Bất Hủ thành.
"Ngươi… ngươi … cái tên khốn kiếp này."
"Ngươi là người trộm Bất Hủ tuyền thủy? Ngươi… ngươi đây là biển thủ, chẳng lẽ ngươi quên bản thân mình là thành viên Hồn Điện. Tất cả mọi người cho dù cấp bậc gì cũng không được phép trộm cắp bảo vật của Hồn Điện."
San tiểu thư chỉ vào mặt Sở Mộ, bộ ngực đầy đặn không ngừng phập phồng lên xuống, hiển nhiên là tức giận vô cùng.
Sau khi tỉnh lại, San tiểu thư đột nhiên ý thức cái tên nam tử đoạt vinh quang cuối cùng Thiên Hạ Quyết chính là đạo tặc. Nếu không, Hồn sủng của hắn làm sao có hủ khí nồng đậm như vậy?
"Ngươi còn hô to gọi nhỏ, ta cũng không ngần ngại ném ngươi cho đám Ma Hổ đói bụng bên kia."
Sở Mộ nói một câu lãnh đạm.
Trái tim San tiểu thư đập thình thịch, dùng ánh mắt lo lắng bất an nhìn tới chỗ đàn Ma Hổ đông đảo phía đối diện. Nàng vội vàng che miệng lại không cho tiếng thét thoát ra, sau đó trợn mắt đe dọa Sở Mộ.
Bây giờ San tiểu thư lại càng nghi ngờ Sở Mộ, thậm chí còn cho rằng hắn và đám đạo tặc phá hủy Bất Hủ thành là chung một nhóm.
"Ta không có trộm Bất Hủ tuyền thủy, ta chỉ tình cờ đụng phải đạo tặc, giết chết hắn mới lấy được thứ này."
Sở Mộ mở miệng giải thích.
Nói xong, Sở Mộ ra lệnh cho tiểu Chập Long bay về phía đàn Ma Hổ.
Trải qua vài ngày chiến đấu, U Linh Long từ cấp thống lĩnh đỉnh phong tăng cường lên tới trung đẳng quân chủ. Chỉ cần đẳng cấp chiến lực cuản ó đạt tới vô địch quân chủ, vậy thì thực lực chân chính của tiểu Chập Long sẽ là sơ đẳng đế hoàng.
U Linh Long thông qua năng lực tụ hồn tăng cường thực lực chính mình, nhưng mà tốc độ tăng cường rất chậm. Đồng thời phải do tiểu Chập Long đích thân giết chết địch nhân mới có thể hấp thu Tử hồn.
Sở Mộ cũng không nóng nảy, dù sao Bất Hủ thành toàn là sinh vật cao cấp. Mấy ngày qua hắn tiến hành sàng lọc chất lượng, để cho tiểu Chập Long giết chết không ít sinh vật cấp quân chủ và chuẩn đế hoàng, chiến lực vẫn tăng cường đều đặn theo thời gian trôi qua.
Sở Mộ đã tính toán cẩn thận, nếu giết thêm hai đầu chuẩn đế hoàng nữa, đẳng cấp của U Linh Long sẽ tăng lên tới vô địch quân chủ.
"Vù vù vù vù!”
Sở Mộ chỉ huy tiểu Chập Long chiến đấu hăng hái với đàn Ma Hổ, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một trận gió lớn cuồn cuộn. Rõ ràng là đang có Dực hệ Hồn sủng cường đại bay qua vùng trời trên đầu hắn.
"Phía trên có người? Hình như… hình như là gã Hồn sủng sư đi cùng Hắc Đình."
San tiểu thư chỉ lên không trung, ngữ khí có vẻ lo lắng.
"Ta nhìn thấy rồi!"
Sở Mộ nói.
"Vậy ngươi còn không đuổi theo?"
San tiểu thư tức giận thở phì phò.
"Đuổi theo làm gì?"
Sở Mộ hỏi.
"Xem hắn muốn làm cái gì a…aa! Hắn là hung thủ phá hủy Bất Hủ thành mà."
San tiểu thư vô cùng tức giận vì biểu hiện quá mức bình thản của Sở Mộ.
"Ừ, chờ ta cho tiểu tử này ăn no rồi lại nói."
Sở Mộ nhún nhún vai, hiển nhiên là không hề để ý lời nói của San tiểu thư.
San tiểu thư im lặng không biết nên nói gì nữa, lúc này nàng lại càng khẳng định Sở Mộ có liên quan đến đám hung thủ tàn ác kia.
