Sở Mộ khẽ lắc đầu, hiện tại hắn đã không thể xác định đây là hành vi của thiếu nữ phản bội.
"Có lẽ nàng chịu không được loại áp lực này đã tự mình rời khỏi."
Sư huynh Thiên Cầm thản nhiên nói.
Sở Mộ cũng không để ý thái độ của hắn đối với Cẩn Nhu công chúa, chỉ quay sang hỏi Thiên Cầm tình huống cụ thể sau khi công chúa mất tích.
Chỉ tiếc là chuyện này đã xảy ra quá lâu, coi như là thiếp thân hộ vệ của Cẩn Nhu công chúa cũng không thể cung cấp tin tức hữu dụng.
Bản thân Sở Mộ không có thời gian rảnh rỗi điều tra chuyện này, cho tới bây giờ đã gần nửa năm trôi qua nhưng không có một ai nhìn thấy nàng. Sợ rằng hiện tại Cẩn Nhu đã hoàn toàn bốc hơi khỏi nhân gian rồi, mọi người nhắc tới nàng chỉ có thể dùng tiếng thở dài tiếc nuối mà thôi.
Sở Mộ đã không thể tìm hiểu rõ ràng chuyện này, dù sao hắn cũng không có một chút đầu mối. Chỉ khi nào chạy tới Vạn Tượng thành, may ra hắn có thể lưu tâm điều tra từ trên người thiếu nữ phản bội.
Nếu công chúa không nằm trong tay thiếu nữ phản bội, như vậy sự tình mất tích quỷ dị này sẽ nhanh chóng rơi vào quên lãng.
---------
Bốn tháng thời gian trôi qua rất nhanh.
Trong bốn tháng này, Sở Mộ đã thành công cường hóa Quỷ Khung Quân Vương, Phược Phong Linh và Chiến Dã lên đến quân chủ đỉnh phong, đồng thời cũng tiêu hao gần hết số tiền 200 tỷ kim tệ.
Trong khoảng thời gian này, Sở Mộ ngoại trừ cường hóa Hồn sủng ra, phần lớn thời gian còn lại đều tập trung vào việc tĩnh tu.
Hai đầu chủ sủng của hắn đã đạt tới cấp đế hoàng, cộng thêm trong người có huyết mạch Bán Ma cường đại, cho nên bản thân hắn không có khái niệm bình cảnh.
Đột phá tới cấp bậc Hồn Hoàng chủ yếu là vấn đề thời gian mà thôi, trong đoạn thời gian này Sở Mộ dốc lòng tĩnh tu cố gắng đột phá.
Nguyên nhân Sở Mộ nóng lòng đột phá đến cấp Hồn Hoàng là vì cường hóa Ma Thụ chiến sĩ, một phương diện khác là do tiểu Chập Long trưởng thành lột xác quá nhanh, hiện tại đã đạt tới sáu đoạn bảy giai.
Nếu như Sở Mộ không trở thành cường giả Hồn Hoàng, một khi tiểu Chập Long trưởng thành lột xác đến bảy đoạn, tiểu Chập Long rất có thể sẽ lựa chọn rời khỏi tự lập môn hộ.
Cho nên cấp bậc Hồn Hoàng có ý nghĩa vô cùng trọng yếu đối với Sở Mộ.
"Thiếu chủ, trải qua bốn tháng tĩnh tu, bây giờ hồn niệm của ngươi đã là Hồn Chủ đỉnh phong rồi. Ngươi có thể sử dụng linh vật tăng cường hồn niệm mà Diệp Khuynh Tư để lại nhất cử đột phá tới cảnh giới Hồn Hoàng."
Ly lão nhi cảm thấy Sở Mộ đã chuẩn bị đầy đủ, lúc này mới mở miệng đề nghị.
Sở Mộ dùng bốn tháng bế quan vừa cường hóa Hồn sủng vừa tu luyện, lực lượng hồn niệm cũng đã súc tích tràn đầy. Trước kia Diệp Khuynh Tư để lại cho hắn linh vật tăng cường hồn niệm có thể gia tăng tỷ lệ đột phá.
Đêm hôm đó, sau khi Sở Mộ chuẩn bị tinh thần lên đến mức sung mãn nhất, hắn lấy linh vật đặc thù kia ra nắm trong lòng bàn tay bắt đầu quá trình đột phá cảnh giới.
"Phù hộ ta thành công."
Sở Mộ nhớ tới Diệp Khuynh Tư, âm thầm mặc niệm một câu.
Lần trước Sở Mộ tưởng niệm Diệp Khuynh Tư đã vô tình tăng cường từ tám niệm lên tới chín niệm Hồn Chủ. Vì thế lần này hắn dứt khoát liên tưởng đến Diệp Khuynh Tư, hi vọng nàng có thể mang đến may mắn cho mình.
Nghĩ đến thực lực của mình sắp sửa bước vào hàng ngũ cường giả chân chính, Sở Mộ không nhịn được kích động trong lòng. Nhất là một khi đạt tới Hồn Hoàng, Ma Thụ chiến sĩ, Phược Phong Linh sẽ tăng cường lên tới cấp đế hoàng rất nhanh, tâm tình hắn lại càng mênh mông bát ngát. Đến lúc đó những đại nhân vật như giới chủ cấp hai, cấp ba, cấp bốn không phải là nằm dưới chân hắn hay sao?
Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, rốt cuộc mở miệng nuốt linh vật xuống bụng, lập tức nhắm mắt tiến vào trạng thái tu luyện.
"Đúng là ở nơi này?"
Ngoài sân viện Đại Sở thế gia, Đồ lão cùng với một gã nam tử trung niên khác chậm rãi đi dạo, nam tử kia nhíu mày nhìn thoáng qua hậu hoa viên có vẻ bình thường này.
