Dược Thiên thu tất cả năng lượng và thiên tài địa bảo vào không gian thiên nhãn nhưng vô dụng. Hai không gian va chạm phát sinh bài xích. Đây là lần đầu tiên hắn không vào không gian thiên nhãn của mình được.
“Hệ thống, ngươi ở không?”
“Ta đây, thưa ký chủ!”
“Ngươi có thể hấp thu năng lượng nơi đây chứ!”
“Tuân lệnh, ký chủ!”
Thế là, cả núi thiên tài địa bảo vơi đi nhanh chóng, cuối cùng chỉ còn lại bộ xương đấu thánh là Dược Thiên cố ý lưu lại cho Dược Linh mà thôi.
“Dược Linh muội muội, chúng ta cùng đến gần xem đây là ai!”
“Hệ thống, dò xét lai lịch bộ xương trước mắt!”
“-Nhân vật: Băng Kinh Lý (đã chết 1855 năm)
- Năng lượng: 513k
- Bổn nguyên: 20k
- Không có lực sát thương”
Hệ thống chỉ đưa ra 4 dòng thông báo ngắn gọn. Có lẽ nhân vật này đã chết khá dài nên năng lượng tích luỹ không được bao nhiêu.
“Dược Thiên ca ca, huynh có biết lai lịch của bộ xương này không?”
“Nhìn bộ xương uy áp toả ra hàn khí bức người có lẽ là người của Băng Hà Cốc. Cảnh giới khi còn sống ít nhất đạt đến nhị tinh đấu thánh. Nhìn dáng vẻ có lẽ đã chết mấy ngàn năm rồi!” Dược Thiên ra vẻ cao thâm chỉ chỉ nói nói.
“Muội xem coi nạp giới trên người hắn còn sử dụng được không!”
“A, đã hư hỏng hết rồi, chỉ còn lại một quyển đấu kĩ thiên giai trung phẩm “Băng phong vạn lý”! Ca ca, chúng ta phát đạt rồi!”
Dược Linh nhảy lên vui sướng nói với Dược Thiên. Quả thật thiên giai đấu kỹ ở nơi nào cũng là trân bảo, kể cả Dược tộc. Nhưng đối với Dược Linh thì quyển đấu kĩ này khá vô dụng, có lẽ nó có hữu ích với Dược Thiên. Bởi Dược Linh là hoả mộc thổ thuộc tính, còn Dược Thiên thì toàn thuộc tính nên đấu kĩ nào đối với hắn cũng như nhau. Có điều hắn có luyện hay không là vấn đề. Bởi hắn thấy đấu kĩ của hắn cũng là thiên giai. Nếu muốn hắn có thể dùng bổn nguyên điểm để thăng cấp đấu kĩ cũng được.
“Thôi được rồi. Đưa quyển đấu kỹ cho ca ca để ca ca xem có thể cải tiến được hay không?”
Dược Thiên một bên vừa xem một bên câu thông hệ thống “Nếu dựa trên đấu kĩ này, điều chỉnh thành hoả hệ đấu kỹ cần bao nhiêu bổn nguyên!”
“Bẩm kí chủ, thiên giai trung phẩm là cấp 11, vì thế cần bổn nguyên của một tên đấu thánh 5 sao là đầy đủ, tức là một phần trăm của 2000 000 là 2 vạn. Nếu hư không tạo vật thì 20 vạn.”
“Được, vậy hấp thu tên đấu thánh này đồng thời cải biên thành hoả hệ đấu kỹ cho ta!”
Sau đó, Dược Thiên đi tới trước chạm vào bộ xương tên đấu thánh xấu số này. Hắn cũng không rãnh rỗi nghiên cứu tên này là ai, tại sao chết. Hắn chỉ thấy đống năng lượng đang nằm lù lù trước mặt mà thôi.
“Dược Linh. Ta cần giải quyết tên to xác này! Muội hãy đứng sau lưng ta và phòng ngự cho tốt!”
Sau đó, Dược Thiên tập trung năng lượng vào vào hai tay tạo nên một quả cầu năng lượng khổng lồ, sau đó bắn thẳng vào vách không gian trước mặt. Kết hợp với chân lý chi nhãn. Dược Thiên hoàn toàn nhìn thấu kết cấu không gian trước mắt nên tấn công chính xác vào chỗ không gian bạc nhược nhất.
Uỳnh một tiếng, không gian vỡ vụn từng tầng từng tầng như thuỷ tinh. Nhân cơ hội đó, hắn kéo Dược Linh vào không gian thiên nhãn để tránh bão năng lượng ập tới. Còn hắn thì bồi thêm mấy phát Chidori duệ thương vào nội tạng của cự quy.
