Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)

Chương 28: Mời Người




Quảng cáo của Nhất Sắc Tài rất nhanh lên sóng, vì thế công ty Nhất Sắc Tài đã mở một cuộc họp báo. Thẩm Thu Hoa lần đầu tiên tham dự họp báo, Lôi Nguyệt thay nàng tìm người có chuyên môn nói qua tình hình.

"Chị thấy bên cạnh em có phải nên mời một người đại diện chuyên môn không?" Lôi Nguyệt cố ý dành thời gian tham gia họp báo là vì tôn trọng Thẩm Thu Hoa. "Chị nghe nói em không muốn ký hợp đồng với công ty quản lý, đây là rất bất lợi. Nhưng em là người có chủ ý, nếu quyết định như vậy hẳn là có lý do của mình. Nhưng chỉ bằng sức em đơn đả độc đấu, bao giờ mới có thể hết khổ?"

Thẩm Thu Hoa cũng hiểu, chỉ là có nên mời người đại diện hay không, nàng còn đang do dự. "Em biết. Lôi tổng, em sẽ suy nghĩ."

"Em nha........" Hiện tại Lôi Nguyệt thật sự xem Thẩm Thu Hoa là bạn, cũng thật lòng hy vọng nàng có thể hot.

Nhà tạo mẫu tóc đến giúp Thẩm Thu Hoa tạo kiểu. Vì phối hợp với chủ đề họp báo đêm nay, nhà tạo mẫu tóc muốn tạo cho nàng kiểu cổ đại. Thẩm Thu Hoa lắc đầu. "Tôi tự làm tóc được." Trang điểm xong, nàng quấn tóc thành vài vòng, sau đó cầm trâm của Hàm Yên Thúy cắm xuống. Lôi Nguyệt nhìn thấy kinh ngạc không thôi.

Vì không muốn kiểu tóc của mình quá mức nghiêm túc, Thẩm Thu Hoa không phun keo định hình tóc, để vài lọn tóc rũ hai bên sườn mặt, nhìn phong tình hơn trước.

"Vẫn là em có nền tảng tốt, mới dám lãng phí thời gian như vậy ở trong giới này." Lôi Nguyệt cảm thấy đây hẳn là bước tiến lớn của Thẩm Thu Hoa.

"Lôi tổng, mỗi người trong giới này đều muốn thượng vị. Em chỉ không muốn đi quá nhanh, miễn cho té đau thôi." Giống như tranh đấu hậu cung kiếp trước, vì tranh sủng mà không từ thủ đoạn. Có người sớm được sủng ái, bình bộ thanh vân. Nhưng trong nháy mắt đã bị người khác kéo xuống ngựa, thành vật hi sinh của cuộc tranh đấu. Xem nhiều nàng cũng chán ghét. Đời này nàng tình nguyện mỗi bước của mình vững chắc, cũng không muốn nhanh chóng thượng vị để rồi lại mờ nhạt quá nhanh trong biển người.

Cuộc họp báo bắt đầu 7 giờ tối. Thẩm Thu Hoa lên sân khấu nổ ra một trận oanh động. Rất nhiều phóng viên là lần đầu gặp Thẩm Thu Hoa, đối với việc Nhất Sắc Tài mời một tân nhân còn mở họp báo, họ thật sự không hiểu. Nhưng nhìn thấy gương mặt của Thẩm Thu Hoa, cảm thấy tất cả đều được giải thích hợp lý.

Mỹ nhân nhất tiếu khuynh thành, tái tiếu khuynh quốc. Hiện tại nhìn Thẩm Thu Hoa đẹp hơn so với lúc thi đấu "Lôi Đài Thơ Văn". Người chủ trì có kinh nghiệm phong phú, nói chuyện hài hước không tẻ nhạt. Tạo nên bầu không khí náo nhiệt. Còn không quên nhắc về vị lôi chủ mười vòng của "Lôi Đài Thơ Văn."