Sở Mộ dĩ nhiên là lựa chọn không nhìn, bây giờ chuyện quan trọng nhất là tăng cường thực lực tiểu Chập Long. Thực lực tiểu tử này càng cao, an toàn tính mạng của bọn họ càng thêm bảo đảm.
Thế nhưng, khi đối phương muốn bay ngang qua, Sở Mộ bất chợt phát hiện đầu Dực hệ Hồn sủng đột nhiên dừng lại, ánh mắt nó lóe lên tia sáng sắc lạnh nhìn xuống chỗ mình.
"Đáng chết, con quỷ kia phát hiện chúng ta."
Sở Mộ buồn bực mắng to.
Trên bầu trời, gã nam tử xa lạ hờ hững nhìn xuống mặt đất.
Lan da trên người nam tử này ố vàng, khô héo không có một chút sức sống, cả người toát ra khí tức vô lực giống như hình tượng nam nhân bị nữ yêu sử dụng kỹ năng hấp tinh đại pháp.
"Xem ra hai người này chính là tuần tra quan rồi, thế mà không có chết cùng với nhóm hộ vệ trước kia. Năng lực trốn chạy tương đối bưu hãn nha!"
Nam tử nhe hàm răng vàng khè ra ngoài cười thầm.
Vừa nói dứt lời, hắn dùng tay vỗ vỗ đầu Dực hệ Hồn sủng của mình, ra hiệu cho nó nhanh chóng đáp xuống.
Nam tử khống chế Dực hệ Hồn sủng là Song Lô Cầm, thực lực đạt tới chuẩn đế hoàng. Ánh mắt nó vô cùng sắc bén, trong quá trình bay lượn trên trời cao ngàn thước vẫn có thể nhìn thấy con kiến bò dưới mặt đất.
"Vù vù vù vù!”
Song Lô Cầm hạ xuống đất, khí thế mạnh mẽ tạo nên một trận khí lưu cuốn theo khói bụi mù mịt. Hai cái đỉnh đầu thật dài vươn tới trước như muốn nuốt sống Sở Mộ và San tiểu thư vào trong bụng.
"Thì ra là hai tên thanh niên đồng lứa, có thể làm tuần tra quan hẳn là khả năng không nhỏ."
Gã nam tử ngồi trên lưng Song Lô Cầm cũng không nóng không vội, ánh mắt hắn dường như đang muốn chơi trò mèo vờn chuột với đối phương.
Nói xong, gã nam tử lại chuyển ánh mắt rơi vào ngườitiểu Chập Long.
Phán đoán từ khí tức thì tiểu Chập Long chỉ là quân chủ đỉnh phong, ngoại trừ dáng vẻ bên ngoài có thêm một tầng u quang thần bí thì đầu Hồn sủng này cũng không khác gì Long tộc bình thường. Thế nhưng, hủ khí nồng đậm trên người nó làm cho hắn thật sự bất ngờ.
Quân chủ cuối cùng vẫn là quân chủ, gã nam tử dáng vẻ bệnh hoạn kia không thèm để ý nhiều. Hắn nở nụ cười khinh miệt nói với Sở Mộ:
"Xin tự giới thiệu, ta tên là Dương Kỳ, không biết hai vị đã từng nghe qua danh hiệu của ta chưa?"
Dương Kỳ bày ra bộ dạng thong dong và ưu nhã khiến cho Sở Mộ có cảm giác muốn nôn, từ trước tới giờ hắn chưa từng thấy người nào da mặt dày như vậy. Đám thuộc hạ của thiếu nữ phản bội đúng là không có một tên nào tính cách bình thường.
Sở Mộ dĩ nhiên không biết Dương Kỳ, thế nhưng từ phản ứng của San tiểu thư hẳn là người này xấu danh lan xa, thuộc cái loại cùng hung cực ác rồi.
"Ngươi là Dương Kỳ? Sát thủ Hạ Cung, trước kia từng ám sát một vị cung chủ Hồn sủng cung."
Giọng nói San tiểu thư run rẩy tường đợt, rõ ràng nàng biết rõ cái tên nam tử này đáng sợ như thế nào.
"Hắc hắc, thật là ngại quá, chính là ta."
Dương Kỳ cười cười âm hiểm, tiếng cười kinh dị làm cho người ta muốn sởn tóc gáy.
"Không ngờ nha đầu xinh đẹp lại biết ta nha! Thuận tiện nói cho ngươi biết, đêm đó giết hắn xong, ta còn ban ơn mưa móc cho phu nhân của hắn."
Nghe xong những lời này, San tiểu thư rùng mình một cái, đầu óc choáng váng muốn ngã. Nàng cảm giác được ánh mắt nóng rực của Dương Kỳ, cái tên này lộ vẻ đắc ý khiến cho nàng có cảm giác như bị xâm lược.
