Sủng Mị

Chương 991: Đóa hồng tử vong - Uy nghiêm vương giả




"Vù vù vù vù!"

Gió lớn gào thét bên tai, tốc độ Man Dực Hoàng tăng lên gấp ba lần, cảm giác nhanh đến cực hạn khiến cho Tân Liêu vô cùng phấn khởi.

Đối mặt với Vong Mộng trong truyền thuyết đã không còn đáng sợ nữa, hắn lập tức hạ lệnh cho Man Dực Hoàng chủ động tiến công.

Man Dực Hoàng lướt đi nhanh như chớp, vẽ ra quỹ tích màu vàng kim hoa lệ tựa như trảm phá trường không. Bầu trời âm u cũng được ánh sáng chiếu rọi sinh cơ dạt dào.

Vong Mộng buông thả lực lượng hắc ám đã bị ngăn cản, cặp mắt đảo qua ngó chừng Man Dực Hoàng đang lao tới.

Khí tức thánh khiết thông thường có hiệu quả trị liệu nhất định, nhưng nó lại khiến Vong Mộng chúa tể hắc ám cảm thấy chán ghét.

Vong Mộng vỗ cánh nhẹ nhàng, thân thể nó thả ra một cỗ lực lượng mờ ảo bao trùm phạm vi mấy trăm thước.

Sau đó Vong Mộng biến mất ngay tại chỗ, giống như dung nhập vào trong lĩnh vực hắc ám, ngay cả dùng hồn niệm cũng không thể nhận ra khí tức của nó.

Cánh Man Dực Hoàng sắc bén như lưỡi đao chém tới vị trí Vong Mộng lúc nãy. Nhưng Vong Mộng đột nhiên biến mất, công kích lập tức lọt vào khoảng không.

"Đi đâu rồi?"

Tân Liêu vội vàng thi triển hồn niệm tìm kiếm tung tích Vong Mộng.

Chỉ tiếc là Vong Mộng ẩn giấu quá sâu, hồn niệm cấp bậc Hồn Hoàng không thể nào bắt được một tia khí tức.

Bỗng nhiên một cặp cánh bướm khổng lồ từ trên cao phủ xuống đầu Man Dực Hoàng.

Cùng lúc đó, một cặp cánh đen nhánh khác ngăn cản trước mặt Man Dực Hoàng.

Tổng cộng tám đôi cánh biến thành tám bức tường hắc ám bao phủ tất cả phương hướng Man Dực Hoàng có thể né tránh, chúng nó hợp thành một cái lồng giam chặt chẽ.

Man Dực Hoàng vốn là Hồn sủng khí phách kiên cường, mỗi lần chiến đấu đều lấy xu thế lửa cháy bát hoang tấn công đánh bại đối phương, một khi địch nhân bị nó tiếp cận chắc chắn sẽ ăn không ít thiệt thòi. Nhưng lúc này tám cặp cánh hắc ám thả ra lực lực lượng thần bí mềm dẻo vô song, bất kể Man Dực Hoàng công kích cỡ nào cũng không thể thoát ra, thậm chí kỹ năng bạo tạc cũng vô pháp phá vỡ lồng giam quỷ dị này.

Tân Liêu thần sắc biến đổi, mặt mày cực kỳ khó coi. Tám phương hướng đại biểu cho những khu vực có thể di chuyển trên không trung, bây giờ Tân Liêu và Man Dực Hoàng trên trời dưới đất đều không thể đi, ngạnh kháng cũng vô ích. Tình cảnh có thể nói là thập tử nhất sinh, lúc này hắn mới nhận ra mình hành động quá lỗ mãng rồi.

Đối phương chính là sinh vật cấp chúa tể, cận thân tác chiến chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?

Vong Mộng là Hồn sủng Chí Tôn, nắm giữ lực lượng hắc ám đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực, các loại kỹ năng phong ấn, kiềm chế, suy nhược …v…v đều mạnh hơn chủng tộc Yêu Linh rất nhiều lần. Cho dù Man Dực Hoàng được gia trì bao nhiêu thuộc tính cường đại cũng vô lực công phá phong ấn Hắc Ám.

"Lỗ mãng, ngu xuẩn!"

Vẻ mặt Hạ Chỉ Hiền trầm trọng hơn vài phần.

Vong Mộng là sinh vật cấp chúa tể hàng thật giá thật, tuyệt đối không thể nào gia trì mấy kỹ năng phụ trợ là có thể đối phó. Cái tên Tân Liêu không phải là đầu óc vào nước rồi?

