Kỳ Phượng Nhi trên đường trở về Giáng Vân các mà trong lòng thẫn thờ. Thấy Tiểu chủ như vậy, Hồng Đan liền lên tiếng:
- Tiểu chủ, Người yên tâm. Nô tỳ đã dặn dò mấy tên lính canh sẽ chăm sóc lão gia cẩn thận.
Kỳ Phượng Nhi gật gù, nói khẽ:
- Chuyện ngày hôm nay tuyệt đối đừng để lộ ra ngoài.
Bỗng nhiên, ba người đụng phải mấy phi tần đang đi dạo Ngự hoa viên. Kia chẳng phải là Lệ Phi mới được phong hay sao, còn có Trịnh Quý nhân và Lý Quý nhân.
- Thần thiếp thỉnh an Lệ Phi nương nương.
Lệ Phi đến gần nàng, nhẹ nhàng cười:
- Đêm qua muội muội hầu hạ Hoàng thượng. Sáng nay thân thể mệt mỏi cũng không đến thỉnh an Hoàng hậu. Sao bây giờ lại đi đâu vậy?
Kỳ Phượng Nhi cười thầm trong lòng. Đúng là đám phi tần chuyên đi gây chuyện.
- Hồi Lệ Phi nương nương. Đó là do Hoàng thượng....
Đang nói, bỗng nhiên Kỳ Phượng Nhi dừng lại. Chợt nghĩ đến lời nói của Phụ thân.
- Do thiếp ở lâu trong Giáng Vân các nên cũng muốn ra ngoài đi dạo.
Nói xong, nàng liền hành lễ cáo lui. Hôm nay tâm trạng nàng không tốt nên cũng không muốn nhìn thấy đám hậu cung rắc rối này.
Kỳ Phượng Nhi vừa dời khỏi. Trịnh Uyển Nhi liền nói với Lệ Phi:
- Nương nương, Kỳ Quý nhân này cũng vô lễ quá đi.
Lý Quý nhân nghe vậy cũng ghen ghét vô cùng. Cùng vào cung với nhau sao Kỳ Phượng Nhi lại nhận được ân sủng lớn như vậy.
- Ừ! Chẳng qua nàng ta ỷ được sủng ái mà kiêu ngạo.
Lệ Phi cũng chỉ nói vậy rồi bỏ đi.
------
Về đến Giáng Vân các, Kỳ Phượng Nhi liền ngả người trên trường kỷ.
- Tiểu chủ, nếu như người mệt có thể vào trong tẩm cung nghỉ ngơi đi.
Kỳ Phượng Nhi lắc đầu, nàng chỉ muốn yên tĩnh một lúc.
Bỗng nhiên có cung nữ chạy vào. Kỳ Phượng Nhi có thể nhận ra đây là ai. Đó là Mỹ An- một cung nữ trong Giáng Vân các.
Mỹ An được cử đến khi Phượng Nhi được phong Quý nhân. Tuy mới có 14 tuổi nhưng làm việc rất nhanh nhẹn.
- Tiểu chủ, bên Hương Noãn các mời người qua đó.
Kỳ Phượng Nhi liền ngồi thẳng dậy. Yên Nhi mời nàng sang à?
- Báo lại với Phúc tiểu chủ: Chiều ta sẽ qua đó.
*****
Hương Noãn các....
- Kỳ tỷ tỷ. Tỷ đến rồi.
Kỳ Phượng Nhi nở một nụ cười tươi:
- Sao hôm nay rảnh rỗi lại muốn mời ta đến vậy?
Phúc Yên Nhi cười hiền:
- Muội lúc nào chả rảnh rỗi. Chứ đâu như tỷ còn phải hầu hạ Hoàng thượng.
Phúc Yên Nhi nói xong còn tặng cho Kỳ Phượng Nhi một nụ cười đầy ý vị
Hai người đang trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên Thanh Lam- cung nữ thân cận của Phúc Yên Nhi bước vào:
- Tiểu chủ. Lưu Ty chế cầu kiến.
- Mau cho vào đi.
Lưu Ty chế bước vào mang theo một khay toàn quần áo. Nhưng đó là quần áo cho nhi tử.
- Nô tỳ tham kiến Kỳ Quý nhân, Phúc Tiểu chủ.
- Lưu Ty chế đứng dậy đi.
Lưu Ty chế liền dâng lên cho Phúc Yên Nhi cái khay đang cầm trên tay.
- Nô tỳ phụng mệnh Thái hậu làm ra mấy bộ quần áo cho Tiểu chủ xem qua.
Phúc Yên Nhi liền nháy mắt cho Thanh Lam đứng bên cạnh. Nàng ta liền đưa cho Lưu Ty chế một túi bạc.
- Ngươi hãy thay ta đa tạ Thái hậu.
