Ta Bị Lừa Hôn!!!

Chương 37: Nicolas · Hùng Tam Hỏa




Ngày hôm sau, Linh Duyệt mang theo quà mà Ngô Cẩm Vinh đã chuẩn bị sẵn đi tới nhạc viện thành phố. Cậu đeo khẩu trang và tiến vào khuôn viên trường dưới sự dẫn dắt của trợ lý bà Lưu.

Ngay khi bước chân vào cổng trường, cả người Linh Duyệt đều cực kỳ phấn khích, Ôi! Bầu không khí của nền văn hóa! Hương thơm từ những quyến sách! Đây chính là trường đại học!
Linh Duyệt ẩn núp trong vị trí tầm thường nhất để lắng nghe một tiếng giảng dạy, sau đó bà Lưu phất tay với cậu, Linh Duyệt xách theo quà lanh trí đi theo sau. Bà Lưu vẫn như lúc trước, tóc trắng bạc phơ, nhưng tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều. Bên cạnh đó, giọng hát của bà được bảo dưỡng vô cùng tốt nên đến bây giờ vẫn còn hát bình thường, làm một con người mà nói thì như vậy đã rất lợi hại rồi.puddingixoai.wordpress.com

Bà Lưu vui mừng hỏi: "Con nghe hiểu hết sao?"
Linh Duyệt cười đáp: "Con nghe hiểu ạ, trước kia thầy dạy thanh nhạc từng giảng một ít cho con, nhưng không chi tiết vì họ chưa từng nhắc đến kỹ xảo ca hát, chắc bọn họ cũng không biết rõ."

Chung quy thì mấy thầy dạy thanh nhạc đều chẳng có kinh nghiệm sân khấu nên khác một trời một vực với Bà Lưu. Linh Duyệt nói qua những gì mình hiểu cho bà, bà Lưu càng nghe càng thấy vui vẻ, "Con lợi hại lắm, mới nghe xong một tiết học đã hiểu ra nhiều như thế."
Linh Duyệt ngại ngùng gãi đầu bèn hai tay dâng lên quà mà bản thân mang tới, cậu cảm kích nói: "Cám ơn bà vì đã cho con đến nghe tiết học, con vẫn còn rất nhiều nghi vấn thắc mắc nên nếu bà rảnh thì có thể cho con mời bà ăn bữa cơm không?"

Bà Lưu thích nhất người mới khiêm tốn hiếu học lại còn thông minh như cậu, "Tối nay bà rảnh, chúng ta đi ăn món gì đó thanh đạm đi vì dạ dày bà không tốt, mỗi ngày buổi tối đều chỉ ăn chút cháo mà thôi."puddingixoai.wordpress.com
Một già một trẻ cùng đi vào quán cháo, sau khi cơm nước xong xuôi bà Lưu lập tức dẫn Linh Duyệt đến phòng luyện hát. Hiện giờ sinh viên đã tan lớp nên chẳng còn ai khác, bà đưa cho Linh Duyệt một bản nhạc rồi ngồi bên cạnh nói: "Hát cho bà nghe nào."

Từ lâu, Linh Duyệt đã học được cách đọc bản nhạc nên nhìn sơ qua một lần là biết hát. Đôi mắt bà Lưu phát sáng bèn cầm thêm một bài khác, "Con thử lại lần nữa xem."
Linh Duyệt chẳng biết bà tính làm gì nhưng bà yêu cầu thì cậu sẽ hát. Sau khi hát xong, bà Lưu  đứng dậy, ấn vào bụng Linh Duyệt, "Hát lại phần điệp khúc, nơi này con phải dùng sức."

Linh Duyệt nghe lời làm theo nên khi hát ra nốt cao dường như nghe mượt mà hơn so với trước đây, lúc hát lời ca khúc cực kỳ dài thì ngực cậu cũng không còn cảm giác ngột ngạt.
Bà Lưu phát hiện cậu đã thông suốt bèn cười nói: Con làm lại lần nữa, chỗ chuyển âm cần học cách dùng sức và thu vào."puddingixoai.wordpress.com

Sau nửa tiếng dạy kèm độc lập, Linh Duyệt đã hiểu ra những chỗ thắc mắc làm bản thân buồn bực lúc trước. Bà Lưu kinh ngạc, bà từng dạy qua râst nhiều học viên nhưng lần đầu tiên mới gặp được ca sĩ có năng lực phân tích như thế, kiểu dạy một lần là hiểu ngay lập tức.
Cuối cùng bà Lưu vỗ vai Linh Duyệt, vài phần luyến tiếc tài năng trỗi dậy, "Con quay phim làm gì? Về sau chú tâm hát thật tốt, con chắc chắn có thể trở thành ca sĩ."

