Tấn thăng đế cảnh linh hồn, bổn nguyên của Dược Thiên được gia trì bằng với thiên chi kiêu tử của thế giới này là1 phần trăm, tức là đột nhiên tăng gấp mười lần khiến hắn vững chắc đột phá các cảnh giới tiếp theo.
Quả thật hắn cũng thấm thía câu nói “đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu!”
Hắn buông bỏ kế hoạch thống nhất Trung Châu vì thực lực chưa đủ, đi dạo cho thảnh thơi thì bỗng đốn ngộ, linh hồn lực hoà vào bổn nguyên Dược tộc, hấp thụ và nhanh chóng trưởng thành đột phá đến mức cao nhất của thế giới này. Với trình độ linh hồn như thế này, hắn không cần rèn luyện tâm cảnh quá mức khắc khe cũng có thể vững chắc tiến quân vào đấu đế.
Tuy nhiên, theo hệ thống cho biết khi hắn xâm nhập vào thế giới này sẽ khiến nó phát sinh biến hoá, nhảy vọt từ cấp 10 lên đến cấp 20+. Khi ấy đế cảnh không còn là cảnh giới chí cao vô thượng nữa mà sẽ có các cảnh giới cao hơn.
Do đó, hắn nghĩ rằng khi có đấu đế xuất hiện, đại lục này sẽ phát sinh biến hoá long trời lở đất để tăng cao bổn nguyên năng lượng. Mà thế giới không thể tự tăng cao năng lượng của chính mình mà chỉ có thể hấp thu đồng hoá thế giới khác. Mà trước khi vào đây, xung quanh đại lục này có vô số thế giới song song liên kết chặt chẽ không ngừng cung cấp bổn nguyên khiến nó đang trưởng thành. Dược Thiên dự cảm thế giới này sẽ dung hợp các thế giới song song lại thành một thể thống nhất.
Do đó, theo ban đầu kế hoạch nhất định phải thực hiện, và thực hiện một cách triệt để.
Nắm tay Dược Linh hắn đưa nàng trở về. Trên đường hắn cũng cảm tạ nàng nửa năm qua bầu bạn cùng hắn. Thực ra hắn không hề lo sợ sẽ có chuyện gì, bởi bây giờ hắn là trọng điểm bồi dưỡng của Dược tộc. Lúc nào cũng có vài người âm thầm lặng lẽ bảo vệ hắn. Cảnh giới thấp nhất là 5 tinh đấu thánh. Dược Linh ở đây bởi quá lo lắng cho hắn mà thôi. Hắn cũng rất cảm động nhưng không biết biểu lộ như thế nào cho thích hợp, theo hắn cứ thuận theo tự nhiên.
Dò tìm Dược Đan tộc trưởng, hắn teleport đến trước mặt và nói rõ kế hoạch của mình.
“Chắc hẳn tộc trưởng đã biết được ta vừa đột phá!”
“Vừa mới biết! Ngươi quả là yêu nghiệt!”
“Đúng vậy, đế cảnh linh hồn thành tựu thấp nhất là cửu tinh đấu thánh đỉnh phong. Ta tin chắc mình sẽ đột phá đấu đế. Chỉ mong tộc trưởng hết lòng ủng hộ ta!”
“Thiên nhi, ngươi đã là thiếu tộc trưởng. Ngươi có quyền lợi như ta. Muốn gì, ngươi cứ mở miệng. Ta sẵn sàng đáp ứng!”
“Tốt, ta muốn càng nhiều tài nguyên càng tốt. Ta có thể hấp thu trực tiếp năng lượng trong đó để đột phá. Ngài hiện giờ có thể cho ta lấy bao nhiêu!”
“Cái gì, ngươi nói thật!” Dược Đan kinh hãi. Thì ra đây mới là bí mật chân chính của Dược Thiên. Không trách hắn lên cấp cứ như leo thang, không điểm chậm chạp.
“Đúng vậy, năng lượng càng tinh thuần ta đột phá càng nhanh!”
“Được, theo ta vào Dược khố!”
Không vòng vo nữa, Dược Đan thuấn di đến bảo khố của Dược tộc. Tuy dược tộc sa sút mấy trăm năm nay nhưng Dược khố cũng khá phong phú. Ngoài thiên tài địa bảo ra, dược liệu cũng rất dồi dào. Cấp 9 có 15 gốc, cấp 8 có 300 gốc, cấp 7 có 4500 gốc, cấp 6 có hơn vạn gốc, cấp 5 trở xuống không để trong dược khố mà để ở bên ngoài. Đối với dược tộc cấp 5 trở xuống giống như rau cỏ bình thường không đáng kể.
