Ta Chỉ Là Phân Thân

Chương 53: Thâu tóm Hắc Giác Vực




“Tôn chủ, hôm nay lão hủ đích thân hầu ngài cùng tiểu thư dạo quanh các nơi của Hắc giác vực.”

“Nhắc đến Hắc Giác vực, phong cảnh thì chẳng có gì, nhưng nơi tiêu tiền thì nhiều vô số kể. Trong đó sòng bạc, tửu điếm, phòng đấu giá là nơi nổi tiếng nhất của Hắc giác vực, ngoài ra còn có đấu trường đấu thú, hoặc những khu chợ phồn hoa. Đây đều là những nơi mà chúng ta sẽ đi.”

Hắc Mộc một hơi kể năm bảy nơi thuộc địa bàn của toàn thế lực tại Hắc giác vực. Đây cũng là ý định của Dược Thiên. Để người của Thiên minh đi khiêu khích khắp nơi sau đó tìm cớ đánh chiếm thu phục thế lực đối địch.

“Tốt, dẫn đường!”

“Mời Tôn chủ và tiểu thư lên xe!”

Một chiếc long mã xa hào nhoáng đến đón 3 người đi.

Lái xe cũng là một tên đại đấu sư trẻ tuổi. Đây cũng là cách thể hiện thân phận “nhị thế tổ” mà các công tử ca thường sử dụng. Tuy nhiên, hắc lão thì hoá trang thành một gia nô già nua yếu đuối.

Đầu tiên tất nhiên cả hai cùng đi đến tửu lâu nổi tiếng nhất ở Hắc giác vực ăn sáng. Sau đó là đi sòng bạc.

Sòng bạc đương nhiên ưu tiên nằm ở địa bàn của Hắc hoàng tông, sòng bạc Hành Thiên.

Để mở mang tầm nhìn cho Dược Linh. Dược Thiên để nàng chơi tự do các trò nàng thấy hứng thú. Ở đây thịnh hành nhất là lắc xúc xắc và trò chơi chẵn lẻ. Đây là trò chơi dựa vào năng lực người làm cái chứ không dựa vào vận may hay linh hồn lực của đối thủ. Do đó, nhà cũng không sợ người chơi gian lận. Mà mấy ai dám vào sòng bạc gian lận.

“Chán quá, Dược Thiên ca ca. Muội chưa thắng được ván nào cả!”

“Được rồi, muội cứ đặt đi, sẽ thắng!

Đang nói thế, Dược Thiên sử dụng linh hồn lực thay đổi điểm số trên xúc xắc khiến Dược Linh thắng liền 10 trận liên tiếp khiến số tiền tăng lên đến gần ức kim tệ.

Nhà cái cũng bắt đầu thay người nhưng vẫn vô dụng. Cuối cùng đưa ra một tên có linh hồn lực đạt tới phàm cấp viên mãn. Đây là một tên phù sư cấp 5, tương đương với một tên đấu hoàng đỉnh cao.

Dược Thiên cũng khá bất ngờ bởi nơi như thế nào lại gặp được một tên có linh hồn lực cao như thế. Phải biết hầu hết luyện dược sư cấp 8 đều dừng bước ở linh hồn lực phàm cấp.

Nhưng hắn gặp phải Dược Thiên linh hồn lực đã vào thiên cấp như đứa trẻ gặp ông tổ, làm sao mà đấu.

“Hoan hô, lại thắng rồi, Dược Thiên ca ca. Ta lợi hại không!”

“Các vị, mời ra ngoài, sòng bạc có chuyện riêng cần phải giải quyết.” Tên chủ sự nói xong lùa người chơi khác ra ngoài. Ai có bãn lĩnh đứng lại xem bọn hắn cũng không quản. Sau 5 phút, bọn hắn đóng cửa, thôi động cấm chế.

“Tiểu tử, ngươi thật lợi hại! Cho các ngươi hai lựa chọn. Một quy phục sòng bạc và ký giấy bán thân. Hai là chết!” Tên chủ sự khinh khỉnh tiến lại gần Dược Thiên và quát.

“Xem ra ngươi rất có tiếng nói ở đây! Ta không muốn giết kẻ vô danh!”

“Ta Mạc Thiên Vấn, chủ sòng bạc này. Tiểu tử, ngươi thật to gan, dám đến sòng bạc ta mà chơi bẩn!”

“Là các ngươi bất tài mà thôi! Linh muội, luyện tay nghề chút đi!” Sau đó, hắn lui xuống nhường chỗ trống cho Dược Linh.

“Tốt ca ca, lược trận giúp muội nhé!”

“Ngũ luân ly hoả pháp!”

Ba con thú hoả nhanh chóng thành hình và lao nhanh vào đám lâu la. Bọn lâu la cũng không phải yếu, phần lớn là đấu sư, có 7 tên đại đấu sư và 2 tên đấu linh.