Linh Duyệt mắc cỡ nói: "Con cũng đâu nghĩ tới chuyện quay phim xong thì người hâm mộ tăng lên vùn vụt. Trước đó con nghèo quá nên mới đi đóng phim vì diễn xuất kiếm tiền nhanh hơn."
Bà Lưu hiểu ý cậu, "Nói cho cùng vẫn là công ty quản lý của con chưa biết nhiều phương pháp để hát, đúng không? Điều con thiếu nhất bây giờ là kinh nghiệm sân khấu, có vài thứ chẳng cần bà dạy con cứ hát nhiều thì sẽ tự mình sẽ hiểu ra." Bà Lưu suy nghĩ, "Bà tính đề cử con tham gia một chương trình âm nhạc để rèn luyện, con thấy sao?"

Linh Duyệt vui mừng nói: "Quá tốt, nhưng con phải báo cáo trước với người đại diện."
"Trở về thương lượng với anh ta, chương trình đó đã quay vài tập rồi nên bà không chắc sẽ vào được. Con cứ chuẩn bị trước đi, năm nay không được thì chờ năm sau vì con thiếu sự rèn dũa." Bà Lưu cao hứng nói: "Con thích hợp để ca hát lắm, về sau rảnh thì tới tìm bà, bà dạy thêm cho con!"puddingixoai.wordpress.com

"Cám ơn cô Lưu!" Linh Duyệt xúc động khom người, cậu có tài đức gì mà được người ta dốc sức truyền dạy như thế.
Bà Lưu đỡ cậu dậy, "Kêu là bà Lưu, người kêu bà bằng cô rất nhiều, chỉ có một mình con kêu bà là bà Lưu thôi."

Linh Duyệt nhanh chóng sửa miệng, "Cám ơn bà!"
Cậu không gọi họ tên làm mối quan hệ trở nên thân thiết hơn, chọc cho bà Lưu cười thật vui vẻ.

Buổi trưa tuần sau, Linh Duyệt bưng nguyên hộp kem lớn, ngồi bên cửa sổ trong phòng làm việc của Ngô Cẩm Vinh. Cậu vừa ăn vừa lắng nghe tiếng ve sầu kêu ngoài cửa sổ, cẩn thận phân biệt xem rốt cuộc có bao nhiêu con ve sầu xung quanh cây, thật sự không nhàn rỗi đâu.
"Đinh linh linh..." Tiếng chuông điện thoại đánh thức Ngô Cẩm Vinh, người đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Linh Duyệt múc một muỗng socola lớn, nghĩ rằng ai đó tìm cậu để nhận vai vì khoảng thời gian này, có rất nhiều đoàn phim tìm cậu quay phim hai nam chính nhưng đều bị anh Vinh cự tuyệt. Không phải là cậu không thể quay mà chỉ là kịch bản dở, chẳng bằng đừng quay thì tốt hơn.puddingixoai.wordpress.com

Linh Duyệt cứ tưởng rằng lần này sẽ cự tuyệt nữa, ai ngờ giây kế tiếp Ngô Cẩm Vinh như mới uống red bull đứng dậy, "Thật sao? Tốt quá rồi!"
Linh Duyệt ngậm cái muỗng, "Hả?"

Sau khi Ngô Cẩm Vinh cúp điện thoại, anh kích động nhìn Linh Duyệt, "Thằng nhóc cậu thật may mắn, quả không hổ danh là sát thủ giết bà, ngay cả cô Lưu còn đề cử cậu, nếu cậu không nổi thì ông trời thật bất công."
Linh Duyệt rụt cổ lại, "Anh Vinh, em cảm thấy anh định bán em đi."

