Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường

Chương 290: Thành công




Chương này sẽ có một chút kiến thức về tài chính, tác sẽ cố gắng nói ngắn gọn nhất có thể...

“ Cuối cùng...cuối cùng mình cũng đã thành công” Một cậu nam sinh cầm trong tay chồng hợp đồng, vẻ mặt vui sướng nói.

Lúc này, cậu dường như không thể kìm nổi sự vui sướng. Rốt cuộc, sau bao nhiêu khó khăn, nỗ lực vất vả, cuối cùng cậu cũng đã đạt được kết quả xứng đáng. Cậu- Lâm Thần, chính thức đã là chủ tịch một công ty.

Tuy rằng công ty khá là nhỏ, mỗi năm doanh số chỉ vài tỷ, lợi nhuận cũng khá khiêm tốn... thế nhưng đó cũng là bước đầu để cậu phát triển sự nghiệp trong tương lai.

Ước ao lớn nhất của cậu là gì: Đó là muốn gia đình cậu hạnh phúc. Mà muốn được như thế thì trước hết, cậu phải có một sự nghiệp vững chắc.

Ở một thị trường cạnh tranh khắc nghiệt như này, cậu đã rất vất vả để có thể chen chân được vào một trong số đó. Thực sự, bọn họ quá mạnh, hơn cậu về mọi mặt.

Ban đầu, cậu cũng giống như bọn họ, công ty dường như chẳng có gì cả. Sản phẩm dù có tốt nhưng chẳng hề có thương hiệu, cũng chẳng hề có kênh phân phối... Thế nên doanh số lúc đó thất bại thảm hại.

Doanh số không có nhưng chi phí lại chẳng hề giảm. Nào thì chi phí mặt bằng, chi phí công lương, chi phí sản xuất... bao nhiêu chi phí đổ hết lên đầu công ty. Khiến cho vốn chủ sở hữu của công ty sắp chạm đến mức đáy, thậm chí có nguy cơ phá sản.

Lúc đó, cậu tuyệt vọng đến mức nào, thậm chí, cậu còn không ăn không ngủ chỉ vì vấn đề nan giải này. Một vấn đề mà cậu rất sợ nó xảy ra, thế mà nó lại diễn ra một cách nhanh chóng như vậy.

Khi đó, thay vì cầm trên tay hợp đồng, cậu lại cầm trên tay một đống văn kiện yêu cầu hoàn trả tiền, nếu như không trả đầy đủ, có khi cậu sẽ bị kiện ra tòa.

“ Mình...mình thật sự thất bại đến thế sao? Cuộc sống sao lại khắc nghiệt như vậy? Mình đã cố gắng hết sức mình rồi cơ mà...” Cậu nhớ câu nói của mình lúc đó nó cay đắng đến nhường nào.

Cho dù một người có giỏi, thông minh và sắc bén đến nhường nào nhưng đây là hiện thực, một thế giới tàn khốc. Bạn không có tiền, không có quan hệ thì chẳng là cái thá gì cả. Nhất là trong thế giới kinh doanh, nơi mà lợi ích được đặt lên hàng đầu.

Cậu lúc đó muốn buông xuôi tất cả, mệt mỏi, chán nản khiến cho suy nghĩ của cậu trở nên tiêu cực. Hai tay cậu run run chuẩn bị ký vào văn kiện phá sản.

Thế nhưng, có vẻ như ông trời đã cảm thương tình cảnh này, cho cậu một cơ hội ngàn vàng... Bởi vì, ngay khi cậu chạm bút vào tờ giấy để chuẩn bị ký, cô nhân viên với vẻ mặt hối hả chạy thẳng vào phòng cậu, vẻ mặt không giấu nổi sự vui mừng nói:

“ Thưa...thưa ngài... Công ty TNHH một thành viên Thiên Hoa đang đợi ở dưới sảnh. Nói là muốn hợp tác với công ty chúng ta...”

Vừa nghe thấy cái tên này, cậu lúc đó nhớ là chẳng hề tin nổi nữa, vẻ mặt ngơ ngác hỏi lại cô nhân viên:

“ Cô nói đùa phải không? Công ty đó hiện tại là đang đứng ở top đầu thế giới. Thậm chí còn có khả năng chi phối toàn bộ nền kinh tế... Thế mà bọn họ lại hẹn gặp chúng ta - một công ty chuẩn bị phá sản hay sao?”

Phải biết, công ty đó cậu cũng nghe qua, những người muốn được họ đầu tư chắc xếp hàng cả trăm cây số vẫn chưa hết. Không phải là cứ có tiền là bọn họ sẽ hợp tác, đó chính là rào cản lớn nhất để những người khác không có mơ mộng về công ty này.

Họ là hãng có thương hiệu lớn, rất đề cao vẻ ngoài của mình. Trong thế giới doanh nghiệp, đó chính là một ông trùm, muốn gì được đó. Đó là lý do tại sao, cậu lại không tin. Không phải bởi vì công ty cậu làm điều gì sai trái, mà lý do đó là công ty cậu chẳng qua giống như hạt cát trong mắt bọn họ.

Lời nói ba phần đau khổ bảy phần bất lực khiến cho cô nhân viên cũng có chút xúc động. Thế nhưng, dường như cô ấy đã biết chắc chuyện này, một video ngắn được cô quay lại đưa cho Lâm Thần.