Dương Quỳnh nhìn cả người Thẩm Thu Hoa đều phát ra ánh hào quang trên đài, cô vô cùng cao hứng lại phải chú ý đến những người chụp ảnh phía dưới. Lần trước cô nghĩ phải chú ý quan sát, cố gắng tránh cho có người chụp lén. Kết quả hiện tại chụp lén này nọ đều không có, mà thay bằng một nhóm người quang minh chính đại chụp.

Có một thiếu nữ thét chói tai muốn vọt lên đài, Dương Quỳnh vừa muốn duỗi tay cản, đã bị bảo an ngăn lại mời qua một bên.

Lôi Nguyệt nhìn Dương Quỳnh khẩn trường, cười nói: "Trợ lý Dương, Nhất Sắc Tài mở họp báo đương nhiên sẽ bảo đảm an toàn cho Thu Hoa. Em không cần khẩn trương như vậy, thả lỏng một chút."

Cuộc họp báo rất thành công, quảng cáo càng thêm kinh diễm. Lần này quảng cáo không lấy bối cảnh cổ đại mà lấy bối cảnh trong đô thị lớn, Thẩm Thu Hoa mặc trang phục cổ trang cách tân công tác, sinh hoạt như bình thường. Ý nghĩa của quảng cáo là dù mặc trang phục như vậy cũng có thể sinh hoạt bình thường. Thật sự, trong quảng cáo Thẩm Thu Hoa hòa nhập vào đô thị lớn cũng không có cảm giác khác thường nào. Ngược lại tạo sự hòa hợp giữa vẻ cổ điển cùng nét thời thường.

Sau buổi họp báo, Nhất Sắc Tài tổ chức tiệc rượu, Thẩm Thu Hoa không tham gia. Nàng phải lên máy bay tham gia một bộ phim truyền hình khác. Bộ phim này là cách đây không lâu Dương Quỳnh nhận được, đối phương muốn mời Thẩm Thu Hoa diễn vai tiểu thư khuê các. Đương nhiên, suất diễn không nhiều. Thẩm Thu Hoa suy xét một chút, vẫn nhận vai này. Trước mắt nàng chỉ có thể nhận những vai phụ như vậy. Tuy rằng mỗi lần đều không có nhiều cảnh, nhưng nàng lại cảm thấy mình học được rất nhiều thứ.

Trong khoảng thời gian này, nàng vẫn luôn video liên hệ với Ngụy Việt Đồng, hỏi một ít vấn đề về kinh kịch. Mỗi buổi sáng luyện giọng, gần tiểu biệt thự của nàng có rất ít hộ gia đình, thuận tiện cho việc chạy bộ mỗi ngày.

Đến đoàn phim "Chỉ Vàng Truyền Kỳ", Thẩm Thu Hoa rất nhanh phát hiện không thích hợp. Đạo diễn không có việc gì luôn lôi kéo nàng nói chuyện, phó đạo diễn thì chỉ đạo diễn. Nàng bắt đầu qua loa vài câu, sau càng nói càng không thích hợp.

Một ngày sau khi ăn cơm chiều, đạo diễn gọi nàng vào phòng muốn giảng diễn. Nhìn thấy Dương Quỳnh phía sau vẻ mặt không kiên nhẫn. "Trợ lý Dương, tôi cùng Thu Hoa giảng diễn, cô trở về nghỉ ngơi đi."

Thẩm Thu Hoa cười nói. "Đạo diễn, Dương Quỳnh là trợ lý của tôi, đương nhiên phải luôn bên tôi. Tôi tiêu tiền mời cô ấy đến không phải để cô ấy trở về nghỉ ngơi."

Đạo diễn nhíu mày, "Thu Hoa à, chúng ta giảng diễn, lại không ra ngoài, cô ấy đứng một bên không phải rất không tiện, cô nói đúng không?"

"Tôi cảm thấy không có gì không tiện, đạo diễn ngài đây là để ý chuyện gì?" Thẩm Thu Hoa cười yến yến, vẻ mặt nghi vấn.