Ngô cẩm Vinh cười nói: "Đừng làm rộn! Cô Lưu đề cử cậu đi tham gia chương trình âm nhạc, anh cứ nghĩ đó sẽ là một sân khấu bình thường nho nhỏ để cậu rèn luyện, ai ngờ bà mời cậu đi tham gia《 Tiếng Hát Hay Nhất》!"
"《 Tiếng Hát Hay Nhất》? Duyệt Duyệt tham gia sao?" Vương Sao giúp thư ký Phương cung cấp tài liện cho mấy người mới, anh vừa bước vào đã nghe thấy tin này bèn vui mừng nói: "Tốt quá rồi! Cô Lưu thật lợi hại!"

Anh đặt tài liệu lên bàn, vây quanh Linh Duyệt ba trăm sáu mươi độ nịnh hót: "Duyệt Duyệt lợi hại lắm! Cậu chỉ giúp đỡ một bà lão đi đường mà đã có thể kéo tới một đống giá trị cao. Chương trình đó cậu khỏi cần ló mặt, đầu tiên để khán giả lắng nghe tiếng hát của cậu, về sau mới cho phép lộ diện nên cực kỳ thích hợp với tình trạng cậu hiện giờ. Cậu bỗng nhiên nổi tiếng sẽ hù chết một đám đấy!"puddingixoai.wordpress.com
Linh Duyệt được khen nên vui vẻ, gấp gáp lên mạng tìm kiếm, "Gameshow đấy có bốn mùa, thế mà phải có vip mới được xem à?"

Ngô Cẩm Vinh mỉm cười nói: "Đúng thế, thời lượng phát sóng cực kỳ cao, là một trong ba chương trình nổi tiếng về âm nhạc. Thật không ngờ bà ấy có khả năng nhét cậu vào." Anh đồng tình, "Anh Vương của cậu nói rất đúng, chương trình cần ký một thỏa thận bảo mật nên lúc chào sân phải ngụy trang thật tốt. Tổng cộng có tám người, cao điểm thì vào vòng trong, thấp điểm bị loại, có vài vị giám khảo nhưng phiếu bầu nằm trong tay khán giả và đây là thi đấu ca hát."
"Khán giả không biết cậu là ai nên đương nhiên sẽ không quan tâm danh tiếng cậu trước kia như thế nào. Nếu cậu chinh phục được họ bằng giọng hát mình thì cậu thăng cấp. Tuy nhiên, đấy chỉ là quy tắc ngoài mặt mà thôi."

Ngô cẩm Vinh bật cười, "Đúng thế, xem tình hình hiện tại thì họ chỉ cung cấp cho cậu thời gian biểu diễn hai tập, có thể lưu lại ký ức trong lòng người khác hay không thì phải dựa vào chính cậu rồi."
Linh Duyệt nhướng mày, tiếp tục ăn kem, "Em chưa đi cũng biết chỉ có hai tập, xem ra bất kể quy tắc như thế nào đều phụ thuộc vào bản thân em."

"Chính xác!"
Mặc dù Linh Duyệt không có VIP để xem, nhưng xem trong đoạn video cắt cậu thấy rằng mọi người đều mặc trang phục kỳ quái, căn bản chẳng nhận ra ai, "Em cần cải trang ư?"

Ngô Cẩm Vinh phân tích hộ cậu, "Đối với những người đã nổi tiếng sẵn thì việc bị nhận ra sẽ được điểm cao và có ưu thế hơn, còn đối với người mới thì việc giữ bí mật sẽ càng làm cho người ta tò mò hơn."puddingixoai.wordpress.com
Sau khi Vương Sao ngồi xuống, anh cười nói: "Cũng có vài ca sĩ nổi tiếng chẳng muốn bại lộ thân phận vì muốn thử xem dưới tình huống người khác chẳng biết mình là ai, giọng hát của bản thân có thể đi vào lòng người hay không. Cho nên, trên sân khấu này loại người nào cũng có, cậu phải  cố gắng trân trọng nó và học tập chăm chỉ vào."

Linh Duyệt pván khích gật đầu, "Nghe có vẻ vui lắm, em cần làm mặt nạ sao?"
"Được quyền sử dụng của tổ tiết mục, hoặc tự mình mang vào. Cậu còn phải đặt biệt danh mà không để người khác nhận ra, nhưng cũng để người ta nhớ đến cậu. Cậu thích phương hướng nào, chúng ta cùng nhau suy nghĩ."

