Sủng Nhập Tâm Phi

Chương 94




Chương 94
Trong vòng một giờ, mức độ phổ biến của hot search về Bạc Kha Nhiễm thực sự giảm xuống và nhanh chóng rơi xuống top 9 mức tìm kiếm.
Kỷ Thư Kỳ nhìn vào hot search trên notebook, cô ta quan sát hot search càng ngày càng lắng xuống.
Nhưng cô ta hoàn toàn không có một chút lo lắng nào.
Bởi vì cô ta biết, những chuyện họ làm bây giờ chỉ phản tác dụng mà thôi, càng muốn ép chuyện này xuống, thì sẽ càng hot hơn.
Hiện tại cô ta ước gì bọn họ nhanh nhanh mời bộ phận PR trấn an chuyện này xuống.
Suy cho cùng, cứ tưởng tượng việc này giống như một cái lò xo vậy, càng ép nó xuống thì đến khi thả ra thì bắn ngược càng  lợi hại.
Trên thực tế, khi tư liệu chuyện này được tiết lộ ra vào buổi sáng hôm nay, cô ta vẫn có chút lo lắng.
Nhưng cho tới bây giờ, người đó vẫn chưa có động tác gì, phỏng chừng sẽ không chủ động giải quyết vấn đề này, hẳn là sẽ giống như cô ta nghĩ.
Bồ tát bùn qua sông, khó tự bảo vệ mình.
Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi thả lỏng thân mình.
Bây giờ cô ta chỉ cần chờ xem kịch vui là được rồi.
Trận tuồng này, càng diễn càng hay, càng diễn càng náo nhiệt.
Trong lúc cô ta tự đắc đầy mặt, Thái Cầm đẩy cửa bước vào, trên mặt lộ rõ sự lo lắng.
Kỷ Thư Kỳ lặng lẽ đóng notebook lại, thực ra cô ta không nói với Thái Cầm về những việc cô ta đã làm.
Bởi vì cô ta vẫn luôn cảm thấy Thái Cầm là một người cực kỳ nhát gan, nếu cô ta nói chuyện này cho cô ấy, chắc chắn sẽ bị Thái Cầm ngăn cản.
Giống như việc cô ta được Triệu Thụy Sĩ bao dưỡng.
Dù không thể hiện ra mặt nhưng cô ta vẫn cảm nhận được.
Cô ấy rất không vui.
Hơn nữa mơ hồ tỏ ra sự khinh thường.
Nhưng Thái Cầm dựa vào cái gì mà khinh thường cô ta, nếu không phải cô ta có một người đại diện vô dụng như vậy, thì làm sao cô ta lại ra đến nông nỗi này?
Để thực sự được như cô ấy nói, hãy từ từ từng bước một, cô ta phải đợi đến bao giờ.
Cô ta đã hai mười sáu rồi, ở nơi có người mới nổi trong làng giải trí, tuổi của cô ta được coi là già rồi, nếu không nắm bắt được cơ hội, cuộc sống của cô ta sẽ chỉ có bình thường thế thôi.
Nhưng Kỷ Thư Kỳ không muốn là một người bình thường.
Cô ta cũng muốn trở thành niềm ghen tị của tất cả mọi người.
Có thể bước trên thảm đỏ một cách quang minh chính đại, và những ánh đèn sân khấu đó sẽ chiếu sáng trên người cô ta.
Vì vậy cô ta càng không hài lòng với Thái Cầm.
Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của cô ấy, cô ta chỉ dửng dưng hỏi.
“Thái tỷ, có chuyện gì vậy, vội vội vàng vàng?”
“Trừng Hân ngừng hợp tác với chúng ta rồi.”
“Cái gì?”
Bây giờ  Kỷ Thư Kỳ không thể giữ nổi vẻ bình tĩnh như trước được nữa, cô ta đột ngột bật dậy khỏi sô pha và nhìn Thái Cầm đầy vẻ hoài nghi.