Đạo diễn bất đắc dĩ, đành phải tiếp tục nói: "Thu Hoa, cô xem nhân vật cô suất diễn ít như vậy, thật sự có lỗi với gương mặt này của cô. Tôi có thể cho cô thêm vài cảnh diễn, để cô diễn nữ..... nữ tam đi. Cô thấy sao?"

Đạo diễn tung mồi ra, chờ Thẩm Thu Hoa cắn câu.

"Cảm tạ đạo diễn hậu ái với tôi. Chỉ là tôi còn phải diễn thêm một bộ khác, quay xong bộ này cũng vừa vặn bắt đầu quay bên kia. Cho nên.... đành phải cảm tạ ngài. Hy vọng lần sau chúng ta có thể tiếp tục hợp tác." Nào có bộ diễn nào, Thẩm Thu Hoa chỉ thuận miệng bịa chuyện. Nàng làm sao không rõ ý tứ của đạo diễn? Đến bây giờ Dương Quỳnh không nói lời nào nhưng nàng vẫn luôn ra hiệu cưỡng chế Dương Quỳnh, bằng không Dương Quỳnh đã sớm phát điên.

Sắc mặt đạo diễn có chút khó coi, hắn ngẩng đầu nhìn vẻ mặt không cảm xúc của Dương Quỳnh, lời đến bên miệng vẫn nuốt xuống. Có vài lời chỉ nên ngầm nói, có vài việc chỉ nên ngầm làm. Làm trò trước mặt một người không liên quan, nói gì làm gì cũng không thích hợp. Vì thế đạo diễn chỉ nói vài câu giảng diễn có lệ rồi cho Thẩm Thu Hoa rời đi.

Trở lại phòng mình, Dương Quỳnh tức đến mặt đều đỏ lên. "Vừa rồi chị nên đấm một phát vào mặt tên sắc quỷ đó."

Thẩm Thu Hoa cũng có chút bất đắc dĩ. Lúc trước nghe người ta nói quy tắc ngầm trong giới giải trí, nàng còn tưởng là cầu tài tất ứng. Bản thân không cầu gì, còn tưởng rằng đó chỉ là tin vịt. Ai biết đi đêm có ngày gặp ma. Không phải mình cũng đã gặp sao?

"Chuyện này nói không rõ. Chị muốn ra tay rất dễ bị người khác phát hiện, đến lúc đó em phải làm sao?" Thẩm Thu Hoa dựa vào vai Dương Quỳnh, "Em không thể không có chị."

Dương Quỳnh thở dài một tiếng, "Là chị vô dụng, để em chịu ủy khuất."

"Sao lại ủy khuất hay không. Chúng ta trong giới thanh sắc khuyển mã* này kiếm ăn, đương nhiên sẽ thường gặp những tình huống như vậy. Em không trở mặt với đạo diễn cùng là nghĩ ngày sau gặp mặt không cần quá xấu hổ. Dương Quỳnh, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Hiện tại hai mình không có thực lực. Nhưng không có nghĩa vĩnh viễn sẽ vậy, đúng không?" Thẩm Thu Hoa đứng dậy nhìn Dương Quỳnh, hơi nháy mắt, khiến cho trong lòng Dương Quỳnh hơi gợn sóng. Biểu tình này có nghĩa Khang phi đã trở lại.

*thanh sắc khuyển mã: lối sống hoang dâm vô sỉ của giai cấp bóc lột.

Đạo diễn cho rằng Thẩm Thu Hoa ít nhất nghỉ ngơi ở đoàn phim một tháng, bản thân sẽ có cơ hội. Nhưng dù cho hắn ám chỉ trắng trợn, thậm chí dùng lời lẽ uy hiếp, Thẩm Thu Hoa chỉ giả ngu giả ngơ, không tiếp chiêu nào. Hắn cũng nghĩ đến việc hành động, nhưng Dương Quỳnh luôn như hình với bóng với Thẩm Thu Hoa. Làm cho tâm tình đạo diễn thập phần buồn bực. Thẩm Thu hoa tựa như một con cá linh hoạt, chỉ có thể nhìn, không thể bắt.

