Sủng Mị

Chương 832: Thế giới ngủ say




Hiện tại đã biết Cẩn Nhu công chúa vượt ngục, trong đầu Sở Mộ đột nhiên hiện lên bóng dáng màu trắng từng thấy trong Bất Hủ thành.

Cho đến bây giờ, Sở Mộ mới nhận ra chi tiết nhỏ nhặt này. Hắn đã biết được thân ảnh màu trắng quen thuộc kia là cái gì rồi.

Vốn chỉ là cảm giác thoáng qua trong lòng Sở Mộ, nhưng lúc này lại hiện ra rõ ràng hơn bao giờ hết. Cái bóng kia nhất định là Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ, chủ sủng của Cẩn Nhu công chúa sắp đặt bên trong Bất Hủ thành.

Sở Mộ từng nghe Ly lão nhi nói Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ là hình thái chủng tộc cao cấp hơn Ngân Nguyệt Hồ. Lúc ban đầu Mạc Tà cũng trải qua hình dạng Ngân Nguyệt Hồ này, sau đó mới dị biến thành Nguyệt Quang Hồ vẫn được truyền thừa kỹ năng chủng tộc của Ngân Nguyệt Hồ - Bài Trừ Phong Ấn.

Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ đẳng cấp chủng tộc cao hơn, trải qua bồi dưỡng đặc thù khẳng định năng lực Bài Trừ Phong Ấn mạnh hơn đồng tộc một mảng lớn. Ngoài ra, hiệu quả Bài Trừ Phong Ấn không liên hệ gì với thực lực, vì thế kỹ năng này thật sự hữu dụng trong phần lớn trường hợp.

Mới đầu Sở Mộ cảm thấy Cẩn Nhu công chúa là phái nữ, hiển nhiên là ưa thích Yêu Hồ tộc Hồn sủng. Cho nên hắn không lưu ý Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ quá nhiều, chủ yếu nhất là Cẩn Nhu công chúa chỉ huy Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ chiến đấu đều dùng kỹ năng Băng hệ, thậm chí hắn nghĩ rằng năng lực Bài Trừ Phong Ấn của nó không mạnh hoặc đã bị thoái hóa.

Bây giờ nghĩ lại hẳn là Cẩn Nhu công chúa muốn ẩn giấu năng lực Bài Trừ Phong Ấn là vì ngày hôm nay.

Nếu đúng như dự đoán, vậy thì Cẩn Nhu công chúa đã lên kế hoạch giải cứu phụ thân của mình, Ma Đế Bạch Ngữ từ khi còn nhỏ.

Sở Mộ nhớ tới thân ảnh màu trắng chạy lướt qua trong Bất Hủ thành, nhớ tới Cẩn Nhu công chúa tham gia Thiên Hạ Quyết nhưng không muốn vinh danh, nhớ tới thời điểm nàng tiến vào Bất Hủ thành làm một số chuyện bí mật không cho hắn biết.

Thu nhận Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ làm Hồn sủng, tham gia Thiên Hạ Quyết, lợi dụng cuộc thi cảnh thứ chín thăm dò Bất Hủ thành, tự mình phạm tội vào tù để đưa Lăng Băng Trớ Ấn Yêu Hồ có năng lực Bài Trừ Phong Ấn tiến vào Bất Hủ thành. Sau đó chờ đợi Bất Hủ thành bạo loạn.

Trên đời vốn không có nhiều trùng hợp như vậy, hết thảy những điều đó cũng đủ để chứng minh Bạch Cẩn Nhu muốn làm cái gì rồi.

"Ta nghe Ly lão nhi nói Bất Hủ thành và Thiên Hạ thành được xây dựng cùng một thời kỳ, khi đó Hồn Điện và Yểm Ma cung tuy hai mà một."

"Chuyện này giải thích rõ một điều, bên trong Bất Hủ thành ngoại trừ có bảy tòa Trấn Yêu Bi đại biểu cho Thất Đồ Thánh Sủng đối ứng với bảy gian Thánh điện. Tất nhiên còn có tòa Trấn Yêu Bi thứ tám, đây là điểm mấu chốt trong kế hoạch của nàng."

Sở Mộ suy đoán một lát đưa ra đáp án kinh người, khi hắn nói ra lời này cố ý quan sát vẻ mặt Liễu Băng Lam.