Hạ Chỉ Hiền nhanh chóng niệm chú ngữ hoàn thành triệu hoán.

Một đạo đồ án sáng rực hiện ra chung quanh Hạ Chỉ Hiền, sau đó hội tụ thành hình thái Tinh Linh màu sắc sặc sỡ như ánh bình minh.

"Phá phong!"

Hạ Chỉ Hiền hạ chỉ lệnh với Thự Quang Tinh Linh.

(Thự quang nghĩa là ánh rạng đông, tia sáng bình minh.)

Thực lực Thự Quang Tinh Linh cũng là vô địch đế hoàng, quang mang trên người thể hiện đầy đủ khí tức thần thánh, cho dù nội liễm vẫn khiến cho lòng người ấm áp.

Thự Quang Tinh Linh niệm chú ngữ, từ thân thể nó phát ra một vầng sáng mỹ lệ như mặt trời nổi lên mặt biển lúc sáng sớm, lực lượng Quang hệ càng lúc càng dày đặc lan tràn ra tới phạm vi mấy dặm. Sau đó mới tập trung lại hóa thành Tiên kiếm đâm tới lồng giam hắc ám.

Cho dù là thuộc tính tương khắc, kỹ năng hắc ám cấp chúa tể cũng không phải dễ dàng bài trừ. Thự Quang Tinh Linh liên tục thi triển hai kỹ năng cao cấp, đồng thời hợp lực công kích chỉ khiến cho hắc ám mờ nhạt chút ít.

Tân Liêu cũng chưa đến nổi quá ngu, mắt thấy một mặt Hắc Ám Thuẫn đã nhạt hơn vội vàng hạ lệnh cho Man Dực Hoàng dốc toàn lực xung kích bên phía đó.

"Ầm!"

Rốt cuộc bức tường hắc ám không chịu nổi hai mặt giáp công, lực lượng hắc ám đột ngột nổ tung rồi nhanh chóng tan rã.

Tân Liêu vui mừng quá đỗi, vội vã khống chế Man Dực Hoàng lao thẳng ra ngoài.

Lúc này hai đạo hàn quang từ trên cao hạ xuống, dung nhập vào trong khu vực hắc ám giam cẦm!

Bảy tấm Hắc Ám Thuẫn bỗng nhiên ngưng tụ thành thực chất, biến thành bảy đạo vẫn thạch khổng lồ đánh xuống.

Trong quá trình không gian chung quanh không ngừng vang lên tiếng nổ đùng đùng như sấm động. Thời điểm Man Dực Hoàng vừa định chạy trốn đã bị lực lượng hắc ám gây ra áp lực trầm trọng, thân thể cũng bị kỹ năng khóa định. Không chỉ Man Dực Hoàng cảm thấy cả người nặng nề khó thể cử động, mà Tân Liêu cũng bị áp bách ngay cả hô hấp cũng rất khó khăn.

"Ầm!"

Bảy đạo vẫn thạch tối đen nện xuống đường phố dẫn phát một trận nổ tung kinh thiên động địa, làn sóng xung kích phá hủy phòng ốc, đường xá, trong chớp mắt, tường thành xây dựng bằng nham thạch cao cấp yếu ớt như giấy căn bản không chịu nổi một kích. Về phần Man Dực Hoàng thừa nhận công kích chính diện lại càng thê thảm, trong quá trình chạy trốn đã bị vẫn thạch nện cho máu thịt bay ngang, không biết nứt gãy bao nhiêu khối xương cốt, Hoa Khải tan biến, năng lượng hắc ám thẩm thấu vào trong thân thể nhanh chóng giải trừ toàn bộ hiệu quả gia trì. Sau đó mới bắt đầu hủ thực gân mạch, máu huyết trong người nó.

Man Dực Hoàng tạm thời mất đi năng lực hành động, tất cả kỹ năng gia trì bị giải trừ khiến cho nó trở thành gà con trong mắt Vong Mộng. Chỉ cần thêm một kỹ năng đánh tới là có thể giết nó ngay lập tức, vào lúc này trái tim Tân Liêu ngừng đập, hắn chưa bao giờ cách tử vong gần như thế này.

"Cứu hắn!"

Hạ Chỉ Hiền ra lệnh cho Khung Điệp Nữ Vương.