San tiểu thư theo bản năng lôi kéo cánh tay Sở Mộ, hi vọng tìm được cảm giác an toàn từ chỗ hắn.
Sở Mộ coi như bình tĩnh, quan sát Dương Kỳ hồi lâu mới hỏi một câu:
"Các ngươi tiến vào Bất Hủ thành bằng cách nào?"
"À, thiếu chút nữa quên mất còn có tên tiểu tử. Ta đây lười nói nhảm với ngươi, ta còn rất nhiều chuyện phải làm. Thế nhưng, mỹ nữ bên cạnh ngươi, ta thích!"
Dương Kỳ nói đến đây liền tung người nhảy xuống đất.
Song Lô Cầm bỗng nhiên phát động công kích, hiển nhiên là con Hồn sủng này đã chuẩn bị kỹ năng từ trước. Khi Dương Kỳ vừa mới dứt lời lập tức bộc phát một kích toàn lực, đây là muốn trực tiếp tất sát toàn bộ Hồn sủng của Sở Mộ.
Thế nhưng, Sở Mộ phản ứng còn nhanh hơn, ngay khi đầu hung cầm kia phát động công kích, tiểu Chập Long đã phóng thích kỹ năng ra trước.
"Vù vù vù!”
U Linh Long dung hợp vào thân, thân thể tiểu Chập Long mang theo Sở Mộ và San tiểu thư hóa thành hư vô. Song Lô Cầm công kích đánh tới chỉ có thể xuyên qua bóng dáng của nó.
“U Linh Ẩn.”
Đây là kỹ năng né tránh hoàn mỹ của U Linh hệ.
Trừ phi lực lượng vượt xa đối thủ, hoặc là trực tiếp công kích linh hồn. Nếu không, cho dù thi triển kỹ năng nào cũng không thể thương tổn U Linh Chập Long.
"Bách U Tập, công kích yếu hại trên người nó."
Sở Mộ trực tiếp hạ lệnh.
"Rống rống!"
Thân thể tiểu Chập Long dần dần ngưng tụ lại, Tụ Hồn châu thả ra trăm đạo Tử Hồn lượn lờ chung quanh nhìn qua rất giống ma văn cổ xưa. Sau đó lực lượng thần bí nhanh chóng dung nhập vào trong long trảo của tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long bây giờ đang ở vị trí phía sau lưng Song Lô Cầm, long trảo hoàn thành ngưng tụ năng lượng lập tức đánh xuống đầu Song Lô Cầm.
"Xẹt!"
Tử Hồn nát bấy, đồng thời long trảo sắc bén lướt qua cổ họng Song Lô Cầm, tiểu Chập Long hoàn thành một kích hoa lệ xong lập tức bay lùi ra xa.
Hai cái đầu Song Lô Cầm lìa khỏi cổ, máu tươi từ miệng vết thương phun ra xối xả.
Tính mạng Song Lô Cầm trôi qua rất nhanh, một giây sau nó đã vô lực ngã gục xuống đất.
Một kích tất sát, trúng ngay bộ phận yếu hại.
Một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng chỉ giao phong chính diện một lần đã bị chém đứt đỉnh đầu, chết không kịp ngáp.
"Thật là lợi hại!"
Cái miệng San tiểu thư mở to vô cùng khoa trương, hiển nhiên nàng chưa từng nghĩ đến lại phát sinh kết quả này.
San tiểu thư lần đầu tiên nhìn thấy thân pháp quỷ dị như vậy, lại còn lực sát thương khủng bố kia nữa. Thời điểm tiểu Chập Long chiến đấu với sinh vật cấp quân chủ, San tiểu thư đã nhận thấy được tiểu tử này biểu hiện dị thường, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ tới chín đoạn Long tộc lại có khả năng tất sát Dực hệ đế hoàng của sát thủ Dương Kỳ.
Chuyện này quả thực là khó tin.
Nàng nhìn lại Dương Kỳ, linh hồn phản phệ ập tới trong nháy mắt khiến cho hắn không kịp chống đỡ, vẻ mặt thong dong, đắc ý thoáng cái trắng bệch, trên trán nổi đầy gân xanh.
"Không thể nào… không thể nào... tuyệt đối không thể nào có chuyện như vậy."
Tinh thần Dương Kỳ trống rỗng triệt để, dù thế nào đi nữa hắn cũng khó lòng chấp nhận kết quả này.