Linh Duyệt suy nghĩ một chút, nâng kem trong tay mình lên, "Kem chocolate?"
"Không được," Ngô cẩm Vinh bác bỏ, "Nghe như một tên ham ăn ấy, với lại tên xui xẻo lắm vừa lên đã bị người ta ăn."

Anh Vinh ngày càng mê tín, Linh Duyệt mím môi, "Thế để em nghĩ lại."
Lúc xế chiều, Linh Duyệt đang bận nghĩ xem tuần tới nên mặc thành hình gì, lấy biệt danh gì thì Mặc Diễm gọi đến: "Cậu bận việc gì sao?"

Linh Duyệt: "Học tập."puddingixoai.wordpress.com
Mặc Diễm: "Tôi tới bắc cực rồi."

Linh Duyệt biết chứ, Mặc Diễm nhận làm một hoạt động công ích cứu vớt gấu bắc cực để kêu gọi con người bảo vệ môi trường để đối phó với vấn đề nóng lên toàn cầu. Cậu tưởng tượng cảnh bộ dáng Mặc Diễm ôn nhu ôm gấu bắc cực bèn rùng cả mình. Sau khi thay Mặc Diễm bằng bộ mặt hung tàn, Linh Duyệt lập tức thoải mái hơn vì chuyện đó bình thường hơn nhiều.
Mặc Diễm: "Cậu muốn gấu không, tôi bắt về một con cho cậu chơi?"

Linh Duyệt: "Không muốn! Chẳng phải anh đang làm công ích sao? Anh đối tốt với bọn nó chút đi!"
Mặc Diễm: "Cậu chơi đã rồi thì đưa về."

Linh Duyệt: "Không nên không nên, mong anh bỏ qua cho bọn nó!"
Mặc Diễm ghét bỏ: "Tôi tốt bụng như thế mà cậu chẳng biết phải trái gì cả."

Linh Duyệt cười nói: "Anh gửi tôi một tấm hình đi."
Mặc Diễm vừa chê bai vừa chụp hình, "Cậu chưa thấy qua sao? Có vài con khá mập mạp, dáng vẻ nhìn ngon lắm."puddingixoai.wordpress.com

Linh Duyệt che mặt, "Thầy Mặc buông tha cho bọn nó đi."
Sau một hồi trò chuyện cùng Mặc Diễm, Linh Duyệt ngồi ở đó trầm lặng năm phút thì đột nhiên chạy đi nói với Ngô Cẩm Vinh: "Anh Vinh, em biết em muốn mặc cái gì rồi, anh làm cho em một  gấu bắc cực đứng được thật uy vũ và khí phách đi. Nó phải bao bọc lại toàn thân, như vậy thì sẽ không có ai nhận ra em."

Ngô Cẩm Vinh cảm thấy ý tưởng của cậu không tồi, "Để anh tìm người nào đó thiết kế cho cậu mà không ảnh hưởng đến việc ca hát."
"Vâng, em cũng nghĩ ra biệt danh luôn rồi." Linh Duyệt son sắt nói: "Em gọi là Nicolas · Hùng Tam Hỏa."