Băng Lam cũng đang nhìn Sở Mộ, cuối cùng mới khó khăn gật đầu một cái, thanh âm có chút run rẩy:

"Bất Hủ thành, đúng … đúng là có Trấn Yêu Bi thứ tám, Yểm Ma Trấn Yêu Bi."

"Hơn nữa, ngươi suy đoán cũng không sai, Trấn Yêu Bi thứ tám không phải phong ấn Thánh sủng cổ xưa, mà là..."

"Bạch Ngữ Ma Đế."

Sở Mộ trực tiếp cắt ngang lời nói của Liễu Băng Lam.

Khi nói ra cái tên này, trong lòng Sở Mộ và Băng Lam cảm giác giống như có một ngọn núi lớn đè xuống, bọn họ đã ý thức âm mưu kia kinh khủng tới mức nào.

Băng Lam không dám tin tưởng vào kết luận này, vội vã khống chế Tinh Hà bay tới Vong Giới môn.

Đây rõ ràng là âm mưu hủy diệt Thiên Hạ Cảnh, trình độ nguy hiểm lớn đến mức khiến cho người ta hít thở không thông.

Trong quá trình đi tới Vong Giới môn, Băng Lam từ từ giảng thuật trường phong ba khiến cho cường giả Thiên Hạ thành điêu linh.

Sở Mộ cũng không nói gì, tập trung lắng nghe đến nhập thần.

"Lúc đó cường giả đỉnh cấp của Thiên Hạ thành không ngừng vẫn lạc, Ma Đế Bạch Ngữ quá mạnh, thực lực cường hãn không người nào ngăn nổi. Cho dù là tất cả cường giả ba thế lực lớn liên thủ cũng chỉ trì hoãn chút ít thời gian."

"Hồn Điện chúng ta có bốn cường giả Tôn vị, theo thứ tự là Đồ Tôn, Thần Tôn, Trụ Tôn, Minh Tôn. Mẫu thân kế thừa lão sư mới tiếp nhận vị trí Thần Tôn. Nhưng trong trận phong ba Bán Ma kia, Trụ Tôn đứng đầu và Thần Tôn lão sư vẫn lạc."

Bốn cường giả Tôn vị của Hồn Điện chính là Thủ hộ giả tối cao, ngay cả Yểm Ma cung đã tách ra lập phái cũng phải kính trọng.

Nhưng mà các thành viên Điện Đình đều biết sự thật ẩn giấu trong đó, Thần Tôn và Trụ Tôn chết dưới tay Bán Ma Bạch Ngữ, những người khác không chết cũng trọng thương, lần lượt thối vị lui về quy ẩn. Chính vì thế lực lượng thủ hộ Thiên Hạ thành thoáng cái giảm xuống trầm trọng, thế lực Hồn Minh thừa cơ nổi lên mặt nước, chiếm cứ một phần Vạn Tượng Thành, dùng tiền tài, quyền uy thu mua cao thủ các nơi về dưới trướng.

Ít lâu sau Đồ Tôn có người nối nghiệp, Băng Lam tuy còn trẻ nhưng được lão sư truyền thừa y bát mới tiếp nhận vị trí Thần Tôn.

Bị đả kích lớn nhất chính là Trụ Tôn, trước khi cường giả Trụ Tôn tử vong còn chưa có tìm được đệ tử thích hợp. Từ đó vị trí Trụ Tôn truyền thừa mấy ngàn năm biến mất trong lịch sử, vị trí tới giờ vẫn còn để trống.

Bốn vị cường giả Tôn vị tối cường hiện tại chỉ còn ba người, nhưng thực lực bọn họ không thể nào so sánh với Tôn vị đời trước.

Trước kia Ly lão nhi giảng giải đến chỗ Tôn vị Hồn Điện cho Sở Mộ, trong lúc vô tình nhắc tới vấn đề Trụ Tôn. Lúc này nghe thấy mẫu thân Băng Lam tường thuật mới hiểu được nguyên nhân thực sự của chuyện này. Bốn Tôn chết mất hai người, hai người khác trực tiếp thoái ẩn, từ đó có thể tưởng tượng được trận phong ba kia thảm thiết đến mức nào.

Mà hết thảy những điều đó đều do một tay Bạch Ngữ Ma Đế gây ra.

Trong lòng Sở Mộ nhấc lên sóng gió cuồn cuộn, càng nghĩ càng cảm thấy kinh hãi. Đến tột cùng thiếu nữ phản bội muốn làm gì? Thiên Hạ thành vì sao đắc tội nàng?