Khung Điệp Nữ Vương dĩ nhiên phải thi triển kỹ năng trước khi Vong Mộng công kích lần nữa. Man Dực Hoàng và Tân Liêu ở trạng thái này trúng đòn nhất định là chết không kịp ngáp.

Khung Điệp Nữ Vương ngâm khẽ một tiếng, thân thể huyễn hóa ra mười đạo phân thân Điệp Ảnh lượn lờ chung quanh Vong Mộng. Sau đó chúng nó buông thả lực lượng kết hợp lại giống như một tầng lụa mỏng quấn lấy Vong Mộng.

Vô số Điệp Ti bện thành tấm lưới bền chắc rất khó dùng sức mạnh cắt đứt, ngàn vạn sợi tơ bện chung một chỗ khiến cho Vong Mộng tạm thời mất đi năng lực hành động.

Thừa dịp Khung Điệp Nữ Vương hạn chế Vong Mộng, Hạ Chỉ Hiền lập tức mệnh lệnh cho Thự Quang Tinh Linh giải khai hắc ám trói buộc cho Tân Liêu.

Cùng lúc đó, bốn đầu Hồn sủng khác của Tân Liêu đã võ trang đầy đủ, Đạp Vân Uyên Thú xuyên qua tầng mây đánh tới Vong Mộng.

Đạp Vân Uyên Thú nguyên bản chỉ là đế hoàng đỉnh phong bình thường, nhờ có mười vị Hoa nữ dốc toàn lực gia trì đã tăng cường thực lực một cấp bậc.

Một cấp còn không đủ nhưng tình hình hiện tại quá cấp bách, Khung Điệp Nữ Vương lại gia trì một đạo Hoa Khải cho Đạp Vân Uyên Thú, ít nhất cũng không đến nổi bị Vong Mộng một kích tất sát.

Đạp Vân Uyên Thú còn được Tân Liêu - Yêu Linh Hồn sủng gia trì kỹ năng Phong hệ, tốc độ đã nhanh hơn trước gấp mấy lần.

Đạp Vân Uyên Thú gầm thét điên cuồng, cặp mắt đỏ bừng giống như rơi vào trạng thái Thị Huyết, căn bản không biết sợ hãi là thứ gì.

Tân Liêu không biết chính hắn bị Đế Cơ lặng lẽ gia trì một đạo kỹ năng tinh thần phấn khởi, vì thế tất cả Hồn sủng của hắn cũng bị kích thích thông qua linh hồn tương liên. Chúng nó gần như là nổi điên bất chấp tất cả xông vào địch nhân, mặc kệ thực lực chênh lệch bao nhiêu, chỉ biết duy nhất chiến đấu và giết chết địch nhân ở trước mắt.

Nếu như vận dụng kỹ năng này vào trong cuộc chiến thực lực tương đương, Hồn sủng ở trạng thái phấn khởi sẽ được kích hoạt tiềm năng đánh bại địch nhân. Nhưng mà dưới tình huống thực lực song phương chênh lệch quá xa, hành vi này chẳng khác gì lao vào tự sát.

Lúc này Đạp Vân Uyên Thú quên mất sinh vật cấp chúa tể đáng sợ tới mức nào, chỉ một lòng muốn tiêu diệt Vong Mộng càng nhanh càng tốt.

Tứ chi Đạp Vân Uyên Thú ẩn chứa lực lượng kinh người, một phát đập xuống chính là sơn băng địa liệt.

Khi Đạp Vân Uyên Thú tập trung lực lượng xuống bốn chân, đang chuẩn bị nhào tới công kích Vong Mộng thì phiến không gian bỗng nhiên chấn động, dần dần vỡ vụn.

Thân thể Vong Mộng vẫn ở nguyên tại chỗ, tựa như không có nhìn thấy Đạp Vân Uyên Thú công kích.

Ngay lúc bốn chân Đạp Vân Uyên Thú sắp chạm vào thân thể Vong Mộng, màn sương mù bao phủ không gian đột nhiên tan rã.

"Phốc phốc phốc phốc phốc!"

Thoáng chốc lực lượng hắc ám mờ đi, màn sương mù tan rã hóa thành vô số Tinh Linh Điệp màu đen bay ra ào ạt. Tấm lưới tơ của Khung Điệp Nữ Vương mất đi đối tượng hạn chế lập tức rơi xuống.

