Sủng Phi

Chương 54




"Tiểu chủ, Oản Đáp Ứng và Trầm Đáp Ứng đã tới." Phúc nhi đi tới bên người Ôn Quý Nhân nói.

"Cho các nàng vào đi." Ôn Quý Nhân khẽ mỉm cười, cũng biết được một ít cái ý đồ của đối phương khi đến đây.

"Tham kiến tỷ tỷ." Sau khi hai người đi vào, dựa theo quy củ hành lễ với nàng.

"Đều là tỷ muội, cần gì phải khách khí như vậy." Ôn Quý Nhân đỡ hai người dậy, "Hôm nay hai vị muội muội làm sao lại nhớ tới mà tìm đến tỷ tỷ?"

"Tỷ tỷ đã gặp qua Hoàng thượng?" Trầm Đáp Ứng thiếu kiên nhẫn, không nhịn được hỏi: "Hoàng thượng trông như thế nào?"

Tuy rằng, thời điểm chọn lựa sau cùng là Hoàng thượng hôn chọn, nhưng vào lúc ấy ai lại dám nhìn thẳng vào Hoàng thượng để xem Hoàng thượng trông như thế nào.

Lúc trước, Ôn Quý Nhân còn là mỹ nhân, nàng có chút không phục, tại sao trong ba người cũng chỉ có nàng là mỹ nhân, mà mình cùng với Oản chỉ là Đáp Ứng. Nhưng hôm nay rốt cuộc Ôn Quý Nhân đã thị tẩm qua, tuy phân vị này cao, nhưng cũng không so đo nữa. Huống chi, trước lại không phục,đ dlqd nhưng mắt thấy Ôn Quý Nhân được cưng chiều, làm sao nàng xa lánh, nhưng chình mình lại tìm cho mình sự không thoải mái.

Mặc dù, Oản Đáp Ứng không lên tiếng, nhưng vẻ mặt cũng có chú tò mò.

Ôn Quý Nhân không nhịn được cười nói: "Dĩ nhiên, Hoàng thượng rất xuất sắc, đối với ta, cũng hết sức dịu dàng." Nói xong lời cuối cùng, Ôn Quý Nhân không nhịn được mà đỏ mặt.

Oản Đáp Ứng nhìn thấy vẻ mặt của nàng, không d dlqđ nhịn được mà lộ ra một chút sự đố kị, nhưng lại lập tức giấu kỹ. Mà Trầm Đáp Ứng lại ngay thẳng hơn rất nhiều.

"Tỷ tỷ, vận số ngươi thật là tốt, lại là người thứ nhất trong chúng ta hầu hạ Hoàng thượng." Vẻ mặt mặt Trầm Đáp Ứng vô cùng hâm mộ, "Vừa bắt đầu, chúng ta còn tưởng rằng Oản Đáp Ứng là người thị tẩm trước đấy."

Mặc dù ba người, nhưng mỗi người lạ có một nét đặc sắc riêng, nhưng trong ba người chắc chắn dung mạo của Oản Đáp Ứng là đẹp nhất, cũng là đứng nhất, còn có thể làm cho nam nhân miễn cưỡng yêu thương cái loại hình này.

"Không nên nói lung tung." Oản Đáp Ứng vội vàng ngăn cản câu chuyện của Trầm Đáp Ứng, nhưng trên mặt cũng không che giấu được đ dlqd vẻ cô đơn, "Hôm nay, có thể tỷ tỷ đã nhìn thấy Hiền phi và Nhạc phu nhân?"

"Không phải lúc nãy còn từ bên kia trở về sao, thế nào?"

"Tin đồn Nhạc phu nhân rất được Hoàng thượng sủng ái, vốn tưởng rằng lời đồn đại có nhiều khoa trương, nhưng vào trong cung, nhưng mấy ngày liền Hoàng thượng đều tá túc ở chỗ Nhạc phu nhân, còn lạnh nhạt với một đám người mới chúng ta." Thần sắc của Oản Đáp Ứng kéo theo và phần ngóng trông, "Hôm nay, tỷ tỷ nhìn thấy bộ dáng của Nhạc phu nhân như thế nào?"

