Edit: Lycoris. Beta: Dạ Nguyệt.
Thì ra hắn vừa mới liếm tới liếm lui trên người ta là vì đói bụng, nhưng mà.. Cali trống hai tay lên lồng ngực tuyết trắng của Ngả Lệ Lợi, không cho hắn cúi xuống. "Ta không phải đồ ăn, chờ một chút nữa ta bảo Vistor làm bánh cho ngươi ăn."
"Mẫu thân, ta có đồ ăn.." Ngừng ngừng ngừng, đừng gọi ta là mẫu thân, ta biết loài chim sẽ gọi người đầu tiên nhìn thấy là mẫu thân. "Ngả Lệ Lợi, sau này không cho phép ngươi tiếp tục gọi ta là mẫu thân." "Thế gọi là gì đây?". "Vậy, gọi ta là Cali đi, nhìn qua ngươi còn lớn hơn so với ta."
"Vậy, cho ngươi ăn này Cali" Ngả Lệ Lợi đưa một khối vỏ trứng trắng lớn nhất ở trên tay cho Cali. "Thứ này có thể ăn sao?" Cali hoài nghi tiếp nhận vỏ trứng, thử cắn một miếng nhỏ.
"!" Ăn ngon, là socola trắng! Mí mắt Cali híp lại, ăn từng miếng từng miếng một.
Ngả Lệ Lợi chống cằm nhìn Cali ăn, khoé miệng cong lên. Cali ăn xong vỏ trứng socola trắng trên tay, liếm liếm môi, ân, thật không sai.
"Cali, khoé miệng ngươi cũng dính nga~" Ngả Lệ Lợi rướn người đến trước mặt Cali, lè lưỡi liếm lên khoé miệng Cali.
"Oanh.." Mặt Cali đỏ lên "Ngươi..."
Không đợi y nói xong, Ngả Lệ Lợi hôn lên con mắt không có khế ước của Cali. Cali chỉ thấy đầu óc trống rỗng, hôn mê bất tỉnh.
Ngả Lợi Lệ nhìn Cali trong lòng mình, cúi xuống thoả mãn cọ vào mái tóc màu xanh ngọc của cậu.
"Thiếu gia!" Vistor cùng Sương, Tuyết xâm nhập phòng. Dao động vừa rồi trong cơ thể thiếu gia là xảy ra chuyện gì?! ( người có khế ước trong lúc đó sẽ có liên hệ)
Chỉ thấy có một người cơ thể xích loã đang ôn nhu ôm thiếu gia nhà bọn họ, đôi cánh lớn màu trắng trên lưng hắn dưới ánh trăng đặc biệt chói mắt. Thiên Thần!
"Ngươi là ai?" Vistor cùng hai Vampire đồng thời quát lên: "Mau buông thiếu gia ra."
"Các ngươi cũng là người có khế ước với Cali?" Trên khuôn mặt thuần khiết của Ngả Lệ Lợi hiện lên một nụ cười tà mị.
Cali, linh hồn của ngươi thật sự không tầm thường đâu.
"Cái gì?! Ngươi lại có thể kí khế ước cùng thiếu gia sao?" Tuyết kêu lên. Vistor mặt không chút thay đổi nhìn Ngả Lệ Lợi: "Ngươi rốt cuộc có mục đích gì?"
"Mục đích?" Trong mắt Ngả Lệ Lợi hiện lên ánh sáng lạnh lẽo: " Mục đích của ta, chính là y!" Ngón tay nhẹ nhàng chạm lên môi của Cali.
"Ngươi tên là gì?" Sương lạnh lùng hỏi.
"Ngả Lệ Lợi." Ngả Lệ Lợi đem thiên hạ trong lòng đặt ngang lên giường, hôn nhẹ lên trán cậu, cẩn thận đắp kín chăn cho cậu. Hắn đem cánh thu lại, trên tấm lưng trơn bóng không có vật gì ở trên, một bộ quần áo hiện ra từ hư không phủ lên người hắn, khí chất của Thiên Sứ không hề che dấu mà lộ ra.
"Ra ngoài cả đi! Đừng quấy rầy thiếu gia nghỉ ngơi." Sương trừng mắt liếc nhìn Ngả Lệ Lợi một cái, kéo tay Tuyết ra khỏi phòng. Ngả Lệ Lợi cùng Vistor ra ngoài, tiện tay đóng của lại.
___________
Cali mở mắt ra. Đêm qua là mộng sao?
"Thiếu gia, kẻ vương bát đản này chui ra từ đâu?" Tư Nại Khoa mang theo một tiểu hài tử phấn nộn mười tuổi vọt vào phòng." Hắn cùng ngài lập khế ước sao?"
Khế ước? Cali chớp mắt mấy cái, nhìn về phía bàn trang điểm cách mình không xa. Trên kính trang điểm, mắt phải Cali có thêm một khế ước màu trắng.
"Cali, mau bảo hắn thả ta xuống." Tiểu nam hài giãy dụa. Cali không để ý đến hắn mà đem hình dạng khế ước trắng ở mắt phải nhìn kĩ.
"Hừ, tên Thiên Sứ nhà ngươi đừng có giả bộ!" Tư Nại Khoa dùng sức đem Ngả Lệ Lợi đẩy xuống mặt đất.
"Tư Nại Khoa, đừng dùng sức như vậy, hắn còn nhỏ." Cali vén chăn lên, nhảy xuống giường, thân thiết nhìn Ngả Lệ Lợi: "Ngươi không sao chứ?"
"Cali.." Ngả Lệ Lợi chu miệng:" Đau quá nha~"
"Sao lại đau?" Cali đem hắn kéo lên. "Cali ôm ta một chút đi, hôn ta một cái ta sẽ không đau nữa nha~" Ngả Lệ Lợi chỉ chỉ mặt mình.