Cả bọn hợp lực kẻ tung ra đòn phòng ngự, kẻ tấn công vào các con hoả thú.

Sau cùng, với số lượng đông đảo, bọn lâu la cũng ngăn chận được đòn tấn công tuỳ tiện của Dược Linh.

“Tốt lắm, lại xem chiêu!”

Lần này, vẫn là ba con thú hoả sói, hổ, báo nhưng hình thể gấp đôi lần trước. Thấy bọn lâu la chống đỡ hết nổi. Một vị lão giả đứng sau lưng Mạc Thiên Vấn vung tay. Một con thuỷ long cực lớn bay quét và thông phệ sạch sẽ ba con thú hoả. Đồng thời thuỷ long cũng biến mất để lại một mảng sương mù to lớn trong không khí.

“Hả, uy lực ít nhất là địa giai thượng phẩm đấu kĩ. Xin hỏi các hạ là ai!” Lão giả nhãn quan cực độc nhận thấy 3 người này lai lịch không tầm thường nên cố ý dò hỏi.

“Ha ha, bọn ta cảm thấy rất hứng thú với sòng bạc này nên định chiếm làm của riêng mà thôi!” Dược Thiên vừa nói vừa phóng thích uy áp đấu hoàng ngũ tinh về phía đối phương.

“Thì ra các hạ là Minh chủ mới của Hắc minh. Tuy các hạ là đấu hoàng ngũ tinh thậm chí đấu hoàng cửu tinh nhưng Hắc hoàng tông không phải ngươi có thể quấy rối. Các hạ đi đi!” lão giả đứng sau lưng Mạc Thiên Vấn chậm rãi nói. Đồng thời lão cũng hiển hiện tu vi đấu hoàng đỉnh phong.

“Ha ha, tốt lắm tốt lắm!”

Nói xong hắn đưa tay về phía lão giả và Mạc Thiên vấn, sử dụng hấp lực hút cả hai về phía mình, bóp chặt cổ và hút cạn năng lượng của hai người. Sau đó, quăng hai người như chó chết xuống đất và nhìn về phía bọn lâu la.

“Về bảo Mạc Thiên Hành đến đây chuộc người!”

Cả bọn lâu la hoảng hốt, không biết làm sao, nếu cả bọn chạy về thế nào cũng bị giết chết. Cuối cùng, chỉ ra hai tên tu vi yếu nhất chạy về Hắc hoàng tông báo cáo tông chủ.

...

“Ngươi bảo sao, tên kia chỉ đưa tay ra hút Mạc lão về phía mình, thế là Mạc lão ngất xỉu à?”

“Đúng vậy thưa tông chủ!”

“Người đâu, mời tất cả các trưởng lão cùng ta đi cứu người!”

Mạc Thiên Hành dẫn theo 4 vị trưởng lão đến sòng bạc Hành Thiên.

Cả bốn vị trưởng lão thật bất ngờ đều có tu vi đấu tông. Cao nhất đại trưởng lão với tu vi tứ tinh đấu tông, nhị trưởng lão tam trưởng lão tu vi nhị tinh đấu tông. Tứ trưởng lão cùng Mạc Thiên Hành đều có tu vi đấu tông nhất tinh.

Thật bất ngờ, một tông phái ở Hắc Giác vực vậy mà có ngũ tên đấu tông. Thế mà bọn hắn lại không dám xưng bá Hắc giác vực. Điều này chứng tỏ bọn hắn không có can đảm làm việc đó, hai là nước ở Hắc Giác vực sâu. Mà lý do thứ hai có lẽ hữu lý hơn. Bởi Hắc Giác, ngư long hỗn tạp, tên như ý nghĩa, ngoài tông phái, còn vô số tán tu, thậm chí bị truy nã người nhiều vô số kể. Do đó, cẩn thận thuyền đi vạn năm.

Còn Dược Thiên hắn không sợ gì, hắn chỉ muốn vơ vét vô tận tài nguyên. Nếu đủ thực lực, thậm chí Trung Châu hắn cũng muốn xưng bá. Mà xưng bá không được, hắn phủi mông đi, thế là xong. Hắn chẳng có gì để mất.

“Tiểu tử, ngươi thật to gan. Dám đến địa bàn Hắc hoàng tông để gây sự. Tự phế hai tay rồi cút đi!”

Vừa đến, Mạc Thiên Hành bỗng hướng về Dược Thiên quát to. Nhưng mọi người sau khi nghe xong cũng quá kinh hãi. Chỉ phế hai tay rồi cút đi. Nhẹ nhàng thế à!

Đúng là bản tính vô cùng cẩn thận.

“Ngươi biết ta là ai chăng!” Dược Thiên hỏi ngược lại Mạc Thiên Hành.