“Thái tỷ, chị vừa nói cái gì?”
“Người phụ trách Trừng Hân vừa gọi cho tôi, họ nói rằng đại ngôn này họ không thể kí với chúng ta. Họ đã có ứng viên phù hợp hơn.”
“Làm sao có khả năng, chúng ta đã nói chuyện rất tốt?”
“Với lại, chúng ta đã nói rõ ràng rồi phải không?”
“đã nói xong, nhưng chỉ là bằng lời nói, cũng không có kí kết hợp đồng, cho nên dù có nói xong cũng không tính.”
“Vạy thì họ định giở trò gì với chúng ta? Không được, tôi phải đến đó nói cho ra lẽ với họ.”
“Lý luận? Lý luận cái gì? Em còn không biết hợp đồng quan trong như thế nào sao?”
Hành động muốn đi ra ngoài của Kỷ Thư Kỳ dừng lại.
Cô ta đương nhiên biết hợp đồng quan trọng như thế nào với bọn họ, không có hợp đồng thì mọi thứ chỉ là lời nói suông, không có cách nào cả.
“Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Thái Cầm nhìn cô ta, trong mắt hiện lên những cảm xúc phức tạp.
“Không phải chúng ta, là em.”
Vốn dĩ Kỷ Thư Kỳ còn đang chìm đắm trong thế giới của chính mình, nghe thấy những lời này của Thái Cầm, cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Thái tỷ, ý chị là gì?”
Thái Cầm do dự một chút, đưa cho cô ta tập tài liệu trên tay.
Kỷ Thư Kỳ cầm tập tài liệu mà Thái Cầm đưa cho mình, khi cô ta mở ra thì thấy là kết thúc hợp đồng.
Thái Cầm muốn kết thúc hợp đồng với cô ta?
Kỷ Thư Kỳ hơi choáng váng.
Cô ta không thể tin được, Thái Cầm thật sự muốn lết thúc hợp đồng với cô ta?
“Thái tỷ, thế này là sao?” Cô ta cố gắng giữ bình tĩnh.
“Ý trên mặt chữ. Đến cuối năm nay, hợp đồng ba năm cảu hai chúng ta sẽ hết hạn, tôi cũng sẽ không gia hạn hợp đồng với cô nữa.”
Mặc dù Kỷ Thư Kỳ có hơi xem thường Thái Cầm, nhưng cô ta chưa bao giờ nghĩ sẽ để Thái Cầm rời đi sớm như vậy, huống hồ cô ta bây giờ lại đang trong thời điểm này.
“Thái tỷ, chị không cần em nữa sao?”
Kỷ Thư Kỳ biết bây giờ có nói gì đi nữa cũng vô ích nên chỉ có thể dùng đến biện pháp nhẹ nhàng, hi vọng Thái Cầm niệm tình ba năm nay của bọn họ, ít nhất sẽ không bỏ lại cô ta vào lúc này.
Bây giờ cô ta không thể tìm được một lí do nào nữa.
Và cô ta cũng không đủ sức để suy nghĩ lí do khác nữa.
Thái Cầm nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của Kỷ Thư Kỳ, đây là cô gái mà cô đã nhìn lớn lên từng chút trong ba năm.
Từ năm hai mươi ba tuổi đến này hai mươi sáu tuổi.
Nếu nói rằng không có một chút luyến tiếc nào thì là giả dối.
Nhưng trong ba năm qua, cô nhìn cô ta lớn lên, đồng thời nhìn cô ta ngày càng xa lạ, xa lạ đến mức suýt chút nữa đã không còn nhận ra cô ta.
Nếu chỉ vì lí do này, cô nghĩ, cô nhất định sẽ vượt qua được, nhưng bây giờ nó không còn là vấn đề nữa.
Hiện tại cô ta lại chọc vào người không nên chọc.