Ngô Cẩm Vinh: "..."
Xế chiều ngày hôm sau, Nicolas · Hùng Tam Hỏa và trợ lý của cậu đã vội vã lên máy bay bay đến chương trình để tham gia ghi hình.
《 Tiếng Hát Hay Nhất》tổng cộng có mười hai tập trong một mùa, bây giờ đang  bắt đầu quay tập bảy.puddingixoai.wordpress.com
Trước khi đi, Linh Duyệt nhận được thông báo trừ nhân viên làm việc ra thì không được nói với ai khác bản thân tham gia cuộc thi cũng như để người khác nhận ra mình. Linh Duyệt đổi mũ và mang khẩu trang che kín mít, được đội ngũ chương trình nghênh đón từ khách sạn dẫn đến trường quay. Vương Sao đã đi theo Linh Duyệt khá lâu nên cũng sợ bị nhận ra bèn đội mũ và đeo khẩu trang, nối gót bên người linh Duyệt như người bảo vệ.
Trong Lúc Linh Duyệt đến phòng riêng để nghỉ ngơi thì các nhân viện đã bị thanh lọc nên trên đường rất vắng vẻ. Nhân viên phụ trách việc mang Linh Duyệt đang chạy tới chạy lui, vóc dáng cô khá thấp, để tóc ngắn và là một cô gái khi cười lên trông rất cởi mở. Người khác gọi cô Quyên Tử, còn Linh Duyệt gọi cô là chị Quyên.
Được một minh tinh kêu mình bằng chị khiến cặp mắt Dương Quyên  nhìn Linh Duyệt càng chân thành và đỏ ửng cả mặt, "Cậu cứ kêu tôi Quyên Tử như người khác đi, chị cái gì chứ, hahahaha..." Tiếng cười của Dương Quyên sang sảng, nghĩ lại thấy vui vui, "Trời ạ, tôi tắt thở mất."
Linh Duyệt chớp mắt, nghiêng đầu không hiểu, "Sao thế?"
"Má ơi! Không ổn, máu mũi tôi sắp phun ra ngoài rồi." Hai tay Dương Quyên che trước mặt, cười to ba tiếng"Hahaha", Sau khi cô phát tiết xong mới mau chóng khôi phục về trạng thái bình thường, "Chúng ta sẽ thay quần áo ngay bây giờ, cậu ngụy trang xong xuôi mới cho lên sân khấu tập luyện, cậu tự mang quần áo à? Nếu không mang tới thì hậu trường của đội ngũ chương trình có chuẩn bị, cậu tới đó chọn lựa đi."puddingixoai.wordpress.com
Linh Duyệt nhận lấy túi từ Vương Sao, "Em đã mang theo trang phục."
"Thế thì tốt, trước tiên cậu thay trang phục vào, đổi xong rồi thì tôi mạng cậu tới chỗ tập luyện."

Linh Duyệt lấy trang phục gấu trắng ra rồi mặc vào và kéo kín chỗ hở, Vương Sao sử dụng máy bơm hơi bằng điện bơm vào cho cậu. Ngô Cảm Vinh tìm người đặt mua cho cậu bộ này, cái bụng tròn vo trên người làm bằng chất liệu nylon trắng xuyên thấu, còn cái khăn trùm trên đầu của gấu trắng thì làm bằng nhựa, để tiện cho việc hát và che mặt cậu.
Sau khi Linh Duyệt thay đồ xong bèn soi gương, hiện giờ thân cậu cao 1m8, bề ngang khoảng một thước rưỡi, hoàn thoàn biến thành một người mập mạp. Linh Duyệt di chuyển hai bước, ừ, như quả bóng lăn, nhảy một cái, ừ, như quả bóng đang nhảy.

Linh Duyệt chắc chắn hơi không thát ra mới bất mãn hỏi: "Anh Vương, tại sao em cảm thấy bản thân chẳng uy vũ khí phách tí nào, ngược lại còn hơi dễ thương?"
Vương Sao nghiêm trang nói: "Duyệt Duyệt sai rồi, bây giờ cậu đặc biệt uy vũ khí phách và cực kỳ soái nên chẳng dính dáng gì đến đáng yêu cả. Lát nữa sau khi lên sân khấu, cậu sẽ nghe thấy tiếng vỗ tay và hoan hô của mọi người dành cho cậu, lúc đấy cậu sẽ nhận ra bản thân uy vũ hùng tráng biết bao. Tiếp theo xin cho anh dùng tám trăn chữ tung hô... À không, là một ngàn chữ để miêu tả sự mạnh mẽ và oai phong, xé rách bầu trời của cậu!"

Dương Quyên đứng ngay cửa kêu: "Gấu con à, thay đồ xong chưa? Sắp tới lướt chúng ta lên sân khấu rồi đó nha."puddingixoai.wordpress.com
Linh Duyệt bĩu môi, tuy rằng cậu cảm giác Vương Sao đang lừa cậu nhưng được khen thì cậu vẫn cao hứng bèn phấn chấn chạy ra ngoài, "Em tới đây!"

Cậu mới nghĩ đến việc được đứng trên sân khấu thì lập tức thấy cực kỳ hăng hái!
Vừa chạy tới cửa thì bóc một tiếng, toàn bộ cơ thể Linh Duyệt kẹt trong khung cửa. Chính cậu cũng thấy xấu dổ, "Ôi, em bơm quá đầy chăng?"