Từ nhỏ Quan Loan Loan đã có danh hiệu mỹ nhân, sau mấy năm càng ngày càng trưởng thành, cũng bỏ danh hiệu Đệ Nhất Mỹ Nhân đi, ở Giang Nam cũng có nhiều mỹ nhân đạt được danh hiệu này, có thể thấy được vẻ thùy mị kia. Vốn là ỷ vào vẻ thùy mị của mình, còn tưởng rằng có đ dlqd thể mua được chỗ ngồi ở trong cung. Nhưng hôm nay, sau khi vào cung hậu, không những phân vị Đáp Ứng của mình là thấp nhất, thậm chí cho đến bây giờ còn chưa thấy được dung nhan của Hoàng thượng, không khỏi có vẻ nóng nảy, nếu không cũng sẽ không khuyến khích Trầm Đáp ứng cùng nhau tới đây.

Nhớ tới, Nhạc phu nhân ở trong hậu cung rất được sủng ái, cưng chiều, nàng ta không nhịn được sinh ra lòng so sánh, xem đến tột cùng sắc đẹp của ai mới là đẹp nhất.

Hiển nhiên, Ôn Quý Nhân cũng hiểu tâm tư của nàng ta, chỉ nói: "Thật ra thì theo ý của ta, dĩ nhiên dung mạo Oản Đáp Ứng là xuất chúng nhất, ngay cả Nhạc phu nhân cũng chưa chắc so hơn được với ngươi."

Oản Đáp Ứng nghe vậy, sắc mặt có vẻ tốt lên.

"Chỉ là, trên người Nhạc phu nhân lại có một loại khí chất mà ta không nói rõ được, nhưng những người như chúng ta lại không so được với nàng.” Không phải Ôn Quý Nhân cố ý đả kích Oản Đáp Ứng, chỉ là từ khi Chung Linh vào cung thì liền được Hoàng thượng che chở bảo vệ, hơn nữa tất cả mọi chuyện lớn nhỏ ở trong hậu cung cũng làm không ít, cộng thêm gần đây lại ngồi vào cái ghế quản thúc người phía dưới, thuộc về khí thế đẳng cấp, tự nhiên như vậy mà được bồi dưỡng lên.

Điểm này, cũng không thể so sánh với tiểu nha đầu vừa mới vào cung.

"Hơn nữa, buổi sáng nhìn Nhạc phu nhân, tuy rằng bộ dáng thanh đạm điềm tĩnh, thế nhưng trước khi vào trong kinh không phải đã sớm nghe mỹ danh Nhạc phu nhân sao? Còn tự mình sáng tạo ra cách hóa trang thành mỹ nhân, hiển nhiên có thể thấy được trang phục lộng lẫy của nàng, tất nhiên cũng là không thua bất luận người nào." Năm ấy tiến cung, ở yến tiệc Trung thu Chung Linh ăn mặc rất là xinh đẹp, trên trán còn chấm hoa văn màu đỏ người ta đã truyền ra ngoài như vậy, xác thực là đã truyền ra, cũng vào năm ngoái lúc sứ thần nước Chu Tước tới, sau khi hắn khiêu khích đe dọa với Hoàng thượng. 

Sau khi, cái dung mạo được trang điểm như vậy truyền ra ngoài, rất nhanh đã có nhiều lời đồn đại, nhưng mà bình thường chỉ dùng ở trong những bữa tiệc long trọng, trong ngày thường lại sẽ không trang điểm như thế.

Vừa bắt đầu, thời điểm Ôn Quý Nhân đang nghe Nhạc phu nhân ở trước mặt mọi người giết sứ thần nước Chu Quốc, khi đó còn không có nghĩ quá nhiều, bây giờ nghĩ lại, cuối cùng Hoàng thượng lại không có trách cứ hành động thất lễ của Chung Linh như vậy, có thể thấy nàng rất được sủng ái.

