Tạm biệt Cốc Tu Cẩn ở trước thang máy, Đường Hiểu và Tống Nhất Quân trở lại tầng mười, lập tức được mọi người nhiệt tình hỏi thăm đến quá mức, nói trắng ra chính là bát quái.
Nhân viên thuộc bộ phận của Rycen đa phần là cuồng công việc, khi nghỉ trưa thường xuyên gọi cơm lên ăn, bất quá những chuyện đã xảy ra ở nhà ăn bọn họ đều biết nhất thanh nhị sở. Lần này là bởi vì có một người đi xuống gọi cơm người vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng Cốc Tu Cẩn ăn cơm cùng bọn họ, kết quả tất cả mọi người đều biết hết.
“Được lắm anh bạn, cư nhiên dám giấu chúng tôi kết giao với Cốc tổng, thành thật giải thích, thẳng thắn được khoan hồng, rốt cuộc đã xây dựng quan hệ với Cốc tổng từ khi nào.”
Trợ thủ của Rycen là Ngải Sâm ôm bả vai Tống Nhất Quân, không nhẹ không nặng nện vào ngực cậu ta một quyền.
Mặc dù Cốc Tu Cẩn là cấp trên của bọn họ, nhưng bình thường đều là Rycen tự mình báo cáo với anh, còn bọn họ mỗi tháng gặp được anh cũng chẳng được mấy lần.
Đường Hiểu nghe thấy hai chữ ‘kết giao’, tim trực tiếp đập lỡ một nhịp.
Mục Triêu Kha ở một bên cười nói, “Ngải Sâm, không phải là kết giao, là qua lại.”
Tống Nhất Quân gãi đầu ngại ngùng nói, “Anh Ngải Sâm, anh thật sự hiểu lầm rồi, hôm nay cũng là lần đầu tiên chúng tôi gặp mặt Cốc tổng, đúng không, Đường Hiểu?”
“Ách…” Đường Hiểu chột dạ không biết nên trả lời như thế nào.
Chẳng biết sao, Rycen vừa đúng lúc đi qua trước mặt bọn họ, sau khi nghe thấy Tống Nhất Quân nói đột nhiên ngừng lại, anh ta thật sâu liếc nhìn Đường Hiểu một cái, sau đó mới rời đi.
Ngải Sâm sờ sờ đầu, kinh ngạc khoa trương nói, “Rycen bị sao vậy, chẳng lẽ anh ta đối với mấy thứ bát quái này cảm thấy hứng thú sao? Đây tuyệt đối là mặt trời mọc lên từ phía tây.”
Ngải Sâm cũng là trợ thủ của Rycen, là một người vừa mới tốt nghiệp ra trường đã đến đây làm việc, xem như là người quen thuộc nhất đối với Rycen trong công ty.
Rycen nói trắng ra chính là một người đàn ông làm việc cực kỳ nghiêm túc, cuộc sống của anh đều là xoay quanh công việc, đối với những thứ bát quái này không có hứng thú, cho nên khi nhìn thấy anh đột nhiên ngừng lại, bộ dáng tựa như cảm thấy hứng thú đối những thứ bát quái bọn họ nói, anh ta mới cảm thấy kinh ngạc vạn phần.
Người duy nhất hiểu rõ sự tình là Đường Hiểu cố gắng khiến mình trấn định lại.
Nhưng cậu không biết, Mục Triêu Kha vẫn luôn cẩn thận nhìn cậu, tầm mắt liếc về những ngon tay khẩn trương đến xoắn cùng một chỗ phía sau lưng của cậu, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một tia cười nhàn nhạt.
Dường như anh ta, đã phát hiện một chuyện rất khủng khiếp.
Rất nhanh liền đến giờ làm việc, mọi người bắt đầu trở về vị trí làm việc của mình.
Tống Nhất Quân thừa dịp xung quanh không có ai, đột nhiên trộm kéo ghế dựa qua chỗ Đường Hiểu, nhỏ giọng nói, “Đường Hiểu, tôi có chuyện muốn hỏi cậu, bây giờ cậu có rảnh không?”