"Vậy… vậy cuối cùng ai đánh bại hắn?"

Sở Mộ vội vàng hỏi tới.

Băng Lam lắc đầu bất đắc dĩ, mở miệng nói:

"Không có ai đánh bại hắn, cho dù bốn cường giả Tôn vị liên thủ vẫn không thể ngăn cản Ma Đế Bạch Ngữ."

"Vậy … làm sao phong ấn được hắn?"

Sở Mộ cảm thấy ớn lạnh xương sống, khẽ rùng mình một cái rồi hỏi tiếp.

Băng Lam tiếp tục nói: "Năm đó, vương giả Lê Hồng cũng coi như là cường giả đỉnh phong, nhưng hắn còn chưa có đạt tới cấp bậc Tôn vị. Trong lúc tất cả mọi ngưiờ vô kế khả thi, hắn nghĩ ra một kế sách thần kỳ, chính là phong ấn Ma Đế Bạch Ngữ vào trong Trấn Yêu Bi thứ tám."

"Đây có thể nói là biện pháp duy nhất. Cho nên ông ngoại của ngươi chịu trách nhiệm dẫn Ma Đế Bạch Ngữ tới Trấn Yêu Bi thứ tám trong Bất Hủ thành."

"Trấn Yêu Bi là căn cơ trụ cột của Hồn Điện, lực lượng ma văn cổ xưa có tính khống chế rất mạnh, hơn nữa đúng lúc khắc chế Bạch Yểm Ma. Năm đó, Lê Hồng liên hiệp tất cả cường giả mở ra không gian Trấn Yêu Bi thứ tám, cưỡng bức phong ấn Bạch Ngữ Ma Đế vào trong đó. Từ đó Bạch Ngữ rơi vào trạng thái ngủ say."

"Dưới tình huống này, Bán Ma phong ba rốt cuộc kết thúc."

"Cũng từ đó các thế lực Hồn Điện, Yểm Ma cung, Hồn sủng cung triệt để suy bại, không có cách nào đối kháng chính diện với Hồn Minh."

Nghe Băng Lam tường thuật đoạn bí sử kia, Sở Mộ không thể nào giữ vững bình tĩnh. Hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.

Liên hiệp tất cả cường giả ba thế lực lớn vẫn không thể giết chết Bạch Ngữ Ma Đế, chẳng qua là cưỡng bức hắn ngủ say. Bán Ma tối cường không hổ là tối cường, đến tận lúc này Sở Mộ cũng khó thể tưởng tượng hắn nắm giữ lực lượng cường đại đến mức nào.

Vô địch đế hoàng sao? Có lẽ nhiêu đó còn chưa đủ làm khó cường giả Thiên Hạ thành.

"Bán Ma vốn chỉ là tồn tại ngắn ngủi, nhưng năm đó Bán Ma Bạch Ngữ bị ép buộc ngủ say, vẫn chưa giải trừ trạng thái Bán Ma. Nếu như bây giờ hắn tỉnh lại, có lẽ linh hồn Ma Đế Bạch Ngữ và linh hồn Bạch Yểm Ma sẽ tiếp tục va chạm, khả năng Bán Ma Bạch Ngữ xuất hiện rất lớn."

Bản thân Sở Mộ cũng là Bán Ma nên hắn biết rõ quá trình Bán Ma hóa.

Có thể nói tràng phong ba Bán Ma năm đó không có kết thúc, chỉ là tạm thời áp chế Bán Ma Bạch Ngữ, cưỡng bức hắn ngủ say trong không gian phong ấn mà thôi.

Đã mười mấy năm trôi qua, nhưng trận tai nạn vẫn hiện rõ trong đầu đám cường giả Thiên Hạ thành như ngày hôm qua. Bây giờ đây, Bán Ma Bạch Ngữ rất có thể lại xuất hiện trong Bất Hủ thành.

Vào lúc này, Sở Mộ rốt cuộc hiểu rõ mục đích thực sự của thiếu nữ trốn tránh.

Đây là một nữ nhân ác độc khiến cho người ta không rét mà run, làm bất cứ chuyện gì cũng gây ra hậu quả khôn lường.

Tốc độ Tinh Hà phi hành rất nhanh, nhưng đối với Băng Lam nóng lòng như lửa đốt vẫn còn quá chậm.