Mà sau khi Oản Đáp Ứng nghe lời nói của Ôn Quý Nhân xong, cũng buông thõng tầm mắt xuống, trong lòng có chút chủ ý.

Tiếp đó, Hoàng thượng vẫn như cũ không có chấm thẻ bài tử của Ngũ Quý Nhân, ngược lại còn tá túc chỗ khác ở trong kinh, ngày thứ hai, liền tấn phong nhân tài.

Cho đến ngày thứ ba, Hoàng thượng mới chọn Ngũ Quý Nhân thị tẩm, giống như sau khi tấn phong, phong một bậc làm tiểu mỹ nữ.

"Ngươi ngươi thật muốn làm như vậy?" Hình như Trầm Đáp Ứng có chút không dám tin nhìn Oản Đáp Ứng, "Nếu như Hoàng thượng trách tội xuống, đến lúc đó cần phải làm như thế nào?"

"Nếu như không làm gì, thì phải sống ở chỗ này đến khi nào!" Oản Đáp Ứng cẩn thận xem mình ở trong gương, một bộ dáng rất là tự tin.

Vào cung đã hơn nửa tháng, nhưng Hoàng thượng vẫn thủy chung không có cho nàng thị tẩm, cũng đã triệu Ôn Quý Nhân hai lần rồi! Nếu như mình không nghiêm trang xuất hiện trước mặt Hoàng thượng, chỉ sợ cũng sẽ bị quên ở sau ót, không còn đường sống để trở mình.

"Nhưng làm sao ngươi có thể chọn vào hôm nay, cái này,.. Ngươi không hơn được với Nhạc phu nhân đâu!" Trầm  Đáp Ứng cảm thấy đầu óc của Oản Đáp Ứng bị gì rồi, lại muốn giành Hoàng thượng trong tay Nhạc phu nhân.

"Ngươi nói xem, ta không hơn Nhạc phu nhân ở chỗ nào, ta chỉ đi xem một chút mà thôi, rốt cuộc ta chỉ là một Đáp Ứng, thấp cổ bé họng, nếu Hoàng thượng thương hương tiếc ngọc, cũng mới có cơ hội cho ta." Vẻ mặt Oản Đáp Ứng cũng có chút lo lắng, nhưng nhìn mình trong gương, lại tự tin lên.

Nếu không, nàng phải làm như thế nào, hay nhét trong tay tiểu thái giám bên cạnh Hoàng thượng một ít bạc, làm sao kết quả lại không trở về, nàng cũng sẽ không bí quá hoá liều. Nhưng dù sao Hoàng thượng cũng là một nam nhân, lại có người nam nhân nào lại không thích nữ nhân xinh đẹp, còn là nữ nhân của mình.

"Tốt lắm, nếu ngươi không chịu giúp ta, thì cũng đừng đi ngăn cản ta." Oản Đáp Ứng đứng lên, làm kiểm tra cuối cùng, hôm nay nàng mặc xiêm áo rất là đẹp, vừa ăn mặc tỉ mỉ, xem ra thật là kiều diễm vô song, làm Trầm  Đáp Ứng không khỏi nhìn mà trợn tròn con mắt.

"Vậy chúc ngươi may mắn." Thoạt nhìn Trầm  Đáp Ứng rất là tùy tiện, nhưng làm việc lại hết sức cẩn thận, loại chuyện như vậy, nàng tuyệt đối cũng sẽ không dám nhúng một tay.

"Thời gian sắp tới, ta đi trước." Oản Đáp Ứng nhìn nàng vẻ mặt kiên định, cũng không kiên trì, nhất định nàng phải đi sớm hơn Hoàng thượng thì mới có cơ hội làm bộ, tất cả đây chỉ là ngoài ý muốn.

Mặc dù cái tên tiểu thái giám kia thu tiền của nàng nhưng không có giúp nàng làm việc, nhưng rốt cuộc còn tiết lộ hành trình hôm nay Hoàng thượng, để cho nàng có cơ hội xuống tay.

