Lúc này, ở một nơi khác, vì những tin tức này mà Bùi Hằng Phúc và Cố Ngọc Lam súyt chút nữa thì tức điên lên, đặc biệt là Cố Ngọc Lam, sáng sớm vừa thức dậy đã nhìn thấy trên mạng đủ loại chửi rủa, đủ loại bình luận ác ý về mình, cô ta đã ném không ít thứ khiến cho căn phòng trở nên hỗn độn.
"Đáng chết, đáng chết, Đường Ngọc Sở, đồ đê tiện." Cố Ngọc Lam vẻ mặt căm hận mắng chửi Đường Ngọc Sở, ánh mắt tràn đầy oán hận. Cố Ngọc Lam cho rằng sở dĩ cô ta rơi vào tình cảnh như vậy, tất cả đều là lỗi của Đường Ngọc Sở. Nếu không phải do kẻ đê tiện đó, tối qua ở lễ đính hôn cô ta đã không bị mất mặt như vậy, càng sẽ không bị đăng lên báo khiến mọi người đều biết. Càng nghĩ càng giận, Cố Ngọc Lam không kìm được chảy nước mắt, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, nói với Bùi Hằng Phúc: "Hằng Phúc, chẳng lẽ anh định trơ mắt nhìn mọi người mắng em thế này sao?"
"Sao có thể chứ, Ngọc Lam, em yên tâm, anh sẽ mau chóng nghĩ cách đè chuyện này xuống. Em đừng nghĩ gì nữa, để tránh động thai khí, biết chưa?" Thật ra Bùi Hằng Phúc đã bận đến bể đầu sứt trán, nhưng vẫn không thể không nhẫn nại, trấn an Cố Ngọc Lam.
Truyền thông tuôn ra tin tức này, không chỉ ảnh hưởng đến danh dự của riêng Bùi Hằng Phúc mà còn ảnh hưởng đến toàn bộ tập đoàn Bùi Thị.
Sáng sớm, vì chuyện này mà cổ phiếu công ty đã có biến động lớn, Hội đồng quản trị cùng lên tiếng yêu cầu anh ta mau chóng giải quyết việc này, thế mà hiện anh ta còn phải trấn an Cố Ngọc Lam. Nếu như không phải sợ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng Cố Ngọc Lam, e là Bùi Hằng Phúc đã sớm nổi giận với cô ta rồi. Nếu không phải cô ta tự cho là thông minh, gọi Đường Ngọc Sở đến tham dự lễ đính hôn, thì giờ đâu có nhiều chuyện phiền phức đến vậy.
Bùi Hằng Phúc hít sâu một hơi, vẻ mặt đã sớm không còn dịu dàng như ngày xưa, chỉ còn lại vẻ âm trầm: "Linda, hãy liên hệ với năm tòa báo truyền thông lớn nhất trong nước, bảo bọn họ đè đè làn sóng dư luận này xuống. Mặt khác, tiếp tục liên lạc với fan dùng Facebook, để bọn họ giúp phát ngôn tẩy trắng, cũng bảo Bộ phận PR của công ty mau chóng xử lý, càng nhanh càng tốt, tôi không muốn nhìn thấy chuyện này chuyển biến xấu nữa."
"Vâng thưa tổng giám đốc." Sau khi nhận lệnh, trợ lý lập tức đi thực hiện.
Cố Ngọc Lam khịt mũi một cái, vô cùng đáng thương cầm lấy tay áo Bùi Hằng Phúc, nói: "Hằng Phúc, em xin lỗi, em biết lúc này không nên làm phiền anh, nhưng em thực sự quá sợ hãi. Hiện dân mạng đều thật đáng sợ, bọn họ... bọn họ nói muốn cho người giết em, em thì không sao, nhưng mà ngộ nhỡ bọn họ làm bị thương con của chúng ta..." Dứt lời, giọng Cố Ngọc Lam run rẩy, khóc càng ngày càng dữ dội, nước mắt như mưa.
Trái tim Bùi Hằng Phúc lập tức bị Cố Ngọc Lam làm cho xúc động, kéo cô ta ôm vào trong ngực, giọng điệu chậm rãi, dịu dàng trấn an: "Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em và con."
"Vâng, em tin anh." Cố Ngọc Lam khẽ gật đầu, rốt cục nín khóc mà cười. Có điều niềm vui này của cô ta không duy trì được bao lâu, trợ lý của Bùi Hằng Phúc đột nhiên từ bên ngoài vụt vào, vẻ mặt hơi khó coi: "Tổng giám đốc, không hay rồi."
"Thế nào? Chuyện giao cho cô vẫn chưa làm xong sao?" Bùi Hằng Phúc có chút không vui cau mày.
"Chưa." Linda lắc đầu, có chút e ngại nhìn Bùi Hằng Phúc: "Vừa rồi theo dặn dò của anh, tôi đã liên hệ mấy nhà truyền thông trong nước, mời bọn họ hỗ trợ quan hệ xã hội, thế nhưng... đều bị từ chối dứt khoát. Không chỉ như thế, ngay cả những đơn vị marketing trên Facebook, đều... đều bày tỏ không muốn thanh minh cho anh và cô Cố..."
"Cái gì?" Sắc mặt Bùi Hằng Phúc và Cố Ngọc Lam đồng thời biến đổi, soạt một cái từ chỗ ngồi đứng lên: "Đã xảy ra chuyện gì, không cung cấp đủ tiền sao?"