Cô cũng rất muốn giúp cô ta nhưng có tâm mà không có lực, chưa nói đến việc người kia lại trực tiếp đến tìm cô, cho nên Thái Cầm mới biết được Kỷ Thư Kỳ đã chọc vào một cái rổ to như thế nào.
Cô không cần thương lượng với cô ta cũng có thể tự đưa ra quyết định, bên kia có nói, vốn dĩ cô ta cũng đã không cần cô nữa rồi, một khi đã như vậy, thì tội gì cô phải ở lại bên cạnh cô ta nữa chứ?
Vả lại, hiện tại ở lại hay không cũng không phải do chính cô quyết định là được.
Người nọ nói là để cô tự mình suy nghĩ, nhưng trên thực tế, chỉ để cô suy nghĩ thôi sao?
“Không phải tôi không cần cô, chính là cô ngay từ đầu không cần tôi.” Thái Tần nhìn cô ta nhẹ giọng nói.
Kỷ Thư Kỳ ngạc nhiên.
Chị ấy…
Thì ra chị ấy đều biết…
“Thư Kỳ, cô phải phải biết rằng, tôi rốt cuộc bao nhiêu tuổi, tâm tư của cô, làm sao tôi lại không biết, cô đừng trách tôi, có lẽ đã định sắn hai chúng ta vốn dĩ không chung một đường.”
Sau khi nói xong, Thái Cầm không chút do dự, xoay người đi ra ngoài.
Thái Cầm nghĩ rằng, mình đã làm hết sức với Kỷ Thư Kỳ, lúc trước khi đãn dắt cô ta, cả trái tim cô đều đặt hết lên người cô ta, nhưng cô ta đã đối xử với cô như thế nào?
Vì vậy, cho dù bây giờ cô có rời bỏ cô ta, cô vẫn cảm thấy không có lỗi với cô ta.
Đạo bất đồng tương bất vi mưu, cũng không cần phải cột vào một chỗ với nhau.
**
Quảng cáo với Trừng Hân đã không còn nữa, Thái Cầm vào ngay lúc này kết thúc hợp đồng với cô ta.
Hai ngày nay Kỷ Thư Kỳ vội đến sứt đầu mẻ trán, bởi vì đến hiện tại công ty cũng chưa có sắp xếp người đại diện khác cho cô ta, tất cả mọi chuyện đều do cô ta tự ra mặt.
Còn hot search về Bạc Kha Nhiễm mấy ngày nay đã dần dần hạ nhiệt, giờ cô ta ốc không lo nổi mình ốc còn hơi đâu mà đi quản mấy chuyện khác.
Kỷ Thư Kỳ mơ hồ cảm thấy rằng, việc Thái Cầm rời đi tất cả chỉ mới là bắt đầu.
Quả nhiên, tất cả giống như cô ta dự đoán.
Thật sự chỉ là một sư khởi đầu.
Từ sau khi quảng cáo với Trừng Hân bị mất, bao gồm những quảng cáo cô ta đang quay, mọi thứ đều bị bắt buộc phải dừng lại.
“Phó tổng, ý của anh là gì?” Kỷ Thư Kỳ lúc này không thể nào bình tĩnh được nữa.
Bởi vì không chỉ quảng cáo cô ta đang quay bị buộc dừng lại, mà tất cả những đại ngôn ở phía sau cũng bị tạm dừng.
“Tôi rất tiếc phải thông báo cho cô về việc này, cô Kỷ, nhưng chúng tôi phải có trách nhiệm với sản phẩm của mình.”
Kỷ Thư Kỳ giữ chặt điện thoại.
Lời này của anh ta là sao chứ?
Chẳng lẽ do cô ta nhận đại ngôn này, nên cô ta thiếu trách nhiệm sao?
Khi kí hợp đồng, tại sao không nói là thiếu trách nhiệm với sản phẩm?
“Anh đừng quên, chúng ta vẫn còn hợp đồng.” Hiện tại Kỷ Thư Kỳ chỉ có thể mang chuyện hợp đồng ra để nói.