Mắt nhìn thấy bóng dáng Hoàng thượng từ từ đến gần, Oản Đáp Ứng vừa hát, vừa múa lên.

Chung Linh thấy một bóng dáng xa xa, còn không xác định, nhưng đi càng gần, nụ cười trên mặt lại càng rõ ràng.

"Nàng cười cái gì?" Hiển nhiên Sầm Mặc cũng nhìn thấy, nhưng mà đối với nụ cười của nàng cũng có chút không hiểu.

"Thần thiếp cười, lần ngày lá gan của người thật đúng là quá lớn." Trước khi bọn họ vào cung, thì cũng không có một người nào dám điều tra hành tung của Hoàng thượng, sau đó sẽ một bày ra một cuộc gặp gỡ vô tình.

Sầm Mặc hiểu rõ nhìn bóng dáng dưới tàng cây phía trước mặt, không khỏi hiểu rõ gật đầu.

"Là ai, đi ra đi." Có thể người tiết lộ hành tung của hắn, chẳng qua là người đi theo bên cạnh hắn thì có thể cung nữ hầu hạ bện cạnh hắn.

"Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết." Ở bên trong thái giám đuổi theo, liền có người lập tức lăn một vòng lăn đi ra, trong lòng âm thầm kêu khổ, chính mình đã không cẩn thận tiết lộ ra, kết quả lá gan của nữ nhân kia lại lớn như vậy chạy tới trước mặt Hoàng thượng.

Chạy đến trước mặt Hoàng thượng, cái này không quan trọng, quan trọng bên cạnh Hoàng thượng, còn có một Nhạc phu nhân.

"Tự mình dẫn hèo đi." Sầm Mặc tùy ý xử trí hắn, không muốn phá hủy tâm tình đang tản bộ cùng với Chung Linh.

"Nô tài tuân chỉ!" Thấy Hoàng thượng không có ý phạt nặng, tiểu thái giám lập tức hấp ta hấp tấp chạy đi dẫn hèo. Chỉ cần còn có thể trực bên cạnh Hoàng thượng, thì dẫn hèo là cái tẹo gì. Chỉ là, về sau nhất thiết phải cẩn thận nữ nhân của Hoàng thượng.

"Đi kêu nàng ấy đến đây đi." Chung Linh có chút hăng hái nhìn bóng dáng hồn nhiên bất giác ở trước mặt.

Thời điểm, Oản Đáp Ứng nhìn thấy có một tiểu thái giám đi ra ngoài đội ngũ, tâm tình cũng có chút hốt hoảng, chẳng lẽ Hoàng thượng trách tội xuống rồi hả? Nhưng ngay sau đó, đã nhìn thấy có một cung nữ đi về phía mình, để cho mình đi qua kiến giá.

Oản Đáp Ứng hít thở sâu một hơi, thận trọng đi theo phía sau cung nữ.

"Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng, tham kiến Nhạc phu nhân." Oản Đáp Ứng đi tới sau liền cúi đầu hành lễ.

"Đứng lên đi."

So vơi Sầm Mặc chiều cao của Chung Linh thấp hơn, vì vậy trước tiên đã thấy được dung mạo của Oản Đáp Ứng.

"Ngẩng đầu lên?" Giọng nói của Nhạc phu nhân truyền tới có chút lạnh lẽo, Oản Đáp Ứng từ từ ngẩng đầu lên.

Chung Linh vừa nhìn thấy cái dấu ấn trên trán Oản Đáp Ứng có chút vui vẻ, mà Sầm Mặc nhìn thấy thì rất là sửng sốt.

Mặc dù bên ngoài cung có nhiều nữ nhân bắt chước Chung Linh, nhưng mà ở tại trong cung cũng chỉ có mình nàng, người khác thì vạn vạn không dám mạo phạm, mà cũng chỉ có xuất hiện ở bữa tiệc hoặc là trường hợp trọng đại thì Chung Linh mới có thể trang điểm như vậy.

