Sủng Vợ Tận Trời: Phu Nhân Muốn Sinh Tiểu Bảo

Chương 70: 70: Chúng Ta Làm Bạn Nhé






Trong lòng cô lúc này là cả một màn đêm u tối.

Có lẽ trời hôm nay không lạnh mà chính trái tim cô mới là nơi lạnh nhất.

Nhã Kỳ thở dài như muốn trút hết gánh nặng rồi quay lại nhìn Quý Ly đang đứng trước mặt.

- Quên mất không hỏi Âu tiểu thư năm nay là bao nhiêu tuổi?
Ả nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, trong lòng có chút khinh bỉ bộ dạng hiện giờ của cô.

Trong lòng là vậy nhưng ngoài mặt vẫn cứ cười nói mà trả lời.

- Năm nay em là hai mươi tuổi.

- Vậy cô bằng tuổi tôi rồi, đừng xưng em như vậy.

Cô mỉm cười, nắm lấy tay Quý Ly như thân thiết lắm.

Ánh mắt có chút dò xét nhìn qua ả, cô muốn biết người phụ nữ mà anh chọn có điểm gì tốt hơn cô.

Nhưng rồi Nhã Kỳ lại chợt nhận ra dường như là cơ thể cô ta hoàn hảo hơn cô nhiều.

Ba vòng chuẩn chỉnh không kém cạnh các ngôi sao nổi tiếng.

Vòng một vòng ba bốc lửa mà đầy đặn.

Chẳng bù cho cô, nơi nào nơi đấy gầy trơ xương, vòng một lại chẳng có đến vòng ba cũng bé xíu.

Quý Ly nhìn thấy cô cứ nhìn chăm chăm vào mình thì có chút khó chịu.


Ả buông tay cô ra rồi chỉnh lại vạt áo đang lả lơi.

- Hôm nay gặp cô ở đây cũng là có duyên.

Chúng ta qua bên kia nói chuyện một chút được không?
Cô ta chỉ tay về hướng chiếc ghế đá phía xa.

Cô nhìn theo rồi gật đầu đi tới.

Khi nãy còn đang vui vẻ nhưng Nhã Kỳ vừa quay đi cô ta đã để lộ vẻ mặt nham hiểm đến khó lường.

Đưa mắt ra hiệu cho vệ sĩ quay về xe, cô ta tiến lại gần phía cô.

Nhã Kỳ ngồi xuống, thoải mái mà hít một hơi thật sâu.

Rất nhanh sau đó Quý Ly cũng đi tới ngồi bên cạnh cô.

- Nghe nói cô là vợ của chủ tịch Dương.

Tập đoàn Dương gia lớn mạnh, Mạc Thiên cũng không phải tầm thường nhưng tại sao đán cưới của hai người lại không có trên mặt tin hot của các trang báo vậy?
Quý Ly nhìn lên trời rồi thản nhiên hỏi một câu hỏi mà cô ta đã biết từ trước.

Vốn dĩ tất cả những chuyện đời tư của hai người đã bị cô ta đào bới đến từng góc.

Cô ta biết Nhã Kỳ là được bán đi, hai người kề hôn trên danh nghĩa mà không tình yêu.

Vì vậy mà kế hoạch của ả cũng dễ dàng hơn vài phần.

- Là do Thiên Vũ không muốn tổ chức lớn sợ báo trí tới sẽ gây phiền cho tôi.

Đến cuối cùng cô vẫn nói ra một lời nói dối để lừa Quý Ly nhưng nó cũng là lời nói dối để tự lừa gạt chính bản cô.

Cô muốn tin rằng cuộc hôn nhân này là hoàn toàn có thật, cô muốn chứng minh rằng đây không phải là một vở kịch.

Quý Ly nghe cô nói vậy thì tự bật cười thầm trong lòng.

Cô ta chỉ là muốn hỏi chơi nhưng cô lại xem đó là thật.

- Thì ra là vậy.

Anh ấy cũng quan tâm đến chị quá ha.

Cô cúi thấp đầu xuống để không lộ ra vẻ mặt u buồn của chính bản thân lúc này.

Cô ghét nó, cô ghét cái cảm giác phải đi nói dối rằng cô đang rất hạnh phúc.

- Vậy...!khi nãy em đi với Thiên Vũ là...!
Nghe cô hỏi vậy cô ta giật mình mà tay chân luống cuống.

Quý Ly lập tức giở ra bản mặt như thể cô đang bắt nạt cô ta.

- Cô...!cô nhìn thấy sao? Nhã Kỳ, cô đừng hiểu lầm.


Tôi với anh ấy chỉ là bạn bè bình thường thôi.

Anh ấy thấy tôi hợp nên mới thân thiết một chút như vậy.

Mặc dù là lời giải thích để cô không hiểu lầm nhưng thực chất chỉ là để khẳng định vị trí của cô ta trong lòng anh.

" Lý Nhã Kỳ, cô cũng chỉ là một đứa được mua về sao mà xứng với cái vị trí thiếu phu nhân của Dương gia? Biết đường thì cút đi tôi còn tha cho cô một con đường sống.

"
Lời nói của cô ta như găm từng vết dao vào tim cô.

Thân thiết? Thân đến nỗi lên giường với nhau sao? Nhìn gương mặt Quý Ly, cô tự cười chính bản thân mình.

Cô có gì hơn cô ta chứ? Chẳng có gì cả.

- Không, tôi không có hiểu lầm gì đâu.

Thực ra tôi cũng rất thích cô.

Từ lúc nhìn thấy cô trong bữa tiệc tôi đã rất ngưỡng mộ cô rồi.

Nhã Kỳ cố gắng nén lại cảm xúc mà nói ra những lời không thật lòng.

Dù là gì đi nữa thì cô cũng không thể phủ nhận là cô đang ghen tị với Quý Ly.

Cô ta bây giờ có được sự quan tâm của anh rồi chứ chẳng phải là cô nữa.

- Thật sao? Vậy tốt quá, tôi còn nghĩ là cô sẽ hiểu lầm gì mà gây khó dễ cho anh Vũ nữa.

Quý Ly nắm lấy tay cô vui vẻ mà mỉm cười.

Tình địch ngay trước mắt mà cô chẳng thể làm gì.

Cô vô dụng đến vậy sao? Đáp lại nụ cười tươi của Quý Ly, cô cũng gật đầu mà nhận lấy.

- Thật mà.


Cô ta như đang dần đạt được mục đích mà vui vẻ trong lòng.

Cái vị trí phu nhân Dương chẳng mấy chốc sẽ lại thuộc về cô ta.

- Cô tốt thật đấy Nhã Kỳ.

Chúng ta sau này có thể làm bạn được không?
Đối với yêu cầu này của cô ta, Nhã Kỳ cũng có chút do dự.

Trong lòng cô không muốn một chút nào nhưng vẫn gật đầu mà đồng ý.

- Được thôi.

Quý Ly vui vẻ ôm lấy cô.

Trong mắt ả có chút sát khí dường như là sắp làm gì đó.

Cả hai người lại cùng ngồi nói chuyện cho đến muộn hẳn thì Quý Ly mới quay trở về.

Cô tiễn cô ta rồi cũng trở về phòng.

Trong lòng cô có biết bao nhiêu suy nghĩ rối ren.

Từng bước đi là từng nỗi lòng không tên.

Cho đến khi về tới phòng cô lại nhận ra sự cô đơn đang ùa về.

Bây giờ cô phải làm sao đây?.