Nói rồi, Lưu Ty Chế liền lui ra. Trong phòng chỉ còn lại hai người. Kỳ Phượng Nhi cầm một cái áo lên. Thật dễ thương!
- Kỳ tỷ tỷ. Có phải tỷ rất thích không?
Bỗng nhiên, Phúc Yên Nhi khiến Kỳ Phượng Nhi bối rối.
- Tỷ tỷ. Sau này tỷ cũng có thể sinh cho Hoàng thượng vài hài nhi.
Kỳ Phượng Nhi cười trừ. Bây giờ tránh thị phi còn không được nữa là mang thai con của Hoàng thượng
Nàng đổi chủ đề:
- Nhưng.... Ta thấy tất cả đều là quần áo của nhi tử.
Yên Nhi không cười nữa. Nàng ghé sát Kỳ Phượng Nhi nói mấy câu.
- Thật sao?
Kỳ Phượng Nhi hỏi lại.
Phúc Yên Nhi thoáng buồn. Bỗng nhiên có cung nữ chạy vào:
- Tiểu chủ có cung nữ của Khôn Ninh cung đến.
Điện Hoàng hậu?
Cả hai liền giật mình.
Phúc Yên Nhi vừa được Ngự y chẩn đoán sinh nhi tử. Hoàng hậu đến là có ý gì.
- Kỳ Tỷ tỷ.
Phúc Yên Nhi nắm chặt tay nàng trông giống như sắp khóc vậy.
Kỳ Phượng Nhi vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Yên Nhi.
Cung nữ của điện Hoàng hậu bước vào mang theo một đĩa bánh dẻ:
- Kỳ Quý nhân vạn an. Phúc Tiểu chủ cát tường. Hoàng hậu vì nghĩ cho Tiểu chủ đang mang thai, liền sai Nô tỳ mang đến một đĩa bánh.
Thấy Phúc Yên Nhi không thể nói gì, Kỳ Phượng Nhi liền lên tiếng:
- Để đó đi.
Cung nữ đặt bánh trên bàn rồi lui ra ngoài.
Thấy không khí có chút căng thẳng, Kỳ Phượng Nhi liền lên tiếng:
- Muội có vẻ sợ Hoàng hậu?
Lúc này Yên Nhi mới lắp bắp:
- Tỷ.... tỷ. Hoàng hậu là một người đáng sợ. Tỷ ngàn vạn lần đừng động đến.
Kỳ Phượng Nhi khẽ gật đầu. Nàng đương nhiên biết điều này.
Kỳ Phượng Nhi cầm một miếng bánh lên.
- Ta đã ăn qua điểm tâm ở chỗ Hoàng thượng nhưng không biết điểm tâm ở chỗ Hoàng hậu như thế nào?
Phúc Yên Nhi cũng cầm lên nhưng không dám ăn.
Kỳ Phượng Nhi cắn một miếng bánh. Nhưng vừa nhai chưa kịp nuốt thì vội nhổ ra
Phúc Yên Nhi thấy thế liền hoảng sợ:
- Tỷ tỷ, có độc sao?
- Yên Nhi, bỏ miếng bánh xuống.
Phúc Yên Nhi nghe vậy liền làm theo.
- Yên Nhi. Đĩa bánh này đã bỏ phấn của cây giáp trúc đào. Nữ nhân khi hoài thai thường uống canh quế chi. Giáp trúc đào kết hợp với quế chi là thuốc sảy thai rất tốt.
Phúc Yên Nhi hoảng sợ. Không ngờ Hoàng hậu lại dám hại người công khai như vậy.
- Tỷ tỷ. Vậy có nên đi báo Hoàng thượng không?
- Không. Nếu chúng ta đi báo với Hoàng thượng sẽ bị coi là vu oan cho Hoàng hậu.
Phúc Yên Nhi sợ hãi:
- Vậy phải làm sao?
Kỳ Phượng Nhi ghé sát vào tai Yên Nhi, nói với nàng vài câu. Nghe xong, Phúc Yên Nhi thở phào nhẹ nhõm:
- Kỳ Tỷ tỷ. Đa tạ tỷ đã giúp đỡ muội. Đại ân đại đức này của tỷ muội sẽ không quên.
******
Dương Ninh cung....
- Tiểu chủ, Người có việc gì lại vui như vậy?
Trịnh Quý nhân nắm chặt tờ giấy trong tay, nói:
- Phụ thân ta vừa đánh bại Yên Kỳ quốc. Sắp hồi triều rồi.
Cung nữ bên cạnh thấy vậy cũng ra sức góp lời:
- Vậy Hoàng thượng sẽ nể mặt Phiêu Kỵ Tướng quân mà quan tâm hơn đến Tiểu chủ.
Xưa nay Hậu cung và Tiền triều luôn có một mối liên hệ mật thiết...
Mọi người đọc vui vẻ....