"Không phải, tôi đã ra giá gấp hai bình thường, nhưng tất cả các bên đều không chấp nhận..." Âm thanh Linda càng ngày càng nhỏ, cuối cùng đã mang theo sợ hãi.
Sắc mặt Cố Ngọc Lam xám xịt: "Hằng Phúc, làm sao bây giờ?"
Bùi Hằng Phúc không để ý đến cô ta, vẻ mặt âm trầm hỏi Linda: "Tòa báo nhỏ hơn thì sao, cũng không bằng lòng sao?"
"Vâng, đối phương đều cảm thấy quá nguy hiểm, cho nên..."
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?" Bùi Hằng Phúc cảm thấy có chút khó tin. Tập đoàn Bùi Thị cũng là công ty lớn nhất nhì trong cả nước, nếu muốn dẹp yên một tin tức, có thể nói dễ như trở bàn tay. Thật không ngờ lại xảy ra việc tất cả các tập đoàn truyền thông đều từ chối. Không đúng, trong này chắc chắn có chỗ nào đó không đúng lắm, bình thường, những toà báo đó chỉ cần được trả đủ tiền, mặc kệ tin mới gì, dù là ai bọn họ cũng không từ chối, không hề có chuyện lại từ chối mối làm ăn có lời như thế. Bùi Hằng Phúc cảm thấy có chỗ không ổn, vội bình tĩnh lại.
Linda cẩn thận nhìn sắc mặt mà nói chuyện: "Thưa tổng giám đốc, tiếp theo phải làm thế nào?"
"Tạm thời gác chuyện bên truyền thông lại, còn về Facebook, bỏ qua fan đi, hãy đổi sang thuê người để đẩy bình luận không tốt xuống. Về hình tượng công ty, hãy thông báo cho bộ phận PR mau chóng đưa ra lời thanh minh."
"Vâng thưa tổng giám đốc." Linda vội vàng ra ngoài làm việc, trong văn phòng chỉ còn lại Cố Ngọc Lam và Bùi Hằng Phúc.
Lúc này Cố Ngọc Lam cũng không lóc ỉ ôi nữa, cô ta không ngu ngốc, từ những lời vừa rồi của Linda, cô ta cũng cảm nhận rõ ràng được có chỗ không ổn: "Hằng Phúc, chuyện này nhất định là có người ở phía sau động tay chân, là Đường Ngọc Sở, nhất định là cô ta. Cô ta là phóng viên, cô ta giỏi nhất loại chuyện này, nếu không, bình luận của đám dân mạng không có khả năng hoàn toàn nghiêng về phía cô ta."
Cố Ngọc Lam hậm hực nói, đã đến nước này, cô ta vẫn không quên đổ vấy cho Đường Ngọc Sở.
Bùi Hằng Phúc chỉ nhíu mày, cũng không phản bác cô ta. Cố Ngọc Lam nói không sai, chuyện này chắc chắn có người ở phía sau động tay động chân. Nhưng Bùi Hằng Phúc cũng không ngu dốt. Dù Đường Ngọc Sở có chút tiếng tăm trong ngành giải trí, nhưng vẫn chưa có khả năng lớn như thế, có thể tác động đến nhiều nhà truyền thông như vậy. Nhưng mà, nếu không phải cô ta thì là ai? Chẳng lẽ là có người ở đứng sau giúp cô ta sao, hơn nữa chuyện còn có ảnh hưởng không tốt tới bản thân anh ta, Bùi Hằng Phúc nhíu mày, nhất thời lại cảm thấy hơi đắn đo không chắc chắn: "Ngọc Lam, tạm thời em đừng quan tâm đến chuyện này nữa, nếu không có chuyện gì thì em về nhà trước đi, công ty còn rất nhiều chuyện anh cần phải xử lý, em hãy chăm sóc thật tốt bản thân và con, về chuyện tin tức anh sẽ nghĩ cách khác."
"Nhưng mà..." Cố Ngọc Lam cắn môi dưới, rõ ràng không chịu từ bỏ ý đồ, nhưng nhìn thấy sắc mặt Bùi Hằng Phúc không tốt, nên cô ta chỉ có thể tạm thời bỏ qua: "Hằng Phúc, chuyện này anh nhất định phải giúp em đòi lại công bằng, dù thế nào, cũng không thể để mưu kế của Đường Ngọc Sở thành công."
"Em hãy yên tâm, em về trước đi."
"Vâng, em đi đây, anh hãy giữ gìn sức khỏe nhé."
Cố Ngọc Lam nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Bùi Hằng Phúc. Nhưng mà, trong lòng cô ta vẫn luôn cảm thấy tức giận, khó mà dịu lại. Dựa vào cái gì? Cô ta chỉ tranh thủ hạnh phúc của mình, cô ta có lỗi gì chứ? Dựa vào cái gì mà cô ta thì bị mắng mà Đường Ngọc Sở lại luôn được người ta thương yêu?
Càng nghĩ Cố Ngọc Lam càng không cam tâm, hậm hực lấy điện thoại di động ra, gọi cho Lại Tiểu Lan: "Tiểu Lan, trước kia không phải cô nói muốn quen cậu hai Lý của công ty giải trí Thanh Hải sao, tôi có thể giới thiệu giúp cô. Nhưng, trước tiên cô hãy giúp tôi một việc..."