Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường

Chương 442: Lấy lòng




Linh Nhi tỉnh lại làm cho vô số gia tộc bất ngờ. Rất nhiều người có máu mặt đều đến, dâng những món quà quý giá nhất cùng với những lời chúc tốt đẹp dành cho cô ấy.

Tất nhiên rồi, có rất nhiều vị công tử cố gắng muốn nhân danh chúc mừng cô ấy tỉnh dậy mà đều mong muốn có thể chút ít làm quen. Bọn họ thừa biết, chỉ cần có chút quan hệ với Linh Nhi, nhất định gia tộc của bọn họ sẽ một bước lên trời.

Có những người là công tử, có những người là ngôi sao, thậm chí có cả những người từng là diễn viên hạng A... tất cả đều ăn mặc tươm tất, đầu tóc gọn gàng cùng với phong thái ung dung uyển chuyển đi đến trước cổng bệnh viện muốn đón tiếp Linh Nhi.

Dù cho ai cũng có mục đích, có ước ao muốn trèo cao thế nhưng có vẻ tất cả bọn họ đều tự nguyện cả. Đơn giản là vì nhan sắc của Linh Nhi rất cao.

Linh Nhi đẹp đến nhường nào thì không ai là không biết. Đẹp đến mức chim sa cá lặn, hoa ghen dỗi hờn... Đôi chân trắng, tay thon, đôi môi đỏ hồng như muốn khiến tất cả nam nhân trên trái đất đều phải quỳ xuống trước vẻ đẹp như vậy.

Ai chẳng muốn có bạn đời là một cô gái xinh đẹp, là hòn ngọc của đất trời. Linh Nhi chính là một ví dụ tiêu biểu, cô chính là một cô gái có thể thỏa mãn toàn bộ lòng hư vinh của nam nhân.

Dừng trước cổng bệnh viện, trong vô số người đang đợi chờ tại đây, một nam nhân ăn mặc hàng hiệu, tay và cổ đeo nhẫn kim cương, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt tuấn tú cười một cách tự tin đi đến trước mặt Tư Hạ đang bận rộn tiếp đón quà.

Là một người thân cận với Linh Nhi, không ít lần các công tử đều ngỏ ý muốn làm quen với Tư Hạ nhưng đều bị cô từ chối. Mặc dù vậy, không một ai là tỏ vẻ khó chịu cả. Đừng nghĩ Tư Hạ nhìn thân là thư ký mà coi thường. Cô ấy chính là đại diện cho đại tiểu thư Linh Nhi, có thể nói là quyền lực ngập trời, thậm chí muốn cả gia tộc bọn họ sụp đổ đều có thể.

Nhìn cả đống quà được mang đến cùng với những câu chúc vô cùng “dài dòng” đến từ các công tử, Tư Hạ cũng chỉ biết lễ phép nhận lấy, vẻ mặt giả tạo tươi cười. Đối với cô, nếu không phải cô chủ sắp làm lễ thành hôn với cậu chủ, cô còn lâu mới cho những người này sắc mặt tốt.

Từng lời nói của những người này làm cho cô nghe đến phát ngán. Là một người đã từng học qua tâm lý học, chỉ cần nhìn ánh mắt, cô có thể đoán được một chút ý nghĩ của bọn họ. Dù cho bọn họ có cố giả trang, tử tế đến nhường nào thì ánh mắt làm sao có thể thoát khỏi cô được.

Tất nhiên, toàn bộ những kẻ ở đây đều có ánh mắt đầy ham muốn. Và cô cũng đoán được cái “Ham muốn” đó là cái gì? Hừ, muốn làm vấy bẩn cô chủ đáng quý sao? Các người có xứng? Các người đến tư cách xách dép cho cô ấy còn không xứng?

Vì quyền lực, vì ham mê sắc đẹp... thật ghê tởm. Các người chẳng lẽ không tự đái vào chân mình mà soi xem bản thân liệu có xứng.

Khác xa với ánh mắt dơ bẩn đó, cô lúc này lại nhớ đến hình ảnh Lâm Thần dùng ánh mắt vô cùng lo lắng chăm lo từng chút một đối với cô chủ của mình. Ánh mắt cậu chủ trong sáng, thuần khiết, khác xa với những ánh mắt quỷ quái của những kẻ như trên.

Đến chính cô nhìn thấy cảnh cậu ấy chăm sóc mà còn thấy ghen tỵ với cô chủ. Cậu ấy bao bọc, chăm lo cô chủ, thậm chí không ngại thức trắng đêm để có thể chăm sóc cô ấy. Thử hỏi một người đàn ông như vậy ngoài cậu ấy ra còn có ai tồn tại trên đời này không?

Sự tương phản đối lập càng khiến cho cô không hề có hảo cảm với những kẻ nịnh bợ này. Và tất nhiên, chàng trai soái ca nhất trong nhóm cũng không nằm ngoại lệ.