Qua một thời gian, bộ phim đầu tay của Thẩm Thu Hoa "Nhân Gian Tháng Tư Hương Vị Tẫn" phát sóng. Thẩm Thu Hoa có ít suất diễn, họp báo phát sóng cũng không mời nàng. Nhưng có diễn viên suất diễn ít hơn nàng lại được mời khiến cho Dương Quỳnh không hiểu được.

"Chắc chắn có lý do." Thẩm Thu Hoa cũng không rõ, nhưng nàng tin bản thân không bị quên dễ như vậy.

Đây là bộ phim truyền hình dài 40 tập. Thẩm Thu Hoa đóng vai Quý phi đến tập mười mới xuất hiện, nó dài hơn so với kịch bản được viết lúc trước. Hơn nữa những cảnh quay trong phim của Thẩm Thu Hoa đã biến thành một nữ diễn viên khác. Nói cách khác, suất diễn của Thẩm Thu Hoa phần lớn đã bị cắt giảm.

"Đây là làm sao?" Dương Quỳnh không hiểu. Cô không hỏi đoàn phim, chỉ gọi điện cho người có quan hệ không tệ với mình chỉ đạo võ thuật Từ Đan.

Từ Đan bên kia thở dài. "Tiểu Dương, cô đừng để Thu Hoa hot. Chuyện này trong giới rất thường gặp. Khi Thu Hoa đóng máy, nhà đầu tư đưa một nữ diễn viên, chính là diễn viên kia. Nhà đầu tư là kim chủ đương nhiên phải an bài suất diễn cho cô ấy. Nhưng khi đó quay chụp đã vào hậu kỳ, suất diễn cơ bản đã cố định, không thể thay đổi nên chỉ có thể cho cô ấy suất diễn của Thu Hoa. Ai bảo Thu Hoa là người mới. Chuyện này, người mới nào cũng phải trải qua, không có gì đáng chú ý cả, hết khổ sẽ ổn hơn." Tính tình Từ Đan giống như Dương Quỳnh, lúc này mới nói nhiều như vậy. Đầu tiên là an ủi Dương Quỳnh cùng Thẩm Thu Hoa, thứ hai là muốn cảnh tỉnh các nàng sau này gặp chuyện này không cần tốn sức vì nó.

Dương Quỳnh cảm ơn Từ Đan, nhìn Thẩm Thu Hoa nỗ lực học tập ở đoàn phim , cô cảm thấy không đáng giá cho Thẩm Thu Hoa. Nỗ lực nâng cao kỹ thuật diễn thì sao? Diễn tốt thì sao? Cuối cùng còn không phải bị cắt suất diễn sao?

"Chị sao vậy?" Vừa kết thúc cảnh quay Thẩm Thu Hoa mẫn cảm cảm thấy cảm xúc Dương Quỳnh không đúng.

Dương Quỳnh tìm một chỗ yên lặng, nói về chuyện lúc nãy cho nàng.

"Đã biết." Dương Quỳnh có chút không yên tâm. Kéo tay nàng sợ nàng nản lòng.

Thẩm Thu Hoa cúi đầu cười nói: "Dương Quỳnh, chị muốn khinh thường em như vậy sao? Chuyện như vậy kiếp trước em trải qua ít sao? Chị cuối cùng là đang lo chuyện gì?"

Dương Quỳnh sờ đầu mình, "Nhưng em trả giá nhiều như vậy............"

