"Trước tiên cho ngươi đắc ý một chút, đợi Bách Đồng ma báo của ta tiếp cận, các ngươi cứ đợi chết thảm đi!"
Hưng Thân đè nén tức giận, lạnh lùng nói.
Hắn chậm rãi giơ tay lên, ánh mắt nhìn chằm chằm tới khu vực tiền tuyến.
Thế nhưng, Hồn Điện có đội ngũ Hồn sủng Phược Phong Linh đã chiếm cứ ưu thế viễn chiến, quân đoàn Nguyên Tố của Hồn Minh còn chưa tiến vào phạm vi công kích. Đội ngũ Phược Phong Linh bên này đã triển khai thế công điên cuồng.
Lấy Tần bộc phát lực sát thương siêu cường làm chủ, đội ngũ Phược Phong Linh thi triển hàng loạt kỹ năng Phong hệ tẩy lễ quân đoàn cận chiến của đối phương.
Chỉ mới hai lượt oanh kích qua đi, quân đoàn yêu thú cận chiến đã chết gần trăm mạng, thi thể tan nát rải đầy mặt băng, máu tươi còn chưa chạm đất đã lập tức đông cứng lại. Giờ phút này, quân đoàn yêu thú gầm thét càng thêm kinh khủng, thanh thế càng lúc càng mạnh. Không có bất kỳ sinh vật nào sợ hãi vì đồng bọn tử vong.
"Ầm ầm ầm ~!"
Thời điểm quân đoàn cận chiến chính thức va chạm, cả không gian đột nhiên vang lên thanh âm đùng đùng chấn động lòng người, lúc này tất cả yêu thú bắt đầu cận thân tác chiến, móng vuốt sắc bén, hàm răng nhọn hoắc một mực nhắm vào các bộ phận yếu hại trên người địch nhân công tới. Quân đoàn Nguyên Tố cũng buông lỏng kỹ năng oanh kích không để tổn thương nhằm đồng bọn.
"Rống rống rống!"
Một đầu Ma báo toàn thân đen tuyền, răng nanh sắc bén có thể xé nát lân giáp trên người Giác giáp thú. Cho dù là Trùng hệ tính mạng lực ương ngạnh nhất cũng khó lòng chống đỡ kỹ năng cận chiến của chúng nó.
Nhìn thấy Bách Đồng ma báo của mình chiếm cứ ưu thế trong nháy mắt, tổng soái Hưng Thân nở nụ cười tàn nhẫn. Đây là một đầu Hồn sủng trung đẳng đế hoàng, hiện tại tiến vào trong quân đoàn cấp quân chủ chẳng khác nào cỗ máy tàn sát.
"Tổng soái đại nhân!"
Trác Uyển nhíu mày lo lắng, trên mặt lộ vẻ không đành lòng nhìn thấy đồng bọn hi sinh nhiều như thế.
Nàng suất lĩnh đội ngũ Thủy hệ, Mộc hệ, Hoa hệ, Thảo hệ tiến hành phụ trợ, nhưng không kịp buông thả kỹ năng trị liệu thì Hồn sủng của đồng đội đã bị giết chết rồi. Thực lực song phương cách xa như thế, Ma báo tùy tiện đánh một kích cũng có thể giết chết vài địch nhân, các nàng căn bản lực bất tòng tâm.
"Tần, diệt nó!"
Sở Mộ bình tĩnh hạ lệnh.
Phược Phong Linh khống chế gió từ từ bay lên, sau đó từ trên cao tiến vào khu vực hỗn chiến giữa hai quân đoàn.
Sở Mộ rất có lòng tin đối với năng lực của Tần, cho dù là phương diện thực lực hay là uy lực kỹ năng, Tần đều mạnh hơn Bách Đồng ma báo một, hai cấp bậc. Đối phương không có khả năng thoát khỏi Tần truy sát.
"Cuốn nó lên!"
Sở Mộ tiếp tục ra lệnh.
Tần trôi nổi ở giữa không trung, cơ hồ không cần niệm chú ngữ ngón tay điểm nhẹ một cái, khu vực dưới chân Bách Đồng ma báo đột nhiên xuất hiện một trận khí lưu xoay tròn. Bách Đồng ma báo còn chưa kịp phản ứng, khí lưu đã xoay tròn mãnh liệt cuốn lấy nó bay lên trời cao.
"Để cho một con Phược Phong Linh đối phó Bách Đồng ma báo của ta? Không phải là tự tìm đường chết sao?"
Hưng Thân sử dụng hồn niệm truy tìm, nhanh chóng phát hiện thân ảnh Sở Mộ - Phược Phong Linh.
Hắn phất tay ra hiệu lệnh cho quân đoàn Nguyên Tố phía sau lưng.
Nhất thời gần trăm đầu Nguyên Tố quân chủ đồng thời khóa định mục tiêu là Tần. Các loại kỹ năng Liệt Diễm, Vẫn Nham, Băng Tiễn, Phong Bạo, Lôi Điện che khuất bầu trời, sau đó lần lượt nổ tung tại vị trí Tần xuất hiện.
Một khi lực lượng cấp quân chủ ngưng tụ chung một chỗ cũng có thể tạo thành thương tổn đối với cấp đế hoàng.
Tần nhẹ nhàng lưu động theo gió, thân ảnh nhỏ xinh thoáng cái lùi về phía sau một đoạn khá xa. Đồng thời hai tay chập lại thi triển kỹ năng Phong Giới bảo vệ chính mình.