Rốt cuộc Vong Giới môn đã hiện ra ở trước mắt, Liễu Băng Lam lại càng sợ hãi. Nếu như Bạch Ngữ Ma Đế tỉnh lại, cánh cửa không gian này không thể nào làm khó được hắn.

"Sa sa sa sa sa sa!"

Trước khi tiến vào Vong Giới môn, tiểu Chập Long bỗng nhiên kêu lên một tiếng, ý bảo Sở Mộ thả nó ra ngoài.

"Tiểu Chập Long, đừng làm rộn, bây giờ không ai được phép ra ngoài."

Sở Mộ biết rõ trận chiến này trọng yếu cỡ nào. Chỉ có điều thực lực Hồn sủng của hắn quá kém, rất khó phát huy ảnh hưởng đối với chiến cuộc.

“Sa sa sa!”

Tiểu Chập Long không ngừng kêu gọi, nhưng nó biểu đạt tương đối hàm hồ, Sở Mộ nghe mà không hiểu nó muốn nói gì. Trong lúc nhất thời tinh thần Sở Mộ huyên náo một trận.

Sở Mộ bây giờ không có tâm tư chơi đùa với tiểu Chập Long, cảm giác được không phải nó cảnh báo nguy hiểm liền trực tiếp phong bế không gian Hồn sủng.

Lúc này không phải là thời điểm tiểu Chập Long lộn xộn, nói không chừng Bạch Ngữ Ma Đế đã thức tỉnh rồi.

Liễu Băng Lam cũng không có thời gian nhiều lời với đám Hồn Hoàng canh giữ Vong Giới môn, một đường khống chế Tinh Hà bay thẳng vào trong Bất Hủ thành.

Chiến tranh giữa nhân loại và quân đoàn sinh vật phong ấn đã chính thức bộc phát, Băng Lam và Sở Mộ vừa mới xuất hiện tại Bất Hủ thành đã nghe thấy tiếng hò hét vang trời, thanh âm kỹ năng nổ tung liên tục truyền đến.

Dõi mắt nhìn lại chỉ thấy cuồng thú tràn lan, đâu đâu cũng có đội ngũ nhân loại và sinh vật phong ấn điên cuồng chém giết.

Thành tường ngoại ô Bất Hủ thành được trận doanh nhân loại dùng làm tiền tuyến ngăn cản quân đoàn cuồng thú, trong phương viên vài chục dặm khói bụi cuồn cuộn, kỹ năng đủ màu sắc chớp lóe ở giữa không trung, từng đoàn từng đoàn sinh vật hình thành dòng nước lũ đổ ập tới Vong Giới môn.

Trận doanh nhân loại tạo thành một đạo phòng tuyến dài hai mươi dặm, kiên quyết ngăn cản không cho sinh vật phong ấn tiếp cận Vong Giới môn.

Cho dù là chiến tranh Chập Hoang đối kháng Thiên Ma Trùng đế quốc, Sở Mộ cũng chưa từng thấy cảnh tượng nào rung động như thế này. Đây quả thật là chiến tranh quy mô lớn nhất, thảm thiết nhất mà hắn từng chứng kiến trong cuộc đời.

Ở trên chiến trường cỡ này, cho dù là Hồn Hoàng cũng chỉ phát huy tác dụng có hạn, lực lượng một người cực kỳ nhỏ bé, Hồn sủng cấp đế hoàng tùy thời đều có thể tử vong.

Trận chiến gió tanh mưa máu này biến ngoại ô Bất Hủ thành trở thành địa ngục trần gian, khắp nơi toàn là thi thể không đầu, tứ chi rơi rụng, máu tươi thấm ướt mặt đất, đọng lại thành vũng bốc mùi tanh nồng nặc.

Oán khí ngập trời biến thành thực chất, gió lạnh thấu xương đập vào mặt khiến cho Liễu Băng Lam ngây dại.

Bất Hủ thành bạo loạn không thể bị trấn áp ngày một ngày hai, nhưng cường độ chém giết đã vượt ra khỏi dự đoán của nàng. Thi thể Hồn sủng, nhân loại chồng chất như núi. Tòa thành ngàn năm bất hủ bắt đầu lung lay, có thể sụp đổ. bất kỳ lúc nào

Băng Lam bay xuyên qua quân đoàn tìm được nguyên lão.