Đường Hiểu đầu cũng không ngẩng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào số liệu trong máy tính trên mặt bàn, “Chuyện gì?”
Rõ ràng cậu không rảnh, nhưng mà Tống Nhất Quân có chút lảm nhảm, nếu không cho cậu ta nói, nhất định cả buổi chiều cậu ta cũng sẽ nhắc đi nhắc lại hoài.
Tống Nhất Quân vui vẻ nói, “Mỹ nữ hồi trưa gặp ở nhà ăn ấy, cậu có biết cô ấy tên là gì không?”
“Mỹ nữ sao?” Đường Hiểu nhớ lại một chút, không khỏi xấu hổ, “Chẳng lẽ cậu đang nói Elma sao?” Bọn họ ở quán cơm dường như cũng chỉ nói chuyện với Elma.
Bộ dạng Elma quả thật rất xinh đẹp, hơn nữa còn là loại nhất cử nhất động đều lộ ra một tia nữ tính quyến rũ thành thục, vô cùng hấp dẫn đối với nam sinh như Tống Nhất Quân, nhưng cậu cũng rất ít chú ý tới điểm này, khi đó dường như cả đầu cậu đều là Cốc Tu Cẩn… Quẫn bách a!
“Đúng đúng đúng, chính là cô ấy.” Tống Nhất Quân cao hứng gật gật đầu.
Đường Hiểu nói, “Elma là thư ký của học, ách… Cốc tổng, làm việc ở tầng mười sáu, hiện tại tạm thời đảm nhiệm chức trợ lý cho Cốc tổng.”
“Vậy cậu biết cô ấy có bạn trai hay không?” Tống Nhất Quân tiếp tục hỏi, một bộ hormone nam tính dâng trào.
“Loại chuyện riêng tư này làm sao tôi có thể biết chứ.” Đường Hiểu nguýt cậu ta một cái, trước tiên không nói cậu có quen biết Elma hay không, Tống Nhất Quân rốt cuộc tại sao lại cho rằng cậu sẽ biết chuyện về Elma, chẳng lẽ là mèo mù gặp chuột chết sao?
“Cũng đúng!” Tống Nhất Quân lúc này mới nhớ, Đường Hiểu và cậu ta đều là lần đầu tiên nhìn thấy Elma, làm sao có thể biết rõ ràng như vậy, bất quá cậu ấy biết Elma là thư ký kiêm trợ lý của Cốc tổng, chỉ cần điểm ấy cũng mạnh hơn cậu ta nhiều rồi.
Đường Hiểu cảm thấy Tống Nhất Quân nói có chút kỳ quái, liền thăm dò hỏi, “Nhất Quân, chẳng lẽ cậu để ý Elma sao?”
Tống Nhất Quân nhất thời cười hắc hắc, “Bộ dạng cô ấy rất xinh đẹp, là loại hình mà tôi thích.”
Đường Hiểu không còn lời gì để nói, cậu ta đúng là một tên trông mặt mà bắt hình dong!
Bất quá Tống Nhất Quân cư nhiên thích loại phụ nữ như Elma thật sự là ngoài dự liệu của cậu, nhìn bề ngoài, bọn họ căn bản không giống như cùng một loại người, cũng không phải rất xứng đôi, nhưng cậu vẫn ghi nhớ chuyện này trong lòng.
…
Giữa trưa ngày hôm sau, lúc Đường Hiểu đi lên tầng mười sáu vừa đúng lúc đụng phải Elma, vừa gặp cô, cậu liền nhớ lại những lời Tống Nhất Quân đã nói với cậu chiều hôm qua.
Cẩn thận đánh giá một chút, bộ dạng Elma quả thật rất xinh đẹp, so với trong ấn tượng của cậu còn xinh đẹp hơn, người khác đều trát một lớp phấn trang điểm, nhưng vị trước mắt này, tựa hồ chỉ trang điểm nhẹ, dung mạo phong tình thuần tự nhiên, quan trọng nhất là, cô còn có một dáng người cực kỳ yêu mị.
