Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Thần Hào

Chương 42: Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám




"Học đệ, ký túc xá của cậu được phân đến Bắc uyển, bên kia tương đối rối rắm, cần tôi dẫn cậu đi không?"

Nhan trị của vị học tỷ này không cao, trên mặt thậm chí còn có tàn nhang, tuy nhiên nụ cười của cô rất đáng yêu, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ.

Lâm Nhàn khách sáo: "Có phiền phức học tỷ hay không?"

"Không sao!"

Học tỷ vội vàng khoát tay.

Một nữ sinh khác thấy thế thì hơi thất vọng, chỉ đành lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, chụp Lâm Nhàn mấy tấm rồi cấp tốc phát lên nhóm WeChat.

Đồng thời kèm thêm một hàng chữ: Chuyên ngành tài chính mới vừa xuất hiện một nam thần học đệ!

Rất nhanh, nhóm WeChat vốn âm u đầy tử khí lập tức sôi trào.

Lưu luyến mực cậu bản: Đậu đen rau muống, thật soái!

Cố gắng giảm béo: Trong vòng ba phút, tôi muốn toàn bộ tư liệu của niên đệ này!

Thanh Thanh: Ở giáo khu nào? Cửa nam hay cửa bắc? Tôi lập tức tới ngay!

Manh bảo: Chỉ có mình tôi chú ý tới một thân hàng hiệu trên người niên đệ này sao?

Niềm vui nhỏ: @ manh bảo, ai bảo cậu nói nhiều, giờ thì vui rồi, tất cả đều biết hết trơn!

Manh bảo: Run lẩy bẩy.

Son môi không hồng: Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, tôi yêu rồi.

...

Học tỷ rất nhiệt tình, trên đường đi liên tục nói cho biết những việc cần chú ý Lâm Nhàn.

"Học đệ, điều kiện ở Nam tài chúng ta tốt hơn những trường học khác nhiều, mỗi cái ký túc xá đều có quạt điện, điều hoà không khí cũng có, tuy nhiên các cậu cần bỏ tiền thuê, tính cả tiền thế chấp bốn năm tổng cộng là 1.920 khối, sau khi cậu tốt nghiệp, tiền thế chấp sẽ được trả về. Kéo dây mạng cũng rất thuận tiện, mỗi tháng chỉ cần tốn 90 khối, tuy nhiên dây mạng chỉ có thể cung cấp cho một chiếc máy tính và một cái điện thoại."

"Máy giặt cũng cần tự mua, tôi không đề nghị cậu mua mới, thông thường sẽ có các học trưởng học tỷ tới hỏi các cậu có muốn mua hay không, mặc dù là đồ xài rồi nhưng được cái rất rẻ."

Lâm Nhàn gật đầu, hắn không quan tâm chút tiền ấy, mấu chốt là thuận tiện.

Hắn hỏi tiếp: "Học tỷ, buổi tối ký túc xá có cắt điện không?"

"Sẽ không cắt điện, chỉ là khoảng 23h30, dì quản lý sẽ đi nhắc nhở các phòng ngủ tắt đèn, máy tính hay điều hoà không khí vẫn có thể dùng bình thường, mặt khác, phòng khách có điện 24/24. Tuy nhiên mỗi phòng ký túc xá chỉ được sử dụng số điện tiêu chuẩn, nếu dùng vượt qua số tiêu chuẩn thì sẽ cắt điện, muốn dùng tiếp thì phải đến chỗ dì quản lí mua thêm!"

Học tỷ dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Hơn nữa trường học sẽ cung cấp cho tân sinh nguyên bộ đồ dùng hàng ngày như nệm, đệm chăn, gối đầu, chậu rửa mặt, ly nước, màn,... Đương nhiên, nếu cậu ngại chất lượng kém thì có thể tự mua."

Nghe vậy, Lâm Nhàn nhíu mày.

Trước đó Trương Mộng Dao đã giới thiệu cho hắn một lần, hắn biết rõ điều kiện ở Nam tài tốt, nhưng không ngờ sẽ tốt đến như thế.

Gần như không có gì khác biệt so với thuê phòng bên ngoài!

Vừa nghĩ đến thuê phòng, Lâm Nhàn liền hỏi: "Học tỷ, tân sinh có thể thuê phòng bên ngoài sao?"

"Trên lý thuyết, trước đợt thực tập năm 4, sinh viên đều không thể thuê phòng bên ngoài. Nhưng nếu như cậu và giáo viên chủ nhiệm có quan hệ tốt thì vẫn có thể dàn xếp được." Học tỷ nhỏ giọng đáp.

Chỉ cần có thể dàn xếp là được!

Hai người đi ước chừng mười mấy phút mà vẫn chưa tới ký túc xá.

Lâm Nhàn nhịn không được hỏi: "Học tỷ, còn rất xa sao?"

"Ngay đằng trước rồi!"

