Ta Bắt Đầu Làm Nhân Vật Phản Diện

Chương 2: Băng Sơn Mỹ Nhân!




Băng Sơn Mỹ Nhân!

Diệp Phi ngay lập tức đã biết vị ‘ Tô tiểu thư ’ này là ai.

Tô Khinh Trúc!

Viêm Hoàng quốc lớn nhất y dược, đồ trang điểm xí nghiệp đầu sỏ Tô gia người thừa kế.

người thừa kế của tô gia, công ty dược phẩm và mỹ phẩm lớn nhất Viêm Hoàng Quốc.

Bản thân Tô Khinh Trúc cũng tự mình điều hành một công ty dưới danh nghĩa Tô Gia ‘ hồng nhan thải trang ’, tài sản mấy tỷ.

Diệp, Tô hai nhà đều là thế giao.

(Ps: Thế giao: nghĩa là hai gia đình thân thiết với nhau đã mấy đời)

Lượng tài sản hùng hậu, tuy Diệp Gia rất phát triển, đương nhiên Tô Gia cũng không kém.

Đồng thời, Tô Khinh Trúc cũng là một trong tam đại nữ nhân của nhân vật chính《 Thiên Tài Thần Y 》cô tính cách trong trẻo, nhưng lạnh lùng là một băng sơn mỹ nhân.

Ở trong sách, Diệp Phi cùng Tô Khinh Trúc là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, mà Diệp Phi cũng bởi vì Tô Khinh Trúc có nguyên nhân, mới đi theo Trần Lạc, cuối cùng kết cục thành ra như vậy.

“Đã hiểu.” Diệp Phi thu hồi suy nghĩ, đáp lại quản lý.

Diệp phi đứng ở gương trước mặt sửa sang lại quần áo.

Hắn xuyên qua đến thời không này tướng mạo, thân cao đều giống như kiếp trước y đúc.

Toàn bộ đồ của Diệp Phi mặc đều được làm bằng tay, với chiếc đồng hồ màu xanh của Patek Philippe trên tay, một thân ăn mặc càng hiện lên vẻ anh tuấn soái khí.

(Ps:Patek Philippe & Co. là một nhà sản xuất đồng hồ đeo tay và đồng hồ bỏ túi cao cấp của Thụy Sĩ, được thành lập năm 1851 có trụ sở tại Geneva và thung lũng Joux. Hãng thiết kế sản xuất đồng hồ và bộ chuyển động đồng hồ, trong đó có những chiếc đồng hồ cơ cực kì tinh xảo.)

Diệp phi mở cửa, liền nhìn thấy dung nhan thanh lệ thiếu nữ đã ở ngoài cửa chờ đợi.

Kỷ Vận Nhi là quản lý của Diệp Phi, đi theo Diệp Phi đã mười năm, Kỷ Vận Nhi chủ động tiến lên giúp Diệp Phi sửa sang lại trang phục, rất thân mật.

Ngay sau đó, Diệp Phi cưỡi một chiếc Rolls-Royce Phantom, hướng đến trại nuôi ngựa.

Trại nuôi ngựa ở Yến Kinh vùng ngoại ô, đây cũng là địa điểm Diệp Phi gặp mặt Tô Khinh Trúc.

Tô Khinh Trúc rất thích cưỡi ngựa.

Trong sách Diệp gia công tử vì lấy lòng Tô Khinh Trúc muốn cô ấy vui, còn cố ý học cưỡi ngựa.

Tới rồi trại nuôi ngựa, Diệp Phi gặp được Tô Khinh Trúc.

Diệp Phi nhìn thấy một nữ nhân cưỡi một con ngựa màu đỏ thẫm, trong mắt kinh diễm chợt lóe rồi biến mất.

(Ps:Từ “Kinh diễm” -> Bị làm cho kinh ngạc bởi cái gì đó quá đẹp.)

Tô Khinh Trúc không hổ là một trong tam đại mỹ nhân của nhân vật chính《 Thiên Tài Thần Y》

Tô Khinh Trúc dung nhan trong trẻo nhưng lại lạnh, mắt ngọc mày ngài, cô cưỡi ở lưng ngựa, khoe đôi chân dài, rã đông và tuyết, một dáng người kiêu hãnh.

“Tô Khinh Trúc đẹp quá……” Diệp phi trong lòng thầm thở dài.

Trách không được ở tiểu thuyết Diệp gia công tử sẽ vì cô cùng vai chính Trần Lạc là địch, quả nhiên là hồng nhan họa thủy.

“Diệp công tử tới rồi.” Tô Khinh Trúc cũng gặp được Diệp Phi.

Cô hướng về phía Diệp Phi hơi khẽ gật đầu, xem như chào hỏi qua, cô ngồi ở trên lưng ngựa, lộ ra những đường cong trắng nõn không dư thừa một chỗ nào.

Diệp phi chú ý tới một chi tiết.

Theo lý thuyết Diệp Phi cùng Tô Khinh Trúc từ nhỏ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, hai nhà quan hệ cũng là thế giao, hẳn là rất quen thuộc mới đúng.

Nhưng Tô Khinh Trúc lại kêu Diệp Phi là Diệp công tử, có vẻ như rất xa lạ.

Trên thực tế, Diệp Phi cũng vẫn luôn theo đuổi Tô Khinh Trúc.