"Không ai nói trả giá sẽ có hồi báo ngay lập tức. Nhưng em tin." Thẩm Thu Hoa ngẩng đầu, con ngươi như ánh sao sáng ngời. "Em tin những nỗ lực hôm nay của em sẽ không bị cô phụ." Nàng giơ tay vỗ vai Dương Quỳnh. "Cho nên chị không cần lo lắng như vậy. Em không yếu ớt như vậy đâu. Hơn nữa, đây là bộ phim đầu tay của em, có lẽ một chút tác dụng cũng không có sao?"

Sự thật chứng minh Thẩm Thu Hoa đúng. Tuy rằng suất diễn của nàng rất ít nhưng tạo hình trong phim của nàng rất đẹp. Trên Weibo có người nói: "Giá trị nhan của Quý phi nương nương cân cả bộ phim."

"Mỗi ngày tôi đều đợi xem Quý phi nương nương!" Có người trong Weibo đoàn phim hô lớn.

"Suất diễn của Quý phi nương nương chắc chưa vượt qua ba phút đâu nhỉ?" Có người tỏ vẻ bất mãn.

"Quý phi nương nương thật đáng thương, đều vì gia tộc." Có người bày tỏ cảm xúc chân thật.

Có người đem những cảnh Thẩm Thu Hoa diễn ghép thành một video. Bộ phim dài 40 tập , suất diễn Thẩm Thu Hoa cộng lại cũng không đến 1 tiếng. Chín tập đầu không có một phút. Mấy tập sau cũng không có. Ở giữa có hai tập nhưng chỉ xuất hiện không đến một phút. Có người khinh hô: Suất diễn Quý phi còn không nhiều bằng cung nữ. Nhưng dù vậy video cut không đến một tiếng kia lại đạt được 37 vạn người xem, gấp mười lần lượt xem bộ phim. Ratings đài truyền hình như đường cong, mỗi khi Quý phi xuất hiện lên cao, Quý phi biến mất thì nhanh chóng hạ xuống. Có người gọi Quý phi là "đỉnh Everest Quý phi". Nguyên nhân đường cong ratings hoàn toàn như một cái đỉnh, mỗi một cái đỉnh đều thuộc về Quý phi.

Ảnh hưởng này kéo nhiều danh tiếng cùng độ chú ý cho Thẩm Thu Hoa nhưng chuyện phần lớn cảnh quay bị cắt là sự thật. Việc này khiến cho Thẩm Thu Hoa nghĩ đến kiến nghị Lôi Nguyệt nàng nên mời người đại diện. Lúc này Nguyên Hương cùng Như Quyên cũng vì chuyện cắt cảnh quay của Thẩm Thu Hoa mà cảm thấy tức giận, gọi điện kiến nghị Thẩm Thu Hoa nên mời một người đại diện đáng tin cậy.

"Em thật sự muốn mời người đại diện sao?" Dương Quỳnh hỏi.

"Dù em muốn mời, nhưng cũng rất khó có thể mời được một người phù hợp. Chị biết con người em, kiếp trước bị ước thúc quá nhiều, thân bất do kỷ quá nhiều. Cho nên kiếp này em không muốn mặc người bài bố. Nghe hai nha đầu kia nói, người đại diện tốt phần lớn đều cường thế, sẽ can thiệp rất nhiều vào việc của nghệ sĩ. Nhưng một người đại diện không đáng tin cậy sẽ không trợ lực nhiều cho em." Thẩm Thu Hoa hiểu tâm lý mâu thuẫn của mình sẽ khiến bản thân rơi vào tình trạng tính lưỡng nan. Nhưng đã có chút kiên trì, nàng cũng không muốn từ bỏ.

"Vậy chúng ta thử xem một chút. Có lẽ có thể tìm được một người thích hợp." Dương Quỳnh ôm nàng, hôn lên trán nàng một cái. "Em đừng về chuyện này, giao cho chị, chị thay em tìm."

Rúc vào lòng Dương Quỳnh, Thẩm Thu Hoa cười ngọt ngào. Dù cho gian nan thế nào, vẫn luôn có một người bên cạnh mình. Đây là một chuyện hạnh phúc.