“Được rồi, Thiên nhi! Con muốn thì lấy hết cũng được. Nếu không đủ ta sẽ mời các trưởng lão hộ pháp quyên góp thêm.”
“Hệ thống, hấp thu!”
30 phút sau
“Báo cáo kí chủ, dược liệu cấp 9 thu được 100k, cấp 8 là 50k, cấp 7 là 10k, cấp 6 là 5k năng lượng điểm mỗi gốc. Qua hấp thu đồng hoá được 91 triệu 500 ngàn điểm năng lượng và 175 ngàn bổn nguyên điểm.
Thiên tài địa bảo và vật phẩm cao năng lượng tổng cộng thu nạp được 28,5 triệu năng lượng điểm và 50 ngàn điểm bổn nguyên. Tổng cộng thu nhận được 120 triệu năng lượng điểm và 225 ngàn điểm bổn nguyên.”
“Cho ta luyện hoá và hấp thu!”
“Báo cáo ký chủ, hệ thống đẳng cấp quá thấp, nếu đồng hoá tất cả năng lượng cần thời gian 100 ngày! Và kí chủ muốn hấp thu số năng lượng này hoàn toàn cũng cần thời gian 3 năm”
Trầm ngâm chốc lát, Dược Thiên nói với Dược Đan.
“Ta không chắc bao nhiêu đây năng lượng đủ ta đột phá đến mấy sao nhưng theo ước lượng cần thời gian 3 năm rưỡi. Trong thời gian này ta sẽ dùng phân thân trợ giúp đồng tộc tăng lên kĩ năng chiến đấu cùng luyện dược thuật. Tộc trưởng cần tranh thủ thời gian lên kế hoạch.”
Đợi Dược Đan tiêu hoá xong, Dược Thiên tiếp tục nói
“Ta muốn thống nhất Trung Châu để vơ vét tài nguyên tu luyện. Tộc trưởng ngươi không muốn biết để đột phá đấu đế cần tài nguyên khổng lồ đến mức nào đâu!”
“Cái gì, thống nhất Trung Châu! Ngươi đủ khả năng sao?” Dược Đan kinh hãi
“Ta tu luyện thần thông cực kỳ lợi hại, có thể cách không hấp thu năng lượng của đối tượng thấp năng lượng hơn ta. Với lại ngươi chưa biết năng lực của ta đâu. Chỉ cần ta đột phá đấu thánh 7 sao. Ta dám chắc đấu thánh 9 sao hậu kỳ không phải đối thủ của ta. Nếu ngươi có nghi ngờ bây giờ có thể thử năng lực vượt cấp chiến đấu của ta.”
Dược Thiên tiếp tục tấn một quả bom nặng ký nữa vào Dược Đan khiến hắn vững lòng.
“Thôi được, để ta kiểm tra năng lượng ngươi tới đâu!”
“Được rồi, chúng ta tới Táng Thiên sơn mạch đi. Ta sẽ buông tay cùng tộc trưởng một trận chiến!”
“Được thôi, rất lâu rồi cũng nên vận động một tí. Tiểu tử, để ta cho ngươi thấy bộ xương này cũng chưa lão đâu!”
Thực ra Dược Đan cũng rất động tâm trước đề nghị của Dược Thiên, hắn kinh doanh Dược tộc rất lâu, bị đè nén chèn ép rất nhiều. Nếu Dược Thiên nói lời là thật, hắn ngại gì không đánh cược một phen.
Cả hai phá toái không gian, chưa đầy một canh giờ đã đến nơi.
“Ngươi đến đi!” Dược Đan chấp Dược Thiên đánh trước.
“Được! Ngũ hành luân ly hoả pháp!” Đây là pháp quyết cao thâm của Dược tộc, vừa công pháp tu luyện, vừa đấu kĩ liệu địch vừa là khống hoả pháp quyết luyện đan. Nó được Dược Thiên cải tiến thành ngũ hành pháp quyết nhằm nâng cao lực công kích lên gấp bội.
“Tốt! Đến đây đi!” Dược Đan cũng thi triển ngũ luân ly pháp quyết.
10 con thú hoả xông vào nhau thôn phệ lẫn nhau, cuối cùng thành cục diện hoà.
“Quả thật rất tuyệt, ngươi nhất tinh đấu thánh mà có thể đấu ngang tay với thất tinh đấu thánh quả là thiên phú kinh khủng. Nếu ta đoán không lầm, trong ngũ con hoả thú đều có mang 3 loại dị hoả đồng thời có đủ nguyên tố ngũ hành khiến lực công kích của nó tăng lên ít nhất 10 lần, Đúng không?”