“Đường Hiểu, nếu cậu còn nhìn tôi như vậy, chị đây sẽ nghĩ rằng cậu thích tôi đó.”
Elma thấy Đường Hiểu nhìn chằm chằm vào mặt cô, không khỏi nở nụ cười, còn giả vờ vuốt vuốt mái tóc màu cà phê nhạt, quả nhiên là phong tình vạn chủng, xinh đẹp động nhân.
Đường Hiểu nghe thấy câu này, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ, “Elma, cô đừng trêu chọc tôi, tôi chỉ là phát hiện hóa ra bộ dạng cô xinh đẹp như vậy, khó trách ngày hôm qua lúc ở nhà ăn, ánh mắt nhiều người đều nhìn chằm chằm cô như vậy.”
Elma che miệng nở nụ cười, “Đường Hiểu, miệng của cậu từ khi nào thì trở nên ngọt như vậy, bất quá, cậu nói ‘hóa ra’ là có ý gì, tôi với cậu cũng đâu phải là ngày đầu tiên gặp mặt, chẳng lẽ trước kia cậu không phát hiện dung mạo xinh đẹp của bổn tiểu thư sao? A, đúng rồi, ánh mắt người nào đó vẫn luôn dính vào trên người tổng tài chúng tôi, đương nhiên không có sự tồn tại của một thư ký nhỏ bé như tôi a.”
Đường Hiểu bị cô nói đến á khẩu không trả lời được, hai má cũng thoáng cái đỏ ửng, “Tôi không phải có ý này.”
Elma nữ vương trả lời, “Vậy cậu có ý gì?”
Đường Hiểu suy nghĩ một chút, quyết định không nên tiếp tục đề tài này nữa, cậu thăm dò hỏi, “Elma, cô xinh đẹp như vậy, có phải có rất nhiều người theo đuổi cô hay không?”
“Thế nào, chẳng lẽ cậu muốn theo đuổi chị đây hay sao? Cẩn thận kẻo tổng tài biết được, sẽ lột da của cậu ra đó!” Elma mị hoặc liếc nhìn cậu.
“Biết cái gì?”
Một giọng nói ôn nhu chợt vang lên bên tai hai người.
Elma lập tức điều chỉnh tư thế, quay đầu lại mỉm cười, “Tổng tài, tôi chỉ là đang nói giỡn với Đường Hiểu mà thôi.”
Đường Hiểu có loại cảm giác chột dạ khi bị bắt tại trận.
Cốc Tu Cẩn cười nhìn cô một cái, mới nói với Đường Hiểu, “Tiểu Vương đã mang cơm trưa đến đây, đi rửa tay rồi qua ăn cơm.”
Đường Hiểu ‘A’ một tiếng bỏ chạy.
Cốc Tu Cẩn thu hồi tầm mắt, ánh mắt dừng lại trên người Elma nói, “Không được khi dễ cậu ấy.” Nói xong anh liền trở về văn phòng.
Elma dùng ngón tay vén vén lọn tóc trên gương mặt, cười giả tạo nói, “Xem ra tổng tài thật là giỏi, bảo vệ chặt chẽ như vậy, ngay cả một chút khi dễ nho nhỏ cũng không cho, thật là keo kiệt!”
Sau đó, Đường Hiểu rửa tay xong liền trở lại văn phòng của Cốc Tu Cẩn.
Người kia đã ngồi ở chỗ sôpha, thức ăn và cơm trong hộp đã được anh lấy ra đặt trên bàn trà.
Đường Hiểu chầm chậm đi tới ngồi ở sôpha đối diện anh.
Cốc Tu Cẩn thấy thế, nhịn không được nở nụ cười, vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, “Sao lại ngồi xa như vậy, lại đây, hay là em thích ngồi trên đùi anh hơn? Nếu như vậy anh cũng không ngại đâu.”
Đường Hiểu quẫn bách, không dám do dự nữa, đi qua ngồi ở bên cạnh anh.
Cốc Tu Cẩn khẽ thở dài, “Thật là đáng tiếc, nếu em chậm một chút nữa là có thể ngồi trên đùi anh rồi.”