Việc Thẩm Thu Hoa mời người đại diễn cũng không khó như trong tưởng tượng. Lôi Nguyệt rất nhanh đã đề cử một người, hơn nữa hai người đều biết - Lư Tự.

Hắn là nhân viên của công ty quản lý bị đóng cửa, là một người rất có năng lực. Nếu không sao hắn có thể dẫn dắt nghệ sĩ thành đại minh tinh? Sau khi công ty đóng cửa, hắn có chút nản lòng thoái chí. Hơn nữa cũng không nhìn thấy người mới nào đặc biệt ưu tú, cho nên đến công ty quảng cáo làm việc. Lần trước chụp quảng cáo cho Thẩm Thu Hoa, ánh mắt người đại diện của hắn đã nhìn trúng Thẩm Thu Hoa. Nữ nhân này nếu tìm được người đại diện đáng tin có kế hoạch tương lai tốt, nàng nhất định sẽ cực hot.

Quay xong "Chỉ Vàng Truyền Kỳ", Thẩm Thu Hoa bay về thành phố B. Trong tiệm cà phê gặp mặt Lư Tự. "Lư tiên sinh, thứ cho tôi nói thẳng, có thể cho tôi biết lý do vì sao chọn ngài không?"

Lư Tự không nghĩ Thẩm Thu Hoa trực tiếp như vậy. "Thẩm tiểu thư, tuy rằng trước mắt tôi là nhân viên công ty quảng cáo nhưng trước đây tôi từng dẫn dắt minh tinh. Nói cách khác, tôi có đủ năng lực. Sau khi tôi rời khỏi giới này, vẫn còn có rất nhiều nhân mạch có thể vận dụng, điều đó đối với người đang đơn đả độc tấu như ngài rất có lợi. Mặt khác, tôi nghe nói ngài không muốn ký hợp động với công ty kinh tế, nhưng ngài biết, người đại diện tốt sau lưng luôn có công ty quản lý. Mà công ty tôi đã đóng cửa. Còn có tôi sẽ không can thiệp quá nhiều vào đời sống cá nhân của ngài. Tôi chỉ đưa ra kiến nghị, tựa như tôi nói chuyện với ngài hôm nay, tôi tin tưởng việc này là cần thiết, tôi sẽ nói để ngài tiếp thu kiến nghị của tôi."

Thẩm Thu Hoa trầm ngâm chốc lát, nàng coi trọng nhất là cái cuối cùng. Lư Tự sẽ giúp nàng quy hoạch tương lai, cũng sẽ không can thiệp vào đời tư của nàng quá nhiều, đây là điều nàng hài lòng nhất. Nàng dùng ánh mắt dò hỏi quay đầu nhìn Dương Quỳnh, Dương Quỳnh đang nhìn Lư Tự, cảm nhận được ánh mắt của nàng, cô cũng quay đầu, bốn mắt nhìn nhau, tình ý miên man.

Lư Tự buồn bực vì một màn tú ân ái này. "Thẩm tiểu thư, ngài cùng Dương tiểu thư có thể suy xét một chút cảm thụ của cẩu độc thân là tôi không?"

Biểu tình Dương Quỳnh nháy mắt lạnh xuống. Cô cùng Thẩm Thu Hoa cũng không tránh người. Nhưng hiện tại Thẩm Thu Hoa là người của công chúng, tình cảm của các nàng tất nhiên cũng sẽ ảnh hưởng đến đường diễn tương lai của Thẩm Thu Hoa.

"Ai ai! Tôi chưa thấy gì hết!" Lư Tự khoa trương duỗi tay che mắt mình.

Thẩm Thu Hoa giữ chặt tay Dương Quỳnh, để cô thả lỏng. "Lư tiên sinh, tôi muốn chúng ta có thể nói cụ thể về chuyện hợp tác." Đây là đáp ứng hợp tác rồi.

