"Đại ca mới về." giọng nói của Trình Khải cất lên.
Trình Khải từ trong bếp cầm theo nồi mì đang ăn rồi đi ra phòng khách.
"Cậu mới đến nhà tôi mà đã tùy tiện như vậy sao?" Lộ Nam cau mày nói.
Có người làm nào mà như cậu ta? đến nhà chủ mà cứ như nhà của mình.
Không biết liệu chủ nhân thật sự của ngôi nhà này là anh hay cậu ta đây?
"Lúc sớm có ăn rồi nhưng vẫn còn đói, thấy trong tủ có mấy gói mì ăn liền nên em lấy nấu luôn.
Đại ca muốn ăn không?"
"Không." anh nhàn nhạt đáp rồi lại ngó nghiêng ngó dọc như đang tìm kiếm ai đó.
"Trương Hàn đâu?"
"Sáng mai nó mới tới." Trình Khải nói.
"Ừm."
Lộ Nam đáp rồi sải bước đi lên phòng ngủ.
Hôm nay tăng ca làm anh cũng đủ mệt rồi.
Cạch lúc anh đẩy cửa bước vào tưởng trừng Tô Bắc đã ngủ nhưng cô vẫn còn thức, anh thấy cô vẫn đang ngồi đọc sách.
"Ngày hôm nay em đi đâu?" Lộ Nam tháo chiếc cà vạt ném lên ghế sofa bên cạnh rồi quay sang nhìn cô, ánh mắt của anh vô cùng sắc bén.
"Em đi phỏng vấn xin việc."
Phỏng vấn xin việc? Lộ Nam nghe thấy hai từ này lại cho rằng cô đang giấu diếm chuyện cô có hẹn với Thẩm Hạo.
Anh lấy chiếc điện thoại ra rồi ném về phía cô.
Giọng nói đầy chất vấn: "vậy em giải thích sao về bức ảnh này?"
Tô Bắc ngước lên nhìn anh, cô vội đóng quyển sách lại để qua một bên rồi cầm điện thoại lên xem.
"Sáng hôm nay em sốt sắng chạy đi là vì hẹn hò với hắn mà đến cả ăn cũng không.
"Em đi phỏng vấn xin việc ở công ty của Thẩm Hạo nên mới gặp cậu ấy, chỉ là cậu ấy có lòng tốt mời em một bữa ăn."
Hóa ra là Lộ Nam ghen nên khó chịu như vậy, còn kêu Trình Khải và Trương Hàn đi theo cô...mà bức ảnh này là ai đã gửi nó cho anh?
"Tô Bắc, em là phụ nữ đã có chồng nên lần sau đừng đến gần đàn ông nữa...mà tại sao em không về công ty làm, em lại đi xin việc ở công ty hắn?" Lộ Nam thắc mắc.
Tô Bắc liền lên tiếng giải thích: "em cũng không biết đó là công ty của Thẩm Hạo, lúc phỏng vấn xin việc em mới biết được."
"Anh mau thay đồ rồi đi ngủ đi, cũng trễ rồi.
Anh cũng đừng tắm lâu, không tốt đâu." Tô Bắc dặn dò.
Nói rồi cô cất quyển sách qua bên tủ đầu giường, cô nằm xuống rồi nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Lộ Nam cũng nghe theo lời cô, anh tắm rất nhanh rồi mặc quần áo vào.
Đến bên cạnh giường ngủ, anh mệt mỏi ôm lấy cô từ phía sau rồi vùi mặt mình vào trong tóc của cô để ngửi mùi hương, mùi hoa hồng tỏa ra khiến cho Lộ Nam cảm thấy dễ chịu.
Để cô ấy không bị người khác cướp lấy thì mình phải nhanh chóng đánh dấu chủ quyền thôi. anh thầm nghĩ.
[Tần gia]
Lúc Tần Phong về nhà, lão liền đến phòng ngủ của con trai mình.
Nhìn thấy gương mặt bị sưng của con thì cũng hiểu được nó lại gây chuyện.
"Đã khuya thế này ba còn đến phòng tôi làm gì?" Tần Hạo vô cùng cau có, hắn nói.
"Ba muốn nói chuyện với con một chút, ba vào được chứ?"
"Có gì thì ba nói lẹ đi, tôi còn phải đi ngủ."
"Ba nghe cậu Lý Thần bảo con đang quen một cô gái hả? cô ta gia thế ra sao?" lão thắc mắc.
Hóa ra là ba của hắn đã cho người theo dõi hắn.
