt Hồ Ly, Hắc Diệt Chi Lực , Ám Nguyên Chi Lực ( cái này của Vô Thiên ) đều không tương khắc như hắn tưởng tượng, cũng tương tự việc ban đầu hắn không muốn học những thần thông của Ngộ Không bởi hắn đã có đôi phần hiểu rõ về sức mạnh của mình...
" Để ngươi đợi lâu, tiểu hồ..." Âm thanh tạm dừng dòng suy nghĩ phát ra từ bên dưới, không phải thiếu nữ thì còn là ai nữa.
Giờ đây nàng đang cưỡi trên một con thú có dáng vẻ kì dị nhảy về phía hắn.
" Bây giờ mới thực sự nghiêm túc...Tiểu hồ ly...".