Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường

Chương 152: Kế hoạch - Ngoại truyện -P7




Tố Nhã Nhã vừa nói, bước chân càng đến gần Lâm Thần. Nhìn dáng vẻ của Lâm Thần khiến cô mê chết đi được, thân hình đó, dáng vẻ đó, rồi cả giọng nói và mùi hương đó, cái nào cũng khiến cô rạo rực cả. Từ lúc cô gặp cậu ấy lần đầu tiên, cảm giác giống như bị một mũi tên tình yêu cắm thẳng vào trái tim cô, lúc nào cô cũng nhớ về khuôn mặt đó.

Nếu ai hỏi lý do tại sao lúc đó cô không tóm, cô sẽ vả cho người đó một cái. Tuy cô cũng có địa vị và quyền lực nhưng những người giống cô không có chín mươi thì cũng có một trăm. Thậm chí họ còn không từ thủ đoạn để chiếm được cảm tình của cậu ấy. Sức hút đến mức đó thì chính cô cũng cảm thấy khá sợ hãi.

Bây giờ, cậu ấy đang đứng trước mặt cô, điều vui mừng hơn là chỉ cô gặp được. Chưa bao giờ cô nghĩ mình sẽ may mắn như này cả, bọn họ dùng đủ mọi cách cũng không thể làm quen được Lâm Thần. Nếu cô có thể “bao nuôi” cậu ấy thì sẽ vui đến mức nào chứ. Quan trọng hơn là hiện tại cậu ấy còn nhỏ, chắc chắn suy nghĩ sẽ rất ngây thơ...

Lâm Thần đương nhiên không hề ngây thơ, nếu cậu mà ngây thơ thì những cô gái khác sớm đã nhai cậu không nhả xương. Chẳng có món bánh quy nào miễn phí cả, nếu miễn phí thì trong đó đã tẩm thuốc rồi. Nhã Nhã cũng đang làm như vậy, cố dụ dỗ cậu bằng chiếc bánh quy ngọt đó.

Lâm Thần đút tay vào túi áo, trong đó chính là một bình xịt hơi cay nhỏ cùng với một quả khói lớn. Nhìn thanh thế của cô ta thì cảnh sát đến cũng không làm khó được cô ấy, những tên vệ sĩ xung quanh theo cậu nghĩ thì nếu xịt hơi cay chắc chắn cậu sẽ có khả năng chạy thoát.

Nghĩ như vậy, cậu mỉm cười dụ dỗ Nhã Nhã:

-Được, em cũng mong như thế lắm....

Nhã Nhã nghe thấy lời Lâm Thần dụ hoặc, trái tim cô như bay lên thiên đàng. Ánh mắt cô bỗng sáng lên, miệng nở nụ cười rất tươi cùng với động tác chạy đến:

-Được rồi, để chị ôm em cái nào...

Cô không biết cảm giác được ôm nam thần này như nào, tuy nhiên lý trí nói với cô là cảm giác sướng hơn gấp trăm lần so với mấy cô gái. Cô hiện tại chỉ muốn cười haha rồi dõng dạc khoe là người đầu tiên cưa đổ nam thần bí ẩn này.

Niềm vui ngắn chẳng kéo dài được lâu. Khi cô vừa suy chạm vào Lâm Thần cùng với khuôn mặt khao khát tột cùng. Lâm Thần lúc này đang tươi cười bỗng cười lạnh:

-Chị muốn ôm tôi, chuyện đó còn xa lắm...

Ngay sau đó, Lâm Thần dùng động tác khóa chặt hai tay của Nhã Nhã về phía sau, một tay khóa hai tay của cô ấy, tay còn lại cậu giơ một cái bình nhỏ ra. Các vệ sĩ lúc này phản ứng cực nhanh, họ muốn áp chế cậu, tất nhiên là cậu biết trước điều đó, cậu dí tay mạnh khiến cho Nhã Nhã không kìm được kêu đau một tiếng, song cậu tỏ vẻ lạnh lùng nói:

-Nếu không muốn cô ta bị thương thì mau tránh ra.

Nhã Nhã đang từ trên thiên đàng bỗng rơi tọt xuống đáy cốc, điều làm cho cô tức giận hơn là cậu ta dám lấy cô ra uy hiếp. Điều này khiến cho Nhã Nhã rất tức giận, cô giãy dụa, tuy nhiên càng giãy dụa cô càng đau, thủ pháp này khiến cho cô vô cùng khó chịu. Cô thề, nếu cô qua được ải này thì chắc chắn sẽ khiến cho cậu ta biết thế nào là đau khổ...

