Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường

Chương 412: Chọc phải người không nên chọc- Ngoại truyện P24




Tuyết Ngọc tuyệt đẹp vô song, ai cũng biết, tuy nhiên đừng để vẻ bề ngoài của cô ấy đánh lừa. Một bông hoa hồng thì luôn có gai, tất nhiên, đối với cô ấy thì chiếc gai đó là một chiếc gai tẩm độc.

Chỉ có Lăng Thần mới biết tính cách thật sự của Tuyết Ngọc. Biến thái, độc ác, tà đạo và luôn luôn suy nghĩ nghiêm trọng cho dù mọi chuyện tưởng chừng như rất bé nhỏ.

Trong nhà, chỉ cần một người giúp việc có việc làm khiến cô có chút khó chịu như tạo ra tiếng động nhỏ hay làm đổ vỡ thứ gì đó, cô sẵn sàng đuổi việc. Hay là trong lúc đi hái hoa, cô lỡ tay chạm vào gai của chúng và chảy máu thì Tuyết Ngọc sẵn sàng chặt bỏ toàn bộ vườn hoa đó mà không hề có chút thương tiếc.

Với Lăng Thần, tình yêu của cô ấy còn mãnh liệt hơn thế rất nhiều. Cô luôn luôn giữ bản thân mình trong sạch, không để bất kỳ ai ngoài Lăng Thần chạm vào người cô như là một minh chứng cho tình yêu nồng nàn của cô ấy.

Nỗi ám ảnh về điều này luôn luôn đeo bám cô ấy, nó nghiêm trọng tới nỗi mà Lăng Thần luôn luôn phải theo sát cô mỗi khi đi ra ngoài. Cô luôn luôn có một ý nghĩ điên rồ rằng nếu mình chạm vào ai khác tức là thân thể cô đã bị vấy bẩn.

Vậy nên, khi tên tóc vàng xoay người muốn bắt lấy cô thì chính là đã chọn cái chết. Cánh tay của hắn chưa kịp chạm tới, một con dao sắc bén đã ngay lập tức xuyển thẳng qua bàn tay, máu tươi phun ra làm cho toàn bộ mọi người xung quanh đều hoảng sợ.

“ Aaaaaaaa....” Tên tóc vàng gục ngã, đau đớn cầm lấy bàn tay đầy máu của mình kêu gào lên.

Hắn giống như không thể tin được mà nhìn ánh mắt vô hôn của Tuyết Ngọc. Tại sao, tại sao một cô gái như vậy lại ra tay tàn độc đến mức này. Cô ta chẳng lẽ không sợ đi tù sao? Thật sự, cô ta là một kẻ điên! Một kẻ điên chính hiệu!

Cơn đau ập tới, hắn chỉ biết đau đớn rồi lăn người khóc lóc. Thân thể hắn đã yếu ớt, con dao đâm vào chẳng khác nào đang thách thức sự chịu đựng của hắn. Hắn chỉ biết khóc lóc, quằn quại lăn lộn trên bờ cỏ dính máu.

Hắn trong đầu thống hận cô gái trước mặt. Chưa bao giờ, hắn phải chịu đau đớn đến mức này. Hắn nhất định phải khiến cho ả ta trả giá, hắn phải lột sạch ả ta, dùng dao xẻ từng miếng thịt của ả thì mới khiến hắn trút được cơn giận này.

Thấy Tuyết Ngọc còn lạnh lùng đứng đó, hắn gào thét một cách vô cùng tức giận:

“ Cmm con bitch*... Mày nhất định sẽ phải vào tù, Phục gia nhà tao sẽ khiến cho mày sống cũng không được chết cũng chẳng xong.”

Lời nói căm phẫn đến cực điểm. Hắn không tin ở cái xã hội hiện đại này lại có người dám lộng hành như ả. Cho dù ả quyền lực thì làm sao? Chẳng lẽ có thể một tay che trời được ư? Hơn nữa, hắn là người Phục gia, ở cái thành phố này thì hắn có rất nhiều quan hệ. Hắn chẳng lẽ lại sợ một cô gái ngoại lai như ả ta?

Đúng như hắn dự đoán, rất nhanh, vô số xe cảnh sát cùng với xe cứu thương đã được đưa đón. Hắn mặc dù rất đau, tuy nhiên vẫn không thể ngăn nổi nụ cười trên môi, vẻ mặt hống hách gào lên:

“ Mày đã thấy gì chưa? Cảnh sát đã tới, mày sẽ bị bắt, sẽ bị tống tù hahaha...”


Nụ cười đầy ác độc cùng sự kiêu hãnh. Lời của hắn chắc nịch, giống như chính hắn là công lý, có thể phán xét mọi thứ.

Nó có thể đúng trong trường hợp khác, tuy nhiên, hắn không biết được, cô gái đứng trước mặt của hắn đáng sợ đến nhường nào.

Sự đáng sợ rất nhanh đã khiến hắn phải trợn mắt. Cảnh sát đi đến, dàn thành hàng ngang, vẻ mặt cung kính đứng trước mặt cô gái đó, hô:

“ Kính chào Tiểu thư, chúng tôi rất xin lỗi vì sự chậm trễ này. Kính mong tiểu thư có thể tha thứ!”

Dường như không thể tin được những gì xuất hiện trước mặt, thân thể hắn run rẩy, cảm giác đau đớn cũng bị áp chế, tay dính máu còn lại run rẩy chỉ vào phía cảnh sát:

“ Các anh...các anh tại sao không bắt cô ta. Cô ta có ý định giết người đó.”

Hắn vừa nói xong, một viên cảnh sát đã đến, vẻ mặt nghiêm trọng rồi còng lấy tay hắn trong sự ngỡ ngàng của hắn và toàn bộ đám bạn.

“ Anh đã bị bắt vì tội cố ý mưu sát “yếu nhân”. Mọi lời nói của anh sẽ là bằng chứng chống lại anh ở trước tòa. Vui lòng anh hiểu cho.”

Giải thích: Yếu nhân là thuật ngữ dùng để chỉ những cá nhân có tầm quan trọng và sức ảnh hưởng lớn trong các lĩnh vực như kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội...có thể được quốc gia bảo vệ nghiêm ngặt.