“Tôi biết lúc đó chúng ta có kí hợp đồng, cho nên chúng ta sẽ làm theo trình tự pháp luật, nên bồi thường chúng tôi sẽ bồi thường.”
Cả người Kỷ Thư Kỳ dường như không có gì chống đỡ, lập tức ngã ngồi lên sô pha.
Họ thà vi phạm hợp đồng còn hơn là tiếp tục hợp tác với cô ta?
Đương nhiên cũng bao gồm những đại ngôn sau đó nữa, toàn bộ đều thông báo ngừng hợp tác với cô ta, họ tỏ vẻ sẵn sàng bồ thường.
Kỷ Thư Kỳ đương nhiên biết chuyện này có chút rắc rối, cô ta bị quá nhiều đối tác chấm dứt hợp đồng cùng một lúc, cô ta không có khả năng giải quyết, đành phải gọi điện thoại lại cho công ty.
Cô ta hy vọng công ty có thể giúp cô ta xử lý việc này.
Nhưng cô ta lại đánh giá cao bản thân mình rồi.
Cả ba ba lần gọi điện không có người nhấc máy, đến lần thứ tư thì cuộc gọi mới được kết nối.
“Kỷ Thư Kỳ, cô có chuyện gì vậy!”
Cô ta chưa kịp mở miệng nhờ Giám đốc Giang giúp đỡ, thì giọng nói tức giận của Giám đốc Giang từ đầu bên kia truyền đến.
“Giám đốc Giang…” Kỷ Thư Kỳ có chút sững sờ.
“Tất cả những nhà quảng cáo đang làm việc với cô vừa rồi đều gọi điện cho tôi nói rằng họ muốn chấm dứt hợp đồng với cô, là toàn bộ.”
“Cô làm việc như thế nào vậy, làm sao lại ra nông nỗi đến như vậy!”
“Thật sự cho rằng cánh đã đủ cứng rồi đúng không? Hai ngày trước đã kết  thúc hợp đồng với người đại diện đã làm việc vài năm với mình, hiện tại thì lại bị mấy thương hiệu khác chấm dứt hợp đồng, cô là không muốn lăn lộn trong cái giới này nữa rồi đúng không!”
“Giang…”
“Đừng có nói nhảm với tôi, tôi nói cho cô biết, chuyện này cô tự đi mà xử lý cho tốt, đừng có mỗi lần xảy ra chuyện là lôi công ty ra giúp cô chùi đít, công ty là của cha hay của mẹ cô!”
Sau khi nói xong những lời này Giám đốc Giang liền cúp máy.
Kỷ Thư Kỳ đứng đó nửa ngày cũng không kịp phản ứng lại.
Cô ta gọi điện thoại đến công ty để nhờ công ty giải quyết, nhưng cô ta lại không ngờ rằng công ty lại để cô ta tự giải quyết.
Nhưng làm sao cô ta có thể tự mình giải quyết chuyện này?
Ngay lúc cô ta tay chân còn đang luống cuống không biết phải làm thế nào, trợ lý đột ngột đẩy cửa tiến vào, thấy bộ dạng lo lắng của trợ lý, Kỷ Thư Kỳ càng thêm bực bội.
“Thư Kỳ tỷ, không xong rồi!”
“Không tốt không tốt, có cái gì mà không tốt!”
Trợ thấy sắc mặt đen thui của cô ta, trong lòng có chút sợ hãi, cô ta luôn vui buồn thất thường, trợ lý cũng rất sợ đắc tội Kỷ Thư Kỳ, ngày trước có Thái tỷ ở đây thì còn đỡ, ít nhất cô ta sẽ không nói gì trước mặt Thái tỷ, bây giờ không có Thái tỷ ở đây thì trợ lý là người đứng mũi chịu sào.
Trợ lý lo lắng cầm máy tính bảng trên tay, lấy hết can đảm đưa cho Kỷ Thư Kỳ.
“Chị xem hot search.”