Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 1318: Bạt sát thuật






Từ bắt đầu Chu Văn đã cố gắng chọc giận Hạn Bạt Thiên Nữ, cũng không phải hắn thích tự đại, cũng không phải hắn cho rằng mình có thực lực áp đảo phía trên Thiên Tai cấp sinh vật.

Lục Tiên kiếm mạnh, nhưng thực lực bản thân Chu Văn vẫn quá yếu, còn chưa đủ phát huy toàn bộ năng lực của Lục Tiên kiếm, ra một kiếm còn được, nếu một kiếm không thành công, trên cơ bản không còn lực tái chiến.

Cho nên ban đầu hắn chọc giận Hạn Bạt Thiên Nữ, bởi vì năng lực của Đế Thính.

Trong khoảng thời gian này, Chu Văn cơ bản đã làm rõ ràng năng lực của Đế Thính, cái này giống trong tưởng tượng của hắn, Đế Thính xác thực có năng lực nghe được tiếng lòng.

Thế nhưng loại năng lực này vẫn chưa hoàn thiện, dưới tình huống bình thường không thể nghe được tiếng lòng, chỉ khi nào tâm tình đối phương chập chờn đặc biệt lớn, mới có thể nghe được tiếng lòng của đối phương.

Hạn Bạt đâu chịu nổi tức giận này, lúc này gợn sóng tâm tình của nàng vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng Chu Văn cảm thấy thanh âm bốn phía dần dần biến mất, mà mặc dù Hạn Bạt không nói chuyện, tuy nhiên lại có một thanh âm từ trên người nàng truyền đến.

- Ta muốn nướng chín hắn từng tấc từng tấc, để hắn nếm đau khổ, muốn sống không được muốn chết không xong, hối hận giáng sinh tại thế. . . Nhưng thanh kiếm kia trên tay hắn có chút tà môn, lại có thể làm bị thương thân thể ta… Mà ta vẫn chưa dung hợp thân thể của nhân loại, chịu quy tắc Địa Cầu áp chế, không cách nào rời khỏi Ma mộ…

Hạn Bạt không nói một lời, nhưng tiếng lòng của nàng, đã bán đứng nàng.


Chu Văn nghe được tiếng lòng của Hạn Bạt Thiên Nữ, trong lòng lập tức vui mừng quá đỗi, trên mặt giống như không hề bận tâm, hờ hững.

Hắn vừa rồi còn nghĩ, một kiếm này của hắn không thành, hơn nữa không thể triệu hoán ra Đế Thính, thực sự khó chống lại Thiên Tai cấp sinh vật, chỉ có thể chạy trốn.

Tối đa mang theo Trương Ngọc Trí cùng nhau trốn, năng lực có hạn cho nên chỉ làm được việc hữu hạn.

Hiện tại biết Hạn Bạt Thiên Nữ lại không cách nào rời khỏi Ma mộ, hơn nữa lực lượng bản thân còn bị quy tắc Địa Cầu áp chế, không cách nào hoàn toàn phát huy sức chiến đấu, trong lòng hắn lập tức an tâm hơn không ít.

Chu Văn nghĩ thầm:

- Ngươi đã không đi ra được, còn không cách nào sử dụng toàn lực, mà ta có thể nghe được tiếng lòng của ngươi, có lẽ vấn đề này có thể giải quyết êm đẹp.

Lúc này trong lòng Hạn Bạt Thiên Nữ âm thầm tính toán:

- Thanh kiếm kia có chút cổ quái, ngay cả Hạn Bạt chi thể của đều có thể trảm phá, quả thực lợi hại. Có điều thực lực bản thân nhân loại kia vẫn chưa đạt Thiên Tai cấp, chẳng qua mượn lực lượng của thanh kiếm kia mà thôi, ta không cần tranh phong với thanh kiếm kia, chỉ cần giết nhân loại kia, thanh kiếm kia tự nhiên vô dụng!

Hạn Bạt Thiên Nữ đánh giá Chu Văn liếc mắt, vừa nghĩ:

- Ta không đi ra, nếu sử dụng Địa hỏa trên diện tích lớn, tốc độ quá chậm chưa hẳn làm bị thương hắn, xem ra chỉ có thể liều mạng tiêu hao một chút chân nguyên bảo mệnh, trực tiếp sử dụng Bạt Sát thuật, trực tiếp diệt sát nhân loại kia.

Hạn Bạt Thiên Nữ nhìn chằm chằm Chu Văn, Nguyên khí trên người lưu động về phía ngón tay.

Chu Văn cảm giác tiếng lòng của Hạn Bạt Thiên Nữ đang từ từ yếu đi, biết thời gian hơi lâu, khả năng cảm giác của Hạn Bạt Thiên Nữ đang có xu hướng ổn định, thế là tiếp tục kích thích nói:

- Còn đứng ở nơi đó làm gì? Ta đã nói rồi, một kiếm không giết được ngươi, vậy tha cho ngươi một mạng. Có điều tội chết có thể miễn, tội sống khótha, ngươi trở lại Ma mộ hối lỗi đi, chỉ cần ta còn sống trên đời một ngày, ngươi vĩnh viễn không có ngày xuất thế, đi đi!

Trong lòng Hạn Bạt Thiên Nữ vừa hòa hoàn lại cảm xúc một chút, trong nháy mắt lại bị Chu Văn chọc tức lên.

Hạn Bạt Thiên Nữ vốn là kẻ tính tình táo bạo, bằng không thời đại thần thoại kia, cũng không ngu lấy một địch hai, mạnh mẽ đánh sập hai vị tồn tại kinh khủng Phong Bá Vũ Sư kia.

