Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối

Chương 26




Tặng cho NgocLinh0983523341

Edit: Hạo Vũ. Beta: Hắc Thiên

"A, thì ra là vậy." Cali lại gật đầu, "Snoopy tiên sinh, theo những gì mà ngươi nói, ngươi và người phụ nữ kia dường như từng có mâu thuẫn?" "Hừ, đâu chỉ là mâu thuẫn, ta với nàng chỉ có thù hận!" Ánh mắt Snoopy lóe sáng tràn đầy hận ý, "Người phụ nữ kia cùng đám chó săn của nàng bức ta đến tình trạng này, ta không hận nàng cũng không được!"

"Ngươi có muốn đi cùng chúng ta không? " Cali nhìn bốn người bên cạnh mình, hỏi Snoopy. Đi cùng họ sao? Snoopy không thể nói rõ trong lòng hắn có cảm giác gì, hắn chỉ biết: chính mình rốt cuộc không còn cô độc nữa, rốt cuộc không cần tiếp tục quấy rầy sinh hoạt của dân chúng vì quá đói.

"Được!" Kiên định gật đầu, Snoopy nhìn Cali, đột nhiên cảm thấy từ thân thể gầy yếu của cậu như đang tỏa ra năng lượng tinh khiết đầy mạnh mẽ, có thể báo thù rửa hận cho chính mình.

——

Trở lại Mali Derk trấn, tất cả các cô nương chưa đính hôn mặt đầy hàm xuân nhìn chăm chăm vào năm "người" đi xung quanh Tiểu bá tước, thì thầm: "Ngươi xem ngươi xem, anh chàng tóc đen nhìn qua thật tao nhã, cả người đều là quý khí!" "Ư, nhưng là ta càng ưa thích chàng trai tóc vàng nhạt hơn, nhìn qua thật dịu dàng ~" "Không đúng không đúng, người tóc trắng kia ngũ quan tinh xảo cực kỳ, người nọ mới là tốt nhất!" "Còn có hai cái thiếu niên cũng không sai a......"

Cali muốn cười, không nghĩ đến đám "lão nhân gia" này lại được hoan nghênh như vậy! Vistor nhìn cậu tựa tiếu phi tiếu, liếc mắt một cái, nghĩ thầm: tại sao thiếu gia không ăn giấm ( ghen)? Những người khác cũng tỏ vẻ, bọn họ đều bị nội tâm sắt đá của thiếu gia tổn thương rồi.

Vừa đến nơi, Trấn trưởng liền tiến đến nghênh đón, Cali vô cùng thân thiết lôi kéo Trấn trưởng, giống như báo cáo nói: "Trấn trưởng gia gia, hôm nay khi ta đi xem xét địa hình, thấy được một vị thiên sứ đang giết chết một con Bạch khuyển to lớn a!"

Trấn trưởng trong mắt tràn ngập khiếp sợ cùng cao hứng: "Cái gì? Con ma khuyển kia đã bị đánh chết?! Thi thể ở đâu vậy, bá tước ngài mau dẫn ta đi xem đi!" Cali ngoắc ngoắc khóe miệng, thầm nghĩ xem ra người Anh thật sự cho rằng có Thiên Sứ tồn tại trên đời, như vậy càng thuận tiện cho cậu bịa chuyện ( Ngả Lệ Lợi: thiếu gia, người quên ta!). "Là như vậy Trấn trưởng gia gia, sau khi vị Thiên Sứ kia giết chết Đại Bạch Khuyển, ngài ấy cùng thi thể của con chó kia liền hoàn toàn biến mất, thần kỳ cực kỳ!" Cali lung tung bịa chuyện xưa, trên mặt mang theo biểu tình hồn nhiên thiên chân, Snoopy ngồi một bên nghe mà trong lòng cười thầm không ngừng, chỉ cảm thấy vị thiếu gia này cũng quá thú vị.

"Báo ứng a, thật sự là báo ứng a!" Nét mặt già nua của Trấn trưởng đều cười đến đầy nếp nhăn, "Ta phải đi báo cho người dân trong trấn biết tin tốt này mới được!"

"Đúng vậy, ngài mau đi đi, nơi này đã không còn việc của chúng ta, chúng ta liền đi trước." Cali nói lời từ biệt với Trấn trưởng xong, lập tức về phòng, cùng đám người Vistor thu dọn đồ đạc. Snoopy một bên nhàm chán nhìn bọn họ bận rộn, thuận tiện nghiên cứu những đồ vật kỳ quái trong mắt hắn, như cái bình nước chẳng hạn.

Bước lên xe ngựa, Cali ngồi trên đùi Hạ Lạc, Snoopy ngại xe ngựa quá nhỏ lại nhiều người, liền biến hình thành khuyển, ngồi xổm bên chân Cali.

Cali vuốt lông mao của Snoopy, xuất thần tổng kết quá trình chuyến đi lần này, chỉ cảm thấy thứ đầu tiên cần nói chính là: y mất đi lần đầu tiên, còn thu hoạch một con khuyển thích tỏ ra lợi hại. ( được rồi, ra vẻ còn quá nhàm chán cơ......)

Trải qua một ngày bôn ba, xe ngựa vào buổi tối rốt cuộc về tới nhà Tư Mễ Nặc Á. Vừa vào cửa, liền nhìn thấy hai anh em Sương cùng Tuyết đã sớm đứng chờ, càng ngạc nhiên khi nhìn thấy cả một bàn đồ ăn thịnh soạn được chuẩn bị xong xuôi. Cali kinh ngạc cực kỳ: "Lại nói a Sương, ngươi cùng Tuyết sao lại biết chúng ta buổi tối sẽ trở về?" "Bởi vì chúng ta có tâm linh cảm ứng a." Sương cười cười, hắn mới không nói cho thiếu gia là Vistor đã sớm trở về căn dặn bọn họ làm cơm chờ bọn hắn đâu.

Tâm linh cảm ứng? Cali hắc tuyến, chỉ có hai huynh đệ các ngươi mới có tâm linh cảm ứng đi? Chúng ta cũng chỉ có thể xem như là tâm hữu linh tê thôi...