Sủng Nữ Đế Thiên Giới Làm Lão Bà

Chương 103




Nguyệt Kỳ từ lúc nào đã đứng đằng sau Tử Khuynh , Tử Khuynh chầm chậm nhét điện thoại vào túi quần , nghiêm túc đối mặt với Nguyệt Kỳ

- Cậu...nói chuyện với ai mà thân mật dữ vậy ?

Nguyệt Kỳ hỏi với ngữ điệu không thoải mái lẫn tra hỏi

- Có ai đâu mà ghê ,là chị gái ! Nói nhớ nhau thôi !

Tử Khuynh thản nhiên trả lời, thì đúng mà Hoàng Vi là người lớn tuổi hơn cô cô gọi bằng chị không là chị yêu cũng là chị gái này nọ ai xét nét được câu này .

- Chị ruột của cậu à ?

Lại một câu hỏi khác

- Không ,là chị nuôi ! Quen biết bên Mĩ! Cậu thắc mắc có giải quyết được việc chúng ta học ngay bây giờ được không ? 7h37 rồi ! 9h tớ phải về nhà rồi !?

Nguyệt Kỳ sực nhận thức ra bản thân mình quá độ , lúng túng gật đầu

- Ừ ,mình vào học ! Không chờ thêm nữa !

Nguyệt Kỳ lấy sách vở ra ,chợt dừng lại


- Mà chúng ta học môn gì đầu tiên đây ? Không thể lôi hết cả đống ra học trong 2 tiếng được ?

- Lập thời khóa biểu đi ! Ngày nào học môn gì theo đó là được !

- Vậy dựa theo môn học buổi sáng chúng ta ôn vào buổi tối để tiện làm bài tập luôn nhé ?

Nguyệt Kỳ nói

- Ừ ,hay đấy ! Theo ý cậu làm đi !

Nguyệt Kỳ lấy quyển vở có dán thời khóa biểu môn xem , rồi hí hoáy ghi sang một tờ giấy khác

- Hôm này là thứ 2 ,sáng nay chúng ta có môn hóa học , cũng có bài tập luôn chúng ta học hóa nhé ?

- Ừ !

Nguyệt Kỳ thuận theo nhanh chóng đã đầy đủ mọi thứ ngồi vào bàn ôn học

- Cậu không đem theo gì sao ? Cậu đã làm bài tập chưa ?

- Làm rồi ! Tớ nộp luôn rồi !

- Nhanh thế ? Cậu...cậu nộp khi nào ?

- Tớ làm bài trên máy tính rồi gửi cho thầy qua email , hệt như bên Mĩ ,thuận lợi nhiều !


- woa , đúng là tiện lợi thật ! Cậu giỏi thật đó , có 2 bài sao khó tớ còn đang chưa biết giải làm thế nào đây ! Hay thật !

- Học thôi !

Tử Khuynh chỉ dẫn cho Nguyệt Kỳ chậm rãi từng bài ,từng câu bước để làm , khác với trên lớp và học thêm , Nguyệt Kỳ còn biết được nhiều cái ngoài thú vị hơn, Tử Khuynh chỉ dẫn rất tốt , thoáng học qua 1 tiếng học Tử Khuynh để Nguyệt Kỳ tự bản thân mình thông minh vốn có nên nghe hướng dẫn đầy đủ là hiểu ngay mà làm ,Tử Khuynh chớp chớp mắt ngồi chờ không quá 2 phút là èo uột nằm ra bàn ngủ gật , thoáng qua 12 phút ,Nguyệt Kỳ cũng xong hết bài tập , tưởng chừng khó lắm ai dè rất dễ làm  ,cô tập trung làm bài quá nên không để ý tới người bên cạnh ngủ say im ắng mà không biết ,Nguyệt Kỳ không đánh động nhẹ nhàng gấp sách lại , chẳng hiểu sao lại muốn nằm xuống bàn đối mặt với Tử Khuynh đang ngủ , qua lớp kính cô mới để ý Tử Khuynh có hàng lông mi đẹp cong vút , không thể nói nếu Tử Khuynh không vướng kính hay mặt tàn nhang đầy mụn thì Tử Khuynh ắt hẳn còn đẹp hơn Nguyệt Kỳ lúc này , cái tính tò mò trỗi dậy ,Nguyệt Kỳ đưa tay nhẹ nhàng động vào kính của Tử Khuynh muốn tháo xuống , ai ngờ là Tử Khuynh mẫn cảm có động trên mặt liền mở toang mắt làm Nguyệt Kỳ giật mình buông tay ra khỏi cái kính , Tử Khuynh ngồi dậy chỉnh trang lại kính đeo ,Nguyệt Kỳ thì hết hồn tim suýt rơi ra ngoài vuốt vuốt


- Cậu làm gì vậy ?

Tử Khuynh hỏi trước

- Tớ ..tớ thấy cậu ngủ say lại vướng kính nên muốn tháo xuống để cậu ngủ tốt hơn! Không có ý gì khác đâu ! Xin lỗi đã làm cậu tỉnh !

Tử Khuynh chỉnh lại trang phục ròi nhìn đồng hồ treo tường

- 9h16 rồi à ? Sao cậu không gọi tớ dậy ?

- Tớ tớ không để ý giờ nên quên khuấy mất!?

- Tớ phải về đây !

- Cậu không kiểm tra bài tớ làm à ?

- Không cần thiết đâu ,tớ biết cậu làm tốt rồi ! Tin tớ đi !

Tử Khuynh đi xuống lầu xin phép bố mẹ Nguyệt Kỳ ra về , Nguyệt Kỳ đi theo sau ra tiễn

- Cảm ơn cậu nhé , nếu không có cậu dạy cho thì tớ phải mất đến 11h đêm mới ngủ được !

- Không có gì ! Tớ về đây ! Chào !

Tử Khuynh lấy xe phóng đi ,Nguyệt Kỳ phía sau đi vào nhà , Mẹ cô thấy cô thì đi vào theo để hỏi

- Con bé dạy tốt chứ con ?
- Vâng , cậu ấy dạy tốt lắm!  Cảm ơn mẹ nhé !

- Có gì đâu con ! Con lên lầu ngủ đi !

- Vâng ,mẹ ngủ ngon !

Nguyệt Kỳ lên lầu cất sách vở tắt điện lên giường đi ngủ sớm , qua đến 11 giờ nhà cô ngủ hết cả rồi cô vẫn trằn trọc không ngủ nổi , hình ảnh Tử Khuynh ban nãy ngủ say làm cô phần nhớ nhung đến khó ngủ , cứ nghĩ đến đoạn chưa tháo được kính Tử Khuynh ra cô lại thấy bứt rứt

- Ôi mẹ ơi, mình bị sao thế này ???