Ta Bị Zombie Cắn

Chương 40: Mục Tiêu Tiếp Theo Biệt Thự!






Ngựa đẹp dựa vào yên ngựa, Người đẹp dựa vào cách ăn mặc.
Trước đó Trương Thành một thân quần áo rẻ tiền lấm tấm mấy vết ố trông không có được bắt mắt.
Còn hiện tại…….
Ta Bị Zombie Cắn Trailer
Mặc dù vẫn là thân thể rác rưởi đấy, nhưng khoác lên bộ đồng phục rất tiêu chuẩn cảnh sát trang bị.

Cũng toát lên mấy phần phong cách
Trương Thành vốn không phải thấp, gần đây lại rèn luyện, uống sữa Gym, cơ thể cũng có chút nổi lên một chút cơ bắp.
Mặc dù còn không thể so sánh với những mãnh nam cường tráng, nhưng nhìn kĩ cũng có chút hình tượng.
Đường Dĩnh đi một vòng quanh Trương Thành, , hỏi: "Ngươi đi đồn cảnh sát sao?"
"Ân." Trương Thành gật gật đầu, sau đó ngay trước mặt Đường Dĩnh, cởi bỏ trang bị trên người.
Trước cởi ra đai lưng nhiều chức năng, lại cởi xuống áo chống đạn.
Đem gậy cảnh sát, còng tay, bình xịt hơi cay, cường quang đèn pin, ấm nước cảnh dụng, túi cấp cứu, đai lưng nhiều chức năng, phòng cắt bao tay, bộ đàm.

.

.

Những trang bị này đều để dưới đất, bày ra .
Đường Dĩnh đây là đầu tiên được tiếp xúc gần như vậy với trang bị cảnh dụng.

Nàng ngồi xổm người xuống, đi ngửi ngửi mùi của áo chống đạn.
A.
Là mùi mồ hôi ~~
Trương Thành nói: "Ta cũng mang về cho nàng một bộ, đợi chút nữa nàng mặc cho ta xem."
Lúc này, Đường Dĩnh thấy được Trương Thành bên hông cắm súng lục.
Hai thanh súng lục!
Đường Dĩnh hỏi: "Đây là thật súng sao?"
Trương Thành hồi đáp: "Mỗi một khẩu đều là thật, còn có một khẩu chuyên môn đối phó với nàng."
Lúc nói chuyện, Trương Thành đã cởi ngay trước Đường Dĩnh trước mặt, bắt đầu cởi quần áo.
Người xấu này, vừa về đến đã có những ý nghĩa xấu xa!
Hơn nữa, cách nói chuyện của hắn cũng càng ngày càng lưu manh!
Rõ ràng trước đó vẫn là trạch nam.
Bây giờ đã tràn đầy mùi vị nam nhân!
"Hừ." Đường Dĩnh giao hừ một tiếng, về phòng cầm theo 1 hộp BCS.

.

.
Đêm hôm nay, một cỗ xe máy Halley màu đen đang phóng như bão táp ở trên đường.
Nam nhân trên xe, không ai khác ngoài Hứa Siêu.
Trên lưng Hứa Siêu, đeo một cái gậy bóng chày chất liệu bằng kim loại, bên hông cài một cái bộ đàm.
Đêm nay, hắn muốn thử nghiệm một lần to gan, một người một xe máy, đi trên đường sưu tập vật tư.
Ban đêm Zombie hoạt động mãnh liệt nhất.
Một khi nghe được âm thanh của chiếc xe gắn máy Halley,chúng sẽ từng đàn từng đàn vây chiếc xe lại.
Hứa Siêu càng nghĩ, thì trong thân thể hắn càng có một loại cảm giác khẩn trương và kích thích.
Hắn ưa thích khiêu chiến.
Hắn tin tưởng sự tình người khác có thể làm được, vậy hắn nhất định cũng có thể làm được.
Thế nhưng là, ngay khi tiếp cận đường phố gần nhất.
Rốt cuộc Hứa Siêu vẫn đành phanh xe lại.
Bầy zombie Chung quanh, đã từ bốn phương tám hướng tập trung lại đang hướng về phía hắn.
Nếu như hắn tiếp tục đi đến phía trước, chỉ cần bắt đầu tiến vào khu cư xá trong thành phố , sẽ xuất hiện càng nhiều Zombie.
Còn có thể đi lục xoát vật tư sao?.
"Fuck!"
Hứa Siêu giơ tay lên, hung hăng nện xuống bình xăng.
Trong đầu hắn hiện lên cảnh tượng sau khi hắn dừng xe sẽ bị một số lượng zombie khổng lồ vây lấy.
Lúc hắn một lần nữa phát động xe halley, Zombie đã nhào ra ngăn chặn đường.
Xe phân khối lớn Halley nhất định không phải xe Jeep cải tiến.

Một khi bị vây lại, vậy hắn chỉ có một kết cục duy nhất bị zombie ăn sạch.
Tại sao tên kia có thể làm được?
Hắn còn cưỡi loại xe máy có bàn đạp nha!
Loại xe máy của nữ nhân.
Hứa Siêu càng nghĩ càng tức giận, tay với về sau lưng rút ra gậy bóng chày.
Bành!
Đầu con Zombie, bị nện nát nhừ.
Ách.

.

.

Ách ách.

.

.
Ôi ôi.

.

.

Ôi.


.

.
Zombie nghe được động tĩnh, cảm giác được khí tức của người sống, tiếng gầm gừ càng lớn.
Zombie chung quanh càng ngày càng tiến lại gần.
Hứa Siêu quay đầu chạy xe, rời đi.

.

.
Cùng lúc đó.
Trương Thành đang ở bên trong phòng chứa quần áo.
Hắn và Đường Dĩnh vẫn đang đại chiến với nhau.
Đường Dĩnh ăn mặc đồng phục nữ cảnh sát, áo chống đạn, Một đôi bốt cao gót, mặc một cái quần sợi thủy tinh.
Mặt nàng đang hướng về phía tấm gương.
Gia hỏa này thực càng ngày càng biến thái!
Trương Thành vừa vịn eo Đường Dĩnh vừa nói: " Chút nữa Ta lại muốn đi ra ngoài."
Đường Dĩnh mím môi nói: "Vừa trở về đã lại muốn ra ngoài, lần này cần đi bao lâu?"
Trương Thành cười nói: "sẽ rất nhanh thôi, nếu mọi chuyện thuận lợi, chúng ta sẽ ở biệt thự, đi siêu xe ."