Đây chính là Hồn sủng cấp đế hoàng mà Dương Kỳ vẫn thường lấy làm kiêu ngạo, tại sao lại bị miểu sát nhanh gọn như thế chứ? Dương Kỳ càng nghĩ càng điên cuồng.
"Tụ hồn!"
Sở Mộ mặc kệ đối phương có tiếp nhận hay không, trước tiên ra lệnh cho tiểu Chập Long thi triển kỹ năng chủng tộc hấp thu linh hồn Song Lô Cầm chuẩn đế hoàng vào trong thân thể của mình.
Sau khi Tử Hồn tiến vào người tiểu Chập Long liền biến thành năng lượng U Linh Long. Đẳng cấp U Linh Long lập tức tăng cường trên phạm vi lớn, thực lực tiểu Chập Long theo đó gia tăng một cấp bậc.
Lấy năng lực của tiểu Chập Long thì việc tiêu hóa năng lượng chứa trong linh hồn chuẩn đế hoàng cũng không quá khó khăn.
Lúc trước Sở Mộ cho rằng Dương Kỳ có tới vài con Hồn sủng đế hoàng, hiện tại hắn chỉ có một mình tiểu Chập Long rất khó ứng phó.
Kết quả là người này thấy Sở Mộ và San tiểu thư còn trẻ tuổi nên khinh thường, lơ là cảnh giác. Hơn nữa, hắn thậm chí còn lười triệu hoán Hồn sủng khác, hoặc có thể là lo lắng hao phí hồn niệm. Từ đó mới đưa ra quyết định phái đầu Dực hệ đế hoàng đối chiến tiểu Chập Long.
Dực hệ Hồn sủng có ưu thế không chiến, vốn phải tìm cách kéo giãn khoảng cách bay lên không trung càng nhanh càng tốt. Thế mà cái tên này căn bản không đặt tiểu Chập Long vào trong mắt, cứ đơn giản đâm đầu lao tới muốn giết chết tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long thì sao? Nó là Hồn sủng quân chủ đỉnh phong nắm giữ ba chủ thuộc tính, nếu như bạo phát chân chính khẳng định chuẩn đế hoàng cũng không chịu nổi.
Song Lô Cầm là Dực hệ Hồn sủng, lực phòng ngự rất thấp, lại còn tự cho rằng công kích của mình đủ để miểu sát đối phương. Nó không biết rằng chính mình ở trong mắt tiểu Chập Long chính là một món ăn thơm ngon, bổ dưỡng.
"Ta muốn tự tay lột da các ngươi, sau đó xé thành trăm mảnh."
Rốt cuộc Dương Kỳ không chịu được kích thích quá lớn, chính thức bộc phát lửa giận.
Sát thủ Dương Kỳ khôi phục tinh thần tương đối nhanh, trong khi chống đỡ linh hồn phản phệ vẫn cố gắng lui về phía sau, nhằm phòng ngừa tiểu Chập Long thừa cơ lấn tới. Đồng thời hắn vội vàng niệm chú ngữ song triệu hoán.
Hai con đế hoàng một trái một phải dần dần xuất hiện ở trước mặt hắn, dĩ nhiên là hai con Báo Hoàng nắm giữ Lôi - Nham phó thuộc tính.
Trước kia Sở Mộ từng chiến đấu với Man Sơn báo hoàng không có bất kỳ phó thuộc tính nào. Dương Kỳ triệu hoán Lôi báo hoàng và Nham báo hoàng đều có thực lực mạnh hơn Man Sơn báo hoàng một cấp bậc.
"Sở Thần... Sở Thần, đây là hai con Hồn sủng chuẩn đế hoàng, ngươi … Hồn sủng của ngươi đánh không lại chúng nó."
San tiểu thư kêu lên bối rối.
"Ta sẽ giúp ngươi từ từ hưởng thụ cảm giác tử vong."
Triệu hoán còn chưa kết thúc, dưới tình huống linh hồn bị thương, Dương Kỳ tiếp tục niệm chú ngữ muốn triệu hồi ra đầu Hồn sủng đế hoàng thứ ba.
Tiểu Chập Long bây giờ nhiều nhất chỉ có thể ứng phó một con Báo Hoàng phó thuộc tính, hai địch nhân khác phải tìm cách né tránh rồi. Hắn cũng không thể để cho nữ nhân nhát gan kia đối phó, nàng đúng là bị người nhà cưng chiều quá hóa hư rồi.
"Đi chết đi... đi chết đi..."
Khuôn mặt Dương Kỳ vặn vẹo đáng sợ, tựa như giận quá hóa điên rồi, miệng liên tục hô hoán Hồn sủng phát động công kích về phía Sở Mộ.