Cự quy bên ngoài điên cuồng giãy giụa. Tuy bộ mai rùa vô cùng cứng rắn không thể phá huỷ nhưng thể nội của nó lại khá yếu ớt, chỉ có đấu tôn đỉnh phong nhục thể nên dễ dàng bị chiêu thức cường đại của Dược Thiên đánh phá.
Cuối cùng, cự quy chịu không nổi và bị tiêu diệt.
“Ha hả, Dược Linh muội thật may mắn. Tối nay chúng ta lại có món ăn ngon rồi.”
“Thật sao ca ca, ta cũng chưa từng ăn thịt rùa biển. Không biết ăn có ngon không?”
Thế là tối đó, hắn và Dược Linh dùng vạn thú đỉnh nấu một nồi rùa hầm thuốc bắc.
Với năng lượng khổng lồ của con rùa thì Dược Linh chỉ ăn vài chén đã không thể ăn tiếp. Còn Dược Thiên thì hắn muốn ăn bao nhiêu thì ăn tuỳ ý đến khi ngán mà thôi. Bởi hắn có hệ thống trợ giúp hấp thu năng lượng nên không sợ no bạo. Nếu hắn hấp thu không sử dụng thì hệ thống sẽ tồn trữ cho hắn. Hấp thu thiên tài địa bảo cùng thể xác tên đấu thánh cũng cho hắn khoảng 700k năng lượng tinh thuần. Kết hợp lúc trước hắn có tổng cộng 1400k năng lượng đủ để hắn tấn cấp đấu thánh. Do đó, hắn mỗi ngày hấp thu một ít đến khi hắn hoàn toàn quen thuộc lực lượng này, hắn sẽ đột phá đấu thánh.
Tuy nhiên hắn cũng không phải không tiêu hao, mà tiêu cự đại. Mỗi ngày hắn tiêu hao ít nhất vạn điểm năng lượng cho phân thân. Tuy nhiên mỗi phân thân cũng tiêu hao không đều. Phân thân không có khả năng hấp thu năng lượng nên một mực tiêu hao, nhiều ít là tuỳ tình huống đặc thù. Hắn hiện tại đã bị tiêu diệt 24 phân thân. Chủ ý là do bị yêu thú đuổi giết hoặc gây sự bị giết. Tuy nhiên hắn cũng không có ý định trả thù mà suy nghĩ nhân quả trong đó. Từ đó, tâm cảnh của hắn cũng có sự thăng hoa nhất định.
Một tháng sau, hai người cũng dùng hết nồi canh rùa đồng thời Dược Thiên cũng dùng mai rùa luyện thành một cái thiên giai trung phẩm cự thuẫn. Nói về sức phòng ngự, cự thuẫn này theo Dược Thiên thông qua hệ thống đánh giá có thể ngăn cản đòn công kích 2 triệu điểm tương đương với một đòn toàn lực của đấu thánh 5 sao.
Dược Thiên định làm một cái hộ giáp nhưng đeo vào thì quá xấu xí nên hắn cải biến để cự thuẫn có thể to nhỏ tuỳ theo ý thích. Phóng to có thể trở thành cự giáp, có thể che chắn cho cả 10 người, thu nhỏ có thể trở thành một chiếc khiên nhỏ đeo trên tay.
“Dược Linh muội muội, đây là quà ta tặng muội”. Sau đó, hắn đưa khống chế thủ pháp cho Dược Linh đồng thời để Dược Linh dùng linh hồn ấn ký thôi động trận pháp nhận chủ.
“Đa ta Dược Thiên ca ca. Hộ giáp này tên gì?”
“Ta cũng chưa đặt tên, nhưng công năng của nó có thể chống lại đấu thánh 5 sao trở xuống công kích. Đấu tôn cho dù đánh trăm năm cũng không thể làm sức mẻ nó tí nào.”
“Với lại ta còn tặng muội một môn thiên giai đấu kỹ. Cả tháng qua ta thôi diễn băng phong vạn lý tìm ra được nguyên lý và cải biên thành vô tận hoả vực thiên giai đấu đấu kỹ. Muội xem thế nào!”
Nói xong, hắn đưa cho Dược Linh bản pháp quyết mà hệ thống cải biên sáng tạo ra. Hắn cũng không muốn khoe khoang. Thực ra sau khi hấp thu đủ bổn nguyên, hệ thống thôi diễn chỉ khoảng một canh giờ đã sáng tạo ra mới pháp quyết. Nhưng Dược Thiên không muốn làm Dược Linh kinh hãy nên chờ tới ngày hôm nay.
Bản pháp quyết này nguyên lý giống băng phong vạn lý. Nói là vạn lý này phải tuỳ thuộc vào đối tượng sử dụng.
Nếu một tên đấu thánh đỉnh phong sử dụng có lẽ băng phong vạn lý. Còn đấu tôn chỉ trăm dặm là cùng. Còn đấu tông chỉ đóng băng một dặm mà thôi.