Hai bên thương lượng công việc cụ thể vô cùng nhanh chóng. Lư Tự là người có lý tưởng, đối với rất nhiều vấn đề trong hợp đồng cũng không rất rối rắm. Thẩm Thu Hoa cũng không phải người tính toán chi li, cho nên hai bên rất nhanh đạt nhất trí, Lư Tự chính thức trở thành người đại diện của Thẩm Thu Hoa.

Ký xong hợp đồng, ba người ăn một bữa cơm chúc mừng tại một nhà hàng. "Vì chúc mừng sự hợp tác của chúng ta, anh tặng cho em một phần lễ vật." Lữ Tự thần bí từ trong bao da lấy ra một bản hợp đồng.

Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh liếc mắt nhìn nhau, đọc hợp đồng. Đuôi mày nàng ngày càng nhướng cao lên, buông hợp đồng xuống, nàng nheo mắt, "Tự ca là có chuẩn bị mới đến." Nếu đã là người một nhà thì xưng hô hai bên đều sửa lại.

Dương Quỳnh vừa nhìn thấy hợp đồng, này vậy mà là một hợp đồng quay phim. Không những thế còn diễn nữ nhị. Vai diễn lớn như vậy Thẩm Thu Hoa chưa từng nhận qua.

"Phim chiếu mạng?" Dương Quỳnh chú ý đến ba chữ này.

"Nữ nhị phim chiếu mạng "Mạc Đạo Vô Tâm". Thế nào? Lễ vật gặp mặt này có được không?" Lư Tự cười ha ha hỏi.

"Tự ca thật sự rất có tài." Dương Quỳnh giơ ngón cái.

Lư Tự xua tay, "Mấy lần không dám nói. Nhưng tốt xấu gì cũng lăn lộn trong giới này nhiều năm, xem nhiều, gặp nhiều thôi. Thu Hoa, em cho anh yêu cầu, giống như dạng kịch nào, dạng nào em sẽ nhận. Dạng nào em kiên quyết không nhận. Sau này anh thay em tìm kịch bản cũng có thể tranh thủ thêm nhiều lợi ích."

Điểm này Thẩm Thu Hoa cực kỳ hài lòng. Lư Tự là một người thật sự có tài. Trong miệng đều là công tác.

"Bại lộ tuyệt đối không diễn." Dương Quỳnh lên tiếng trước.

"Tự ca, thật ra anh cũng thấy rồi, hiện tại nhân vật em nhận phần lớn là nữ tử hậu cung, chỉ cần đẹp là đủ. Nhưng thật ra em muốn nhận vai diễn có tính khiêu chiến một chút. Tốt nhất là phim hiện đại." Thẩm Thu Hoa nhìn ra, những đoàn phim đến tình mình đều bản vì giá trị nhan sắc của mình.

Lư Tự xoa tay. "Thu Hoa, hiện tại chúng ta là người một nhà, anh cũng không khách khí nhiều lời với em. Nói thật, hiện tại em đang trong giai đoạn "bình hoa". Hơn nữa khí chất trên người em quá mức rõ ràng, chính là mỹ nhân cổ điển. Này sẽ mở rộng đường diễn của em nhưng muốn chuyển hình rất khó. Anh kiến nghị thế này em trước diễn tốt nhân vật mình có thể khống chế, không cần vội thay đổi đường diễn của mình. Đương nhiên, anh sẽ thay em tranh nhiều cơ hội. Chỉ là trước mắt em không cần nóng vội."

"Em hiểu." Thẩm Thu Hoa nâng ly. "Cảm ơn Tự ca, sau này hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ." Lư Tự nâng ly nói.

Sau khi có Lư Tự, Dương Quỳnh cũng thoát khỏi cảnh mỗi ngày tiếp điện thoại đến điên. Người tiếp điện thoại đổi thành Lư Tự. Vốn dĩ tiếp điện thoại khiến cho Dương Quỳnh sứt đầu mẻ trán, Lư Tự tiếp lại có vẻ thành thạo.