"Đúng, tôi đang quen một cô gái tên là Uyển Nhi, cô ấy sống ở nhà của cái người tên là..."
"Hình như là Lộ Nam." hắn đáp.
Lộ Nam? nghe đến cái tên này lão có hơi bất ngờ.
Lão liền nở nụ cười ẩn ý rồi nhìn con trai mình.
"Ngày mai mời cô gái đó đến đây, ba muốn gặp cô ấy."
"Con ngủ đi." lão vỗ vai con trai rồi nói.
Dứt lời lão nhanh chóng đi về phòng ngủ.
Tần Hạo cũng hơi khó hiểu nhưng hắn đã buồn ngủ nên cũng không để ý nhiều, thôi thì ba hắn kêu sao thì hắn sẽ làm vậy.
...
Buổi sáng, Trương Hàn và Trình Khải đã đợi cô sẵn, khi Tô Bắc vừa ra ngoài sân bọn họ đã mở cửa xe sẵn cho cô.
"Mời chị dâu lên xe." Trình Khải nói.
Tô Bắc thở dài một hơi, cô tiến tới xe nhưng không vào trong, cô đứng trước mặt Trương Hàn rồi đưa tay bảo: "chìa khóa."
"Hả?" Trương Hàn đầy ngơ ngác.
"Hả cái gì? hai cậu ra phía sau ngồi, tôi lái xe."
"Chị dâu à, như vậy không được đâu." Trình Khải nói.
"Nếu cậu không muốn thì ở nhà đi." cô không nhiều lời liền lập tức vào trong xe.
Trình Khải quay sang nhìn Trương Hàn muốn một lời giải thích, cậu ấy chỉ lắc đầu rồi lôi cậu bạn của mình vào trong xe.
Rõ là được giao nhiệm vụ đưa chủ nhân đi làm...ai đâu có ngờ tình thế đảo ngược.
...
Sau khi mọi người đã đi hết, tranh thủ lúc dì giúp việc chưa đến thì Uyển Nhi đã đi ra ngoài.
Cô đến nơi mà Tần Hạo đã hẹn với mình.
"Lên xe đi." hắn nở nụ cười nói.
Cô vừa vào trong xe liền hỏi hắn: "sao ba anh lại kêu tôi đến vậy? còn mặt của anh nữa, bị ai đánh thế?"
"Cái tên ở nhà cô đấy.
Đúng là điên thật mà."
"Đừng nói là anh chọc nhầm người nên bị như thế nha."
Thấy hắn im lặng không đáp, hóa ra là cô đoán đúng.
Uyển Nhi nhoẻn miệng cười, với ai bị đánh thì tội chứ cái tên này thì không.
Rất nhanh cả hai đã về đến Tần gia.
Hắn đưa cô vào trong liền có người giúp việc lễ phép cúi đầu chào.
"Tôi đưa cô ấy đến rồi."
"Tốt...bây giờ con ra ngoài đi, ba muốn nói chuyện riêng với cô ấy."
Nãy giờ vào phòng, cô ta chỉ thấy bóng lưng của người này nên có hơi lo sợ, Uyển Nhi đứng cách xa chỗ người đó ngồi.
"Nghe nói ông muốn gặp tôi?"
Lão Tần lắc nhẹ ly rượu trong tay rồi đưa lên miệng uống một ngụm, tiếp theo đó lão chậm rãi nói: "nghe bảo cô Uyển Nhi đây sống ở Lộ gia hả? cô với cái tên Lộ Nam đó có quan hệ thế nào?"
"Lộ Nam là anh rể của tôi." Uyển Nhi nhàn nhạt đáp.
"Anh rể sao? vậy cô đây là em gái của Ngọc Linh à?"
"Ừm...mà ông hỏi để làm gì?"
Lão liền cười lớn, lúc này lão xoay chiếc ghế lại đối mặt với cô.
"Chị gái cô mất, anh rể liền có người mới.
Cô đây chắc cũng không thích chuyện này chứ nhỉ? có muốn hợp tác với tôi không, loại bỏ cái gai trong mắt?"
Ra là vì chuyện này, Uyển Nhi nhìn lão rồi cười thầm trong lòng, cô giả vờ nói: "sao ông nghĩ tôi ghét cô ấy?"
"Tôi chỉ đoán mò thôi." lão nhún vai nói.
"Vậy thì chúc mừng, ông đoán đúng rồi đấy, tôi rất muốn loại bỏ cô ta...không biết ông đây có cách gì hay à?"Uyển Nhi đáp..