Còn vô tận hoả vực cũng thế. Nếu một tên đấu thánh sử dụng có thể tạo ra một quả cầu lửa có bán kính ngàn km, đấu tôn bán kính 10km, còn đấu tông bán kính trăm mét. Nhiệt độ thì cũng tăng dần qua cảnh giới.
Pháp quyết này phối hợp với linh hồn lực vận dụng ngũ hành tương sinh tương khắc biến mọi năng lượng đều chuyển hoá thành hoả hệ, đồng thời thông qua thủ quyết đặc thù dẫn dắt năng lượng trong cơ thể bùng phát làm mồi lửa đốt cháy năng lượng xung quanh nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng tới cơ thể.
Băng phong vạn lý nguyên lý cũng như thế nhưng chuyển hoá năng lượng thành băng nguyên tố. Khiến đóng băng cả khu vực.
Nói chung, Dược Thiên thì tu luyện được cả hai bản đấu kĩ, còn Dược Linh thì chỉ tu luyện vô tận hoả vực.
Sau đó, cả hai chia ra và bắt đầu phần mình tu luyện.
Dược Thiên thì như thế giới trước, 1000 ảnh phân thân cùng nhau nghiên cứu và thi triển pháp quyết. Do đó, chỉ hơn 1 tuần lễ sau, hắn đã đạt cảnh giới đăng phong tạo cực. Tuỳ ý thao túng kích cỡ và khu vực nhất định nhiệt độ. Hai bản pháp quyết này một cái là tăng nhiệt độ cực cao, một cái là giảm nhiệt độ cực thấp. Do đó, có thể nói hai bản pháp quyết này tuy hai mà một. Bây giờ, băng vực hay hoả vực hắn đều tuỳ tâm điều khiển. Thậm chí bên trong băng vực có hoả vực, bên trong hoả vực cũng có thể có băng vực. Thành tựu cực cao.
Còn Dược Linh thì vẫn say mê tu luyện đấu kĩ và mới nhập môn. Quả thật hắn cũng muốn truyền thụ phân thân thuật cho Dược Linh nhưng Dược Linh hoàn toàn không thể tạo ra năng lượng phân thân được. Nếu miễn cưỡng tạo ra thì linh hồn sẽ bị tiêu hao vĩnh viễn. Do đó, không cách nào tu luyện được như hắn. Nhưng một tuần lễ đem tu luyện tới nhập môn thiên giai đấu kĩ cũng chứng tỏ Dược Linh thiên phú rất khủng bố.
Do đó, cả hai cũng vừa đi, vừa tu luyện, Dược Thiên thì thong thả thu thập thiên tài địa bảo hoặc đánh cá kiếm mồi.
Lại qua ba tháng.
“Dược Linh muội muội, phía dưới là một đầu chương ngư đấu tôn sơ kỳ. Muội hãy dùng nó tập luyện hoả vực đi nào!”
Dược Linh qua ba tháng này tu vi cũng ổn trọng tăng lên từ 7 sao đến 9 sao đỉnh phong đấu tông. Chỉ cách một bước nhỏ là tấn cấp đấu tôn.
“Thủ quái, hãy xem vô tận hoả vực của bổn cô nương!”
Vừa hét, cô nàng vừa đánh các thủ quyết thôi động linh hồn lực tràn ra ngàn mét chung quanh điên cuồng thôn phệ chuyển hoá thiên địa linh khí thành hoả hệ năng lượng đồng thời áp súc kéo vào trăm mét đường kính bao bọc chương ngư và đốt cháy.
Chương ngư bỗng nhiên bị toả định thì vô cùng kinh hãi và giãy dụa phá vỡ bình chướng nhưng hiệu quả khá thấp.
Bỗng nước biển xung quanh bị đốt cháy khiến nó khá kinh hãi đồng thời lặn thêm sâu vào hải vực.
Thấy thế. Dược Linh cũng lặn xuống theo và điều khiển ngọn lửa.
Chương ngư thấy Dược Linh thì biết ngay là nhân loại này giở trò nên hung hãn dùng vòi đánh về phía Dược Linh nhưng đều bị Dược Linh tránh né hết.
Sau đó, nó dùng miệng ngưng tụ thần thông thành những viên thuỷ cầu đen kịt phun thẳng về phía Dược Linh. Tránh né không kịp, Dược Linh bèn tung ra huyền quy thuẫn đón đỡ, đồng thời tăng nhiệt độ hoả vực lên.
Đây là cuộc chiến tiêu hao. Dược Linh dùng năng lượng của mình làm mồi lửa đốt cháy hoả vực. Chương ngư thì dùng năng lượng ngưng tụ thần thông đánh về phía Dược Linh.