Dương Quyên xem cảnh này cười chảy nước mắt, lần đầu tiên cô mới thấy một tuyển thủ đáng yêu như thế. Chân ngăn ngắn, cái đuôi nho nhỏ, bên cạnh đó tính cách cậu còn rất tốt, đáng yêu chết mất.
Cô nắm tay áo Linh Duyệt lôi ra ngoài, "Ổn chưa? Muốn tôi đỡ giùm không?"

Linh Duyệt ngại để con gái đỡ bèn vội vã nói: "Em tự làm được rồi."
"Thật chứ?"puddingixoai.wordpress.com

"Thật sự!" Vì để chứng minh bản thân linh hoạt, Linh Duyệt nhảy hai cái còn tính xoạt chân nhưng chân bộ trang phục này quá ngắn, chỉ có thể nhìn tới đầu gối thôi.
Dương Quyên bật cười sắp chảy cả nước mắt, "Sau khi cậu lên sân khấu cứ biển hiện như thế, khán giả nhất định sẽ không nỡ loại cậu đâu."

Linh Duyệt ngạc nhiên mừng rỡ hỏi: "Thật vậy sao?"
Tiểu Dương bị cậu chọc cười, Linh Duyệt quá ngọt ngào! Nếu biểu hiện cậu tốt trên sân khấu, chắc chắn sẽ chiếm được rất nhiều tiện nghi. Thế nhưng lời như vậy thoát ra từ miệng một người phụ trách như cô, dù người khác tin tưởng, nhưng thái độ sẽ khác, còn Linh Duyệt thật sự chẳng hề nghi ngờ cô chút nào. Sắc mặt cô thoáng ngừng, nghiêm túc nói: "Cậu nhất định sẽ thăng hạng , cố lên!"

Linh Duyệt chạm cằm bằng cánh tay ngắn ngủn và mập mạp, "Thế sau khi lên sân khấu em nhất định sẽ thể hiện thật tốt."puddingixoai.wordpress.com
Vương Sao đuổi theo phía sau, "Gấu con bình tĩnh lại, trang phục của cậu được bơm phồng nên anh sợ nó không bền chắc đâu!"

Linh Duyệt đã mặc kệ, cặp chân ngắn ngủn di chuyển về phía trước, lạch bạch chạy đi mất.
Hiện tại, người trên sân khấu mới vừa luyện tập xong, y mang mặt nạ Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, vẫn chưa đổi y phục trên người, nhưng xem cách mặc quần áo thì chắc cũng là một ca sĩ trẻ tuổi.

Đối phương bước xuống, Linh Duyệt đi lên, có lẽ y thấy Linh Duyệt ăn mặc quá khác người nên đối phương dừng bước tò mò quan sát cậu. Lúc Linh Duyệt đi ngang qua thì bả vai y run lên, dường như kìm nén không nổi bèn bật cười.
Linh Duyệt bước từng bước nhỏ, lạch bạch đi lên nhận lấy micro từ nhân viên rồi lễ phép nói cám ơn.puddingixoai.wordpress.com

Bấy giờ, giọng nói Linh Duyệt vẫn là giọng nguyên gốc nên khi nghe giọng cậu xong, "Tôn Ngộ Không" lập tức quyết định đứng đấy.
Nhân viên công tác thúc giục: "Anh mau đi nhanh lên, ở đây chúng tôi có quy định, không cho xem."

"Tôn Ngộ Không" chơi xấu làm nũng, "Tôi cũng đâu biết đó là ai, tôi chỉ xem tí thôi."
Nhân viên công tác đành chịu phất tay để y trộm xem.

Lần này, Linh Duyệt hát một ca khúc tương đối cao, đây là Ngô Cẩm Vinh chọn hộ cậu vì trận đầu thì phải khiến ai nấy kinh ngạc. Cậu hát những nốt cao trên sân khấu chẳng những hâm nóng khán phòng mà còn chiếm nhiều tiện nghi hơn. Tập hai thì cậu có thể thử hát nhạc trữ tình nhẹ nhàng.puddingixoai.wordpress.com
Linh Duyệt vừa cất tiếng hát thì "Tôn Ngộ Không" lập tức "Oa" một tiếng, thán phục hỏi: "Tuổi tác cậu ta chắc cũng bằng với tôi. Giọng hát cậu ta rất hay, lẽ nào ra mắt từ chương trình tuyển chọn? Chưa nổi danh?"Nhân viên chả buồn nói chuyện, chỉ hi vọng y mau mau rời khỏi.