"Người có kinh nghiệm thật đúng là khác." Dương Quỳnh cảm khái nói.

Cô cùng Thẩm Thu Hoa tiến vào đoàn phim "Mạc Đạo Vô Tâm". Đây là bộ phim xuyên không. Nữ chủ là nữ nhân hiện đại xuyên đến cổ đại, trở thành cung nữ của nữ nhị. Sau dựa vào mỹ mạo cùng trí tuệ của mình, còn có tri thức khoa học của người hiện đại thành công bắt lấy tâm đế vương, cuối cùng thì thượng vị. Thẩm Thu Hoa đóng vai nữ nhị Quý phi. Cũng là Quý phi, nhưng khác với Quý phi trong "Nhân Gian Tháng Tư Hương Vị Tẫn". Quý phi này tâm địa thiện lương, đối với nữ chủ vô cùng tốt. Thời điểm nữ chủ bị khi dễ thì ra tay tương trợ, thời điểm nữ chủ bị Hoàng thượng hiểu lầm thì làm sáng tỏ. Tóm lại là nhân vật trợ công tốt.

Sau khi xem xong kịch bản, Dương Quỳnh có cảm giác như gặp quỷ. "Này.... này không phải em với chị sao?" Kịch bản này thật sự rất giống hai người kiếp trước. Khác là Dương Quỳnh không tốn tâm tư lấy lòng Hoàng thượng, ngược lại đem phi tử Hoàng thượng sủng ái nhất lộng đến tay.

"Đúng vậy. Em đọc xong cũng đổ mồ hôi lạnh." Tay Thẩm Thu Hoa có chút lạnh. Kịch bản này nàng càng đọc càng sợ, sợ nhưng vẫn cảm kịch người viết. Nhưng sau khi nhìn lại, tâm nàng cũng buông xuống. Bởi vì thay đổi của nữ chủ càng lúc càng lớn, đến lúc cuối thì lật đổ vương triều phong kiến, thành lập xã hội chủ nghĩa. Này có phải hơi quá rồi không? Hơn nữa tình cảm của Hoàng thượng cũng quá lố rồi, sủng ai thì sủng lên trời, không thích ai thì đạp trên mặt đất. Lương bạc như vậy, thật sự tốt sao?

Mắng rồi lại mắng. Bộ phim này chỉ xem cho vui thôi. Phần đầu kịch bản không tệ, chỉ số thông minh cũng không giảm xuống quá mức rõ ràng. Tuy rằng hậu kỳ có chút tệ nhưng có đoạn đầu lót đường, hẳn không có vấn đề, có thể sẽ không tệ lắm.

Đạo diễn tên Tiền Ngôn, tuổi xấp xỉ Lư Tự. Nghe nói là anh em tốt của Lư Tự,

lúc này mới không chút suy nghĩ đề cử cho Lư Tự vai diễn nữ nhị.

Khi Tiền Ngôn nhìn thấy Thẩm Thu Hoa, hắn lập tức cảm thấy bản thân kiếm lời. Nguyên bản là muốn cho anh em một ân tình, trợ giúp Lư Tự Đông Sơn tái khởi, không nghĩ đến diễn viên lại xinh đẹp như vậy, diễn vai Quý phi là quá thích hợp!

Lư Tự tự mình đưa Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh đến đoàn phim, lại lôi kéo Tiền Ngôn dặn dò đây là ngọc thô, phải tạo hình cho tốt, tuyệt đối xuất sắc. Sau khi được Tiền Ngôn bảo đảm, lúc này mới rời khỏi đoàn phim, tiếp tục vì Thẩm Thu Hoa tìm kiếm công tác.

"Em xem Lư Tự vội như vậy, nhưng lại rất vui vẻ." Dương Quỳnh nhớ đến Lư Tự dù bận trước bận sau nhưng vẫn luôn tươi cười.

"Đó là vì lực lượng của ước mơ." Thẩm Thu Hoa cười.