Đường Hiểu nhất thời cảm thấy vô cùng may mắn khi mình đã không do dự.
“Ha ha.” Nhìn biểu tình thở phào một hơi của cậu, Cốc Tu Cẩn rốt cục nhịn không được mà bật cười, nếu anh biết suy nghĩ của Elma, nhất định sẽ nói với cô, người của mình đương nhiên chỉ có thể tự mình đùa giỡn mới có hứng thú.
Nghe thấy tiếng cười, Đường Hiểu rốt cục biết mình lại bị đùa giỡn, theo bản năng ngẩng đầu trừng mắt nhìn anh một cái.
Cốc Tu Cẩn nheo mắt, cư nhiên dám trừng anh, tiến bộ không ít, “Em vừa rồi cùng Elma ở bên ngoài nói cái gì, trò chuyện vui vẻ đến như vậy?”
Đường Hiểu sửng sốt, trả lời, “Là thế này, Tống Nhất Quân thích Elma, muốn biết cô ấy có bạn trai hay chưa, em vừa đúng lúc gặp cô ấy, liền thuận tiện hỏi một câu, đáng tiếc cô ấy chưa nói gì.”
Cốc Tu Cẩn đột nhiên vươn tay vỗ vào ót cậu một cái, “Elma rất khôn khéo, em nói chuyện lại vụng về như vậy, làm sao có thể hỏi được, có phải cô ấy luôn luôn chuyển đề tài, trêu chọc em hay không?”
“Anh nghe thấy?” Đường Hiểu thấy anh nói chính xác như vậy, cho rằng anh đã sớm ở đó.
Cốc Tu Cẩn lấy một đôi đũa nhét vào tay của cậu, nói “Không cần nghe cũng đoán được, kỳ thật em có thể tới hỏi anh, hiện tại Elma hẳn là không có bạn trai.”
Đường Hiểu há hốc mồm, “Làm sao anh biết?” Chẳng lẽ, chẳng lẽ…
Cốc Tu Cẩn vừa thấy vẻ mặt của cậu liền biết cậu đang nghĩ gì, bật cười nói: “Nghĩ cái gì vậy, anh là cấp trên của cô ấy, cô ấy ở bên cạnh anh cũng gần ba năm rồi, khoảng thời gian như vậy đã đủ để hiểu rõ một người, em phải biết, cho dù người khác ở trước mặt em giả vờ đứng đắn đến bao nhiêu, nhưng từ một số chi tiết vẫn có thể nhìn ra sự thay đổi.”
“Vậy Elma có chi tiết gì có thể nhìn ra?”
Cốc Tu Cẩn nói, “Em nhớ lại một chút đi, hôm nay Elma ăn mặc có đặc điểm gì?”
Đường Hiểu trầm tư một lúc, “Cô ấy mang trang sức thanh nhã, ăn mặc lại có chút hở hang, vậy thì có vấn đề gì sao?”
Cốc Tu Cẩn tán thưởng cười nói, “Chính là hở hang, nếu cô ấy quen bạn trai, cô ấy sẽ ăn mặc kín đáo hơn một ít, bất quá em đừng nhìn Elma tựa hồ rất đa tình, đối với chuyện tình cảm cô ấy vẫn rất chung thủy, lúc đang quen bạn trai, cô ấy chưa bao giờ ngoại tình, cũng sẽ không nhập nhằng với những người đàn ông khác.”
Đường Hiểu sợ hãi than, không ngờ Elma nhìn phong tình vạn chủng như vậy, đối với chuyện tình cảm lại khiến cho người khác có cảm giác hoàn toàn không giống với bề ngoài của cô, như vậy người được cô để mắt đến tuyệt đối là một người đàn ông hạnh phúc, bởi vì bạn gái vừa xinh đẹp lại chung thủy, người tốt như vậy biết tìm ở đâu.
“Bất quá Tống Nhất Quân có lẽ không được.”
Lúc Đường Hiểu còn đang cảm khái, Cốc Tu Cẩn đột nhiên thốt lên một câu.