"Thêm một tên vừa mở miệng đã khiến hàng loạt người quỳ gối vì có giọng hát mạnh mẽ. Một ca sĩ ăn mặc mập mạp như vậy mà âm giọng lúc hát cực kỳ rõ ràng và mộc mạc... Má ơi! Nốt cao quá đẹp! Âm vực của tôi cũng cao, tôi có khả năng hát bốn quảng tám, cậu ta chắc chắn theo kịp tôi rồi!"
Ngay khi "Tôn Ngộ Không" đang đoán cậu là ai thì trong nốt cao kế tiếp Linh Duyệt trực tiếp lên thẳng, chẳng hề tốn sức tí nào.

"Đệch cậu ta vẫn còn lên cao được! Không ổn, tôi tò tò quá, rốt cuộc cậu ta là ai?"
Nhân viên công tác chịu hết nổi bèn nắm lấy quần áo y lôi đi, "Cấm coi nữa, về sau vén mặt anh sẽ biết người đó là ai."puddingixoai.wordpress.com

Linh Duyệt kết thúc lần một, lễ phép cười các lão sư: "Tôi có thể nâng tông không? Tôi cảm thấy tinh lực tôi còn dồi dào lắm."
Phòng nghỉ ngơi của "Tôn Ngộ Không" nằm sát vách phòng Linh Duyệt nên để trở về, cậu phải đi ngang qua cửa bọn họ. Đối phương vô cùng tò mò Linh Duyệt là ai nên mặc "Chiến giáp", khoác thêm áo khoác rồi ngồi xổm đợi trước cửa.

Sau khi linh Duyệt kết thúc buổi tập, trong lúc cậu lạch bạch dùng chân ngắn đi ngang qua phòng nghỉ thì một con khỉ từ bên trong nhảy vèo ra chặn mất đường đi, "Đứng lại!"
Linh Duyệt bị đối phương dọa hết hồn bèn nhảy về sau hai bước, "Má ơi!"

Đối phương không ngờ cậu phản ứng lớn như thế bèn lúng túng gãi đầu, "Xin lỗi nha, tôi phóng ra mạnh quá."puddingixoai.wordpress.com
Linh Duyệt nhìn cách đối phương ăn mặc, dù biết đấy chỉ là hóa trang nhưng lòng vẫn run lẩy bẩy, má ơi! Một yêu tinh như cậu, nếu bị Tề Thiên Đại Thánh chặn đường thì có tốt lắm không?

Linh Duyệt chẳng hề tỏ ra bất mãn càng khiến "Tôn Ngộ Không" xấu hổ, "Cậu lanh lợi lắm, tôi hai mươi hai, cậu bao nhiêu tuổi?"
Linh Duyệt đắn đo, "Tôi hai mươi mốt." Trên thẻ căn cước hình như là số này.

"Nhỏ thế sao? ! Theo sự hiểu biết của tôi thì chỉ có ba người hát nổi năm quãng tám trong toàn bộ nền âm nhạc Trung Quốc và tất cả đều trên 40 tuổi. Rốt cuộc cậu là ai?"
Linh Duyệt dán vào tường dời bước, "Chúng ta có quy định cấm tiết lộ."

"Tôn Ngộ Không" cười nói: "Cậu thật ngoan!"
Nhân viên làm việc đi theo "Tôn Ngộ Không" im lặng, ngoan vậy mới đúng, chứ ai giống anh, xem tôi như vô hình?

Mắt thấy Linh Duyệt tính chạy, "Tôn Ngộ Không" bắt cậu lại, "Cậu đừng đi, chúng ta thêm bạn tốt nhé!"puddingixoai.wordpress.com
Lần đầu tiên Linh Duyệt mới thấy con người nhiệt tình như thế, cậu cũng bật cười, "Tôi không biết anh, anh cũng không biết tôi thì thêm bằng cách nào?"

"Chỉ là những người bạn không biết thân phận thôi, mau quét đi. Tôi gọi là Hầu ca Hầu ca hướng trời hát ca, cậu thì sao?"
Linh Duyệt cảm giác đối phương không ác ý bèn buông lỏng đôi chút, cậu cũng thấy đối phương thú vị, "Tôi gọi Nicolas ·

1 2 »