“Quả như tộc trưởng nói. Nói thật, ta còn dựa vào đế cảnh linh hồn khống chế các con hoả thú khiến nó linh hoạt hơn các con của các ngươi nhiều.”
“Với lại công pháp của ta có thể dung hợp nhiều loại hoả diễm khác nhau khiến uy lực của nó bạo tăng. Tộc trưởng hãy thử chiêu này xem!”
Nói rồi, hắn bắt chước Tiêu Viêm tung phật nộ hoả liên tam sắc gồm Hải Tâm Diễm, Vẫn Lạc Tâm Viêm và Quy Linh hoả diễm.
Một đoá hoả liên to bằng quả bóng bay thẳng đến Dược Đan. Pháp quyết này thực tế cực kỳ đơn giản, đơn giản hơn phong độn Rasengan của Naruto rất nhiều nên chịu khó tưởng tượng một lát là Dược Thiên thi triển ngay thôi nhưng uy lực của nó khá tốt, tương đương với thiên giai sơ cấp đấu kỹ.
Dược đan cũng không kém, hắn cung tay theo động tác ném dĩa đồng thời vận khí, thi triển thiên giai đấu kỹ Phá Thiên đao. Một lưỡi đao lửa chém thẳng vào hoả liên khiến nó nổ tung giữa không trung khiến hắn chật vật lui mấy trăm mét.
“Tốt lắm, đây là chiêu thức mạnh nhất của ngươi à!”
“Chưa đâu, tộc trưởng, đây là đấu kĩ thấp kém nhất của ta mà thôi! Tiếp theo ngươi cần phòng ngự kĩ kẻo bị thương đấy! Ha ha!”
“Hắn vận dụng âm ba công kết hợp tinh thần lực siêu cường tấn công linh hồn của Dược Đan sau đó tung Pháo năng lượng át chủ bài của mình ra.
Từng quả cầu năng lượng bằng quả bóng bay ra với tốc độ cực nhanh toả định Dược Đan khiến hắn không thể tránh né, chỉ có thể chống đỡ.
Từng viên loan đao từ cơ thể hắn ném ra chém vào hoả cầu nhưng không kịp. Tốc độ ngưng tụ hoả pháo của Dược Thiên quá nhanh so với tốc độ tụ đao của hắn. Những quả cầu với uy lực thiên giai sơ cấp khiến hắn ăn không tiêu. Bí quá hắn phải vận dụng linh giáp để giảm bớt áp lực nhưng hiệu quả không tốt bao nhiêu.
Cũng may, ném hơn trăm hoả cầu, Dược Thiên ngừng tay. Bây giờ Dược Đan trông thật thê thảm, mình mẩy hầu như không chút nguyên vẹn, vết cháy bỏng khắp nơi. Hắn phải sử dụng Bát phẩm hồi nguyên đan và liệu thương đan mới khá hơn.
“Ngươi hết năng lượng rồi phải không. Quả thật đây là đấu kĩ cực kỳ cao cấp. Nếu ngũ tinh đấu thánh trở xuống gặp chiêu này cũng chết chắc. Cũng may là ta chèo chống được.”
Dược đan giả bộ cao thâm chỉ đạo Dược Thiên.
“Không, tộc trưởng lầm rồi. Ta có thể phóng liên tục cả ngàn quả pháo như thế! Hơn nữa bản lĩnh của ta cũng chưa xuất hết. Ngươi cứ hồi sức nửa cảnh giờ, ta sẽ chiếu cố tốt ngươi. Khà khà!”
Dược Đan cảm thấy mình hôm nay có lẽ làm bao cát cho tiểu tử này mất rồi. Nhưng đường đường là tộc trưởng chẳng lẽ nói không được. Do đó, hắn cũng không khách khí, sử dụng mấy hạt hồi nguyên đan để mau chóng khôi phục đấu khí.
“Được rồi, hiệp hai bắt đầu!” Dược Thiên rống to sau đó thân ảnh biến mất.
“Toàn phong cước!” Hắn thuấn di đến sau lưng Dược Đan sau đó tung cú roi chân sở trường. Dược Đan cũng không kém, hắn nhanh chóng xoay người cong tay đón đỡn.
“Liên hoàn toàn phong cước!” Thăm dò thấy Dược Đan thể thuật cũng khá, hắn bèn bay theo tung cước liên tục vào Dược Đan.
Dược Đan cảnh giới cao hơn, thân thể đấu khí hùng hồn phóng xuất ngăn cản phần lớn các cú đá của Dược Thiên. Nhưng Dược Thiên quá nhanh, mà hắn lại không thiện trường thể thuật nên khá chật vật.
“Thế nào tộc trưởng!”