Nhưng sau khi nghe xong nội dung suy đoán của Băng Lam và Sở Mộ, nguyên lão xưa nay luôn luôn trấn định bỗng nhiên chao đảo mấy lượt, ngay cả đứng cũng không vững.

Mấy ngày nay nguyên lão dốc hết tâm lực vào việc cố thủ Vong Giới môn, bây giờ cường giả cấp bậc tại Thiên Hạ thành chỉ có một mình hắn. Dưới tình huống này, hắn bắt buộc phải tự mình chạy đi kiểm tra Trấn Yêu Bi thứ tám.

"Hải... Hải Thu! Nơi này giao cho ngươi."

Nguyên lão biết sự tình nghiêm trọng, nhanh chóng gọi Hải Thu trưởng lão tới trao nhiệm vụ phòng thủ lại cho hắn.

"Nguyên lão, ngài đây là …?"

Hải Thu thấy vẻ mặt nguyên lão xám như tro tàn cũng sợ ngây người, không hiểu đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì khiến cho một vị cường giả đỉnh cấp sống gần trăm năm kinh động như thế.

Nguyên lão không có trả lời, trực tiếp triệu hồi ra Mính Tiên Điểu đế hoàng đỉnh phong bay thẳng đến Trấn Yêu Bi thứ tám nằm sâu trong Bất Hủ thành.

Bạch Ngữ Bán Ma còn chưa có xuất hiện, hết thảy mọi chuyện vẫn có thể vãn hồi. Bằng bất cứ giá nào, nguyên lão kiên quyết không cho đám người kia phá giải phong ấn Trấn Yêu Bi thứ tám.

Băng Lam cũng bất chấp hồn lực không đủ, quay sang dặn dò Sở Mộ trước tiên rời khỏi Bất Hủ thành rồi vội vàng khống chế Tinh Hà theo sát nguyên lão.

Trong quân đoàn sinh vật bạo loạn có không ít cao đẳng đế hoàng, nhưng chúng nó hiển nhiên không dám ngăn cản Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong. Cho nên nguyên lão và Băng Lam trực tiếp bay ngang qua không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Các trưởng lão không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có thể dựa theo chỉ thị của nguyên lão, tiếp tục chỉ huy trận doanh nhân loại chiến đấu.

Nhìn thấy thân ảnh Băng Lam và nguyên lão dần dần đi xa, trong lòng Sở Mộ cảm xúc ngập tràn, bây giờ bảo hắn rời khỏi Thiên Hạ thành chẳng phải là biến tướng của chạy trốn hay sao? Lấy tính cách của hắn hiển nhiên làm không được chuyện đó.

Trước kia hắn từng thức tỉnh Thánh sủng, tiến hành câu thông với Trấn Yêu Bi thuận lợi hơn những người khác. Nói không chừng hắn sẽ có tác dụng nào đó với Trấn Yêu Bi thứ tám.

Sở Mộ thật sự không muốn Băng Lam và nguyên lão gặp nguy hiểm, sau khi suy nghĩ cẩn thận liền ngẩng đầu lên trời hô lớn:

"Mính Tiên Điểu."

Sở Mộ biết thực lực hắn rất yếu, không thể nào một mình đuổi theo. Vì thế hắn quyết định kêu gọi Thánh sủng Mính Tiên Điểu hỗ trợ mình đi một chuyến.

"Nghệ!"

Thánh sủng Mính Tiên Điểu đang gia nhập hỗn chiến trên không trung, bất chợt nghe thấy Sở Mộ kêu gọi, trước tiên thoát khỏi chiến trường rồi vỗ cánh bay tới chỗ Sở Mộ.

Sở Mộ nhảy lên trên lưng Thánh sủng Mính Tiên Điểu, cảnh tượng này làm cho đám Hồn Hoàng ở chung quanh kinh hãi không dứt.

Thánh sủng vốn là đối tượng được các thành viên Hồn Điện thờ phụng, thế mà hiện tại có người trực tiếp cưỡi Thánh sủng bay đi, chuyện này đem kể ra ngoài khẳng định không có người nào tin tưởng.

"Chuyện gì xảy ra? Tại sao nguyên lão và Nữ Tôn điện hạ đều tiến vào Bất Hủ thành rồi, ta mới vừa nhìn thấy có người khống chế Thánh sủng Mính Tiên Điểu bay đi."

Triệu Thanh Hà đi tới gần Hải Thu trưởng lão, mở miệng dò hỏi.