Tuy rằng cùng lúc đối mặt hai con Báo Hoàng cường đại, Sở Mộ vẫn biểu hiện trấn định như thường, đưa tay vỗ vỗ đầu tiểu Chập Long nhắc nhở điều gì đó.
Tiểu Chập Long lập tức lĩnh hội ý tứ của hắn.
Một giây sau, chung quanh thân thể tiểu Chập Long xuất hiện một luồng U quang mờ nhạt, thân thể nó dần dần trở nên hư vô, hóa thành một con rồng trong suốt, mỹ lệ tựa như pho tượng thạch anh.
Đây là lực lượng U Linh Long.
Tiểu Chập Long hoàn toàn buông thả lực lượng U Linh Long hóa thân thành sinh vật U Linh hệ hư vô mờ mịt.
"Vù vù vì!"
Tiểu Chập Long phe phẩy cặp cánh trong suốt, trong quá trình đó không hề dẫn động khí lưu, dùng mắt thường chỉ thấy thân thể nó nhẹ nhàng bay lên không trung.
“Vụt!”
Tiểu Chập Long bỗng nhiên xoay người lại.
Trải qua một lần biến thân U Linh Long, không ai ngờ nổi tiểu Chập Long dẫn theo Sở Mộ và San tiểu thư bay sâu vào trong Bất Hủ thành.
Dương Kỳ vốn đang nổi điên cũng trợn tròn hai mắt, khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên, nhưng lúc này làm gì cũng quá muộn rồi. Hắn chỉ biết trơ mắt nhìn địch nhân bay về nơi xa.
Không biết đã qua bao lâu, Dương Kỳ cảm giác buồn bực không có chỗ đánh, thiếu chút nữa tức giận hộc máu.
Đối phương chạy trốn.
Hơn nữa, lại chạy trốn ngay trước mặt hắn, dưới tình huống hắn đã triệu hồi ra hai con Báo Hoàng.
Dương Kỳ không phải là không muốn đuổi theo, nhưng mà hắn biết cho dù dốc toàn lực cũng đuổi không kịp con rồng khốn kiếp kia. Trên thế giới này ngoại trừ U Linh đuổi theo U Linh ra, những Hồn sủng khác căn bản không có tư cách.
“…”
Đánh không lại, Sở Mộ chạy không được sao?
Hắn đã ném ra nhiều tiền như vậy bồi dưỡng tiểu Chập Long, không phải là muốn tiểu Chập Long tỏa sáng một lần rồi chợt tắt.
Đối phương có hơn ba đầu Hồn sủng cấp đế hoàng, những Hồn sủng khác của Sở Mộ lại không thể triệu hoán. Nếu đấu không lại hiển nhiên chạy trốn là thượng sách, lúc trước dám ngông cuồng trước mặt Dương Kỳ là bởi vì Sở Mộ tin tưởng năng lực chạy trốn của tiểu Chập Long.
Còn nữa, thật ra Sở Mộ cũng không sợ Dương Kỳ.
Chẳng qua là hắn muốn trước tiên cường hóa thực lực U Linh Chập Long lên tới sơ đẳng đế hoàng, sau đó từ từ quay lại thu thập hắn. Đến lúc đó, cho dù Dương Kỳ có lòng đề phòng cũng bị miểu sát như thường.
Dương Kỳ triệu hoán ra chủ sủng đều có hủ khí bám thân, cho nên hắn triệu hoán bao nhiêu cũng được, căn bản không sợ bị đám hung thú trong Bất Hủ thành vây công.
Lúc này Dương Kỳ bị linh hồn thương tổn, sắc mặt tái nhợt dọa người. Nhưng chốc lát sau, hắn từ từ lấy lại bình tĩnh, khống chế một đầu Hồn sủng bay về phía Hắc Đình.
"Cho ngươi đi phá hư mấy cái phong ấn, tại sao lại mất một hồn trở về?"
Hắc Đình cau mày ngó chừng Dương Kỳ.
Hắc Đình tuổi chừng bốn mươi, mái tóc trên đầu có hai màu đen trắng muối tiêu, tướng mạo hắn ngược lại già hơn tuổi thật.
"Ta đụng phải một tên điều tra quan còn trẻ, hắn khống chế một con Long tộc kỳ quái. Ta bởi vì không đề phòng mới bị hắn âm một chiêu."
Dương Kỳ cắn răng nói.
"Vẫn còn có thành viên thuộc nhóm hộ vệ còn sống? Là ai?"
Hắc Đình ngạc nhiên hỏi tới. Có thể đả thương Dương Kỳ khẳng định là Hồn Hoàng thực lực tương đối mạnh.