Hôm nay, không biết là vì hấp dẫn lực chú ý của Hoàng thượng mà Oản Đáp Ứng cố ý làm như vậy, hay thật là không biết quy củ ở trong cung, thế nhưng lại tùy ý giả trang cái loại trang phục này.

Chung Linh nhìn kỹ dung mạo của đối phương một chút, ngày đó nhìn từ xa đã cảm thấy dung mạo rất là xinh đẹp, hôm nay ở khoảng cách gần như vậy, so với ngày đó xem ra chỉ có hơn chứ không kém, một vũng cắt nước thu đồng, xấu hổ đến e sợ, làm người thương yêu yêu. Ngày đó, là chỉ nam nhân.

"Thần thiếp còn tưởng là người nào, thì ra là Oản Đáp Ứng, không biết làm sao Oản Đáp Ứng lại có hứng thú tốt như vậy, thế nhưng lại tới đây luyện tập vũ đạo múa ca, nhảy nhót." Nếu biết hành tung của Hoàng thượng, vậy đồng thời khẳng định cũng biết Hoàng thượng đi theo mình tới chỗ này.

Biết điều này còn dám xuất hiện, cũng không biết lá gan của nàng ta từ đâu tới. Nếu thật được Hoàng thượng như vậy mà nhìn trúng mình, đúng thật là một trò cười cho chính mình.

"Thần thiếp, thần thiếp chỉ tùy tiện tìm một chỗ để tập vũ đạo, cũng không biết Hoàng thượng và nương nương sẽ đến, thần thiếp đã mạo phạm, kính xin nương nương thứ tội." Nghe được lời nói có ý trách tội của Chung Linh, Oản Đáp Ứng lập tức quỳ trên mặt đất, tròng mắt rưng rưng.

Ở trước mặt, nói tới Hoàng thượng liền hoảng sợ, thật sự là mặt không đỏ tim không đập. Chung Linh nhìn bóng dáng quỳ xuống của nàng ta, trong lòng cười nhạo một tiếng.

Sầm Mặc cũng biết là nàng ta đang nói dối, nếu là người thương hương tiếc ngọc tự nhiên sẽ không để ý một điểm này, ngược lại nhất định sẽ tự mình đỡ mỹ nhân dậy, nhẹ giọng an ủi.

Chỉ là, Oản Đáp Ứng đã quỳ trên mặt đất hồi lâu, cũng không thấy có người giúp đỡ nàng, càng không có ai nâng nàng lên. Sỡ dĩ nàng nói như vậy, là vì nàng tự tin vào chính mình, cho rằng Hoàng thượng sẽ không trách tội nàng.

"Hoàng thượng, làm sao Thần thiếp lại cảm thấy thần thiếp trở thành kẻ ác." Thật ra Chung Linh cũng có chút sững sờ, nhìn đối phương trực tiếp tiếp tục câu chuyện rồi lập tức nói xin lỗi, còn thuận thế quỳ xuống, thật sự là nàng ta đang mơ mộng mình được Hoàng thượng sủng ái, sau đó ở hậu cung liền hung hăng càng quấy.

Phải biết, Thục phi cũng thường xuyên giỡ chút thủ đoạn, thế nhưng cho tới bây giờ Thục phi còn chưa từng có dùng cái thái độ giả tạo thấp kém này, còn đẩy mình đến chỗ ngồi của kẻ ác.

"Linh nhi, kẻ ác ở đâu?" Sầm Mặc mỉm cười nhìn nàng, vẻ mặt dịu dàng, "Là nàng ấy phá hư quy củ, hỏi thăm hành tung, Trẫm không nói, thế nhưng lại nói láo trước mặt Trẫm, nếu là lỗi, cũng là lỗi của nàng."

Lời nói của Sầm Mặc, như đã để cho Oản Đáp Ứng rơi vào hầm băng, nói không ra lời.

Chung Linh cũng cảm thấy hình như tình huống có chút kỳ quái, mình…. rốt cuộc là vào lúc nào thì, lại biến thành Phi tử được cưng chiều? Còn rất cảm thấy hậu cung vô cùng. . . . . .