Hải Thu tận mắt chứng kiến nguyên lão và Nữ Tôn rời đi, sau đó hắn tập trung chú ý tới tình huống chiến trường, không hề quan tâm đến Sở Mộ. Bây giờ nghe thấy Triệu Thanh Hà hỏi một câu, Hải Thu lập tức quay đầu nhìn lại, quả nhiên phát hiện Thánh sủng Mính Tiên Điểu dẫn theo một luồng Tiên quang rực rỡ bay xuyên qua chiến trường đông nghịt.

"Tại sao Thánh sủng rời khỏi chiến trường? Ngươi nói có người kêu gọi Thánh sủng Mính Tiên Điểu hả? Người nào có bản lãnh lớn như vậy?"

Hải Thu kinh ngạc hỏi ngược lại.

"Hình như là một người thanh niên."

Một vị Hồn Hoàng đứng bên cạnh Hải Thu hồi đáp.

"Thanh niên?"

Hải Thu ngạc nhiên không nói nên lời, hồi lâu sau mới bật thốt lên:

"Là Sở Thần!"

Tất cả Hồn Hoàng thông qua Đảo Ảnh Tuyền đều nhìn thấy Sở Mộ có thể câu thông với Thánh sủng. Hơn nữa còn tiến hành chỉ huy trên một trình độ nhất định, ngay cả nguyên lão và Nữ Tôn cũng không làm được điều này.

Cho nên hắn vừa nghe có người cưỡi Thánh sủng bay đi, lập tức nghĩ đến tiểu tử Sở Thần từng thức tỉnh Thánh sủng.

Nhưng Sở Thần đang điều dưỡng trong đại sảnh Đế Thánh điện kia mà? Tại sao bỗng nhiên xuất hiện ở trong Bất Hủ thành, lại còn vội vội vàng vàng tiến sâu vào nội thành như thế?

"Bọn họ… có lẽ là đi thức tỉnh thêm vài đầu Thánh sủng."

Triệu Thanh Hà nói ra ý kiến của mình.

Hải Thu trưởng lão khẽ gật đầu, cảm thấy khả năng này tương đối lớn.

"Hả? Vạn Triêu Thú cũng đi?"

Thế nhưng, không bao lâu sau, lão đại Thất Đồ Thánh Sủng, vạn thú vương giả, Vạn Triêu Thú cũng mở đường máu chạy ra khỏi chiến trường. Nó dốc toàn lực xông thẳng tới trước, lấy xu thế không thể ngăn cản, giẫm đạp vô số sinh vật chạy như bay vào trong Bất Hủ thành.

Vạn Triêu Thú chính là tướng soái trong trận chiến này nha! Chỉ cần có nó trấn giữ tiền tuyến, sĩ khí phe ta sẽ trực tiếp đề thăng một mảng lớn, phe địch lại bị chèn ép một đầu, lực lượng suy giảm đáng kể.

"Có thể là phát sinh sự tình trọng yếu, không sao, cũng may Thánh sủng Phược Phong Linh vẫn còn lưu lại chiến trường."

Triệu Thanh Hà nói.

Trong tràng chiến tranh quy mô lớn cỡ này, Thánh sủng Phược Phong Linh bộc phát lực sát thương còn mạnh hơn Thánh sủng Vạn Triêu Thú gấp mấy lần. Chỉ cần Thánh sủng Phược Phong Linh không ngừng buông thả kỹ năng, trận doanh nhân loại cũng không đến nổi phòng thủ bị động.

"Vạn Triêu Thú cũng theo tới rồi? Hình như nó cũng biết có chuyện không tốt."

Trên bầu trời Bất Hủ thành, Sở Mộ quay đầu lại phát hiện Thánh sủng Vạn Triêu Thú một đường đấu đá lung tung, trực tiếp giết thẳng ra ngoài chiến trường. Quân đoàn sinh vật phong ấn chịu không nổi lực lượng kinh khủng của nó, vội vàng tách ra hai bên nhường đường cho nó.

Thánh sủng Mính Tiên Điểu chiến đấu mấy ngày nay tương đối mỏi mệt, cho nên tốc độ phi hành không bằng Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong của nguyên lão và Băng Lam.

Vạn Triêu Thú di chuyển bá đạo dị thường, gặp núi phá núi, gặp sông băng sông, cơ hồ là chạy một đường thẳng tắp song song với Mính Tiên Điểu. Lúc này khoảng cách hai bên còn rất xa, vì thế Băng Lam và nguyên lão không biết Sở Mộ dẫn hai con Thánh sủng bám theo mình.