Học tỷ chỉ chỉ phía trước, giải thích: "Điều kiện ở Bắc quả thật tốt nhất, nhưng lại cách lầu dạy học xa nhất, nếu đi bộ thì mất đến hơn 20 phút."

Phòng quản lý là một căn phòng nhỏ ở trước ký túc xá, khá giống với phòng bảo vệ.

Học tỷ mang theo Lâm Nhàn đi vào phòng quản lý, cười nói với dì quản lý: "Dì Vương, con mang tân sinh tới ký túc xá."

"Chào dì Vương, bốn năm tiếp theo làm phiền dì rồi!"

Lâm Nhàn nịnh nọt một câu, muốn thoải mái sống trong đại học thì tất phải giữ mối quan hệ tốt với dì quản lý túc xá.

Nếu không thì cứ mỗi đêm không về ngủ là lại bị trừ mất mấy điểm, tên bị dán lên bảng cảnh báo, như vậy vô cùng phiền toái.

Khí chất của hắn vốn rất tốt, tăng thêm miệng ngọt, bởi vậy dì Vương có ấn tượng rất tốt với hắn.

"Đứa nhỏ này thật dễ thương!"

Dì Vương cười rất hòa nhã, sau khi ghi danh xong, bà liền giao thẻ và chìa khóa phòng cho hắn.

Sau khi hoàn tất thủ tục, Lâm Nhàn nói cảm tạ: "Học tỷ, rất cám ơn, có thời gian sẽ mời chị ăn cơm!"

"Tốt! Vậy... vậy tôi đi trước."

Lâm Nhàn nở nụ cười làm học tỷ đỏ mặt, cô khoát tay tạm biệt rồi vội vàng rời đi.

Đi được một lát cô mới nhận ra, hình như mình quên hỏi WeChat của học đệ...

...

Phòng ngủ của Lâm Nhàn được phân phối tại lầu ba.

Hắn lên tới lầu ba, đẩy cửa đi vào phòng 307.

Thứ đập vào mắt là một cái phòng khách vắng vẻ, trừ một cái bàn và ghế dài bằng gỗ thì không có vật gì khác.

Trước đó Lâm Nhàn cho rằng phòng khách túc xá hẳn sẽ không quá lớn, nhưng bây giờ hắn phát hiện mình hoàn toàn sai.

Diện tích phòng khách lên tới hơn 30 m2, cực kỳ rộng rãi.

Bên ngoài phòng khách còn có cả ban công, không gian cũng rất lớn, rất tiện để phơi nắng quần áo, đồng thời cũng tiện bố trí máy giặt.

Tham quan phòng khách xong, Lâm Nhàn tiếp tục quan sát phòng tắm và nhà vệ sinh.

Từ phòng tắm đi ra, Lâm Nhàn chợt phát hiện, căn phòng này thế mà chỉ có hai phòng ngủ.

"Không phải nói ba phòng ngủ một phòng khách sao? Sao lại thiếu một cái?"

Nhưng nghĩ lại, Lâm Nhàn cảm thấy thiếu một phòng ngủ có vẻ rất tốt.

Ba phòng ngủ một phòng khách vậy tổng cộng có đến mười hai người, như vậy bất kể là tắm rửa hay đi vệ sinh đều bất tiện.

Hiện tại chỉ vẻn vẹn hai phòng ngủ, nhiều nhất ở tám người thôi, vừa đẹp!

Dựa theo số trên thẻ phòng, Lâm Nhàn đi vào phòng ngủ bên tay trái, tìm tới giường của mình.

Mỗi phòng ngủ có bốn cái giường, mỗi giường tương ứng với hai cái tủ.

Trên tường được lắp điều hoà không khí mới tinh, tuy nhiên sau khi nộp tiền thuê thì mới có thể lấy được remote.

Đúng như học tỷ đã nói, trên giường mỗi người được đặt sẵn một bộ đồ dùng hàng ngày.

Lâm Nhàn tạm thời không có ý định thay đổi chăn màn của nhà trường, dù muốn đổi thì cũng phải chờ huấn luyện quân sự kết thúc rồi mới tính.

Nguyên nhân rất đơn giản, mặc dù chất lượng chăn màn của nhà trường không được tốt lắm, nhưng rất dễ dàng xếp thành khối lập phương, tùy tiện loay hoay mấy lần liền xong việc. Trong thời gian huấn luyện quân sự thời điểm, huấn luyện viên nhất định sẽ kiểm tra tác phong, đến lúc đó có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian xếp chăn.

Những thứ khác đều không cần thay đổi, về phần gối và ly nước thì Lâm Nhàn quyết định tự mua.

Nhiều năm giáo dục nuôi thả tạo cho Lâm Nhàn năng lực hành động rất cao.

Vẻn vẹn vài phút, hắn đã trải ga giường trải tốt, sau đó mở balo lệch vai ra, chia quần áo và giày vào hai cái tủ của mình.

Sau khi sắp xếp xong, Lâm Nhàn chợt nghe được trong phòng khách truyền đến một loạt tiếng bước chân.