Mà Đạp Vân Uyên Thú công kích chỉ đánh trúng một đám Tinh Linh Điệp màu đen, còn lại phần lớn Tinh Linh Điệp cuốn theo cơn gió rét lạnh tản ra bốn phương tám hướng. Một kích này lại rơi vào khoảng không, tác dụng thương tổn cơ hồ không tính.

Đạp Vân Uyên Thú mất đi mục tiêu cũng dừng lại ở giữa không trung, thế nhưng tầng Hoa Khải bảo vệ trên người Đạp Vân Uyên Thú đột nhiên chớp lóe rồi biến mất. Làn da, máu thịt, xương cốt chậm rãi chia lìa, cảnh tượng tử vong quỷ dị tới cực điểm, không một ai nhìn thấy Vong Mộng công kích từ khi nào.

Hình ảnh ngàn đao phanh thây vô cùng chính xác với kết cuộc Đạp Vân Uyên Thú lúc này. Thì ra trong lúc quân đoàn Tinh Linh Điệp màu đen bay đi đã buông thả vô số Phong Liêm, Phong Nhận ẩn hình trong cuồng phong hắc ám, Đạp Vân Uyên Thú hình thể khổng lồ như núi cũng bị chém nát một nửa người dưới, da thịt không còn một khối nguyên vẹn.

Thú hệ Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong phòng ngự hiển nhiên cường đại, nhưng Vong Mộng phân hóa và công kích quá mức kinh khủng. Không chỉ trực tiếp phá hủy kỹ năng Hoa Khải của Khung Điệp Nữ Vương, mà còn dư lực miểu sát mục tiêu.

Hồn sủng cấp chúa tể uy nghiêm không thể khinh nhờn. Đây là cái giá cho kẻ địch dám mạo phạm nó.

Đạp Vân Uyên Thú gào thét thống khổ, thân bị trọng thương gần chết lập tức rơi thẳng xuống đất. Máu tanh phun ra ào ạt biến thành cơn mưa đỏ chót tưới ướt đẫm khu vực bên dưới, mùi vị tanh nồng xông vào mũi cực kỳ kinh tởm.

Tân Liêu rốt cuộc cũng được giải từ phong ấn, ánh mắt thất thần nhìn lên Đạp Vân Thú đang đà rơi xuống, hồn ước sắp đứt gãy khiến cho trong lòng hắn cảm nhận đầy đủ bi thống và tức giận.

“Thật là đáng sợ, quá mức đáng sợ.”

Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong trải qua một loạt kỹ năng gia trì cường đại cũng không có cách nào thoát khỏi vận rủi bị miểu sát.

Sở Mộ đứng trên nóc nhà ở nơi xa quan sát tình hình chiến đấu, hắn đúng lúc nhìn thấy rõ ràng thời khắc Vong Mộng miểu sát Đạp Vân Uyên Thú. Quả thực là mỹ lệ như một đóa hoa hồng tử vong nở rộ trên bầu trời, sau đó vô tình thu hoạch tính mạng hèn mọn dám mạo phạm tôn nghiêm của nó. Khát vọng có được Vong Mộng lại càng bùng cháy trong tâm hồn hắn.

"Hoa Hoàng Sư, mau... mau cứu … cứu Hồn sủng của ta!"

Tân Liêu sắc mặt trắng bệch, lắp bắp nói.

Năm đầu Hồn sủng này là sinh mạng của Tân Liêu, là công sức mấy chục năm cố gắng, liều mạng tu luyện như điên như dại. Bất kỳ một con nào chết cũng là đả kích trí mệnh đối với hắn.

Tinh thần xung kích làm cho Tân Liêu thanh tỉnh lại, lúc này mới ý thức được Vong Mộng không phải là Hồn sủng cấp chúa tể bình thường.

Hạ Chỉ Hiền cũng không hoảng hốt, vô cùng trấn định đưa ra một loạt mệnh cho Khung Điệp Nữ Vương.

Khung Điệp Nữ Vương từ trên trời đáp xuống bên cạnh Đạp Vân Uyên Thú máu thịt mơ hồ, bất kỳ úc nào cũng có thể tử vong.

Khung Điệp Nữ Vương nhẹ nhàng vỗ cánh, nhất thời vô số tia sáng rực rỡ bao trùm lấy thân thể Đạp Vân Uyên Thú.

Đạp Vân Uyên Thú hình thể khổng lồ chiếm trọn một nửa khu phố biến thành một cái kén trùng đủ màu sắc. Lúc này mười vị Hoa nữ cũng tiến lên chuẩn bị công tác cứu chữa.