“Ngươi chính là minh chủ mới của Hắc minh chứ gì. Tiểu tử, đừng tưởng có tu vi đấu tông là giỏi lắm. Bất kì người nào trong chúng ta ở đây cũng hoàn toàn có thể mạt sát ngươi trong nháy mắt mà thôi!”

“Ngươi không sợ thế lực sau lưng ta sao?” Dược Thiên hỏi ngược lại.

“Cái này...!” Mạc Thiên Hành bỗng do dự.

“Ha ha, tông chủ ngươi càng già càng nhát gan rồi! Với thực lực chúng ta, ở Hắc Giác vực ngoài lão già viện trưởng, chúng ta còn sợ ai. Với lại lão già đó, không khỏi sợ chúng ta trả thù a?” Đại trưởng lão thấy thế bèn giật dây Mạc Thiên Hành quyết đoán.

“Được rồi, ta cho các ngươi hai lựa chọn: “Đánh thắng ta, ta sẽ bỏ đi, nếu bại thì thần phục Thiên minh ta vừa thành lập!”

“Tiểu tử ngông cuồng, xem chiêu!” Tứ trưởng lão nổi giận tung một chưởng cực mạnh về phía Dược Thiên.

“Mộc diệp toàn phong!” Dược Thiên ung dung dùng chân nhẹ nhàng đá tan chưởng lực của tứ trưởng lão. Thuận thế, hắn dùng 5 ảnh phân thân xông tới 5 người, dùng thể thuật loạn đả quyền cước tấn công về phía bọn hắn. Với cảnh giới và tốc độ cao hơn mấy lần, chẳng mấy chốc, 5 tên đấu tông nằm ngoẻo cổ trên mặt đất.

“Thế nào! Đầu hàng hay chết!”

“Hừ, ta thà chết chứ không đầu hàng!” Tứ trưởng lão bỗng quát to.

“Crắc”. Dược Thiên hút cạn năng lượng của tứ trưởng lão đồng thời bóp nát cổ hắn. Sau đó, dùng dị hoả thiêu trụi thân thể cùng linh hồn hắn.

Thấy thế, 4 người còn lại nhìn nhau, sau đó quyết định: “Được, chúng ta đầu hàng! Tham kiến minh chủ!”

Từ thủ đoạn kì dị và sức mạnh của Dược Thiên, bốn người biết bọn hắn không có cách nào phản kháng. Phảng kháng chắc chắn sẽ chết. Mà chết không có ý nghĩa. Do đó, dứt khoát đầu hàng. Với lại, năng lực của bọn hắn thì chắc chắn sẽ có vị trí không tệ trong Thiên minh, thậm chí phó minh chủ cũng có khả năng.

“Tốt, theo lệ thường, mỗi thế lực phải cống hiến ta bảy phần tài nguyên. Hắc lão, dẫn người đi tiếp nhận!”

Sau đó, không đợi cho đám người Mạc Thiên Hành ngẩn người, hắn quay người đi thẳng. Đồng thời nói vọng lại

“Các ngươi về chuẩn bị, ngày mai chúng ta sẽ đi thăm các thế lực còn lại ở Hắc Giác vực.”

Sau đó, hắn và Dược Linh trở về tổng hội Thiên minh.

Thế như chẻ tre, hắn và các thành viên của Thiên minh càn quét tất cả các thế lực lớn nhỏ trong toàn bộ Hắc giác vực.

Quả đúng như Mạc Thiên Hành dự đoán, nước ở Hắc Giác vực rất sâu. Trong đợt càn quét này, Dược Thiên gặp được một tên đấu tôn 3 tinh, hai tên đấu tôn nhất tinh và 7 tên đấu tông. Tuy nhiên, tất cả đều bị Dược Thiên đánh chết và hút cạn năng lượng cùng bổn nguyên điểm. Từ khi thức tỉnh thiên nhãn, kết hợp với dị hoả, những đòn tấn công của hắn càng thêm mạnh mẽ. Hoả độn Rasengan uy lực kết hợp dị hoả cùng khống hoả pháp quyết uy lực không thua gì thiên giai hạ phẩm đấu kĩ với quỹ tích di động cực kỳ lắt léo, hầu như đối thủ không kịp đón đỡ đã bị dính đòn. Đồng thời, khai thác không gian thiên nhãn, hắn có thể chứa đựng hàng trăm viên Rasengan trong đó, đồng thời khi cần, triệu hoán ra bắn thẳng về phía đối thủ. Do đó, gặp tên đấu tôn 3 tinh, hắn vẫn mạt sát như thường. Đồng thời, không gian thiên nhãn còn có thể chứa đựng đồ vật, thậm chí hắn còn có thể vào đây tu luyện, tuyệt đối an toàn và bí mật.