"Nếu như Bán Ma Bạch Ngữ thức tỉnh, bảy đại Thánh sủng tề tụ cũng không làm nên chuyện gì. Hi vọng vẫn còn kịp!"

Sở Mộ thở dài một hơi chán nản.

"Thiếu chủ, bây giờ ngươi chỉ có thể cầu nguyện nha đầu kia đừng có làm ra chuyện tình ngu xuẩn như thế. Bởi vì trên đời này chỉ có duy nhất một phương pháp đánh thức Ma Đế Bạch Ngữ phụ thân của nàng. Lúc trước ta từng nói với ngươi rồi đó!"

Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.

Trấn Yêu Bi thứ tám không nằm tại trung tâm Bất Hủ thành.

Theo khoảng cách ngày càng gần, Sở Mộ kinh ngạc phát hiện Trấn Yêu Bi thứ tám lại ở vùng phụ cận Cổ bảo, trước kia từng là địa điểm diễn ra cảnh thứ mười Thiên Hạ Quyết.

Ban đầu Sở Mộ chỉ đi lại trên khu đồi núi quanh Cổ bảo, cũng không có phát hiện chỗ nào khác thường.

Lúc này hắn đã có mục tiêu cố định, từ đằng xa nhìn tới liền thấy một luồng oán khí nồng đậm bao quanh Cổ bảo, thì ra Đảo Ảnh Tuyền nằm ở phía sau lưng khối kiến trúc cổ xưa này.

Bất Hủ thành trước giờ vẫn luôn có hủ khí lượn lờ, bầu trời lúc nào cũng âm u mù mịt. Nếu như không đến gần rất khó phát hiện nơi này lại ngưng tụ oán khí dày đặc như thế.

Nguyên lão và Băng Lam bay ở phía trước mặt mày càng thêm khó coi. Dọc đường đi, bọn họ đã vô số lần cầu nguyện hi vọng hết thảy chỉ là suy đoán. Nhưng khi nhìn thấy oán khí ngưng tụ thành Tà Vân, bọn họ có thể xác định cơn ác mộng kia đã trở thành sự thật.

"Nghĩa phụ…"

Liễu Băng Lam choáng váng đầu óc.

Nếu như Ma Đế Bạch Ngữ thật sự thức tỉnh, vậy thì Thiên Hạ thành cách thời điểm diệt vong không xa.

"Cần phải tĩnh táo, hắn còn chưa có tỉnh lại."

Mặc dù nguyên lão trấn an Băng Lam, nhưng chính bản thân hắn cũng khó thể giữ vững bình tĩnh.

Ánh mắt hắn nhìn xuống Đảo Ảnh Tuyền, bất chợt phát hiện một gã nam tử tóc dài đứng trên đỉnh Cổ bảo mỉm cười với mình.

Nguyên lão ngạc nhiên đến sững sờ, quay đầu nhìn lại Băng Lam cũng thấy nàng ngơ ngác không nói một câu.

Chốc lát sau, Băng Lam mới trầm giọng nói:

"Là Ảnh Tuyệt - Chu Thiện."

Lúc trước Hương Vân Vận nói cho Băng Lam biết Ảnh Tuyệt đã xuất hiện tại Yểm Ma cung. Băng Lam cảm thấy người này không phải chạy đến cứu viện Thiên Hạ thành, ngược lại có chút lo lắng phái người bám sát ngó chừng hắn.

Nhưng mà, nàng không ngờ tới đường đường một trong Hồn Minh Thập Lục Tuyệt, cường giả cấp Chí Tôn lại tham gia vào kế hoạch hủy diệt Thiên Hạ thành.

"Hai vị bây giờ mới chịu tới, Chu Thiện chờ các ngươi rất là mệt mỏi a…aa!"

Ảnh tuyệt Chu Thiện nở nụ cười cao ngạo, không quên chế giễu một câu.

"Chu Thiện, ngươi dám làm ra chuyện tình nhân thần cộng phẫn này, không sợ bị trời phạt hay sao?"

Hai mắt nguyên lão tức giận muốn phun ra lửa diễm, mở miệng mắng to.