Thấy cô chủ kêu đau, mấy tên vệ sĩ không dám lại gần, cùng lúc đó, một tên nữ vệ sĩ thủ sẵn súng điện sau lưng rồi nói nhẹ nhàng với cậu:

-Cậu hiện tại đang làm một trò rất ngu ngốc, mau chóng thả cô ấy ra. Nếu không đừng trách tôi không khách khí...

Song song với những lời đó, Nhã Nhã cũng cố tỏ ra đáng thương nói:

-Em tại sao lại làm vậy? Chị đâu có đối xử với em tệ bạc đâu? Mau chóng thả chị ra rồi chị sẽ cho em mọi thứ...

Rất nhiều lời khuyên nhủ, dụ dỗ, thậm chí chiếc va li chứa đầy tiền đó cũng xuất hiện trước mặt Lâm Thần. Nếu mấy trò này mà muốn thôn miên cậu thì còn xa lắm. Nhìn Nhã Nhã đang tỏ vẻ đáng thương, trong lòng Lâm Thần không hề có chút dao động nào, cậu nhìn cô vệ sĩ đang chuẩn bị dùng súng điện, vẻ mặt không quan tâm nói:

-Nếu cô muốn cô chủ cô dính điện thì cứ việc bắn...

Một câu nói rất vu vơ nhưng lại làm cho nữ vệ sĩ đó đổ mồ hôi, cô giấu súng kỹ như vậy mà cậu ta còn phát hiện ra, thậm chí còn biểu lộ một vẻ mặt rất tự tin khiến trong lòng cô sinh ra chút do dự... Điều đáng sợ hơn là cậu ta còn là học sinh, không chút e rè, không chút sợ hãi, đây có phải là con người hay không vậy?

Thấy cô chủ mình cắn răng chịu đâu, nữ vệ sĩ chỉ thở dài nói với đồng bọn:

-Các người tránh ra cho cậu ta đi....

Tuy rất không phục vì cả đám lại còn để cho một cậu trai nhỏ tuổi chơi lại nhưng bọn họ vẫn phải nghe theo lệnh của tổ trưởng. Cả đám đều tách ra một đường để cho Lâm Thần đi.

Lâm Thần lôi Nhã Nhã đi cùng, giống như đang bắt tội phạm vậy. Cảm giác sỉ nhục, xấu hổ cùng với đau khổ lúc này mới tràn ngập trong lòng Nhã Nhã. Không thể ngờ chính cô lại coi thường cậu ta, hiện tại vừa không bắt được cậu ấy lại còn để chạy thoát. Cô không cam tâm, thật sự không cam tâm.

Nhìn Lâm Thần sắp rời khỏi, Nhã Nhã suy nghĩ rất nhanh rồi cắn răng gào ầm lên:

-Các người mau bắt lại cho tôi... đây là mệnh lệnh. Cậu ta không dám làm cho tôi bị thương...Nếu ai không làm thì đừng có làm cho tôi nữa...

Một câu nói khiến cho cả Lâm Thần cùng đám vệ sĩ đều sửng sốt. Lâm Thần tức giận khóa mạnh tay khiến cho Nhã Nhã kêu, vẻ mặt cậu tức giận nói:

-Cô bị điên hay sao...

Nhã Nhã tuy đau nhưng vẫn tỏ vẻ tươi cười nhìn Lâm Thần nói:

-Haha...em nghĩ em chạy thoát được sao...Haha...

Một bên khác, Tiểu Ngọc giống như không thể tin được ngồi nghe về sự tích của anh trai cô từ lời ba cô nói. Nếu không phải là cô tận mắt chứng kiến thì cô cũng không thể tin được.

Anh ta rất được nữ sinh chú ý tới, lúc đầu cô cũng không tin, tuy nhiên nhìn hòm thư chật ních thư tình thì có vẻ như chuyện này là thật. Anh ta nấu ăn giỏi, nếu không phải những món ăn kia khiến cho cô thèm chảy nước miếng thì cô cũng sẽ không tin. Còn rất nhiều điều khác cô không tin nhưng từ những thứ cô nhìn thấy thì dường như ba cô kể đều là sự thật. Thậm chí anh ta còn được đặc quyền học ở trường nữ sinh, lại còn được hiệu trưởng ưu ái...

Để được hiệu trưởng ưu ái thì phải ưu tú đến mức nào chứ, tuy cô rất ghét anh trai mới nhưng bằng những thông tin như này thì cô cũng muốn xem người thật như thế nào... Mà kể cả anh ta như vậy thì làm sao bằng được vị cứu tinh trong lòng cô – Lâm Thần.