Giọng nói đầy mùi ghen tuông, ấm ức cùng với vẻ mặt ghét bỏ tột độ đã khiến cho Lâm Thần nổi da gà, dáng vẻ run rẩy muốn cố gắng làm điều gì đó.
Tuy nhiên, đã quá muộn, cậu chỉ cảm giác một dòng điện mạnh chạy ngang qua cơ thể. Mắt cậu tối sầm lại, đổ dần về hướng Linh Nhi.
Trước khi mất đi ý thức, cậu chỉ cảm thấy có lỗi với Lăng Thần. Cậu không hề nghĩ cho bản thân mình, cả tâm trí cậu khi này chỉ cầu mong Lăng Thần sẽ thoát khỏi tình cảnh trên và có một cuộc sống yên ổn. Có lẽ, từ nay về sau, cậu sẽ chẳng thể nào có thể ra ngoài được nữa...
Lâm Thần mất dần ý thức, cả thân thể dựa vào cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ. Tuy nhiên, thay vì tránh né, Linh Nhi lại nhẹ nhàng ôm chặt Lâm Thần, vẻ mặt dần dần thay đổi, nói một cách chắc nịch:
“ Anh yêu... thế giới ngoài này thật đáng sợ. Em nhất định sẽ bảo vệ anh mọi lúc mọi nơi!!!”
Nói xong, cô nhẹ nhàng hôn nhẹ lên cổ của Lâm Thần, tạo ra một vệt dâu tây như muốn chứng minh cho lời nói của mình.
Không biết tình cảnh trên sẽ khiến cho bao nhiêu người phải mơ ước, bao nhiêu chàng trai phải khóc thét ghen tỵ. Thế nhưng, người hốt hoảng nhất ngoài Lâm Thần ra lại chính là Lăng Thần.
Chứng kiến toàn bộ hành động của Linh Nhi, cả cơ thể cậu rét lạnh, bởi vì hành động của Linh Nhi không khác một chút nào so với Tuyết Ngọc cả. Và đương nhiên, hình ảnh Lâm Thần khi đó cũng không khác cậu khi bị Tuyết Ngọc “ăn” là mấy.
Chưa hết, sau khi hôn cổ xong, Linh Nhi dường như còn chưa thỏa mãn, mặc kệ Lâm Thần đang bất tỉnh, cô ấy từ từ đặt nhẹ cậu ta lên chiếc ghế, sau đó bắt đầu làm những hành động biến thái chẳng khác gì khi Nguyệt Sương làm với cậu cả.
( Để tìm hiểu chi tiết, mời độc giả có thể đọc chương 5 6 7 8 bộ thứ hai của tác. Xin chân thành cảm ơn.)
Âm thanh càng ngày càng mờ ám, cậu không dám nhìn tiếp, chỉ có thể ngồi xuống, bịt tai lại chờ cơn bão qua. Mặc dù vậy, những âm thanh điên cuồng từ Linh Nhi vẫn còn vang vọng trong căn phòng.
“ Aha...Anh vừa uống trà sao, vị ngọt từ trà vẫn còn đọng lại ở lưỡi anh nè!!!”
“ Mùi quần áo anh thơm quá, chẳng lẽ em nên tịch thu toàn bộ quần áo đang mặc của anh. Thật sự chúng khiến em “hứng” quá đi mà!!!”
“ Cả thân thể này, linh hồn này của anh đều thuộc về em. Em thật sự rất yêu anh...yêu anh!!!”
...
Có lẽ, Lăng Thần cũng không biết được tình yêu mà Linh Nhi dành cho Lâm Thần khủng khiếp đến nhường nào. Vì Lâm Thần, Linh Nhi sẵn sàng chống lại cả thế giới. Vì tình yêu, cô sẵn sàng trừ khử bất kỳ ai, sẵn sàng làm bất cứ điều gì miễn để bảo vệ chúng. Hơn nữa, vì để chứng minh tình yêu của mình, Linh Nhi không giao tiếp với bất kỳ ai ngoại trừ cậu ấy. Toàn bộ con người trên trái đất đối với cô ấy ngoài Lâm Thần chỉ là cỏ rác, không đáng quan tâm.
Không biết có phải vì những lời trên hay không, thế nhưng cậu lại nghe được những điều vô cùng rùng rợn đến từ cô nàng Linh Nhi:
“ Anh có biết món khoai tây nghiền mà anh ăn hôm qua không? Nó được chính “miệng” em nghiền ra đó. Nhìn thấy anh ăn ngon lành như vậy, em thích lắm đó!”
“ Tối đêm đó, anh khóa chặt cửa làm em buồn lắm đó. Thế nhưng như vậy thì đã sao, em vẫn có chìa dự phòng mà. Cả cơ thể của anh khi đó run rẩy như thế nào khi được em “liếm”, anh chắc không biết đâu nhỉ?”
“ À mà mấy đứa nói xấu anh sau lưng, anh đừng tưởng em không biết. Chồng của em tốt bụng thật nha, dám giấu em chuyện này. Tuy nhiên, như vậy cũng tốt, em thủ tiêu bọn chúng thì chắc anh cũng không biết đâu nhỉ? Em vẫn nhớ khuôn mặt tuyệt vọng của lũ kiến bẩn thỉu đó, thật đáng kinh tởm. Em suýt chút nữa là muốn nôn ra đó.”
...
Lăng Thần cảm giác đại não như bị tấn công. Không thể tin được, đằng sau khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp tuyệt trần lại là một con người ác độc, man rợn và điên rồ như vậy.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, cậu vẫn chẳng thể nói thêm được điều gì. Đơn giản là vì chính cậu cũng đã trải qua, chỉ khác là cô nàng Tuyết Ngọc đó không hề giấu giếm như vậy mà thôi.
Ai cũng nói là càng xinh đẹp thì các cô gái đó càng nguy hiểm, đúng thật là như vậy. Hơn nữa, ai bảo là nam nhân có bạn gái xinh đẹp là sẽ sung sướng. Nhìn Lâm Thần hiện tại mà xem, cậu ngoảnh mặt lên ló nhìn thì chỉ thấy mảnh áo khoác của cậu ấy bị xé toạc khắp nơi.