Nhưng cũng bởi trận chiến kia, khiến Hạn Bạt Thiên Nữ tổn thương nguyên khí nặng nề, không thể không tu dưỡng bên trong Địa hỏa, sau này bị Tổ Thiên Sư Trương gia nhân cơ hội phong ấn.


- Bạt Sát thuật… Chết cho ta…

Hạn Bạt Thiên Nữ đã giận dữ, một tay hóa thành vô hình, nắm vào hư không.

Trước khi tay Hạn Bạt Thiên Nữ động thủ trong tích tắc, thân hifnih Chu Văn đã phiêu dật lướt ngang, sau khi hắn chuyển đi, chỗ đứng trước đây của hắn, trên mặt đất bị đốt thành tinh thể nham thạch, đột nhiên đứt gãy ra, một tinh thạch hình trụ tròn đường kính mấy thước bị mạnh mẽ rút ra.

Tinh thể trụ kia bị rút ra độ cao mấy trăm mét, sau đó quỷ dị biến mất như vậy, trên mặt đất chỉ còn lại một hố sâu hình tròn dài vài trăm mét.

Trong lòng Hạn Bạt Thiên Nữ giật mình, Bạt Sát thuật của nàng có thể nó độc nhất vô nhị trên thế giới này, giết người trong vô hình, thời điểm ra tay kẻ địch không cách nào phát giác, mãi đến khi Bạt Sát thuật tới người, căn bản muốn trốn cũng không kịp rồi!

Năm đó Hạn Bạt Thiên Nữ bằng Bạt Sát thuật tung hoành đại địa, giết không biết bao nhiêu tồn tại Thủ Hộ giả và Dị thứ nguyên sinh vật kinh khủng, riêng cái tên thôi đã khiến kẻ khác sợ mất mật, cái tên Hạn Bạt đã trở thành đại danh từ đại biểu cho Tử Vong.

Mặc dù có người có thể ngăn cản, nhưng đó đều là tồn tại vô cùng mạnh mẽ, thuộc số ít, cơ hồ đều là cường giả vô địch một thời, nhưng phần lớn bọn hắn chỉ có thể mạnh mẽ chống lại Bạt Sát thuật.

Còn thể tránh thoát như Chu Văn, trong trí nhớ của Hạn Bạt, chỉ gặp được một vị.

- Chẳng lẽ gia hỏa kia có quan hệ với Nữ Đế?

Hạn Bạt Thiên Nữ kinh nghi bất định đánh giá Chu Văn.

Có điều từ gợn sóng Nguyên khí tản trên người Chu Văn, không có chỗ tương đồng với vị kia, hoặc nói cách khác, đây là hai loại sức mạnh hoàn toàn khác, không có bất kỳ liên hệ gì.

- Trùng hợp sao?

Hạn Bạt Thiên Nữ lần nữa phát động Bạt Sát thuật.

Hạn Bạt Thiên Nữ làm sao cũng không nghĩ ra, nguyên nhân Chu Văn có thể né tránh Bạt Sát thuật của nàng, bởi tiếng lòng của nàng, nó đã đem thời cơ và phương vị sử dụng Bạt Sát thuật nói cho Chu Văn biết, Chu Văn chỉ cần sớm tránh trước là được.

Nếu chỉ dựa vào năng lực cảm ứng cùa bản thân, Chu Văn không thể trốn thoát Bạt Sát thuật.

Một chiêu Bạt Sát thuật này của Hạn Bạt Thiên Nữ cứ bị Chu Văn tránh né.


- Không có khả năng…

Hạn Bạt Thiên Nữ thấy Chu Văn có thể tránh được, trong lòng rất đỗi khiếp sợ.

- Ta đã nói, ngươi có thể nhận một kiếm của ta không chết, ta tha cho ngươi một mạng, thế nhưng nếu như ngươi khăng khăng muốn tìm cái chết, vậy ta không thể không thành toàn cho ngươi.

Chu Văn chậm rãi đi về phía Hạn Bạt Thiên Nữ, vừa đi vừa nói:

- Nếu lúc ta đi trước Ma mộ, ngươi còn chưa chịu về Ma mộ hối lỗi, vậy không cần trở về nữa.

Hạn Bạt Thiên Nữ vừa sợ vừa giận, vừa ngoan tâm, tiếp tục thi triển Bạt Sát thuật.

Đáng tiếc tất cả suy nghĩ của nàng đều bị Chu Văn nghe được, thậm chí đã tạo ra hình ảnh trong đầu, biết tiếp theo nàng sẽ đánh vào đâu.

Thế là thân hình Chu Văn phiêu dật như tiên, giống như đi bộ nhàn nhã, mỗi một bước đều vừa vặn tránh né Bạt Sát thuật, Hạn Bạt Thiên Nữ điên cuồng công kích, vẫn không cách nào tổn thương Chu Văn.

Mắt thấy Chu Văn đã đi tới trước Ma mộ, lúc này trong lòng Hạn Bạt Thiên Nữ đã vô cùng kinh hãi:

- Chẳng lẽ hắn có được Đại Thần thông? Chẳng qua thực lực quá mạnh, ẩn giấu cực sâu, ngay cả ta cũng không nhìn ra được… Bằng không hắn làm sao nhẽ nhõm tránh thoát Bạt Sát thuật của ta… Đơn giản như biết trước…

Phương thức Chu Văn né tránh Bạt Sát thuật, khiến Hạn Bạt Thiên Nữ nghĩ đến vị Nữ Đế kia, mặc dù gợn sóng Nguyên khí của cả hai đều khác nhau, nhưng phương thức né tránh Bạt Sát thuật rất tương tự, trong lòng càng thêm nghi ngờ không thôi.