"Trời phạt? Lão gia hỏa ngươi đến bây giờ còn không có làm rõ ràng? Lực lượng mới là trời, là biển, là luật lệ quyết định hết thảy sự tình trên thế giới này."

Chu Thiện vẫn bình chân như vại, không hề đặt lời nguyên lão nói ở trong lòng.

Băng Lam cũng giận đến run người, nhưng nàng biết đại sự làm trọng, lúc này không thể tiếp tục lãng phí thời gian.

"Nghĩa phụ, ta đối phó hắn, ngươi nghĩ biện pháp phá vỡ lĩnh vực Tà Vân, mau chóng tiến vào không gianTrấn Yêu Bi."

Băng Lam nói với nguyên lão.

Bản thân nàng cũng là một trong Thập Lục Tuyệt, thực lực tuyệt đối không dưới Ảnh Tuyệt. Hiện tại quan trọng nhất là Bán Ma Bạch Ngữ ở trong Trấn Yêu Bi, hi vọng nguyên lão kịp thời chạy tới ngăn cản hắn phá phong.

Nguyên lão cũng không băn khoăn nhiều, dặn dò Băng Lam cẩn thận một chút rồi tự mình khống chế Mính Tiên Điểu đế hoàng đỉnh phong bay ra sau Cổ bảo.

Ảnh Tuyệt Chu Thiện nhìn thấy nguyên lão rời khỏi cũng không thèm để ý, nụ cười trên mặt vẫn lạnh lùng như cũ.

Đến khi thân ảnh nguyên lão biến mất phía sau mấy bức tường đổ nát, ánh mắt hắn mới dời về phía Băng Lam, mở miệng nói:



"Ta từng nghe người ta nói Băng mỹ nhân Tinh Tuyệt thiên phú kinh người, thực lực siêu quần bạt tụy. Hôm nay Ảnh Tuyệt Chu Thiện ta mạn phép lãnh giáo một phen."

Băng Lam không có rảnh nói nhảm với tên này, trực tiếp hạ lệnh cho Tinh Hà công kích. Nàng muốn giải quyết hắn càng sớm càng tốt, để còn chạy tới tiếp ứng nguyên lão.

Băng Lam có hai đầu Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, một con là Tinh Hà, con kia là Chưởng Thự Cơ. Thực lực của nàng xếp hạng thứ mười trong Thập Lục Tuyệt. Còn Ảnh Tuyệt Chu Thiện ở trước mắt cũng đồng dạng có hai con đế hoàng đỉnh phong, thực lực xếp hạng thứ 11.

Mặc dù thực lực được đánh giá cao hơn tên kia một bậc, nhưng Băng Lam không dám khinh thường chút nào. Bởi vì Chu Thiện nổi danh thủ đoạn sắc bén, làm việc hung tàn, số lượng cường giả Hồn Hoàng chết trong tay hắn không trăm cũng phải vài chục.

Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong thi triển kỹ năng có lực phá hoại kinh người, thời điểm Sở Mộ cách Cổ bảo mấy chục dặm đã nhìn thấy năng lượng loạn lưu bùng phát ở giữa không trung, từng đợt từng đợt quang mang lóe lên đều kéo theo tiếng nổ chói tai.

Chung quanh Cổ bảo còn có không ít sinh vật phong ấn chạy loạn. Nhưng mà trải qua một loạt mưa sao băng rơi xuống, toàn bộ chúng nó đều bị miểu sát, không có một con nào may mắn sống sót.

"Còn có người nào đủ sức chống lại mẫu thân?"

Cách chiến trường gần mười dặm, Sở Mộ phát hiện một gã nam tử tóc dài đứng trên nóc Cổ bảo. Hắn đang chỉ huy hai con Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong giao chiến với Tinh Hà của Băng Lam.

Sở Mộ thấy thế liền hoảng sợ một trận, không nghĩ tới đối phương vẫn còn lưu lại một vị cường giả đỉnh cấp ẩn núp tại nơi này.

Thực lực mẫu thân Băng Lam đã là mạnh nhất trong khả năng hiểu biết của Sở Mộ rồi. Cho dù Bán Ma hóa, Sở Mộ cũng không dám bảo đảm mình có thể địch nổi nàng.

Nhưng mà Sở Mộ làm sao cũng không nghĩ tới, thiếu nữ phản bội lại có năng lực bố trí một cường giả cỡ này trong Bất Hủ thành. Phạm vi khống chế của nàng cũng quá kinh khủng rồi.