Nam thanh niên đi đến gần làm cho cô chú ý. Nhìn dáng vẻ tự tin của hắn ta làm cho cô có cảm giác quen biết, suy nghĩ một lúc, cô chợt nhận ra đó chính là Cao Lãng, một kẻ vừa là công tử của một gia tộc bí ẩn lại vừa là một ngôi sao điện ảnh nổi tiếng.

Nhan sắc đỉnh cao, lại là con phú quyền, không biết có bao nhiêu cô gái đã si mê hắn. Và tất nhiên, hắn cũng rất để ý cô chủ của mình.

Có một lần, trong một yến tiệc cao cấp, hắn ta cả gan muốn mời cô chủ lên nhảy cùng, kết quả là cô chủ không ngần ngại thưởng cho hắn một ánh mắt khinh thường cùng với ly rượu được rót thẳng vào đầu hắn.

Sự kiện đó đã trải qua rất lâu, hắn ta hiện tại còn dám đến đây. Điều này chứng tỏ khả năng hắn vẫn còn để ý cô chủ.

Mặc dù từng bước đi, từng hành động trông vô cùng điềm đạm, chững chạc nhưng làm sao có thể qua nổi ánh mắt của cô. Ngay khi chạm vào ánh mắt Cao Lãnh, cô có thể cảm nhận được sự thèm khát ẩn sâu trong đôi mắt đó.


Thấy tên Cao Lãnh bắt đầu phô trương thanh thế bằng cách xếp rất nhiều quà tặng quý hiếm thành hình trái tim. Mỗi món quà đều như một cái tát giáng thẳng vào mặt những tên công tử bên cạnh. Nào thì túi hàng hiệu độc nhất, bộ mỹ phẩm độc quyền trị giá cả triệu đô...thậm chí còn có cả siêu xe bản giới hạn... Tất cả đều xếp ngay ngắn gọn gàng trước mặt. Dường như đối với Cao Lãnh, tiền chỉ là tờ giấy vậy.

Tư Hạ trong lòng cười lạnh, thế nhưng bên ngoài vẫn cố tỏ ra lễ phép, mỉm cười nói với Cao Lãnh:

“ Thưa vị công tử trên, ngài muốn tôi giúp đỡ chuyện gì ạ!”

Vì một màn này, vô số người khác muốn lên chúc quà đều đắn đo suy nghĩ. Một số người thì hỏi điện thoại cho gia tộc mình xem món quà đã đủ giá trị chưa. Một số khác thì căm hận nhìn Cao Lãnh. Số còn lại thì xấu hổ, trốn tránh.

Cao Lãnh tất nhiên không hề quan tâm, hắn hôm nay đến chỉ có một mục đích, đó là tóm lấy trái tim của Linh Nhi.

Hắn là kẻ được sống trong sự giàu sang. Từ bé, hắn được dạy rất nhiều về kỹ năng ca hát, đàn tấu. Lên sáu tuổi, hắn đã có thể sáng tác bài hát của riêng mình. Lên tám tuổi, hắn đã trở thành thần tượng của cả trường. Rồi dần dần, hắn tự tin, hắn cố gắng mỗi ngày để đạt được kết quả hôm này.

Có thể nói, hắn rất ưu tú, ưu tú đến mức các gia tộc cũng lấy hắn làm gương. Các cô gái si mê hắn như điếu đổ. Điều này khiến cho hắn có chút tẻ nhạt, luôn luôn khinh thường các cô gái.

Thế nhưng, ngay khi nhìn thấy cô gái định mệnh trong buổi dạ tiệc đó, trái tim lạnh băng của hắn lại bắt đầu đập loạn nhịp.

Cô ấy đẹp, đẹp đến nỗi khiến tất cả mọi người đều nghẹn thở. Khuôn mặt lạnh băng như muốn làm cho người ta đông cứng. Rồi còn dáng vẻ cao quý không sợ bất kỳ ai. Hắn chưa bao giờ thấy được một cô gái đặc biệt như vậy cả.

Và tất nhiên, sai lầm là không thể tránh khỏi. Hắn tưởng rằng cô ta sẽ giống như mọi cô gái khác, thậm chí sẽ hào hứng làm quen với hắn. Khi đó, trong lòng hắn còn tràn đầy tự tin, thậm chí không kiêng nể gì mà mời cô ấy lên đài khiêu vũ.

Sau đó, hắn được cô ấy dạy cho một bài học. Cả khán đài cười nhạo, chê bai hắn. Khi đó, cha của hắn mới điên cuồng đến xin lỗi cô ấy, hắn mới biết được thân thế thực sự của cô gái đó.

Thì ra, cô gái này mới chính là mục tiêu mà hắn cần tìm.