Chương này tặng nàng Congchuakemdau2008 @@
Có đôi khi hai người bạn cũ gặp nhau sẽ có thể đốt ra lửa yêu, có đôi khi sẽ đốt ra ngọn lửa nối lại tình xưa xinh đẹp, mặc kệ là loại khả năng nào thì đối với Tịch Nhạ Hoài mà nói đều là một quả bom. Nhưng hắn lại không biết rằng có một quả đạn hạt nhân còn uy lực hơn mười lần so với Kiều đang xuất hiện trong cuộc sống hắn, hết sức căng thẳng và nguy hiểm, tất cả những gì ngăn chặn nó, đều sẽ bị oanh tạc thành bình địa.
Tịch Nhạ Hoài sắc mặt tái nhợt rời khỏi góc quay, lại ở góc im lặng sáng sủa mà nghỉ ngơi, quanh chóp mũi là hương thơm thản nhiên nhẹ nhàng khoan khoái, Tịch Nhạ Hoài mở mắt ra, nhìn thấy Trì Hạo đưa tới chiếc khăn mặt Hermes.
” Mặt của anh đều là mồ hôi lạnh, lại đau dạ dày sao?”
” Không phải đau dạ dày, mà là không có biện pháp tập trung tinh thần”. Tịch Nhạ Hoài dùng khăn lau mồ hôi trên mặt, lại tiếp nhận nước khoáng Trì Hạo đưa qua, trong khoảnh khắc tiếp nhận nước khoáng lại nghĩ tới Dung Thụy Thiên, lần trước quay ngoại cảnh, khi hắn nghỉ ngơi thì Dung Thụy Thiên sẽ cùng hắn. Mà hiện tại Dung Thụy Thiên đang làm cái gì, ở cùng một chỗ với Kiều hay là đang ở trong nhà ăn ăn cơm chung với cậu ta….Nghĩ tới những điều này thì hắn sẽ không có biện pháp tập trung tinh thần quay diễn. Vốn đang muốn dùng công việc để dời đi lực chú ý của mình, nhưng vẫn là không có cách nào xóa sạch đi những chuyện liên quan đến y, nhìn y lôi kéo người tình cũ rời đi, cứ việc biết là Dung Thụy Thiên không có bao nhiêu cảm tình đối với Kiều, nhưng mà nhìn bọn họ vô cùng thân thiết bước đi bên nhau, Dung Thụy Thiên còn gạt hắn mà liên hệ với Kiều, trái tim hắn đau đớn tựa như bị nứt vỡ.
Thu được ám chỉ của trợ lý, Trì Hạo thấp giọng nói với Tịch Nhạ Hoài:” Đạo diễn nói phải quay phim rồi, đây là ba cảnh quay cuối cùng, quay xong ngày mai liền nghỉ ngơi”.
” Đã biết ” Tịch Nhạ Hoài gật đầu, chuẩn bị đi quay thì di động ong ong chấn động, hắn tiếp điện thoại, trong điện thoại truyền đến thanh âm rầu rĩ của Dung Thụy Thiên – Anh đang ở đâu, tôi muốn gặp anh.
Vừa nghe thấy yêu cầu như vậy, nhất là Dung Thụy Thiên – người mà hắn yêu yêu cầu, cho dù trong lòng đang có nhiều tức giận như vậy, nhưng Tịch Nhạ Hoài vẫn phải nguôi giận mà đầu hàng:” Anh lập tức đi qua “.
” Anh đi đâu?! Lập tức phải quay phim rồi!” Trì Hạo bắt lấy Tịch Nhạ Hoài đang bước ra bên ngoài.
Tịch Nhạ Hoài đem tầm mắt dừng trên người Trì Hạo:” Tôi có việc phải đi về một chuyến, chuyện trên phim trường liền làm phiền anh”.
” Nhưng mà đạo diễn nói, đợi quay xong sẽ mời khách ăn cơm ” Trì Hạo chết sống bắt lấy Tịch Nhạ Hoài, một bộ dáng gấp đến độ sắp hộc máu:” Anh đã nói là anh sẽ quay cho xong, anh có thể nào lại lật lọng chứ!’.
” Tôi thật sự có việc, phim trường bên này kính nhờ anh “.