"Hắn đang bế quan tu luyện, không biết có thể gặp chúng ta không?"
Đồ lão mở miệng nói.
"Hừ, cái tên Sở Thần này cũng làm giá quá đi? Tháng trước chúng ta đã tới bái phỏng ba, bốn lần rồi, kết quả hắn từ đầu đến cuối không thèm liếc mắt một cái. Đồ lão, lần này nếu không gặp được hắn, ta sẽ xông vào trong đó, coi như là có Hồn sủng cấp đế hoàng, hắn dù sao cũng là tiểu bối, làm gì có chuyện trong mắt không có người như thế. Huống chi ta nghe người khác nói, người này nhận được vinh quang cuối cùng có hiềm nghi gian lận, trong quá trình thi đấu thì Hồn sủng cấp đế hoàng bỗng nhiên xuất hiện."
Nam tử trung niên tức giận nói.
"Sở Thiên Hình, ngươi đừng có vọng động, Hồn sủng sư kiêng kị nhất chính là bế quan bị quấy rầy."
Đồ lão thấp giọng khuyên nhủ.
"Ta không quản nhiều như vậy, ngươi cũng thấy chúng ta đã bày ra thành ý nhiều lắm rồi."
Sở Thiên Hình lộ vẻ khinh thường, nói một câu.
Tháng trước, Sở Thiên Hình đã tới bái phỏng ba lần bốn lượt nhưng đều bị ngăn lại ngoài cửa, vì thế trong lòng hắn có chút oán khí khó tiêu trừ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ta tới hỏi xem sao, không vội, không vội!"
Đồ lão hiển nhiên biết Sở Mộ là nhân vật không thể trêu chọc, thế là hắn vội vàng đi trước.
"Hừ, còn chờ..."
Sở Thiên Hình là người lỗ mãng, lần này hắn đã muốn bộc phát giận dữ rồi, cũng không quản Đồ lão ngăn trở, trực tiếp xông vào trang viện của Sở Mộ.
Vốn là trang viện Sở Mộ đang ở thuộc về Sở Thiên Nhân, trời vừa tối Sở Thiên Nhân đã đi tới khu hoa phấn ăn hơi, còn Sở Mộ lưu lại nơi này dốc lòng tu luyện. Trong nhà chỉ có một vài nữ bộc lo việc cơm nước.
Sở Thiên Hình hùng hổ xông tới đã hù dọa nữ bộc sợ hãi tái mặt, cả đám vội vàng núp vào một góc không dám ngóc đầu ra.
Chốc lát sau Sở Thiên Hình tìm được gian phòng Sở Mộ, vừa đi vừa nói:
"Không phải là tĩnh tu hay sao, dừng một chút là chết hả? Bản thân ta muốn nhìn xem thanh niên đệ nhất Thiên Hạ Quyết có bộ dáng thế nào!"
Sau khi nói xong, Sở Thiên Hình bước tới trước cửa phòng Sở Mộ, bàn tay đẩy mạnh một cái phát ra thanh âm kẽo kẹt.
"Không được, không được!"
Đồ lão hối hả chạy tới, mạnh mẽ kéo Sở Thiên Hình trở lại.
Thế nhưng, sau khi đẩy cửa phòng ra, Sở Thiên Hình lại không dám bước vào một bước. Chỉ có thể dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn người thanh niên đang ngồi xếp bằng trên sàn nhà.
Đồ lão cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ tràn đầy nghi hoặc. Bởi vì hắn phát hiện thân thể Sở Mộ đang có một luồng lực lượng thần bí bao phủ, lực lượng này tỏa ra quang mang giống như sao sáng, làm cho người ta có cảm giác hư vô mờ mịt.
"Đây là..."
Sở Thiên Hình trực tiếp ngây dại, hắn lúc này có thể cảm giác được hồn niệm đối phương đã bao phủ cả gian phòng.
Bản thân Sở Thiên Hình là chín niệm Hồn Chủ rõ ràng cảm giác được một luồng áp lực to lớn ép tới, khiến cho hắn không có can đảm đi tới một bước.
Hắn có thể khẳng định đây là tinh thần lực cấp bậc Hồn Hoàng.
Sở Thiên Hình đã là chín niệm Hồn Chủ, hồn niệm áp được hắn chỉ có Hồn Hoàng.
Nhưng mà hắn ngàn vạn lần không ngờ nổi lực lượng cấp bậc Hồn Hoàng lại xuất phát từ trên người một thanh niên trên dưới hai mươi tuổi.
Lúc này Sở Mộ chậm rãi mở mắt ra, cặp mắt đen nhánh nhìn vào Sở Thiên Hình bỗng nhiên xông vào phòng mình rất là bình thản.
Nhưng Sở Thiên Hình biết mình đã bị khóa định, nếu đối phương cũng là chín niệm Hồn Chủ bị khóa định nhiều nhất sẽ cảm thấy áp lực tinh thần rất mạnh. Chỉ có điều lúc này Sở Thiên Hình đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo, trong tầm mắt hắn dần dần hiện ra thân ảnh một đầu Hồ Quân yêu dị, ánh mắt nó cũng đang khóa định Sở Thiên Hình.
Sở Thiên Hình vô cùng rõ ràng, chỉ cần mình dám bước về phía trước một bước, vậy thì Hồ Quân cấp đế hoàng sẽ lập tức lao ra, dùng móng vuốt trực tiếp phá vỡ cổ họng của hắn. Bản thân hắn đã bị tinh thần lực Hồn Hoàng cố định chắc chắn không có cơ hội triệu hoán Hồn sủng, vận mệnh bị miểu sát không thể tránh khỏi.