Nhìn thấy trong video đó, cậu thấy rõ được đại diện của công ty. Cậu chỉ nhớ lúc đó, vẻ mặt cậu tràn đầy hi vọng như nào. Thậm chí, cậu còn không kìm được mà bật dậy, nắm chặt lấy tay cô nhân viên đó, ánh mắt mong chờ:

“ Nhanh nhanh...mau chóng mời bọn họ đến phòng cao cấp nhất. Đừng để bọn họ chờ lâu.”

Để rồi...kết quả hiện tại chính là đây... bản hợp đồng hợp tác này. Kể cả bây giờ, cậu cầm trên tay, thế nhưng dường như cậu vẫn chưa dám tin tưởng, thậm chí là có chút run tay.

Cái hợp đồng không biết bao nhiêu công ty lớn khác sống chết muốn có, thậm chí đến mơ còn không dám. Nay đã ở trên tay cậu, thật sự...đây chính là may mắn mà cả đời cậu khó có được sao.

Không biết là vì lý do gì, công ty Thiên Hoa đó rất vui vẻ với cậu, thậm chí trong suốt quá trình đàm phán, mọi điều kiện mà công ty đó đưa ra đều muốn lợi cho công ty cậu. Không hề tỏ ra một lời phàn nàn nào, chẳng giống với tư thái của một công ty đứng đầu thế giới chút nào.

Mặc dù cậu cảm thấy có gì đó kỳ lạ ở đây, thế nhưng miếng bánh lớn ngọt ngào như vậy mà cậu không ăn thì có lỗi quá. Thế nên, cả hai công ty rất nhanh đã ký kết hợp đồng hợp tác kinh doanh chiến lược toàn diện.

Cậu cũng chẳng biết tại sao bên họ lại đánh giá cao cậu như vậy. Tiền vốn bọn họ sẽ chu cấp, thậm chí bọn họ còn đáp ứng ba tiêu chí trong mô mình 4P. Cậu chỉ cần phụ trách sản phẩm( Product), còn lại thì họ sẽ lo toàn bộ.

Giải thích: Mô hình 4P trong marketing là tập hợp các công cụ tiếp thị bao gồm 4 yếu tố cơ bản: sản phẩm (Product), giá cả (Price), phân phối ( Distribution), truyền thông( Promotion).

Còn về phần lợi nhuận, bọn họ tuy là hãng lớn nhưng chỉ lấy ba phần, còn lại là dành cho công ty cậu. Điều này càng khiến cho cậu cảm thấy nghi hoặc, thậm chí là có chút hoảng sợ. Nếu không phải cậu đã kiểm tra kỹ hợp đồng thì có lẽ lúc đó cậu sẽ sợ hãi mà chạy đi mất. Đây chẳng khác nào cậu đang ăn trên công sức của công ty đó vậy.

Vì được công ty Thiên Hoa giúp đỡ nên tốc độ phát triển của công ty lên rất nhanh. Cộng thêm tỷ suất lợi nhuận lớn và được hưởng lợi từ thương hiệu lớn như Thiên Hoa nên cổ phiếu công ty cậu lên giá rất cao. Từ đó, có rất nhiều nhà đầu tư cũng vì thế mà dốc hết vốn liếng để đầu tư cho công ty cậu.

Nợ cũng dần trả hết, vốn chủ sở hữu tăng cao cộng thêm uy tín từ sản phẩm cùng với danh tiếng, chỉ trong vỏn vẹn ba tháng. Từ một công ty không ai thèm ngó tới, ấy vậy mà công ty cậu lúc này đã lọt vào trong những công ty nổi tiếng nhất trên toàn thế giới.

Có sẵn máu kinh doanh trong người, cậu mở rộng, tăng quy mô, dùng đòn bẩy tài chính... thế nên công ty từ hổ có cánh trở thành một con rồng gắn tên lửa, vượt xa các đối thủ cùng ngành.

Gia đình cậu được sống trong sung sướng, cậu cũng đã có sự nghiệp của mình. Lúc này, cảm giác của cậu chẳng còn gì ngoài hạnh phúc cả.

Ngay hôm nay, cậu còn được vinh dự được gặp chủ tịch cao nhất của tập đoàn Thiên Hoa. Một đặc quyền mà không một ai có được.

Cậu không biết đã chờ ngày này bao lâu rồi, phải biết, người này vô cùng bí ẩn, chưa bao giờ lộ mặt bên ngoài. Giới tài phiệt thường có một câu nói: “Chỉ cần gặp được người này thì bạn đã là người may mắn nhất thế giới.” Là đủ hiểu sự bí ẩn của con người này rồi.

Thậm chí, có một tin đồn cho rằng: Người đứng đằng sau lại là một cô gái, hơn nữa còn rất trẻ tuổi. Thế nhưng có vẻ như chẳng ai tin chuyện này cả, kể cả chính cậu cũng vậy. Làm gì có chuyện một người tối cao như này lại là chủ tịch một công ty cơ chứ... Nghe thật là hài hước.

Ăn mặc thật đẹp, cậu ngắm mình trước gương rồi gật đầu một cái, vẻ mặt đầy tự tin nói trước gương:

“ Hừm...được rồi...mình phải gây được ấn tượng tốt với người đó mới được.”