Gần trăm kỹ năng bạo tạc chung quanh vị trí Bách Đồng ma báo, Tần thả ra vòng bảo hộ Phong Giới cũng bị phá vỡ rất nhanh. Ngay sau đó một loạt kỹ năng Băng hệ công kích khiến cho tốc độ Tần chậm lại vài phần, Bách Đồng ma báo tranh thủ thời cơ ổn định thân hình, đạp không tiến lại gần muốn dùng một kích trực tiếp miểu sát đối phương.
"Tổng soái, ngài làm vậy quá khiên cưỡng rồi."
Lão quân sư không tán thành với hành động đưa Phược Phong Linh gia nhập khu vực cận chiến, nếu như Tần vẫn ở phía sau công kích từ xa có lẽ đã giảm bớt không ít tổn thất cho quân mình rồi.
"Vô phương, ra lệnh cho quân đoàn Nguyên Tố phát động công kích."
Sở Mộ cũng không thèm để ý thái độ của lão quân sư, hắn quay đầu sang nói với một vị quân thống suất lĩnh quân đoàn Nguyên Tố.
Đối phương vừa mới hoàn thành kỹ năng, lúc này đương nhiên là thời cơ công kích tốt nhất. Quân thống cũng không do dự thêm nữa, tay cầm quân kỳ vung lên nhất thời quang mang đủ màu sắc nở rộ như cầu vòng. Sau đó vô số kỹ năng Nguyên Tố mang theo khí tức hủy diệt đổ ập xuống đầu quân đoàn địch nhân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Có lẽ trận oanh kích sẽ thương tổn đến một vài đồng bạn, Nguyên Tố giới Hồn sủng không thể nào công kích chính xác như cung nỏ. Tất cả đều tùy thuộc năng lực chỉ huy của quân thống, nhằm giảm bớt ngộ thương đến mức thấp nhất.
"Tổng soái, Phược Phong Linh của ngài..."
Lão quân sư lo lắng nhìn lên trận chiến ở giữa không trung, mồ hôi lạnh đổ ra ướt trán.
Phược Phong Linh trung đẳng đế hoàng chính là lực lượng tối cường áp trận cho quân đoàn Hồn Chủ, nếu như bị Bách Đồng ma báo tiếp cận sẽ gặp phiền toái rất lớn, huống chi lúc này còn có Xích Tuyết yêu hoàng âm thầm ẩn núp ở gần đó. Thậm chí không cẩn thận sẽ bị giết chết, đến lúc đó bọn họ lấy cái gì ngăn cản Hồn sủng đế hoàng của địch nhân tàn sát?
"Ngươi chỉ huy tốt chiến cuộc là được rồi."
Sở Mộ thản nhiên nói.
Sở Mộ làm tổng soái vốn không chịu trách nhiệm chỉ huy chiến đấu, nhiệm vụ của hắn là đánh chết cường giả đối phương. Sở Mộ có lòng tin tuyệt đối với Phược Phong Linh, đừng nói là hai con Hồn sủng trung đẳng đế hoàng vây công, cho dù ba con cũng không cần lo lắng.
"Vù vù vù vù!"
Phong Liêm bay múa đầy trời, làn da trên người Bách Đồng ma báo bị xé rách mấy đường sâu hoắm, bắt buộc phải tạm tránh phong mang lui trở về mặt đất. Sau đó nhờ Xích Tuyết yêu hoàng xuất thủ ngăn cản.
Nhìn thấy Bách Đồng ma báo bị bức lui, Hưng Thân khẽ cau mày.
Đồng dạng là trung đẳng đế hoàng, Phược Phong Linh đối phương cũng không có kỹ năng đặc thù. Nhưng mà chẳng biết tại sao Bách Đồng ma báo cận chiến lại chịu thua thiệt, hắn nghĩ mãi vẫn không thể tìm ra lời giải thích hợp.
"Hưng Thân đại nhân, chẳng lẽ đầu Phược Phong Linh kia là cao đẳng đế hoàng, tại sao uy lực kỹ năng lại cường hãn như vậy?"
Quân sư hoảng sợ hỏi.
"Không phải, đó chỉ là một con trung đẳng đế hoàng."
Hưng Thân vô cùng khẳng định điều này. Chẳng qua là hắn cũng không biết Phược Phong Linh có chỗ nào dị thường, chuyện này làm cho hắn thật sư buồn bực.
"Hưng Thân đại nhân, ngài … nhìn kìa… Xích Tuyết yêu hoàng của ngài cũng bị bức lui rồi."
Quân sư mở to hai mắt ra nhìn, bộ dạng rõ ràng là không dám tin tưởng thực lực Phược Phong Linh cường đại tới mức đó.
Trán Hưng Thân cũng nổi gân xanh, dánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua gã quân sư.
"Ta còn đợi ngươi nói sao? Chẳng lẽ ta không biết Hồn sủng của mình bị đánh lui?"
Đồng dạng là Nguyên Tố Hồn sủng, đồng dạng là trung đẳng đế hoàng, thậm chí khả năng lĩnh ngộ năng lượng kết tinh cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Rốt cuộc là tại sao một con Phược Phong Linh lại có thể đánh lùi hai đầu Hồn sủng đồng cấp?
"Cái con Phược Phong Linh này quá mức quỷ dị, kỹ năng Phong hệ công kích mạnh gấp đôi uy lực trung đẳng đế hoàng bình thường, tốc độ niệm chú ngữ quá nhanh. Hơn nữa, hình như nó không bị cắt đứt chú ngữ."
Rốt cuộc Hưng Thân đã nhìn ra vấn đề ở chỗ nào rồi.
Đây không phải là một con Phược Phong Linh bình thường, nó đã lĩnh ngộ kỹ năng chủng tộc truyền thừa ý chí cổ xưa.