Trì Hạo trợn mắt há mồm mà nhìn Tịch Nhạ Hoài chạy ra phim trường, bỏ lại một mình hắn chịu đựng những ánh mắt oán độc của người khác, một khắc kia Trì Hạo hận không thể đem đầu mình bỏ vào máy giặt, sau một trận quay cuồng thì sẽ hôn mê đi. =]]] Tội anh ghê gớm ha ha ha
Tinh cầu màu xanh của chúng ta nằm trên Thái dương hệ bên trong dải ngân hà, ở giữa Kim tinh và Hỏa tinh, trong biển sao của vũ trụ, chúng ta là một tồn tại nhỏ bé. Chúng ta vì sinh kế mà không dám ngừng lại, phải bôn ba chung quanh, bị công tác ép đến thở không nổi, từ từ xa cách với những bạn bè ngày xưa, bị sự suy sụp giẫm lên tất cả những tin tưởng, bị cười nhạo, bị bỏ qua, bị châm chọc, thừa nhận rất lớn tuyệt vọng, cho đến khi tuyệt vọng đến nỗi không thể chịu đựng được nữa, thì tổng cảm thấy muốn có một người ở bên mình mà cùng vượt qua những ngày thống khổ.
Phóng viên giải trí của ” Tân tuần san ” đã miêu tả Dung Thụy Thiên từng đỏ một thời như sau:” Hai mươi tuổi, Dung Thụy Thiên giành được ngôi ảnh đế ở liên hoan phim nước ngoài, được truyền thông dự đoán là nghệ sĩ có tiềm lực nhất, so sánh với những thế hệ bằng hắn thì hắn là người đi lên nhanh nhất, nếu có người nâng đỡ thì chắc chắn sẽ thành siêu sao. Khi đó Dung Thụy Thiên có gương mặt có thể làm điên đảo chúng sinh, một đôi con ngươi trong suốt lưu chuyển sự kiên định cùng yếu ớt, tươi cười lại tinh khiết như bầu trời xanh thẳm sau cơn mưa.
Trong vòng quẩn có rất nhiều nghệ sĩ theo đuổi hắn, đương nhiên còn bao gồm cả người cao tầng có tâm nâng đỡ hắn, quy tắc ngầm hắn, chỉ là hắn không muốn nước chảy bèo trôi, chỉ thầm nghĩ hảo hảo diễn xuất, làm một người diễn viên.
Hắn không có chuyện xấu, không có bối cảnh, tin tức có được là chỉ do tuyên truyền phim, cả người đều rất bận bịu, cứ việc blog mà công ty tạo cho hắn đã thu hút rất nhiều fans, nhưng nhìn nội dung trong blog hắn thì sẽ biết hắn có bao nhiên cẩn thận. Khi chuyện hắn kết giao với đàn ông bị làm sáng tỏ, giáp mặt với áp lực dư luận như bài sơn đảo hải ập tới, Dung Thụy Thiên không có gì thất thố trước truyền thông, chỉ là thái độ lại cường ngạnh nói với khán giả phải nhớ đừng làm xáo trộn người nhà của hắn.
Truyền thông chính là một cơ cấu buôn bán, nếu viết về gia đình Dung Thụy Thiên thì so với bản thân hắn còn mang tính đề tài hơn, thế là không có đến giúp đỡ hắn, mà lại phóng đại vô hạn gia đình hắn, trắng trợn bày ra trước mặt đại chúng, tất cả các báo chí cùng truyền hình đều đưa tin tức về hắn. Hắn bị mọi người chỉ trích, bị những người không quen biết cười nhạo, giống như chỉ trong một đêm, vòng giải trí đã từ bỏ chàng thanh niên đã từng được sủng ái này.
Làm khi Tịch Nhạ Hoài mở cửa, liền nhìn thấy sắc mặt Dung Thụy Thiên tái nhợt giống hệt như người chết, y không nói gì, chỉ là nhìn hắn, con ngươi màu hổ phách bị bao phủ bởi lớp sương mù đau thương.
Tịch Nhạ Hoài đau lòng đi về phía hắn:” Em đã xảy ra chuyện gì?”
Dung Thụy Thiên dùng sức bổ nhào vào trong lòng Tịch Nhạ Hoài, đem mặt chôn vào ***g ngực rộng lớn của hắn, hốc mắt hơi có chút đỏ lên:” Tôi nghĩ là… Nghĩ là, anh sẽ không có cách nào đến đây”.
Tịch Nhạ Hoài thụ sủng nhược kinh nhìn Dung Thụy Thiên, vừa bước xuống xe nhìn thấy y thì đã gặp được đãi ngộ như vậy, điều này khiến hắn mừng rỡ như điên, gắt gao ôm lấy y, giống như phải làm cho y dung hòa vào máu thịt mình: ” Chỉ cần em gọi anh, mặc kệ anh đang ở đâu, anh đều sẽ tới gặp em”.