Nhưng Tô Khinh Trúc trước sau đối với Diệp Phi thái độ lãnh đạm, cự người với ngàn dặm ở ngoài.

Hơn nữa Tô Khinh Trúc không chỉ là chỉ đối với Diệp Phi, mà là tất cả nam nhân đều như vậy, vĩnh viễn là bộ dáng lạnh như băng.

Cho dù là ở tiểu thuyết, nam chính Trần Lạc cũng là liên tiếp cùng Tô Khinh Trúc này vấp phải trắc trở.

Diệp Phi biết rõ cốt truyện tiểu thuyết, biết Tô Khinh Trúc thái độ lạnh lùng như vậy là có nguyên nhân.

Tô Khinh Trúc có một bí mật.

Tô Khinh Trúc có bị một loại bệnh tâm lý, cô chán ghét nam nhân, loại này bệnh này gọi là ‘ hội chứng ghét nam giới ’.

Mà Tô Khinh Trúc sở dị bị ‘ hội chứng ghét nam giới ’ loại bệnh tâm lý này, cùng cô từ nhỏ đã trải qua rất nhiều lần.

Tô Khinh Trúc phụ thân cô là một tên cặn bã, chẳng những thích rượu chè, hơn nữa vừa uống say rượu liền bạo hành hai mẹ con Tô Khinh Trúc, làm Tô Khinh Trúc bị ảnh hưởng nghiêm trọng

Sau đó ba mẹ Tô Khinh Trúc trong một lần ngoài ý muốn đã chết trong một vụ tai nạn, Tô gia chỉ còn có Tô Khinh Trúc làm đại cục.

Vì những thứ này ám ảnh tuổi thơ của Tô Khinh Trúc, làm cô chán ghét nam nhân.

Cho nên Tô Khinh Trúc bất luận cái gì đều không có thiện cảm với nam nhân.

Nhưng cố tình trong truyện gốc Diệp Phi bị Tô Khinh Trúc mê đến thần hồn điên đảo, hắn một lòng say mê, kết quả mặt nóng dán mông lạnh, cuối cùng giỏ tre múc nước công dã tràng.

(Ps: Có nghĩa là sau tất cả thì vẫn là vô ích)

Cho nên nói, làm liếm cẩu là không có tương lai.

“Tô Tiểu Thư.” Diệp phi gật gật đầu, vẻ mặt thờ ơ.

Diệp Phi cùng Tô Khinh Trúc chào xong, liền phân phó người bên ngoài dắt tới một con thuần huyết mã, chính mình ngồi lên cưỡi đi chơi.

Tô Khinh Trúc thấy thế, hơi ngoài ý muốn.

Ngày thường Diệp Phi đối với cô chính là vô cùng ân cần, luôn bày ra đủ thứ trò để cô vui.

Nhưng là hôm nay, Diệp Phi giống như không giống thường ngày……

Ngoại trừ việc hai người đã chào nhau, Diệp Phi suốt quãng thời gian còn lại, quả thực đối với cô làm như không thấy.

Hôm nay vị Diệp gia công tử này đổi tính? Tô Khinh Trúc trong đầu hiện lên ý niệm.

……

Ở phía bên kia của trang trại ngựa, Diệp Phi lại ở cùng hệ thống nói chuyện.

Chuẩn xác mà nói, là hệ thống chủ động cùng Diệp Phi nói.

Hệ thống của Diệp Phi như một bộ não nhân tạo, có trí thông minh đáng kể, nên có thể cùng Diệp Phi giao tiếp.

Hệ thống giọng nữ nói: “Ký chủ, Tô Khinh Trúc trong truyện gốc là nữ chính, nếu ký chủ có thể làm Tô Khinh Trúc đối với ký chủ có hảo cảm, liền tương đương suy yếu khí vận vai chính Trần Lạc, có thể đạt được hệ thống khen thưởng, hẳn là sẽ nắm chắc cơ hội.”

“Là muốn ta làm? là ta phải cùng Tô Khinh Trúc tiếp xúc?” Diệp Phi cười.

“Nếu không thì sao?”

Diệp phi cười nói: “Này ngươi liền không hiểu. Tô Khinh Trúc loại tính cách này là băng sơn mỹ nhân, bất cứ ai càng tiến lên, cô càng giữ khoảng cách. biểu hiện đến càng ân cần, thì trong lòng cô càng ghét bỏ.”

“Huống hồ, Tô Khinh Trúc còn bị "hội chứng ghét nam nhân". Ta lúc này xông lên, chỉ là uổng phí sức lực thôi.”

“Tôi rất muốn đoạt được trái tim của cô ấy, nhưng không phải bây giờ.”

Diệp Phi thập phần tự tin.

Biết rõ cốt truyện tiểu thuyết, nội dung, chi tiết, hắn có thể hiểu rõ Tô Khinh Trúc dễ như trở bàn tay.

Tại lúc này hắn còn không biết làm cách nào để có được một ít thiện cảm của Tô Khinh Trúc.

Huống chi, hắn vừa rồi liền nói quá, làm liếm cẩu là không có tiền đồ.

Nếu xuyên qua đến thế giới này, chẳng lẽ còn muốn giẫm lên vết xe đổ, lại đi làm liếm cẩu?

Không bao giờ!

Phải là để cho Tô Khinh Trúc bắt chuyện.